Sáng hôm sau Mân Huyên mơ màng tỉnh dậy sờ soạn một hồi dưới gối tìm điện thoại, mở màng hình lên nhìn thời gian đã 5 giờ 55 phút sáng. Cô gọi điện cho Diệp Hoan biết được cô nàng đã về nhà rồi nên yên tâm.
Thấy còn rất sớm, Mân Huyên vứt điện thoại sang một bên ôm chăn nằm ngủ tiếp.
Giờ báo thức Mân Huyên cài trên điện thoại cứ 10 phút lại reo một lần, Mân Huyên bấm tắt hết lần này đến lần khác cuối cùng cũng lười biếng ngồi dậy thừ người một hồi, điện thoại rung lên báo có tin nhắn đến là của Lục Thiếu Thần, Mân Huyên mắt sáng lên mở tin nhắn ra xem, trong lòng rung rinh.
[Em ngủ dậy chưa? Anh ngủ dậy liền nhớ em, hay anh qua đón em đi học nhé.]
Mân Huyên liền trả lời anh