Im lặng thở dài, Diệp Tâm Nghi nhẹ lắc đầu, ánh mắt trở nên ảm đạm.
Trước tình trạng đó, mọi người xung quanh đều không nói một lời nào,
nhất thời không khí trong đại điện trở nên trầm mặc, tĩnh lặng lạ
thường. Giữa lúc đang yên tĩnh, bên ngoài đại điện, một đệ tử liên minh
đột nhiên tiến vào, lập tức làm mọi người choàng tỉnh, tất cả đều hướng
ánh mắt ra phía cửa bên ngoài.
Sau khi thi lễ, người đệ tử đó trình báo:
- Bẩm minh chủ, vừa mới phát hiện chín thi thể của đệ tử liên minh trong
một khu rừng cạnh chân núi Hoa Sơn. Qua khám nghiệm vết thương cho thấy, tử trạng của chín đệ tử này cực kỳ cổ quái, toàn thân tinh huyết khô
kiệt, tựa như bị người hút khô cạn, rất hiếm gặp.
Diệp Tâm Nghi biến sắc mặt, giọng lạnh đi:
- Có chuyện này sao? Truyền khẩu dụ của ta, toàn thể môn nhân giới bị
nghiêm mật, chú ý động tĩnh xung quanh, đồng thời đem một thi thể về đây để ta xem xét.
Người đệ tử đó tuân lệnh lui ra ngoài. Chưa đầy một khắc sau, hai môn nhân khác khiêng một thi thể tiến vào đại điện.
Sau khi kiểm tra thi thể cẩn thận, Diệp Tâm Nghi sai hai môn nhân đem thi thể ra ngoài, sau đó hỏi:
- Các người có biện pháp nào để có thể tìm ra điểm dị thường gì của nó không?
Nghe hỏi, Ngọc Vô Song và Tàn Dương Tử đều lắc đầu không nói, biểu thị không có phát hiện gì. Nhưng Phong Lôi chân quân, Thái Phượng tiên tử, Chiến
Tâm tôn giả sắc mặt trở nên nghiêm trọng. Phong Lôi chân quân nói:
- Thủ pháp sát nhân này cực kỳ tà dị, không phải là võ công của giới tu chân Trung nguyên.
Chiến Tâm tôn giả gật đầu:
- Chân quân nói không sai, nghe nói ở Nam Cương có một tộc người gọi là
Huyết Vu, thủ pháp sát nhân thập phần hung tàn, vô cùng giống thủ pháp
đã thấy, thiết nghĩ việc này có liên quan với bọn họ.
Thái Phượng tiên tử hỏi lại:
- Chiếu theo phỏng đoán của tôn giả, giả sử điều này là thật, thì Huyền Phong môn thần bí có liên quan đến chuyện này?
Chiến Tâm tôn giả trầm giọng đáp:
- Bổn tọa đích xác là nghĩ như vậy, chỉ là tạm thời không thể khẳng định, nhất thiết phải đợi sau khi kiểm chứng xong mới có thể đưa ra kết luận.
Nghe những lời này, mọi người trong điện trầm mặc không nói, toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào Diệp Tâm Nghi, chờ đợi ý kiến của nàng ta.
Nhìn xa xăm ra bên ngoài đại điện, Diệp Tâm Nghi mặt không chút biểu tình, ngữ khí đạm mạc:
- Việc gì đến sẽ đến, nếu như đã đến rồi, hãy để thuận theo tự nhiên.
Chính Đạo liên minh đã dám đặt tại Hoa Sơn, thì không sợ bất kỳ thế lực
tà ác nào trong thiên hạ, vì vậy mọi người không nên suy nghĩ nhiều, sẵn sàng đối phó với những biến cố mới.
Nhìn cô ta với nhãn thần kỳ
dị, vào lúc này mọi người đều phát hiện ra Diệp Tâm Nghi đã thay đổi, sự thay đổi khiến cho người ta nhìn không thấu, dường như có điều gì đó
Diệp Tâm Nghi còn giấu giếm.
Đúng lúc này, bên ngoài đại diện
vang lên tiếng bước chân thu hút sự chú ý của mọi người. Rất nhanh sau
đó, một đệ tử liên minh bước vào đại điện, vừa thi lễ với mọi người, vừa nói:
- Bẩm báo minh chủ, tu chân giới có tin tức mới nhất truyền về.
Diệp Tâm Nghi nhíu đôi chân mày:
- Có chuyện gì thì cứ nói, không cần phải ấp a ấp úng.
Đệ tử đó gật đầu, rồi nói ra một cách rõ ràng:
- Theo như tin tức mới nhận được, tin lưỡng viện của liên minh ta bị tập
kích vào ngày hôm qua đã lan truyền khắp thiên hạ. Ngoài ra, Trừ Ma liên minh cũng truyền ra một tin tức kinh nhân, nghe nói bọn họ đã gặp phải
đại quân của Hắc Hà quỷ vương cách Hoa Sơn hai trăm dặm về phía tây,
song phương diễn ra một trận chiến kịch liệt. Cuối cùng, Trừ Ma liên
minh chi chủ Trần Ngọc Loan phải tự thân xuất mã, trước mặt mọi người
tiêu diệt thần hình của Hắc Hà quỷ vương, tất cả các quỷ vật tuỳ tùng
đều bị tiêu diệt, một tên cũng không còn.
Thân thể chấn động, nhãn thần Diệp Tâm Nghi đang bình tĩnh đột nhiên biến thành lăng lệ, giọng nói giận dữ:
- Tốt, rất tốt, phi thường tốt! Trần Ngọc Loan quả thật là ngoan độc, ngươi lợi hại lắm, có bổn sự thì cứ để bọn ta đi xem thử!
Mọi người trong đại điện nghe thấy sắc mặt đại biến, đều nhận ra chuyện này đối với Chính Đạo liên minh mà nói, chẳng khác gì bị xát thêm muối vào
vết thương.
Thái Phượng tiên tử khoát tay ra hiệu cho đệ tử đó lui ra, rồi lập tức cất giọng an ủi:
- Minh chủ không nên quá kích động, thắng bại là chuyện thường tình của
binh gia. Mặc dù chúng ta đã nhận được những tin tức không tốt, nhưng
không có nghĩa chúng ta đã mất hy vọng. Như minh chủ vẫn thường nói, chỉ cần mọi người có niềm tin vững chắc, chúng ta nhất định thành công, hà
tất gì phải hạ thấp mình tranh hơn thua với Trừ Ma liên minh?
Nhìn Thái Phượng tiên tử, Diệp Tâm Nghi lắc đầu nói:
- Người chưa hiểu đâu, chuyện này không hề đơn giản như người nghĩ. Thôi
bỏ đi, ta thấy hơi mệt rồi, các người cứ lui xuống, khi nào có chuyện
khẩn yếu thì hãy đến tìm ta. Nếu không có chuyện gì trọng đại thì hãy để một mình yên tĩnh một lát, ta cần suy nghĩ một chuyện.
Mọi người không nói câu nào, chỉ nhìn nàng ta với thần sắc thương cảm, rồi lập tức lục tục rời khỏi đại điện.
Lệnh cho mọi người đi khỏi, Diệp Tâm Nghi một mình ngồi giữa không trung trong đại điện, tự nói với chính mình:
- Chẳng lẽ ta đã thực sự thua cô ta rồi sao? Không thể, ta tuyệt đối không thể thua cô ta, tuyệt đối như vậy!
Lời tự nhủ hệt như một lời thề vang vọng khắp đại điện, chỉ tiếc là chẳng ai nghe thấy.
Trên đỉnh một ngọn núi vô danh, Sát Huyết Diêm La đang quan sát sơn hà rộng
lớn của Trung Nguyên. Sau lưng hắn, một quỷ ảnh đã đứng lặng im suốt nửa ngày, nhưng tuyệt nhiên chưa từng nói qua một lời.
Bất ngờ, Sát Huyết Diêm La quay đầu nhìn quỷ ảnh:
- Nói đi, tình hình bên đó như thế nào rồi? Không phải là có việc ngoài ý muốn xảy ra chứ?
Quỷ ảnh hạ giọng nói:
- Hồi bẩm Diêm quân, đã có việc ngoài ý muốn xảy ra, sự việc thập phần nghiêm trọng.
Huyết mang thiểm thước, Sát Huyết Diêm La hét lên:
- Hành động thất bại hay là thành công, nói mau.
Toàn thân rúng động, quỷ ảnh hạ giọng đáp:
- Hồi bẩm Diêm quân, kế hoạch không hoàn toàn thất bại. Âm Thi quỷ vương
đã bất ngờ xuất hiện trên Thái Huyền sơn, dễ dàng huỷ diệt Thiên Kiếm
viện. Phía Hắc Hà quỷ vương, đầu tiên gặp Kiếm Vô Trần, hai bên kịch
liệt giao chiến, thủ hạ tổn thất gần một nửa. Sau khi đã vượt qua Kiếm
Vô Trần, không ngờ gặp cao thủ của Trừ Ma liên minh, kết quả Hắc Hà quỷ
vương đã bị chết dưới tay Trừ Ma liên minh chi chủ Trần Ngọc Loan, thủ
hạ đệ tử không một ai sống sót.
Gầm lên một tiếng, Sát Huyết Diêm La toàn thân huyết mang đại thịnh, trong lòng cực kỳ chấn động lẫn giận dữ, gầm lên:
- Trừ Ma liên minh thật đáng căm hận, đột ngột diệt mất Hắc Hà nhất phái
của Quỷ vực chúng ta, làm sao ta có thể dễ dàng bỏ qua cho các ngươi
được chứ.
Quỷ ảnh nói nhỏ:
- Ý của Diêm quân, có phải chúng ta chuẩn bị một cuộc đại tấn công Trừ Ma liên minh, nhất cử tiêu diệt hết bọn chúng?
Hừ lạnh một tiếng, Sát Huyết Diêm La rít lên:
- Ngu ngốc, ngươi cho rằng Trừ Ma liên minh dễ đối phó lắm sao? Có Phật
Đạo Thánh Tiên toạ hạ ở đó, ngươi tưởng dễ dàng tấn công lắm à. Lão tử
này tuy là tán tiên nhưng tu vi tuyệt đối không dưới Thiên Kiếm Khách,
hắn ta lại tinh thông pháp quyết chí cao của ba phái Phật - Đạo - Yêu,
ngươi cho là hắn ta đơn giản lắm sao? Lần này xem như Hắc Hà quỷ vương
vận khí không tốt, không đâu lại đâm đầu vào mũi dao, thế thì cũng không thể trách ai. Hiện tại, Trần Ngọc Loan có Phật Đạo Thánh Tiên giúp đỡ,
bên người lại có Không Linh điểu, chúng ta không nên động đến cô ta, nếu không tương lai sẽ càng thêm phiền phức.
Quỷ ảnh vội vàng nói:
- Thuộc hạ ngu muội, Diêm quân giáo huấn là đúng. Lần này ngoài phía
chúng ta, bên phía Long Ma chiến tuyến của Hắc Ám tôn chủ và Tam Nhãn
Long Lang cũng đã di quân đột khởi, bất ngờ tấn công Nho viên tại thành
Lạc Dương, khiến cho Lục Viện liên minh tổn thất nghiêm trọng, trong một ngày đã thiệt hại cả hai viện.
Nghe những lời này, Sát Huyết Diêm La âm sâm nói:
- Xem ra bọn chúng cũng không đơn giản như chúng ta nghĩ, bất ngờ hành
động song song với chúng ta, sau này càng phải đề phòng nhiều hơn. Hiện
tại truyền khẩu lệnh của ta, nhân mã của Âm Thi gian và Vô Hồn gian tạm
thời đình chỉ tiến quân, lưu ý kỹ lưỡng tình hình của các thế lực khác,
sau đó rồi mới tính tiếp.
Quỷ ảnh hạ giọng ứng một tiếng rồi tuỳ tức biến mất trong thinh không.
Cùng trong thời điểm đó, trên đỉnh Hoa Sơn, Hắc Ám tôn chủ cùng Tam Nhãn Long Lang đang cùng kề vai ngắm nhìn Hoa Sơn.
Một cơn gió nhẹ cuốn đến, xua hương hoa lan tỏa nhẹ nhàng khắp nơi. Lúc này Hắc Ám tôn chủ cười nói:
- Hành động lần này thành công viên mãn, không chỉ tiêu diệt Nho viên mà
còn đả kích được khí thế của Chính Đạo liên minh, có thể xem là nhất cử
lưỡng tiện.
Tam Nhãn Long Lang cười nói:
- Đúng là một kết quả rất tốt, rất đáng được tán dương. Theo tin mới nhận, khi Thiên Kiếm Khách biết được sự việc này, mặt mày tái mét, lần này khai minh muốn
tìm vận may, ngờ đâu lại bị cắm sừng, tâm lý nhất định không được thống
khoái cho lắm. Khà… khà…
Cười xong, Hắc Ám tôn chủ nói:
-
Theo tin vừa mới nhận được, nghe nói Huyền Phong môn chủ đã bí mật xuất
hiện, trước mắt đang tiềm ẩn tại vùng phụ cận Hoa Sơn, vị trí cụ thể tạm thời chưa rõ. Còn nữa, tin tức Trừ Ma liên minh tiêu diệt được Hắc Hà
quỷ vương đã lan truyền khắp nơi, thanh thế nhất cử đã vượt qua Chính
Đạo liên minh, được người trong thiên hạ rất tôn kính.
Tam Nhãn Long Lang đồng tình:
- Chuyện này ta cũng đã biết, sau này chúng ta phải cẩn thận đề phòng Trừ Ma liên minh. Trước mắt, ở Nhân gian có nhiều thế lực, nhưng chân chính lộ diện chỉ có hai liên minh bên chính đạo và phía Quỷ vực chúng ta.
Ngoài ra còn có nhiều thế lực khác tuy không ra mặt nhưng sức mạnh của
chúng cũng không phải kém, chúng ta không thể không đề phòng. Nhìn bên
ngoài, sự tình có vẻ đơn giản, nhưng kỳ thật cuộc chiến chính tà đã
chính thức bắt đầu, từ giờ trở đi chiến tranh loạn lạc sẽ triền miên,
thời kỳ thanh bình sẽ chỉ là quá khứ.
Hắc Ám tôn chủ trầm giọng:
- Từ ngàn xưa, loạn thế xuất anh hào, chiến trường xuất đế vương. Đã đến
Nhân gian, chúng ta cần tận lực đánh cuộc một phen, làm sao có thể chùn
bước cho được. Tuy tam gian thất giới có nhiều thế lực, cao thủ như mây, nhưng ta tin tưởng rằng chỉ cần chúng ta nỗ lực, nhất định sau này sẽ
có cơ hội tiếu ngạo cửu thiên.
Đưa một con mắt nhìn Hắc Ám tôn chủ, Tam Nhãn Long Lang mỉm cười tán đồng:
- Nói đúng lắm, có lòng tin là sẽ có hy vọng. Trước mắt, thực lực của
chúng ta không yếu, chỉ cần không trực tiếp ngạnh chiến với chính đạo,
kiên trì đến lúc cuối cùng là chúng ta có hy vọng. Một khi Thái Âm Tế
Nhật đến, đó chính là lúc thiên địa chí âm chí tà chi khí bao trùm bầu
trời, đến lúc đó cả Nhân gian sẽ là thiên hạ của Vực chi tam giới chúng
ta, không cần phải uý kị Thiên chi tam giới nữa.
Nghe xong, Hắc Ám tôn chủ băn khoăn hỏi:
- Chuyện Thái Âm Tế Nhật được lưu truyền đã lâu, chúng ta tiến nhập Nhân
gian đã hơn một tháng, sao vẫn chưa thấy xuất hiện? Cái gọi là Thái Âm
Tế Nhật này, chính xác khi nào sẽ xảy ra? Trước thời điểm đó có điềm gì
báo hiệu, hay là hiển hiện rõ ràng tình huống dị thường?
Tam Nhãn Long Lang lắc đầu nói:
- Chuyện này thần bí dị thường, vạn năm cũng khó thấy qua một lần, nên
không ai có thể nói một cách rõ ràng. Theo như suy đoán của ta, Thái Âm
Tế Nhật e là sẽ có liên quan đến một cá nhân hay một sự việc nào đó,
nhưng khi thời cơ chưa chín muồi, có lẽ sẽ không thấy điềm báo gì cả.
Trước mắt, chỉ cần chúng ta lưu tâm kỹ lưỡng mọi động tĩnh của Nhân gian là được rồi, khi thời cơ đến tự nhiên sẽ biết thôi.