The Dark Duet Series

Chương 132: Chương 132: Chương 14.3




Không cưỡng lại được, hắn đẩy tới để nó chạm vào môi cô, “Em quả là một cô gái hư. Tôi đã bảo em phải vào buồng…” Hắn không thể nói ra hết phần còn lại bởi lưỡi của Livvie vừa quét qua đầu “ngọn giáo” của hắn. Hắn quan sát, sửng sốt, khi Livvie lùi ra và chất dịch từ hắn để lại một vệt lấp lánh trên bờ môi dưới của cô. Chiếc lưỡi mèo con của cô phóng ra để liếm sạch nó.

Livvie nuốt vào, “Anh có vị thật tuyệt.”

Caleb hít vào một hơi gây ra tiếng khùng khục trong lồng ngực. “Vị của em tuyệt hơn,” hắn nói rồi lướt ngón cái qua bờ môi chín mọng, hồng hào của cô. Hắn không thể chờ để quay lại bên trong khuôn miệng cô, quan sát đôi môi gợi cảm đó trượt lên trượt xuống “cậu nhóc” của hắn. Hắn rên rỉ khi cô hé miệng ra và mút ngón cái của hắn.

“Mèo Con. Vào buồng tắm. Ngay.”

Livvie liếm yêu ngón cái của hắn thêm lần cuối, “Vâng, Caleb.” Cô chầm chầm đứng lên và mở cửa buồng tắm đứng. Hơi nước tràn ra ngoài, phủ lên cơ thể cô một màn mỏng bụi nước ẩm ướt.

Caleb giục cô đi vào, háo hức được chạm vào cô, được cô chạm vào. Hắn đóng cửa buồng tắm lại và một giây sau, tóm lấy cô rồi ghim cô lên tường bằng cơ thể mình. Dòng nước ấm áp đổ xuống từ đầu vòi sen phía trên bọn họ khi hắn nhấc hai chân cô lên quanh eo mình, giữ yên cô trong lúc họ hôn nhau.

Livvie rên rỉ trên miệng hắn, hai bàn tay bám riết lấy vai hắn và kéo hắn đến gần hơn nữa. Đôi chân cô siết chặt hắn, áp nơi nữ tính chưa được khai phá lên bụng Caleb trong một lời cầu xin điên cuồng sự chú ý từ hắn.

Đôi tay Caleb lang thanh khắp cơ thể trơn mượt của cô, ôm lấy mông cô và ấn những ngón tay vào gia thịt săn chắc, mềm mại của cô. Chần chừ trong việc tiếp tục, nhưng háo hức được thưởng thức phần còn lại của cô, hắn lướt một bàn tay lên bầu ngực trái của cô, ngón cái và ngón trỏ tìm thấy nụ hoa cứng như sỏi cuội và bắt đầu chơi đùa trong khi hông hắn di chuyển theo đường xoắn ốc. “Cậu nhóc” của hắn, cứng ngắc và đang rỉ dịch, ấn vào mông cô, và Caleb cong người, tìm kiếm khe hở ấm áp giữa hai gò mông của cô.

“Lạy.Chúa.” Livvie rên rỉ. Cô tham gia vào nhịp điệu của Caleb, thả lỏng hai cánh tay để mông cô tiếp xúc với “ngọn giáo” trơn trượt của Caleb.

“Mẹ kiếp!” Caleb hét lên, siết chặt Livvie cho đến khi cô cất tiếng thút thít.

“Caleb, xương sườn của em,” cô khẽ khàng nói mà không hề ngừng chuyển động.

“Xin lỗi.” Caleb nới lỏng vòng ôm ra đôi chút. Chỉ vừa đủ để không làm đau cô nữa.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Livvie rên rỉ và đưa đẩy trên người hắn, “Em tưởng mình sẽ phải mút “cậu nhỏ” của anh chứ.”

Ngọn giáo của Caleb đập rộn và nảy lên giữa hai gò mông của Livvie. Nếu chờ lâu thêm một chút nào nữa, hắn sẽ yêu cầu được đi vào “cửa sau” của cô mất. Chỉ ý nghĩ đó thôi là đủ để khiến hắn rên rỉ nhiều hơn nữa, nhưng chết tiệt, hắn muốn được thỏa mãn bằng miệng. Đột nhiên, hắn giữ Livvie đứng yên và cho cô một giây để lấy lại thăng bằng, trước khi đặt tay lên vai cô và đẩy cô quỳ xuống trước mặt mình.

“Em sẽ làm. Ngay bây giờ,” anh nói.

Không bàn cãi, không chần chừ, và lồng ngực Caleb dường như căng ra vì tự hào khi Livvie liếm môi và đặt khuôn miệng lên hắn. Đầu gối của Caleb hơi oằn xuống và hắn không thể cưỡng lại việc đẩy vào trong miệng cô, buộc cô phải lấy lại thăng bằng. Hằn khe khẽ gầm gừ, như thể không muốn cô nghe thấy, đưa đẩy nhiều nhất có thể mà không giữ lấy đầu cô trong tay và làm theo ý mình.

Khuôn miệng của cô ấm áp và mềm mại đầy âu yếm mặc cho sự non nớt rõ ràng của cô. Cô giữ hắn trong tay, thong thả liếm mút phần đầu “mũi giáo” của hắn rồi đưa toàn bộ hắn vào trong miệng mình. Caleb đấu tranh với mọi thôi thúc được đẩy vào sâu hơn. Hắn muốn tự cô sẽ làm chuyện đó.

“Mmm,” cô rên rỉ.

Caleb lặp lại theo cô, yêu cái cách khuôn miệng cô rung lên quanh “cậu nhỏ” của hắn. Hắn muốn nhiều hơn. Nhiều hơn. Nhiều hơn. Nhiều hơn nữa. Sự động chạm của cô và khuôn miệng cô ở khắp nơi. Đau đớn và khoái lạc hòa lẫn với nhau mỗi khi cô vô tình sượt răng lên hắn, nhưng ngay sau đó lại dùng lưỡi để ve vuốt vị trí kia.

“Sâu hơn nữa đi, Livvie. Xin em, sâu hơn nữa đi,” hắn nhận ra mình đang nói. Hắn không thể suy nghĩ rõ ràng được nữa và không thể nhận thức được điều mình nói.

Livvie rên rỉ khi cố đưa hắn vào sâu hơn, miệng cô căng ra quanh ngọn giáo của hắn. Răng cô cạ vào hắn, nhưng hắn không quan tâm, hắn biết sẽ không thể nào đưa được một nửa vào trong miệng cô cả.

Caleb không muốn giành quyền kiểm soát. Hắn cảm thấy hài lòng với sự thật rằng chuyện này chính là tưởng tượng của cô chứ không phải mình. Hắn tự hỏi cô muốn thỏa mãn hắn bằng miệng trong bao lâu, và thấy tiếc lượng thời gian bị lãng phí. Livvie đưa vào sâu hơn và Caleb cảm thấy cổ họng cô co thắt quanh đầu ngọn giáo của hắn trước khi cô dứt ra để đưa không khí vào phổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.