Chương 58: Không lối thoát
Dải phân cách: Quay ngược thời gian
Tại toà nhà bỏ hoang:
- Kétttttt - có 5 chiếc siêu xe đỗ cùng một lúc. Bước xuống là Hàn Phong, Dương Triết, Triển Hoàng, Tử Kỳ và cuối cùng là Thiên Tứ. Cả 5 người họ đều toả ra hàn khí và bước vào bên trong.
- Tụi mày là ai mà dám vào đây hả - một tên xăm trổ nói bằng giọng đại ca.
- Song Nhi đang ở đâu - Hàn Phong nhìn tên đó bằng ánh mắt sắc bén hỏi, giọng của hắn 0 độ chở xuống.
- M....ày mà,,,y - thay vì giọng ra oai lúc nãy thì tên đó nói lắp bắp không thành câu khi nhìn vào đôi mắt xám của Hàn Phong.
- Bộp, rầm - không đợi tên kia chả lời Hàn Phong xoay người đá tên đó thật mạnh, cú đá khiến tên đó bay vào tường( nội công thâm hậu ghê).
- Thằng Khốn - tên cầm đầu khi thấy đàn em của mình bị đánh thì tức giận lao vào Hàn Phong như một con thú hoang.
- Bộp, bụp, rầm - thế là một cuộc hỗn chiến sảy ra khi 5 chàng soái ca đánh với hơn chục tên giang hồ, nhưng 5 nam chính chiếm ưu thế hơn.
20 phút sau:
Sau khi mấy tên giang hồ bị các nam chính cho đo ván đang nằm la liệt ở nền đất. Tên cầm đầu bị đánh cho tơi tả nhưng hắn vẫn cố đứng dậy và chạy lên lầu.
- Hàn Phong câu mau đuổi theo hắn đi chúng tôi sẽ theo sau - Triển Hoàng thấy tên cầm đầu chạy thì nói Hàn Phong đổi theo.
- Uk - Han Phong uk một cái rồi lấy khẩu súng ở trong cạp quần ra và đuổi theo tên cầm đầu.
Dải phân cách: Hiện Tại
- Pằng - một phát súng nổ ra viên đạn bay vào giữa đầu tên cầm đầu khiến hắn gục tại chỗ khi chưa nói hết câu.
Cô và ả bất ngờ nhìn tên đó đang nằm trên vũng máu, mắt thì mở to nhìn cô và ả.
Ả sợ hãi lùi lại còn cô cố gắng đứng dậy khi ngay thấy tiếng bước chân tiến lại gần.
Hàn Phong bước vào trong sự bất ngờ của cô và ả.
- Song Nhi em không sao chứ - Hàn Phong mừng ra mặt khi nhìn thấy cô vẫn an toàn, nhưng sự vui mừng chưa kéo dài thì hắn nhìn thấy cô thương tích đầy người. Hắn tức giận nghiến răng nhìn về phía ả khiến ả hoảng sợ khi nhìn thấy đôi mắt đó.
- LÂM NHƯỢC HY sao cô dám làm vậy hả - Hàn Phong chĩa súng về phía ả nói.
- Khoan đã Hàn Phong anh mau bỏ súng xuống đi - cô chắn cho ả nói. Hành động của cô khiến cho ả và Hàn Phong bất ngờ.
Đúng lúc đó 4 người kia đều có mặt và chứng kiến cảnh này và họ đều bất ngờ vì cô cử động được.
- Song Nhi em làm gì vậy mau ra đây - Triển Hoàng thấy cô cử động được thì rất vui nhưng anh lại xót xa khi đồ bệnh nhên của cô thì rách nát còn người cô thì bầm tím có chỗ còn chảy máu.
- Đúng đó Song Nhi em ra đây đi đừng đứng gần ả ta - Tử Kỳ lo lắng nói.
Ả ta đứng đắng sau cô, tay ả nắm chặt lại cố kìm nén nước mắt. “ Tại sao, tại sao lúc nào cũng là Song Nhi, vậy còn mình là cái gì. Tại sao họ không hiểu cho cảm giác của mình, mình không còn đường quay lại rồi. Là mấy người ép tôi đó “ nghĩ tới đây ả nhìn cô bằng con mắt lạnh lùng, một tay ả bóp cổ cô tay còn lại ả lấy con dao bấm thủ sẵn trong người rồi đưa lên cổ cô. Cô do bị bất ngờ nên không kịp phản ứng chỉ cảm thấy nghẹt thở.
- Song Nhi, Nhược Hy cô làm gì vậy - Dương Triết thấy vậy lo lắng lên tiếng.
- Là mấy người ép tôi đến đường cùng, hãy tự trách mấy người đi - ả điên dại nói.
- Nh...ược Hy ch...ị đừ...ng làm đ...iều sai tr...ái nữa mà - cô cố gắng nói, cô có thể cảm nhận mũi dao lạnh đang kề cổ mình.
- IM ĐI, giờ thì mấy người tránh ra nhanh lên, không tôi sẽ giết nó - ả đưa con dao sát đến nỗi cổ của cô bị chảy máu.
- Được rôi Nhược Hy cô bình tĩnh chúng tôi đi ra - Thiên Tứ thấy tình hình không ổn nên nói 4 người kia lùi lại. “ Đây có phải là Nhược Hy mà mình biết không, nhìn cô ta khác trước rất nhiều. Trước đây nhìn cô ta rất hiền lành và khá mít ướt, vậy mà giờ nhìn cô ta thật điên loạn “ Thiên Tứ nghĩ.
- Lùi lại nhanh - ả thấy 5 người lùi lại thì ả tến lên về phía cửa. Sau khi ra khỏi phòng ả định đưa cô tiến về phía cầu thang nhưng từ dưới đi lên là người của Hàn Phong, khoảng hơn chục người tay cầm kiếm nhật.
- Nhược Hy cô không thoát đâu, tôi đã cho người bao vây hết tào nhà này rồi - Hàn Phong nhìn ả lạnh giọng nói.