Thất Sơn Tiên Môn

Chương 119: Chương 119: Tỷ lệ đào thải gần như là 100%




Qua hơn 30 phút, quá trình kiểm tra vẫn chưa ghi nhận người bước ra ở cổng B. Dẫn tới tâm lý đám đông bắt đầu dao động.

Thời điểm đến đây, người nào cũng tràn trề tự tin. Nhưng bây giờ thì đã khác, bọn họ chỉ còn lại lo lắng.

Thời gian kiểm tra thực sự quá ngắn, càng làm cho đám đông thêm hoang mang. Không ai hiểu Thất Sơn Gia Viên kiểm tra cái gì mà nhanh như vậy. Cá biệt chỉ có rất ít người kéo dài được gần 10 giây. Còn lại đều là bước vào là gần như bước ra ngay.

Nhóm người xếp hàng ở phía sau đang ra sức suy luận, tạo thành cục diện mọi người bàn tán với nhau để tìm ra phương pháp ứng phó.

Lúc này, những người xếp ở đầu hàng lại cảm thấy bản thân bị bất lợi. Có nhiều người nhường lại vị trí đầu, nhưng mà không ai chấp nhận cả.

Phía sau hàng ngũ, nhiều người bắt đầu đưa ra các kết luận khác nhau. Nào là ngoại hình, chiều cao, cân nặng,..vân vân và mây mây. Nói chung là loạn xì ngầu cả lên.

Thế nhưng, cho dù đám đông có làm gì, quá trình kiểm tra vẫn đang được diễn ra đều đều. Tuy nhiên, tốc độ có phần quá chậm.

Mỗi người chỉ cần một vài giây nhưng vẫn tính là chậm. Bởi vì số lượng ứng cử viên thực sự quá lớn.

Mọi việc cứ diễn ra như vậy, cho tới 7 giờ 30 phút, đã có một ngoại lệ xảy ra.

Một người thiếu niên khoảng 19 tuổi bước vào, cứ ngỡ người này sẽ lại bước ra ở cổng C như bao người khác, nhưng không phải vậy!

3 giây trôi qua

5 giây trôi qua

10 giây trôi qua

Đã vượt qua kỷ lục lâu nhất trước đó là 10 giây, nhưng thiếu niên này vẫn chưa bước ra.

30 giây trôi qua

1 phút trôi qua

Đám đông bên dưới đã bắt đầu nghị luận sôi nổi. Ai cũng cố gắng nhớ lại hình tượng của thiếu niên này. Từng hành động nhỏ nhất của hắn đều được đem ra để suy xét cho thật kỹ lưỡng.

“Tôi nhớ rõ, lúc thiếu niên này bước vào là bằng chân trái”

“Ăn nói lung tung, rõ ràng là bằng chân phải. Lúc đó, ta còn thấy bàn tay phải của hắn siết chặt và đặt ở trước ngực”

“Thật sao? Vậy còn tay trái thì làm gì? Còn có, đầu hướng thẳng vào hay có góc nghiêng đặc biệt gì không?”

“Anh bạn nói tôi mới nhớ, dường như hắn dừng lại một chút. Hít một hơi thật sâu, đầu hơi ngẩng lên cao rồi mới bước vào”

“Tôi bổ sung thêm cái này, từ chỗ xếp hàng đi tới cánh cửa, thiếu niên này hình như là không có thay đổi hướng nhìn, ánh mắt chỉ nhìn chầm vào cánh cửa rồi bước đều đến”

“Các vị anh em bằng hữu, không biết còn ai nhớ được gì nữa không? Chúng ta cần phải hợp sức với nhau để tìm được cách vượt qua kiểm tra”

Có thể nói, đám đông đã hợp lại trí nhớ với nhau để vẽ lại khung cảnh thiếu niên kia từ chỗ xếp hàng đi vào cánh cổng. Từng hành vi cử chỉ nhỏ nhất đều được miêu tả lại, sinh động, rõ ràng, chi tiết. Bất cứ ai nghe qua đều giống như được nhìn lại một lần cảnh đó vậy.

Trong lúc đám đông bên dưới đang ra sức thảo luận và chuẩn bị, thiếu niên nọ đã ở bên trong cổng A được 5 phút, đang sắp chạm tới phút thứ 6.

6 phút đi qua

7 phút đi qua

8 phút đi qua

Khi thời gian sắp đạt được 9 phút thì thiếu niên kia đã bước chân ra tại cổng B, trở thành người đầu tiên được nhận vào làm giáo viên của Thất Sơn Gia Viên.

Nhìn ánh mắt mờ mịt của người nọ, đám đông bên dưới chỉ muốn nhào lên đập cho hắn một trận. Ai cũng cho rằng tên này đang chế giễu những người thất bại trước đó.

Thiếu niên này quay người lại, nhìn thấy cánh cổng mình bước ra là cổng B thì mới bắt đầu vui mừng nhảy cẫng cả lên. Một người bảo vệ của Thất Sơn Gia Viên tiến đến mời thiếu niên này đi theo.

Lúc này, đám đông dường như đã hiểu. Trần Hồng Thắm từng nói, ai bước ra bên ngoài đều sẽ không nhớ được chuyện ở bên trong. Cổng C hay cổng B đều là như vậy.

Quá trình kiểm tra cũng không vì vậy mà dừng lại. Lại một người tiếp theo đi vào. Đó là một thiếu niên cũng khá là ngang tuổi với người vừa rồi.

Anh ta bắt chước theo cách đi, đứng của người vừa rồi. Ánh mắt và cử chỉ tay chân đều mô phỏng theo y như đúc.

Trần Hồng Thắm nhìn mà không nhịn được cười, cô phải quay mặt đi để cười.

Khi người thiếu niên này bước chân đi vào, bóng hình anh ta vừa biến mất thì đã ngay lập tức xuất hiện ở cổng C.

Vẻ mặt dù rất là mờ mịt, nhưng lại tràn ngập vẻ tự tin. Giống như anh ta tin chắc mình đã làm rất tốt. Hoàn toàn không sai khác gì với người trước đó. Do đó, nơi anh ta đang đứng chắc chắn là cổng B.

Người thiếu niên này nở một nụ cười mỉm, rồi đưa ánh mắt nhìn xuống đám đông bên dưới. Thấy ai cũng im lặng nhìn mình. Vẻ mặt của người nào cũng vô cùng trầm trọng.

Anh ta hơi nhếch mặt lên, làm ra vẻ đắc ý, trong lòng thì thầm nghĩ

“Hâm mộ đi, ghen ghét đi, đám đông ngu ngốc”

Đám đông bên dưới thì đang nhìn người này chẳng khác nào nhìn một thằng ngu. Bọn họ im lặng và có ánh mắt trầm trọng là vì xác định được một chuyện. Bắt chước theo rõ ràng không có hiệu quả.

Trần Hồng Thắm cũng không nhịn được nữa, mặc dù cái thằng này cũng khá là “giải trí”, nhưng cô còn phải cho quá trình tuyển dụng tiếp tục. Trần Hồng Thắm lên tiếng nhắc nhở

“Người không phù hợp xin nhanh chóng rời đi”

Thiếu niên kia nghe nói thì nụ cười đang nở bỗng tắt lịm. Anh ta cũng thắc mắc, tại sao còn chưa thấy bảo vệ lên mời anh ta đi. Ánh mắt từ từ quay lại đằng sau, nhìn thấy một chữ C to rõ ở trên cánh cửa thì anh ta mới hiểu.

Quá xấu hổ, anh ta phóng nhanh rời khỏi hiện trường, rơi cả một chiếc giày ở lại. Đúng với câu “chạy mất dép”, à không, là “chạy mất giày” mới đúng.

Đám đông bên dưới cũng không nhịn được nữa, một tiếng cười vang lên như thể đã dồn nén từ lâu

“Phốc.. Ha ha ha, cười chết mất ta rồi”

Sau đó là hàng loạt tiếng cười khác

“Ha ha ha.. con mẹ nó, đúng là một tên cực phẩm mà”

“Ha ha ha.. thì ra là hắn tưởng mình đã trúng tuyển. Làm ta nghi hoặc cả buổi, không hiểu tên đó đang làm trò gì”

“Ha ha ha …”

Trần Hồng Thắm cũng không ngăn cản, cứ để đám đông cười một trận sảng khoái để giảm bớt căng thẳng. Qua được một lúc lâu, Trần Hồng Thắm liền giơ tay ra hiệu im lặng.

“Người tiếp theo, nhanh chóng đi vào cổng A”

Quá trình kiểm tra khắc nghiệt lại được tiếp tục. Không có gì bất ngờ, người tiếp theo bị loại. Rất nhiều người tiếp theo nữa vẫn bị loại.

Nhìn tốc độ này, không biết phải bao lâu mới có thể kiểm tra hết số lượng ứng viên. Trần Hồng Thắm lấy ra một chiếc điện thoại bấm số gọi cho Trần Minh Tuấn.

“Anh nghe đây! Bên tuyển dụng có chuyện gì hả em?”

“Không có vấn đề gì, chỉ là số lượng người ứng tuyển quá đông. Anh hỏi Hư Linh xem có thể tăng cường số cửa kiểm tra không?”

“Được rồi, chờ anh hỏi Hư Linh”

Trần Minh Tuấn tắt điện thoại, rồi nhanh chóng đi về Thượng Tiên Cư. Hư Linh luôn giữ không gian châu bên trong Thượng Tiên Cư. Người nhà Trần Minh Quân muốn trao đổi với Hư Linh cũng dễ, chỉ cần đến Thượng Tiên Cư, thông qua cổng không gian đi vào không gian châu.

Trần Minh Tuấn đi vào không gian châu, thuật lại những gì Trần Hồng Thắm nói. Hư Linh nghe xong thì đáp lại.

“Bên đó sẽ mở thêm 9 cổng kiểm tra. Vài phút sau sẽ có liền.”

Trần Minh Tuấn trở ra bên ngoài, báo lại với Trần Hồng Thắm rồi lại tiếp tục trở lại làm việc của mình.

Hư Linh cũng không có kéo dài thời gian, vừa đáp ứng xong thì đã mang theo không gian châu đi qua khu tuyển dụng.

Đám đông đang hết sức tập trung thì bỗng dưng xuất hiện thêm 9 cái cửa A ngang hàng với cửa A đang có. Những cánh cửa này cứ tự nhiên từ hư không mà xuất hiện.

Nếu là trước kia, chắc chắn sẽ gây ra náo động không nhỏ. Nhưng thời đại bây giờ đã khác, phép thuật thần bí đã không còn thần bí. Trên trời cũng thường xuyên thấy tu sĩ bay đi bay lại, nhìn riết cũng thành quen.

Hư Linh làm xong thì lặng lẽ trở lại Thượng Tiên Cư.

Trần Hồng Thắm thấy có thêm 9 cửa kiểm tra thì biết là Hư Linh vừa mang qua. Cô cao giọng nói.

“Bởi vì số lượng ứng viên quá nhiều, Thất Sơn Gia Viên quyết định tăng thêm số lượng cửa kiểm tra. Từ bây giờ, mỗi lần sẽ kiểm tra 10 người. Những người đang ở đầu hàng lập tức tiến lên.”

Nhờ có thêm 9 cửa kiểm tra, tốc độ đã có phần tăng thêm.

Đúng 8 giờ sáng, lại có thêm một người đi vào quá 10 giây mà chưa đi ra. Đó là một người phụ nữ khá cứng tuổi. Nhìn bề ngoài thì khoảng 35 tuổi. Bởi vì không có hạn chế số tuổi tối đa, chỉ cần đủ 18 tuổi thì ai cũng có thể ứng tuyển.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về cánh cửa B để chờ đợi.

Người phụ nữ này ở bên trong tới phút thứ 6 thì cũng bước ra ở cửa B. Trở thành người thứ 2 được nhận vào làm giáo viên ở Thất Sơn Gia Viên.

Tổng thời gian có ngắn hơn người đầu tiên, nhưng quan trọng là kết quả cuối cùng đã thông qua.

Người phụ nữ này sau khi bước ra, ánh mắt mờ mịt trong giây lát. Sau đó liền quay lại nhìn xem mình đang ở cửa nào.

Khi thấy chữ B trên cánh cửa, cô ta ôm mặt mà khóc. Một người bảo vệ nhanh chóng đi đến mời cô ta đi theo. Cô ta cố gắng kìm nén tâm tình rồi bước theo bảo vệ. Bên dưới thì có vô số những ánh mắt nhìn theo bóng lưng của cô ta, có hâm mộ cũng có ghen ghét.

Buổi tuyển dụng lại được tiếp tục, bắt đầu có nhiều người duy trì lâu hơn. Cá biệt còn có người kéo dài tới 4 phút, nhưng bước ra vẫn là cửa C.

Khi thời gian trôi về 8 giờ 36 phút, lại có thêm một người thông qua kiểm tra. Người này ở lại bên trong chỉ hơn 5 phút một chút.

Kể từ đó, đám đông cũng đã hiểu được đại khái tình huống. Chỉ cần ở bên trong tối thiểu 5 phút thì sẽ thông qua.

Vấn đề là không ai biết bên trong kiểm tra cái gì. Nhưng cũng có nhiều người đã đoán ra được sơ bộ. Khả năng khi bước vào trong đó, sẽ gặp phải một loại tình huống nào đó. Trong tình huống đó, ai duy trì được thời gian tối thiểu sẽ thông qua.

Chính vì vậy, nhiều người chuẩn bị sẵn tâm lý. Sẵn sàng duy trì thời gian lâu nhất có thể. Bởi vì sự chuẩn bị tâm lý này, thời gian kiểm tra đã được kéo dài ra không ít.

Mặc dù tỷ lệ bị loại khỏi cuộc chơi vẫn là cao tới chóng mặt. Và cũng chưa có người thứ ba được thông qua. Nhưng mà không còn phổ biến cánh tượng một chân bước vào thì một chân khác đã đi ra.

Đại đa số đều đạt thành tích hơn 10 giây. Chỉ có vài cá biệt mới tiếp cận được 5 phút. Nhưng cũng chỉ là tiếp cận chứ không vượt qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.