Giữa không trung, Thiên Ảo Quỷ Tiêu đang ứng phó với tấn công của Ma Phật Huyền Túc. Khi tiếng thét cuồng nộ của Sát Huyết Diêm La vang lên, lòng hắn lập tức cảm thấy không ổn, vội vàng bay đến, miệng gào điên cuồng:
- Huyền Túc ngừng tay, có bản lĩnh thì đối phó với với ta!
Giọng nói nóng nảy, thần tình Thiên Ảo Quỷ Tiêu khiến người khác có chút mơ hồ.
Nếu nói hắn và Sát Huyết Diêm La là địch chứ không phải bạn, một chiêu này của Ma Phật Huyền Túc chỉ nhằm đánh Sát Huyết Diêm La trọng thương, đáng lẽ hắn phải cao hứng mới phải, sao lại có vẻ nóng nảy thế kia?
Nguyên nhân thật không bình thường, Thiên Ảo Quỷ Tiêu không hy vọng sức mạnh Phật Ma của Ma Phật Huyền Túc lưu lại trong cơ thể của Sát Huyết Diêm La. Nếu vậy cho dù Sát Huyết Diêm La trọng thương, không còn sức phản kháng, nhưng sau đó nếu hắn muốn hủy diệt cơ thể huyết nhục của Sát Huyết Diêm La, thôn tính lấy nguyên thần Sát Huyết Diêm La, sẽ bị sức mạnh Phật Ma trong cơ thể Sát Huyết Diêm La chống lại.
Nói như vậy, trước đây Tà Thần Chu Hỉ cũng đã đánh trọng thương Sát Huyết Diêm La, Thiên Ảo Quỷ Tiêu sao lại không xông ra cùng đối diện với khốn nguy? Điểm này thật ra có khác, nguyên nhân lực công kích của Tà Thần Chu Hỉ có tính thuộc âm tà, tương tự như Quỷ vực pháp quyết, công kích của Ma Phật Huyền Túc lại hàm chứa Phật môn pháp quyết hoàn toàn đối lập.
Giận dữ điên cuồng tất nhiên kích động, Thiên Ảo Quỷ Tiêu trong lòng đã quên tính đến điều cố kỵ này, chỉ muốn dùng tốc độ nhanh nhất ngăn trở hành động của Ma Phật Huyền Túc. Thế nhưng, hắn đã sơ ý quên đi vẻ mặt cười quỷ dị của Ma Phật Huyền Túc, thân tại giữa không trung đã múa chưởng đánh ra không ngừng, đến khi gần đến thì chiêu thức đã suy giảm, liền đột nhiên phát hiện Ma Phật Huyền Túc tay phải chuyển động, đóa hoa sen vốn ẩn chứa sức mạnh hủy diệt vốn là chuẩn bị cho mình.
Kết quả bất ngờ khiến hắn chấn động giận dữ, vội vàng phòng ngự phản kích, đáng tiếc đã quá trễ. Hoa sen hủy diệt ấn vào ngực, Thiên Ảo Quỷ Tiêu lần này không thể thoát được, một chiêu tuyệt diệu của Ma Phật Huyền Túc không những đánh tan thân thể thần linh, mà ánh Phật to lớn an hòa và khí Ma tàn độc đã hình thành kết giới hai tầng trong ngoài, bao vây chặt chẽ nguyên thần của Thiên Ảo Quỷ Tiêu, từng bước từng bước ép hắn vào nơi tuyệt địa.
Tiếng rống giận và tiếng kêu thảm thiết bị kết giới ngăn trở, Thiên Ảo Quỷ Tiêu tuy phẫn nộ nhưng không cách nào phát ra, hắn chỉ có thể toàn lực phản kháng, dùng nguyên thần đã tu luyện ngàn năm đối kháng sự áp bức của luồng sáng Phật và sức mạnh Ma.
Bên ngoài, Ma Phật Huyền Túc tràn đầy bá khí, toàn thân âm tà tàn độc, như biến hóa rất lớn, tựa hồ trong thời gian từ khi ly khai Bồ Đề học viện, lão đã có nhiều sự chuyển biến.
Thời gian trôi qua chậm chạp, Thiên Ảo Quỷ Tiêu do sơ ý trúng một chiêu trí mệnh, lúc này đang bị Phật pháp luyện hóa, tu vi ngàn năm của lão dần dần tiêu tán, đang đi trên con đường hủy diệt.
Thấy vậy, gương mặt Ma Phật Huyền Túc xuất hiện nụ cười mãn ý. Trước đây bản thân vì muốn rút ngắn thời gian, đã dồn tâm lực cẩn thận tính toán nhờ đó chỉ một chiêu là thành công, chỉ cần chờ đợi thêm giây lát, tiêu diệt xong Thiên Ảo Quỷ Tiêu, sau đó tiếp tục bước kế tiếp.
Thắng lợi trong tay, Ma Phật Huyền Túc quay đầu nhìn sang Sát Huyết Diêm La, cười lạnh lùng:
- Ngươi nhất định rất kỳ quái, tại sao ta tự mình xuất hiện hủy diệt Thiên Ảo Quỷ Tiêu là người không ân oán với ta?
Sát Huyết Diêm La hừ lạnh lên tiếng:
- Ác ma ra tay, là phải có ý đồ, ngươi cũng thế muốn chiếm lấy Diêm Vương lệnh, nhưng ngươi có dùng được không?
Ma Phật Huyền Túc thản nhiên đáp:
- Nói đúng lắm, ta đích xác là muốn Diêm Vương lệnh nên mới hiện thân, bởi vì khi chiếm được nó, ta có hy vọng dung hợp Phật, Ma, Quỷ ba loại sức mạnh vào một thể, đột phá được cảnh giới quân bình hiện tại, bước tới cảnh giới cao, từ đó thi triển giấc mộng ngày nào của ta!
Hừ giận dữ, Sát Huyết Diêm La gay gắt nói:
- Ngươi chỉ mơ mộng, điều này căn bản là không thể được!
Ma Phật Huyền Túc cười ha hả nói:
- Phải vậy không? Ta sẽ cho ngươi chứng kiến trước mắt, để ngươi trước khi chết hiểu rõ, có rất nhiều sự tình đều có khả năng biến thành hiện thực.
Nói xong quét mắt nhìn sang thấy nguyên thần đang tiêu tán dần của Thiên Ảo Quỷ Tiêu, sau đó thân thể lắc lên xông thẳng về Sát Huyết Diêm La, chuẩn bị tiến hành bước kế tiếp.
Nhìn Ma Phật Huyền Túc đang tiếp cận, Sát Huyết Diêm La tròng mắt vội vàng đảo lộn, trong lòng tìm kiếm đối sách. Không cần biết trước kia hoành hành bá đạo như thế nào, kiêu căng ngạo mạn ra sao, nhưng khi chân chánh gặp nguy hiểm đổ lên, trong tâm Sát Huyết Diêm La cũng khiếp sợ, khó có thể thản nhiên đối diện sinh tử.
Mắt thấy cục diện bất lợi, dù nóng nảy thế nào cũng không cách gì thay đổi sự thật khách quan được. Đang khi sự hủy diệt đến gần, Sát Huyết Diêm La cũng yếu ớt hệt như người thường, nhắm nghiền đôi mắt tuyệt vọng, dùng tư thế vô vi đối diện với kết quả đó.
Đã cầm chặt ở trong tay, có thể nói không cách nào chạy thoát. Điều này khiến cho Ma Phật Huyền Túc sinh ra đắc ý, miệng cười lớn không ngừng. Tuy nhiên vui quá hóa buồn, lời xưa thường nói như vậy. Đúng ngay khi Ma Phật Huyền Túc đang đắc ý mất cảnh giác, tiến đến gần Sát Huyết Diêm La thì ở mỏm núi đá không xa, một luồng ánh quang lấp lánh từ động huyệt nhỏ bé bắn ra, trong tình huống không ai phát giác dưới ánh sáng lờ mờ, trên không trung lộ xuất một cái ghế thần kỳ, toàn thân chiếc ghế chớp lóe ánh lam quang.
Cái ghế này rất kỳ lạ, ngoại hình như ghế rồng của Hoàng Đế, hai bên thành ghế thì trái chạm rồng, phải khắc hổ, mặt trước lưng ghế chớp lóe chữ “Vương” vô cùng chói mắt, đáng tiếc là có một lỗ hổng lớn bằng nắm tay trên đó. Lỗ hổng cũng là chỗ huyền diệu, ở ngay giữa treo một hạt châu ửng đen, bề mặt có ánh đen không ngừng lập lòe, rất sống động, khiến cho người ta có cảm giác tà ác khủng khiếp âm lạnh.
Với hình dạng kỳ dị đặc biệt trong thiên hạ như vậy, ngoại trừ Lư Sơn Vô Nhân Tọa, còn là ai đây?
Một luồng ánh sáng u tối phát ra phía trước, khi Ma Phật Huyền Túc phát giác, miệng đang cười lớn chợt dừng lại, còn chưa kịp rống lên cuồng nộ, thân thể đã bị làn sáng u tối trói chặt. Vì vậy, trong tâm Huyền Túc thất kinh, vừa phát xuất ánh Phật chống cự, vừa giận dữ lên tiếng:
- Vô Nhân Tọa, ngươi đến đây làm chi?
Cười ha hả, Vô Nhân Tọa đáp:
- Ta đến trong lúc ngươi đang tĩnh tâm tu luyện, để thể hiện phong độ của mình, ta không hề quấy nhiễu ngươi, chỉ tùy ý tìm một chỗ tốt để cư ngụ thôi.
- Nếu ngươi không muốn đối địch với ta, tại sao ngay lúc này lại hiện thân tập kích ta?
Ánh mắt hiểm độc nhìn Vô Nhân Tọa, Ma Phật Huyền Túc cất tiếng hỏi giận dữ.
Vô Nhân Tọa cười lạnh lùng đáp:
- Để thu được lợi, không ngại hiểm trở. Nếu đã có được cơ hội tốt như vậy, ta làm sao bỏ qua uổng phí chứ!
Ma Phật Huyền Túc sắc mặt trầm xuống, hỏi thêm:
- Ngươi cũng vì Sát Huyết Diêm La?
Vô Nhân Tọa đáp:
- Đúng vậy, ngươi thấy hình dạng ta lúc này, lần trước bị Hậu Nghệ thần cung của Kiếm Vô Trần đả thương, khiến cho nguyên khí ta tổn hại rất lớn. Tuy ta hấp nạp được không ít khí Huyền Âm Địa Tà nơi đây, nhưng muốn khôi phục hoàn toàn cần rất nhiều thời gian. Hiện tại, chỉ cần ta chiếm được Diêm Vương lệnh, ta có thể dung hợp được nó, đến lúc đó ta sẽ chân chánh trường sinh bất diệt. Hahaha…
Lúc này, vì sự xuất hiện của Vô Nhân Tọa, Ma Phật Huyền Túc sơ ý bị khốn, Thiên Ảo Quỷ Tiêu vốn đang lâm vào nguy cơ bất ngờ được tự do. Thấy vậy, Thiên Ảo Quỷ Tiêu nắm lấy cơ hội, nguyên thần yếu ớt lóe lên đi liền, chớp mắt đã biến mất không còn tăm tích. Như vậy, Ma Phật Huyền Túc có chút hối hận, nhưng hiện tại cũng không còn lo được nữa, tâm ý đâu còn để lo quá nhiều điều.
- Sự thật và tưởng tượng đúng là khác biệt nhau lắm, cho dù ngươi có thể chiếm được Sát Huyết Diêm La thì có thể làm gì? Ngươi quả thật có biện pháp luyện hóa thân thể huyết nhục của hắn, thôn tính nguyên thần của hắn, dung hợp với Diêm Vương lệnh không?
Vừa phản kích lại, Ma Phật Huyền Túc vừa thử khích nộ Vô Nhân Tọa.
Vô Nhân Tọa cười lạnh lùng, ngữ khí tà mị nói:
- Đừng quá tự phụ, ngươi có phương pháp của ngươi, ta cũng có biện pháp kỳ diệu của ta, thành công hay không lúc này nói còn quá sớm. Bây giờ ta cũng không muốn làm phiền ngươi, hay là chúng ta lập giao ước ba điều, đánh cuộc xem ai là người có vận khí tốt.
Ma Phật Huyền Túc lạnh lùng nhìn Vô Nhân Tọa, một lúc mới lên tiếng hỏi:
- Đánh cuộc thế nào, ngươi nói đi.
Vô Nhân Tọa mỉm cười nói:
- Rất đơn giản, nếu ngươi không tin ta có biện pháp dung hợp Diêm Vương lệnh, vậy chúng ta lấy ba ngày làm kỳ hạn. Trong ba ngày, ngươi không được can thiệp vào việc của ta, nếu như quả thật ta không thể dung hợp Diêm Vương lệnh, lúc đó tự động rút lui khỏi nơi này, để hắn lại cho ngươi, ta quyết không can thiệp vào. Nếu ta thành công, ta cũng không đả thương ngươi, để ngươi rời đi, ngươi thấy thế nào?
Ma Phật Huyền Túc hừ giọng nói:
- Lời ngươi nói làm sao tin được?
- Ngươi mới là người không biết có tin được không?
Lời lẽ sắc bén, Vô Nhân Tọa lạnh lùng hỏi ngược.
Ma Phật Huyền Túc hơi phẫn nộ chấn động, gay gắt lên tiếng:
- Ta không đồng ý, ngươi làm sao chứ?
Vô Nhân Tọa cười ha hả đáp:
- Thế thì tiếp tục giao chiến, xem ta và ngươi ai thắng ai thua.
Lời nói này rất bình thường, nhưng Ma Phật Huyền Túc nghe xong lại chìm vào trầm mặc.
Trong im lặng, hai ngươi đối kháng với nhau, không ai chịu nhường nhịn. Lúc này, Sát Huyết Diêm La thấy thời cơ đã tới, vội vàng lợi dụng cơ hội trị thương, hy vọng có thể khôi phục lại. Nhưng thương thế Sát Huyết Diêm La quá trầm trọng, lại thêm Thiên Ảo Quỷ Tiêu vì đề phòng Sát Huyết Diêm La phản kháng, đã thi triển bí pháp của Quỷ vực, gây nên tình trạng hạn chế trên thân thể Sát Huyết Diêm La. Vì thế, Sát Huyết Diêm La dù muốn đột phá trong thời gian ngắn, cũng không thể được.
Suy nghĩ khá lâu, Ma Phật Huyền Túc lên tiếng nói:
- Vô Nhân Tọa, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi, chúng ta hãy đánh cuộc. Nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi, lỡ ngươi không giữ chữ tín, lúc đó đừng có oán trách ta.
Vô Nhân Tọa điềm nhiên đáp trả:
- Ta dám đề xuất ra ước định này, dĩ nhiên đã khảo sát mọi thứ bên trong. Bởi vì hai người chúng ta bên tám lượng bên nửa cân, trong lòng đều có suy nghĩ.
Nói xong liền thu hồi thế công, lắc mình đến bên cạnh Sát Huyết Diêm La, trói lấy Sát Huyết Diêm La lên trên thân mình, ngay cả Huyết Sát chiến phủ nằm trên mặt đất cũng thu lấy.
Ma Phật Huyền Túc trong tâm có chút bất phục, mồi thơm vốn đến trong tay lại bay sang miệng người khác, chuyện này là ai cũng không thể chịu được. Nhưng không chịu cũng phải chịu, tu vi Vô Nhân Tọa vô cùng kinh người, lại thêm hắn có thân thể bất diệt, chính mình cho dù giao chiến, cũng không biết được ai thắng ai bại? Hơn nữa, có vài vấn đề không nhất định là phải hao sức, đổi sang phương pháp khác biết đâu lại có kết quả bất ngờ.
Nhìn Vô Nhân Tọa, Ma Phật Huyền Túc lạnh lùng nói:
- Hiện tại là giờ Dậu, bên ngoài trời đã tối. Để ngăn ngừa ngươi bỏ trốn, trong ba ngày này ta tiếp tục phòng thủ ở phía trên, chờ kết quả của ngươi.
Nói xong phi thân lên cao, đến cự li ước khoảng trăm trượng từ đáy cốc liền ngồi xuống tĩnh tọa, toàn thân ánh kim lấp lánh, tựa như bức tượng Phật.
Vô Nhân Tọa nghe xong cười nói:
- Như vậy thật tốt, ngươi chờ mà xem ta thành công hay không. Ha ha ha……
Trong tiếng cười vang vọng ánh xanh lam lóe lên, cả Vô Nhân Tọa và Sát Huyết Diêm La hóa thành một luồng sáng âm u, chui vào trong một cửa huyệt trên vách động.
Ghi chú:
(1) Hoàng tước tại hậu : nguyên nghĩa là Chim Hoàng Tước ở phía sau. Câu này rút ra từ thành ngữ có nghĩa là chim se sẻ săn mồi phía trước, không ngờ có chim hoàng tước núp sau. Ý là lo mãi săn mồi, không ngờ có kẻ rình lại mình.