Tôi tựa người ra sau và áp lòng bàn tay lên nơi nữ tính của mình, cọ xát theo những vòng tròn nhỏ, song lại e sợ mình không thể đưa bản thân đến nơi mình muốn đủ nhanh. Tôi không muốn lạc lối trong khoái lạc. Tôi
muốn nhìn Caleb. Tôi muốn thấy anh lên đỉnh. Ý nghĩ đó khiến tôi ấn tay
mạnh hơn nữa, những vòng quay trở nên nhỏ hơn, chặt hơn và nhanh hơn.
Tôi cảm nhận được cơn run rẩy nơi bụng mình, rồi một dòng hơn ấm lan dần từ cột sống đến tứ chi cho đến khi cuối cùng, tôi cảm nhận được ‘cô bé’ của tôi siết chặt và thả ra, rồi lại siết chặt lần nữa. Tôi phát ra
tiếng rên rỉ nhỏ xíu trước khi mím môi lại và cắn chặt để ngăn những âm
thanh khác. Việc đó gần như chả thỏa mãn được tôi. Nó chỉ là một cái hắt hơi bé tí so với cách mà Caleb đã khiến tôi lên đỉnh, song lại vừa đủ
để buộc sự chú ý của tôi quay lại chổ Caleb.
Hông Caleb đang đưa đẩy nhanh hơn, hai gò mông nâng lên và hạ xuống khi
anh dồn toàn lực để chạm tới cơn cực khoái. Anh nghiêng người về trước,
tựa trán lên cẳng tay trong khi nghiến răng và đẩy cái vật khổng lồ mà
anh gọi là ‘cậu nhóc’ tới lui trong nắm tay ướt át của mình. Nước chảy
khắp cơ thể đẹp đẽ của anh và thình lình tôi thấy rất khát. Tôi muốn quỳ dưới chân anh và liếm nước khỏi người anh, đặc biệt là khỏi ‘cậu nhóc’
rất ấn tượng kia. Tôi muốn liếm nước khỏi nó và mút mát nó.
Tôi vẫn đang nghĩ về tất cả những gì tôi muốn làm khi anh bật ra tiếng
gầm gừ, theo sau đó là âm thanh rên rỉ cùng một dòng tinh dịch đậm Đặc
vụt ra khỏi mũi giáo, phủ đầy bàn tay to lớn của anh, trước khi rỉ xuống nơi gốc rễ nặng nề và cuối cùng là sàn buồng tắm. Có rất nhiều tinh
dịch, ấy vậy mà cái “túi” to lớn kia lãi chẳng nhỏ hơn chút nào.
Caleb đang thở dốc nặng nề, vai nâng lên và hạ xuống theo từng nhịp thở. Gương mặt đẹp đẽ của anh đỏ lừ do gắng sức, song nếu có thể, nó lại
càng khiến anh điển trai hơn. Tôi rất muốn tiếp tục chiêm ngưỡng anh,
nhưng làm vậy có cảm giác giống phản bội quá - phản chính mình. Sự thật
vẫn là sự thật. Anh không thật sự quan tâm đến tôi. Anh chỉ đang lợi
dụng tôi mà thôi.
Đam mê của tôi nhanh chóng nguội lạnh và cuối cùng, tôi chầm chậm đóng
cửa rồi rón rén quay trở lại giường để chăm chút cho không chỉ vết
thương thể xác của mình.
Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra và tiếng bước chân
sột soạt nhè nhẹ của Caleb trên thảm trải sàn khi anh tiến về phía
giường. Tôi cảm thấy đệm lún xuống khi anh chui vào giữa lớp trải
giường, đảm bảo không có bộ phận nào của mình chạm vào tôi.
“Em tỉnh dậy và anh không ở đây,” tôi thì thầm, đưa lưng về phía anh.
Tôi biết anh đang căng thẳng, song lại không biết vì sao lại thế, có lẽ
là do bầu không khí đầy căng thẳng giữa hai chúng tôi.
“Em dậy lâu chưa?”
“Chưa, mới vài phút thôi.” Tôi cảm thấy anh thả lỏng người trên đệm.
“Ác mộng nữa à?”
“Vâng,” tôi nói dối, nhưng lại cảm thấy hoàn toàn trong sạch khi vồng
ngực ấm áp của anh, nằm sau lần vải bông mềm mại, tiếp xúc với lưng tôi, và những ngón tay của anh, chỉ mới vài phút trước còn dính đầy tinh
dịch, lướt dọc theo cánh tay tôi để an ủi. Cảnh tượng cơ thể mạnh mẽ,
trơn mượt của anh căng ra đuổi theo cơn cực khoái hiện ra trước con mắt
của tâm trí tôi. Những ngón tay thon dài, thuần thục và vẫn ẩm ướt của
anh vẽ đường trên da thịt thôi, để lại phía sau cơn râm ran nhoi nhói.
Tôi chạm vào da anh. “Anh bị ướt kìa.”
Anh thở dài nặng nề, “Tôi xin lỗi, Mèo Con. Tôi cần tắm lại đấy mà.”
Giọng anh trầm thấp, mơ màng do mệt mỏi, nhưng không vì thế mà bớt chân
thật. Chỉ cần một từ ‘tắm’ thôi là cổ họng tôi lại khô khốc, nhớ đến
hình ảnh dòng nước chảy dọc trên cơ thể hoàn hảo của anh và bộ phận đẹp
đẽ kia. Tôi tự hỏi anh sẽ có vị thế nào.
“Không sao.” Tôi thì thầm. Cổ họng khô ran.
“Tôi có thể làm gì để em thấy khá hơn không?” Tất cả mọi câu trả lời
chạy vòng quanh trong tâm trí mờ mịt vì dục vọng của tôi. Quay lại với
chiến lược dựa dẫm và vờ như mọi chuyện vẫn…hoàn hảo thật hấp dẫn biết
bao. Vờ như anh chỉ là một chàng trai còn tôi chỉ là một cô gái, và
chúng tôi khao khát lẫn nhau. Tôi muốn anh ôm lấy tôi, hôn tôi và giả vờ như sẽ làm mọi thứ để bảo vệ tôi. Tôi muốn vờ như anh có cảm nhận được
một chút tình cảm mà tôi dường như không thể ngăn bản thân dành cho anh.
Tim tôi đau quá. Dù vai và xương sườn đang gào thét vì đau đớn, chúng
cũng chẳng là gì so với nỗi buồn trong tim tôi. Tôi không thể giả vờ
được nữa. Thời điểm làm thế đã qua rồi; chỉ còn thực tế cần phải đối mặt thôi.
“Có, thưa Chủ Nhân,” tôi cố không sụt sịt, “Có rất nhiều điều ngài có
thể làm để khiến em thấy khá hơn.” Cơ thể anh áp sát vào tôi hơn và
trong một giây, tôi cứ để mặc như thế. “Ngài có thể không bán em…Em có
thể ở với ngài…ở bên ngài?” Caleb siết chặt tôi, không phải vì muốn làm
tôi đau mà bởi vì tôi khiến anh sửng sốt. Ngay cả bản thân tôi cũng sửng sốt, nhưng tôi đã trải qua quá nhiều chuyện để có thể nói thật bản chất của mọi chuyện. Anh nuốt ực rõ to, những ngón tay ngập ngừng khi nới
lỏng dần.
“Mèo Con…” trán anh ấn chặt lên gáy tôi, “em đang yêu cầu những chuyện
không thể.” Tôi muốn hỏi rằng phần nào là không thể, nhưng đã biết rõ
câu trả lời rồi. Anh không thể buông bỏ việc trả thù, nhưng lại có thể
buông bỏ tôi.