Thất Sơn Tiên Môn

Chương 120: Chương 120: Liên hoàn ảo cảnh




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từng nhóm 10 người liên tục tiến lên kiểm tra, rất ít người vượt qua được khảo nghiệm.

Tới hơn 23 giờ 50 phút đêm, tổng cộng có 70 người được đi ra ở cửa B. Những người vượt qua kiểm tra không có ai duy trì lâu hơn 10 phút. Dường như cột mốc 10 phút là một cửa ải tương đối khó khăn.

Gần 1 triệu người đã bị loại, tỷ lệ đào thải khiến cho người ta nghe thấy mà ngao ngán. Nhưng theo địa vị của Thất Sơn Gia Viên bây giờ mà nói, sự khó khăn này cũng đáng giá.

Chỉ cần là nhân viên của Thất Sơn Gia Viên thì gần như sẽ có được một lá bùa hộ mạng. Không có bất cứ thế lực nào muốn gây chuyện với Thất Sơn Gia Viên và Thất Sơn Tiên Môn cả.

Trên thế giới cũng chỉ có 5 người tự xưng là đệ tử của Thất Sơn Tiên Môn. Gồm 3 người Phúc Minh, Phương Hùng, Đào Ngọc Bích và 2 người khác đang là Mị Tiên Nữ và Băng Sương Tiên Nữ.

Phúc Minh, Trương Hùng và Đào Ngọc Bích thì không rõ hành tung. Thế giới chỉ biết họ điều hành 3 công ty hàng đầu châu Á về giải trí, mỹ phẩm và xây dựng. Kể từ khi xuất hiện trước công chúng ở Thiên Cấm Sơn, thế giới không còn thấy bọn họ nữa.

Mị Tiên Nữ và Băng Sương Tiên Nữ thì khá nổi danh trên thế giới. Cùng với Lê Ngọc Như Ý, tạo thành bộ ba tiên nữ quyền lực nhất thế giới.

Còn có lời đồn ba tiên nữ đều là nữ nhân của Trần Minh Quân, nhân vật có địa vị chẳng khác nào thần linh. Người có thể hạ bệ thần linh thì dĩ nhiên chính là một vị thần linh khác. Chỉ có điều, vị thần linh này cai quản thế giới dễ chịu hơn so với người tiền nhiệm mà thôi.

Bởi vì không ai biết Trần Minh Quân đang ở đâu, cho nên không ai dám bất kính với hắn. Từ đó, Thất Sơn Tiên Môn và Thất Sơn Gia Viên trở thành cấm kỵ của toàn thế giới.



Trở lại vấn đề tuyển dụng giáo viên

Sau khi chờ đợi gần một ngày trời, Lý Linh và Lê Bích cũng đã chờ được giây phút bản thân tiến hành kiểm tra.

Cả 2 cô gái vô cùng khẩn trương, nhất là Lý Linh. Cô lo sợ bản thân thất bại trở ra sẽ gặp sự trả thù của tên thiếu gia kia.

Cô nhận thức được xã hội bây giờ không phải như xưa. Pháp luật vẫn có nhưng khó mà địa vị giữa tu sĩ và dân thường vẫn là rất lớn.

Sau khi 10 người trước đó lần lượt bước ra cổng C, đã đến lượt Lý Linh và Lê Bích phải tiến vào. Lê Bích hơi khẩn trương nhưng vẫn khá tự tin, cô mỉm cười nói với Lý Linh.

“Chị Linh, chúc chị vượt qua kiểm tra”

“Cảm ơn em, chúc em cũng vượt qua kiểm tra”

“Đúng vậy, chị em ta nhất định sẽ trở thành đồng nghiệp. Tiến lên!!!”

Cả 2 cô gái cùng với 8 người dự tuyển khác đồng thời bước lên và tiến về cánh cổng khảo nghiệm.

Lý Linh vừa bước vào, cánh cửa sau lưng của cô tự động đóng lại. Một bé gái khoảng 5 tuổi bước lên chào đón cô.

“Bé xin chào chị, có phải chị đến đây để ứng tuyển làm giáo viên cho Thất Sơn Gia Viên không?”

Lý Linh đang khá căng thẳng, thần kinh của cô đang tập trung chờ đợi “khảo nghiệm” vô cùng hà khắc, nhưng tình cảnh trước mắt làm cô không khỏi ngẩn người ra.

“Chị ơi, chị nghe em nói không?”

Lý Linh nghe cô bé hỏi lại thì mới kịp phản ứng, cô hơi lúng túng trả lời.

“À, phải, phải, …. chị đến đây để tham gia ứng tuyển. Còn em là..?”

“Hi hi hi, vậy chị đi theo em nha”

Lý Linh mỉm cười đáp

“Ừ, vậy phiền bé dẫn đường cho chị nha”

Lý Linh đi theo phía sau cô bé, đi qua rất nhiều con đường nội bộ, cuối cùng dừng chân trước một căn nhà nhỏ bằng gỗ và lá dừa nước. Xung quanh có một hàng rào đơn sơ, chỉ có một lối vào, cũng không có cổng đóng và mở.

Cô bé quay lại nói với Lý Linh

“Chị đứng ở đây chờ em, em vào thông báo cho người phỏng vấn”

“Chị biết rồi, cảm ơn bé nhiều nha”

Cô bé mỉm cười rồi chạy chân sáo vào trong. Cô bé tiến đến căn nhà, tự mở cửa ra rồi đi vào. Được khoảng 30 giây sau, bên trong tiểu viện vang lên tiếng thét kinh hãi của cô bé.

“Á…..”

Căn nhà bị thứ gì đó công phá từ bên trong. Các mảnh gỗ và vật dụng bay ra bốn phương tám hướng. Cô bé cũng bị hất văng ra theo các mảnh vụn.

“Bịch …”

Cô bé rơi xuống sân nhà, đồng thời bị một thanh gỗ rơi xuống đè lên 2 chân. Cô bé lại la lên thất thanh.

“Chị ơi, chị ơi, cứu em …!”

Lý Linh nhìn kỹ thì thấy một con rắn hổ mang chúa có thân mình to như một cái thùng phi. Con rắn này đang vươn đầu lên cao. Trong miệng đang ngậm lấy một người, không nhìn thấy đầu, chỉ còn lại 2 chân ở bên ngoài, đôi chân còn đang giãy dụa không ngừng.

Con rắn vươn thẳng cổ ra, rồi nuốt gọn toàn bộ người đó vào trong bụng.

“Chị ơi, chị ơi, cứu em, … hu hu hu”

Lý Linh nhìn thấy cảnh một người sống sờ sờ bị ăn thịt sống thì tâm trí đã bị kinh hoàng làm cho bất động. Nhưng tiếng kêu cứu của cô bé đã giúp cô thoát khỏi trạng thái đó.

Lúc này, con rắn bắt đầu chuyển ánh mắt về phía cô bé. Lý Linh không chút do dự mà phóng thẳng đến chỗ cô bé. Con rắn cũng đồng thời di chuyển chậm chạp về cô bé.

Do khoảng cách gần hơn, nên cô tiếp cận được cô bé trước. Cô dùng hết sức bản thân đẩy thanh gỗ ra khỏi chân của cô bé.

Nhưng mà thanh gỗ quá nặng so với sức lực của cô. Lý Linh nhìn lại phía sau, con rắn đang tiếp cận. Lúc này mà cô bỏ chạy thì có lẽ vẫn còn cơ hội sống sót. Bởi vì cô bé sẽ trở thành con mồi làm chậm chân con rắn.

Lý Linh cắn chặt hàm răng, cô lại đặt 2 tay lên thanh gỗ, rồi cố gắng đẩy nó ra khỏi người cô bé.

“A A A A A …”

Miệng cô la lớn lên, để lấy thêm sức lực. Dường như đã cố gắng quá sức, cô gục ngã lên thanh gỗ. Không còn sức mà chạy được nữa.

Lý Linh nhắm mắt lại, nước mắt rơi xuống, cô âm thầm nói

“Cha, mẹ, con gái bất hiếu xin đi trước một bước!”

Lý Linh chờ đợi một lúc lâu nhưng vẫn không có chuyện gì xảy ra. Cô từ từ mở mắt ra thì nhìn thấy bản thân đang đứng ở chỗ lúc cô mới vào cổng A.

Đang không hiểu chuyện gì thì cô bé lại xuất hiện và nói với cô

“Chúc mừng chị, chị đã vượt qua bài kiểm tra”

Lý Linh không hiểu cho lắm, nhưng cũng có thể đại khái hiểu chuyện gì đã xảy ra. Có lẽ Thất Sơn Gia Viên kiểm tra người ta bằng một loại phương pháp ảo giác nào đó.

Nhưng mà điều quan trọng nhất là cô đã vượt qua bài kiểm tra. Cô cũng đã hiểu tại sao nhiều người bị loại như vậy. Đứng trước hoàn cảnh vừa rồi, có bao nhiêu người sẽ quyết định mạo hiểm để cứu cô bé? Câu trả lời chính là vô cùng ít, có thể nói là gần bằng không.

Cô mỉm cười nhìn cô bé rồi nói

“Cảm ơn em, chị rất vui vì em không có sao. Chị cứ tưởng là em và chị sẽ làm mồi cho rắn rồi”

“Hi hi hi, xin lỗi đã làm chị sợ. Đó chỉ là ảo cảnh mà thôi. Bây giờ chị hãy đi ra theo hướng đó, bên ngoài sẽ có người tiếp đón chị”

Lý Linh gật đầu rồi bước ra, không có gì ngoài ý muốn, chỗ cô bước ra đứng là cổng B. Cô đưa mắt nhìn xuống đám đông còn lại đang chờ kiểm tra, lòng không khỏi cảm thấy tự hào.

Một người bảo vệ nhanh chóng tiến lên mời cô đi theo.

Sau đó, cô được bố trí dạy học tại Thất Sơn Gia Viên. Toàn bộ gia đình của cô cũng được chuyển đến bên trong Thất Sơn Gia Viên sinh sống. Cô cũng được Thất Sơn Gia Viên dạy cho tu luyện, thiên phú của cô lại khá tốt, không có bao lâu đã tiến nhập thành Linh Sĩ.

Thời gian nhanh chóng đi qua

10 năm sau, Lý Linh đã là một người quản lý cấp cao tại Thất Sơn Gia Viên. Cô cũng không còn là một phàm nhân bình thường. Hiện tại, cô đã có tu vi Ngũ Tinh Linh Sĩ, cũng thuộc hàng tu sĩ cao cấp trên thế giới.

Cô kết hôn với một người giáo viên khác của Thất Sơn Gia Viên, sinh ra 2 người con gái. Gia đình của cô vô cùng hạnh phúc, người chồng cũng yêu thương cô hết mực.

Có thể nói là cuộc đời của Lý Linh từ khi đến Thất Sơn Gia Viên thì vô cùng viên mãn. Toàn bộ đều là nhờ Thất Sơn Gia Viên đem đến cho cô.

Thế nhưng, bình yên ngắn ngủi cũng qua đi.

Địa Cầu có thể lực nổi lên, vượt qua cả Thất Sơn Tiên Môn. Người đứng đầu vô cùng cường đại. Thế lực này muốn xóa bỏ Thất Sơn Tiên Môn và Thất Sơn Gia Viên.

Sau vài năm chiến tranh, Thất Sơn Tiên Môn toàn bộ ngã xuống. Những người cuối cùng bị dồn ép và bị bao vây tại Thiên Cấm Sơn. Chỉ có thể nhờ vào trận pháp mà cố thủ. Lý Linh và toàn bộ thành viên trong gia đình cũng bị vây hãm trong Thất Sơn Gia Viên.

Thế lực bên ngoài không ngừng kêu gọi đầu hàng. Chỉ cần ai đầu hàng, tuyên bố bản thân thoát ly Thất Sơn Gia Viên thì sẽ đảm bảo được tha tội chết, chỉ phế đi tu vi. Còn nếu ai giết được một người của Thất Sơn Gia Viên thì sẽ được thu nhận tham gia thế lực mới.

Lý Linh dĩ nhiên là không nghe theo. Cô có được hôm nay toàn bộ đều là nhờ Thất Sơn Gia Viên mang đến. Nhưng chồng của cô thì không như vậy. Anh ta luôn thuyết phục cô phản bội, chỉ cần chọn tùy ý một người rồi giết chết là được.

Chồng của cô cũng không phải quá ích kỷ. Cả gia đình của cô đứng trước nguy cơ toàn diệt. Thất Sơn Gia Viên bị toàn diệt chỉ là vấn đề thời gian. Có cố gắng bám trụ cũng chỉ là cùng chết mà thôi.

Chỉ cần giết chết một người tùy ý là có thể đảm bảo cả nhà an toàn. Cơ hội như vậy khó mà từ chối cho được.

Lý Linh cũng đấu tranh nội tâm rất quyết liệt. Nhưng mà, cô vẫn không thể phản bội được. Chồng của cô thấy như vậy thì liền tự ý hành động.

Biết được ý định của chồng, Lý Linh lặng lẽ theo dõi. Lúc chồng cô hạ sát thủ thì cô đứng ra chịu đòn kết liễu đó.

Cô có thể chọn chết theo Thất Sơn Gia Viên, nhưng chồng con của cô thì có thể có cơ hội sống. Cái giá chính là dùng mạng của cô. Nhưng cô quyết tâm không dùng mạng của người khác để cứu cả nhà mình.

Theo cô nghĩ, chỉ cần cô chết, chồng con của cô có thể lấy cái chết của cô để đổi lấy tự do. Cô lại nhắm mắt chờ đợi cái chết đến.

Nhưng trải qua khá lâu, mọi thứ vẫn im lặng. Lý Linh mở mắt ra, cô lại thấy mình đang đứng chỗ căn phòng kiểm tra tuyển dụng. Dù chuyện này đã qua hơn chục năm, nhưng cô nhớ rất rõ.

Trước mặt cô vẫn là cô bé quen thuộc

“Chúc mừng chị, chị đã chính thức được nhận vào làm việc tại Thất Sơn Gia Viên”

Khi cô bé nói chuyện xong, mọi ký ức về trải nghiệm 2 lần ảo cảnh của Lý Linh cũng biến mất. Điều này là cần thiết, bởi vì những thứ đó chẳng khác nào ký ức, rất dễ ảnh hưởng tới nhân cách của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.