Thất Sơn Tiên Môn

Chương 132: Chương 132: Là tốt hay là xấu?




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tại khu vực giữa đồng ruộng, nằm gần chợ Phú Xuân, xã Phú Xuân, huyện Phú Tân, An Giang

La Mẫn đang cố gắng nhớ lại mọi chuyện để kể cho “ngũ đại tán tiên” nghe.

Cô là đệ tử của Nữ Quyền Môn chi nhánh An Giang. Hơn 3 năm trước, Cao Thời Đại vào nam để củng cố quyền lực của cha hắn trong nam. La Mẫn cùng sư muội Lâm Thu Đông nhận nhiệm vụ ra ngoài nên đã gặp Cao Thời Đại tại Long Xuyên.

Cao Thời Đại vì có cha là Cao Trung chống lưng, cho nên rất là ngang ngược và bá đạo, La Mẫn và Lâm Thu Đông từ chối theo hắn nên bị hắn cho thuộc hạ bắt lại.

Khi đó bên cạnh Cao Thời Đại có Linh Sĩ, La Mẫn và Lâm Thu Đông vì không đề phòng nên bị bắt và khống chế rất dễ dàng.

Từ đó, mỗi ngày hắn ép 2 cô uống một viên thuốc được gọi là Khống Thần Đan. Loại thuốc này tác động rất mạnh lên linh hồn và ý thức.

Mỗi lần uống vào thì các cô trở thành một con rối, chỉ biết nghe và làm theo lời Cao Thời Đại, trở thành nô lệ tình dục cho hắn.

Cứ cách khoảng 5 ngày thì các cô mới thanh tỉnh lại. Chuyện đau khổ là các cô sẽ nhớ rõ từng chuyện đã làm trong thời gian u mê ý thức. Từng chuyện, từng hành động, từng lần “phục vụ” Cao Thời Đại làm cho các cô chỉ muốn chết đi ngay lập tức.

Nhưng các cô muốn chết cũng không thể. Bởi vì Cao Thời Đại biết rất rõ thời gian các cô thanh tỉnh. Hắn cố ý trói các cô lại và để các cô nhớ lại những lúc hầu hạ hắn. Ngắm nhìn các cô gào khóc và đau khổ là một sở thích của hắn.

Khi đã dần vặt các cô đủ rồi thì hắn lại ép uống khống thần đan. Các cô lại tiếp tục trở thành nô lệ tình dục ngoan ngoãn nhất bên cạnh hắn.

Một năm gần đây, mỗi lần khống thần đan hết tác dụng, các cô không còn nhớ gì nữa. Cảm giác trống rỗng, không có bất cứ ký ức gì trong đầu.

Cho đến thời điểm tại nhà Lý Linh. Sau khi Cao Thời Đại hưởng dụng 2 cô bên trong nhà xong thì hắn để mặc 2 cô bên trong đó. Hắn cũng biết sắp tới thời gian khống thần đan mất tác dụng nhưng không có đề phòng.

Bởi vì hơn một năm trôi qua hắn đã an tâm, khi khống thần đan hết tác dụng thì các cô cũng vô hại.

Nhưng không hiểu lý do tại sao lần này thì các cô lại nhớ được. Đồng thời, linh lực trong người cũng không biết bằng cách nào mà khôi phục lại kha khá.

Nhờ vậy mà cô cùng sư muội Lâm Thu Đông mới cứu được Lý Linh.

Kế tiếp thì cô mơ mơ màng màng đi theo chỉ dẫn thần bí đi tới được chỗ này. Cô cũng không biết lý do nên cũng không giải thích được chỉ dẫn đó là gì.

Nghe xong những gì La Mẫn kể, toàn bộ ngũ đại tán tiên đều trầm mặt. Được một lúc thì Giác Linh Chân Nhân chắp tay trước ngực niệm phật

“Nam Mô A Di Đà Phật! Tội lỗi, tội lỗi!”

Liễu Nữ Nhân thì trong mắt tràn ngập lửa giận. Bản thân cô cũng là nữ cho nên càng thấu hiểu hơn những gì mà La Mẫn và Lâm Thu Đông trải qua.

Liễu Nữ Nhân là người của mấy trăm năm trước, tư tưởng quan trọng thân thể khá là mạnh mẽ. Vì vậy mà trong những lần lễ hội tắm Bà, Liễu Nữ Nhân chỉ chấp nhận gái đồng trinh.

Càng nghĩ thì càng cảm thấy giận, Liễu Nữ Nhân đập bàn đứng lên nói

“Không được! Ta nhịn không được, ta phải đi giết chết tên súc sinh không bằng cầm thú đó!”

Hòa Hảo Chân Nhân vội vàng khuyên nhủ

“Liễu đạo hữu, giết một Cao Thời Đại thì cũng còn rất nhiều Cao Thời Đại khác trong Nam Quyền Môn. Chuyện này gốc rễ là Nam Quyền Môn, chỉ khi giải quyết được Nam Quyền Môn thì mới có thể ngăn cản những chuyện bi kịch tiếp tục xảy ra.”

Hòa Hảo Chân Nhân dừng lại một chút, sau đó cũng đứng lên, cố gắng hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp

“Năm người chúng ta tuy được gọi là tiên, nhưng nói chung vẫn là tán tu mà thôi. Gần đây mới có được chút thành tựu trong tu luyện. Làm sao có thể so sánh được với các tông môn lâu đời như Nam Quyền Môn?”

Giác Linh Chân Nhân, Hiếu Nghĩa Bổn Sư và Cao Đài Tiên Ông cũng gật đầu đồng ý lời nói của Hòa Hảo Chân Nhân.

Lòng bọn họ cũng vô cùng khó chịu, con đường hành thiện cứu thế đúng là không dễ gì mà đi. Nhất là trong thời đại mà thần tiên và phép thuật đã không còn là chuyện xa lạ với mọi người nữa.

Liễu Nữ Nhân nhìn qua La Mẫn rồi không tự chủ được mà rơi ra một giọt nước mắt. Cô lạnh lùng nói từng chữ như nghiến răng nghiến lợi

“Như vậy, chẳng lẽ để cho bọn súc sinh đó cứ ung dung đi làm hại hết người này tới người khác hay sao? Chết thì đã làm sao? Nếu gặp kẻ mạnh là phải cúi đầu cam chịu, vậy thì tu luyện còn có ý nghĩa gì nữa?”

Hòa Hảo Chân Nhân nhìn Liễu Nữ Nhân rồi nói

“Liễu đạo hữu, giận quá sẽ mất khôn. Chẳng lẽ đạo hữu đã quên thiếu niên Trần Minh Quân và Thất Sơn Tiên Môn?”

Đúng là giận quá sẽ mất khôn, câu nói của Hòa Hảo Chân Nhân như đánh thức người trong mộng. Liễu Nữ Nhân như nắm bắt được điểm mấu chốt của vấn đề.

“Hay lắm, tại sao ta lại quên chuyện này cơ chứ! Đã như vậy bây giờ chúng ta lập tức lên đường đến Thiên Cấm Sơn đi”

Cao Đài Tiên Ông bây giờ mới lên tiếng

“Chúng ta thì có thể đi, nhưng La Mẫn cô nương thì có thể phải ở lại đây”

Hiếu Nghĩa Bổn Sư dường như cũng hiểu ý của Cao Đài Tiên Ông

“Đúng vậy, chắc chắn xung quanh Thiên Cấm Sơn sẽ có dày đặc người của Nam Quyền Môn làm cảnh giới. Nếu quá sơ suất thì có khả năng chúng ta sẽ bị cản trở. La Mẫn cô nương chỉ có thể ở lại đây vì an toàn.”

Liễu Nữ Nhân nhanh chóng chen vào

“Nhưng nếu như chúng ta đi hết, La Mẫn cô nương phát bệnh mất trí thì biết làm sao?”

Giác Linh Chân Nhân vuốt bộ râu trắng của ông rồi nói

“Liễu đạo hữu hôm nay đúng là quá nóng vội rồi. Tại sao chúng ta phải đi hết? Chuyện này cứ giao cho bần đạo một mình đi làm là được”

Lúc này thì Liễu Nữ Nhân mới vỗ lên trán mình mà nói

“Phải rồi! Tại sao hôm nay mình lại suy nghĩ thiếu thông suốt như vậy?”

Hòa Hảo Chân Nhân nói

“Liễu Đạo Hữu, đó là bởi vì tư tưởng trọng trinh tiết của đạo hữu quá nặng. Khi nghe có kẻ chuyên hại các cô gái nên mới làm cho tâm cảnh của đạo hữu bị ảnh hưởng”

“Đa tạ các vị đạo hữu đã nhắc nhở! Rất may mắn có các vị ở đây, nếu không, sợ rằng tôi sẽ nhịn không được mà đi tìm tên súc sinh đó rồi!”

“Sự việc trọng đại, bần đạo đi luôn đây. Đã hơn nửa năm chưa gặp, bây giờ bên ngoài đều gọi thiếu hiệp Trần Minh Quân là Thần. Nhưng ta tin chúng ta không nhìn nhầm nhân cách của cậu ta, mọi người cứ an tâm!”

Nhờ vào số thuốc Trần Minh Quân đã tặng, toàn bộ ngũ đại tán tiên đều đã thay da đổi thịt. Người già thì trẻ ra, người trẻ thì lại càng trẻ.

Gân cốt, kinh mạch và từng tế bào trong cơ thể đều được rèn luyện và tẩy sạch. Nhờ đó mà quá trình tu luyện cũng tiến bộ rất nhanh.

Tốc độ nhanh nhất là Liễu Nữ Nhân, hiện này đã là Linh Đồ cửu trọng. Hòa Hảo Chân Nhân chỉ kém một trọng, là linh đồ bát trọng.

Riêng Giác Linh Chân Nhân, Hiếu Nghĩa Bổn Sư và Cao Đài Tiên Ông vì duyên cơ thân thể đã bị lão hóa quá nhiều trước khi luyện thể, nên tiến bộ cũng khiêm tốn, đều ở Linh Đồ tam trọng.

Sau khi Giác Linh Chân Nhân rời đi, Hòa Hảo Chân Nhân cùng Hiếu Nghĩa Tiên Ông và Cao Đài Tiên Ông cũng cáo từ để đi chuẩn bị cho lần truyền đạo sắp tới tại Hòa Hảo.

Chỉ còn Liễu Nữ Nhân ở lại cùng La Mẫn. Liễu Nữ Nhân nhìn La Mẫn rồi thở dài nói

“Thật là khổ cho cô gái, theo ta vào đây, để ta kiểm tra thân thể giúp cho, biết đâu sẽ trị được bệnh mất trí cho cô”

“Dạ, xin cảm ơn tiền bố đã quan tâm”



Thất Sơn Gia Viên

Tại phòng làm việc và tu luyện của Trần Hồng Thắm. Cô đang cầm trên tay tờ lệnh truy nã Lý Linh và 2 cô gái khác của Nam Quyền Môn.

Được một lúc lâu thì cô hỏi người đưa tin

“Nhà ngươi xác thực đây là lệnh truy nã do Nam Quyền Môn đưa ra?”

“Dạ bẩm tiểu thư! Thuộc hạ xác nhận 100% là sự thật. Khi công bố của chúng ta đưa ra thì Nam Quyền Môn đã cho người dùng tốc độ nhanh nhất để tháo bỏ, nhưng khắp miền nam đều đã biết cả rồi”

“Ta biết rồi, đã đến nhà của Lý Linh kiểm tra chưa?”

“Dạ thưa thiểu tư, thuộc hạ đã cho người đi xem xét. Do tình hình cấp bách nên thuộc hạ về đây báo tin trước”

“Được rồi, khi nào có tin tức thì báo lên ngay cho ta. Còn nữa, dùng mọi nguồn lực đi tìm Lý Linh, sống phải thấy người, chết phải thấy xác”

“Thuộc hạ tuân lệnh!”

Khi người đưa tin đã rời đi, Trần Hồng Thắm định liên lạc với Trần Minh Tuấn thì giọng nói của Hư Linh vang lên bên tai cô

“Không cần lo lắng, cô gái đó không thể chết đâu. Nhưng tinh thần sẽ bị tổn thương rất nghiêm trọng. Hãy tập trung vào việc tìm kiếm nàng ta. Nghe ngóng và lần theo những nơi xảy ra các vụ án mạng thảm khốc thì sẽ nhanh hơn”

Trần Hồng Thắm nghe vậy thì đáp lại

“Tuân lệnh tiền bối!”

Hư Linh trở lại không gian châu, đến chỗ Trần Minh Quân vẫn còn đang mất đi ý thức. Vẫn chưa có dấu hiệu nào cho thấy Trần Minh Quân sẽ tỉnh lại cả. Nhưng chắc chắn là ý thức và linh hồn của Trần Minh Quân vẫn tồn tại ở đâu đó.

Hư Linh thở dài và tự suy nghĩ

“Hy vọng chủ nhân sớm tỉnh lại. Nếu không, thế giới này sẽ phải tự gánh lấy một hồi đại kiếp nạn để nuôi sống số mệnh của nàng ta”

Đúng lúc đó, vật phẩm lạ màu đen khá nặng mà Trần Minh Quân nhận được tại Kiên Lương chủ động bay đến bên cạnh Trần Minh Quân.

Tốc độ tiếp cận là cực nhanh, nếu va chạm sẽ làm tổn thương tới thân thể Trần Minh Quân.

Hư Linh cũng phát hiện ra điều đó, nhưng lại không thể ngăn chặn. Nên biết, đây là bên trong không gian châu, ở đây thì Hư Linh có thể làm gần như mọi chuyện.

Rất may mắn là vật kia bay đến gần thì giảm tốc độ lại rồi vòng quanh Trần Minh Quân. Nó giống như là có sinh mệnh và ý thức, đang tò mò quan sát thứ gì đó mà nó thấy có hứng thú.

Liên tục quan sát mấy chục vòng thì vật thể cùng dừng lại. Nó tiên lên đỉnh đầu của Trần Minh Quân rồi lơ lửng và yên vị ở đó.

Khi Hư Linh cố gắng dịch chuyển nó thì phát hiện không gian xung quanh Trần Minh Quân giống như không hề tồn tại. Có thể nhìn thấy nhưng không thể chạm tới.

Hư Linh dù rất là kinh nghiệm lão luyện thì cũng tỏ ra vô cùng lúng túng.

“Chuyện gì đã xảy ra thế này?”

Lần đầu cảm giác bị mất khống chế ngay bên trong không gian châu. Hư Linh vô cùng lo lắng cho Trần Minh Quân. Không ai biết chuyện đang xảy ra là tốt hay là xấu cả.

Ngay cả Hư tôn giả trước đây cũng chưa từng biết sự việc thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.