Thế Giới Anh Ấy Sống

Chương 55: Chương 55: Sơ hở của Lục Nghị




Kình Thương giọng gằn xuống, hắn thốt lên bằng tiếng ytalia: “Giết chúng cho ta!”

Hai sát thủ người ý cùng lao tới, Lục Nghị và Trần Hạo tách ra mỗi người đấu với một tên. Lục Nghị xông tới nhảy lên đạp liên tiếp hai cú đá nhưng tên sát thủ A không hề bị ngã. Vóc dáng của người Châu Âu khá to cao, cơ bắp cuồn cuộn, so với dáng người Châu Á như Lục Nghị và Trần Hạo thì chỉ có thể nói là thua chứ không bằng.

Trần Hạo cũng đấm vài cú vào ngực tên B nhưng hắn cũng chả xi nhê gì cả, cả bốn sát thủ mắt đấu mắt với nhau. Họ thủ thế tấn công trước khi tung ra những chiêu thức hiểm độc. Trần Hạo quan sát kỹ tên B, anh ta đang phân tích tìm điểm yếu của hắn, cuối cùng sau năm giây cả Trần Hạo và Lục Nghị đều xông lên ra đòn. Lục Nghị xoạc chân, tên A né được cú đá xoạc nhưng động tác của Lục Nghị là kết hợp đá xoạc và đá xoay người tiếp nối trong vòng ba giây, tốc độ rất nhanh. Tên A không né kịp được cú đá thứ hai nên bị dính ngay một đòn vào mặt.

Trần Hạo đánh quyền tay bằng những thế đánh khó đoán nên tên B nhất thời không đỡ kịp. Trần Hạo tận dụng thế đánh giáng xuống mé cổ của hắn liên tục ba đòn.

Cả hai tên sát thủ của người Ý buộc phải lùi lại, chúng bắt đầu kỹ lưỡng quan sát không xem thường địch. Trần Hạo nhìn qua Lục Nghị, sắc mặt Lục tiểu tử không tốt, thương tích của cậu ta vẫn chưa lành lặn giao đấu lần này rất khó để thắng.

“Lục Nghị! Hãy hạn chế trúng đòn tối đa!” Trần Hạo liếc nhìn hai tên sát thủ kia nhưng miệng thì lại đang nói với Lục Nghị.

Lục Nghị đáp: “Tôi sẽ cố gắng, nhưng nếu như tôi không thể ra khỏi đây thì tôi muốn nhờ anh một việc.”

“Nói đi!”

“Thả cô gái ở nhà của tôi.”

Lục Nghị nói xong thì xông lên phía trước, ra đòn bằng những quyền cước tinh vi của mình. Trần Hạo hơi ngạc nhiên với câu nói của Lục Nghị nhưng cũng không chần chừ mà nhào lên.

Tuy vóc dáng của tên B to cao nhưng lực đánh của sát thủ số một rất mạnh mẽ và quyền đánh rất chuẩn xác. Khả năng giao đấu của Trần Hạo cũng không phải là dạng vừa so với kỹ năng sử dụng vũ khí của anh ta. Trần Hạo đấm một phát đến mặt tên B, sau đó dọng hai cú vào ngực hắn kết hợp xoay đá, tấn công vào phần đùi.

“Ự ự, bốp!” Tên B phải lùi vào vách, chân hơi khụy.

Kình Thương quan sát mà tay hắn bóp muốn nát thành ghế, mẹ kiếp hôm nay giết không được hai tên này thì hắn không bao giờ bước chân vô mafia nữa.

Lục Nghị bị tên A vòng một sợi dây kẽm riết cổ. Lục Nghị đạp chân thật mạnh xuống bàn chân hắn, sau đó đạp tường lộn ngược vòng, tiếp đất dùng sức đạp thêm một phát vào bụng của tên A.

Hai tên người Ý ban đầu bị trúng đòn thảm hại. Nhưng sau khi chúng lấy lại tinh thần chiến đấu, thì Lục Nghị và Trần Hạo cũng không thể tránh được việc trúng đòn. Tên A tấn công lại Lục Nghị bằng những cú đá rất mạnh, Lục Nghị né đòn nhưng tên A liên tục tấn công, Lục Nghị bị hắn đánh một quyền vào ngực trái và đá một phát vào chân trái.

Lục Nghị ngã xuống đất lập tức nôn ra máu. Tên sát thủ B thì tấn công quyền cước, hắn đấm những cú đấm liên tiếp khiến đối phương phải ứng biến liên tục. Trong chiêu thức của tên B dường như có một sự đánh lừa với đối phương, Trần Hạo thua quyền và bị đấm một phát vào mặt ngã xuống đất, miệng không thể không tuôn ra máu.

Khi cả hai sát thủ của Tam Hổ đều bị đánh ngã thì Kình Thương liền đắc ý mà cười khà khà. Sát thủ Kriss đứng bên cạnh cũng ra vẻ cười theo. Trần Hạo ngồi dậy vẹt nhanh máu từ khóe miệng, đôi mắt tối đen của anh ta như phát ra một luồn sát khí đáng sợ. Trần Hạo xưa nay không phải là kẻ dễ bị khuất phục, đối đầu với những cao thủ cũng không phải là một hai lần, nếu xem thường Trần Hạo thì đó là một sai lầm rất lớn của kẻ địch.

“Lục Nghị, cậu giữ trọng tâm còn tôi sẽ xoay!”

Trần Hạo nói, ám chỉ này cả hai tên sát thủ kia không hiểu nhưng kết hợp với Trần Hạo bấy lâu nay Lục Nghị ắt hẳn phải hiểu điều anh ta nói. Lục Nghị đứng dậy, anh ta vì trọng thượng mà đặt tay ở ngực, nhưng sau đó cũng đã buông xuống tập trung vào lệnh của Trần Hạo. Lục Nghị tiến đến giao đấu cùng lúc cả hai tên.

Trần Hạo luân phiên xử lý những sở hở của Lục Nghị mà tấn công ngược lại hai tên kia. Hai tên sát thủ Ý cũng rất thông minh chúng liền tách ra nhưng Lục Nghị và Trần Hạo lại thay đổi cho nhau thế tấn công, đang A và B cả hai như hoán đổi. Và võ thuật của họ nữa, chiêu thức cũng trở nên rất lạ.

“Lục Nghị!” Trần Hạo gọi.

Lục Nghị khom người, Trần Hạo đạp lên lưng Lục Nghị lấy thế đá quăng tên A vào vách. Sau đó Lục Nghị nhào đến ra đòn còn Trần Hạo lộn ngược vòng tấn công tên B.

Cuối cùng cả hai sát thủ người Ý đều chết dưới tay của bộ ba Tam Hổ. Lục Nghị đạp gãy xương ức của tên A, còn Trần Hạo thì tấn công chí mạng bằng những đòn đánh nguy hiểm vào đầu khiến tên B tử vong.

“Doping đúng là một thần dược của chiến đấu!” Kình Thương nói.

Thuộc hạ Kriss của Kình Thương rút súng bắn nhưng Lục Nghị đã đá cây kim tiêm gâm vào chỗ hiếm của hắn, khiến hắn không bắn được chuẩn xác. Và cuối cùng cũng chết với cái bóp cổ của Trần Hạo.

Vì quá hăng say xem thế đánh của Trần Hạo và Lục Nghị nên tên Kriss mới rút súng chậm, đúng là khôn ba năm chỉ dại một giờ. Kình Thương tức giận, cơ mặt hắn căng lên nhưng hắn vẫn cố gắng giữ vẻ bình thản không quá biểu lộ cảm xúc, ung dung mà cười haha...

“Cái lồng kính này là bất khả xâm phạm, bọn mày không làm gì được tao đâu? Nhưng tao cũng nói cho bọn mày biết, chất độc mà bọn mày hít phải nó đang dần ngấm vào lục phủ ngũ tạng, nếu tụi mày không lo giải độc thì chết sẽ rất đau đớn đấy, haha...”

Kình Thương là một người luôn phòng bị cho bản thân, ông ta rất sợ chết nên lúc nào cũng nghĩ cách bảo toàn tính mạng. Để dẫn dụ Trần Hạo và Lục Nghị đến đây ông ta đã mất nhiều ngày toan tính, đáng tiếc ông ta đã sai ở cách dùng một trọi một với họ, kể cả khi đã có chất độc hỗ trợ nhưng cuối cùng vẫn không hạ được sát thủ của tổ chức RED.

Trần Hạo cầm súng lên nhắm bắn vào chiếc lồng Kính nhưng quả là không đụng đến được, đạn bay tới đều bị phản lại rớt xuống đất.

Lục Nghị nhìn qua Trần Hạo: “Có cần cho nổ mìn không?”

Trần Hạo tầm mắt tập trung đến Kình Thương: “Mìn sẽ giết chết hắn nhưng cậu đừng quên tấm bản đồ mới là thứ chủ nhân cần nhất.”

Lục Nghị chớp nhẹ đôi mắt: “Vậy anh tính sao, không lẽ khuân luôn cái lồng kia về tổ chức RED?”

Trần Hạo nhếch cong khóe miệng: “Cậu hãy nhìn đi!”

Trần Hạo bước đến trước cách chiếc lồng tầm một mét. Kình Thương cười cợt nhưng Trần Hạo thì tập trung nhắm lại đôi mắt. Lục Nghị yên lặng quan sát Trần Hạo.

“Một, hai, ba, bốn, năm.”

Trần Hạo mở mắt sau năm giây, bàn tay phải của anh ta nắm thành một quyền rất chặt, đôi mắt lãnh huyết của Trần Hạo dán thẳng đến Kình Thương. Tư thế thủ tấn công sẵn sàng, tiếng vang mạnh mẽ kết hợp một lực đấm cực mạnh đến chiếc lồng.

“ZA...aaaa!”

Trần Hạo đánh lực trọng tâm khiến chiếc lồng bị rạn nức ở tâm điểm. Kình Thương quá mức kinh ngạc, ông ta mở to mắt, hai bàn tay bám chặc vào thành ghế: “Không thể nào! Hắn làm sao có thể khiến lồng kính bị rạn nức được.”

Sau khi có được điểm nức này, Trần Hạo lui qua một bên nhường sự tấn công tiếp theo cho Lục Nghị. Lục Nghị tiến đến nghiêng người, đưa chân đá một cái bụp vào vết nức trọng điểm thế là tấm kính bị vỡ tan ra.

Kình Thương mất đi sự bảo toàn, một ít vụng kính rơi trúng mặt khiến ông ta bị chảy máu nhưng đôi mắt của lão thì vẫn chưa hết sự bàng hoàng, vẫn chưa hết hai chữ không ngờ.

Lục Nghị liền bóp lấy cổ của lão gằn hỏi một câu: “Tấm bản đồ đâu?”

Kình Thương bàn tay run run móc lấy tấm bản đồ từ trong người đưa cho Lục Nghị. Lục Nghị giật lấy, anh ta thả tay ra thì lão đã dùng con dao phóng ra từ cổ tay áo đâm Lục Nghị một nhát.

Trần Hạo liền đạp Kình Thương một phát ngã ngửa ra sau, tiếp đó là cho hắn vài viên đạn vào đầu chết không nhắm được mắt.

Trần Hạo nắm cánh tay Lục Nghị: “Tại sao lại mất cảnh giác như vậy? Thân thủ của cậu càng ngày càng tệ rồi đấy!”

Lục Nghị đưa tấm bản đồ cho Trần Hạo cầm, anh ta đặt tay lên hong bụng trái, máu chảy ra nhuộm đỏ hết bàn tay của Lục Nghị. Trần Hạo chau mày, anh ta buộc phải cõng Lục Nghị ra khỏi nơi này. Lục Nghị còn thương tích chưa lành, hôm nay xả thân trong nhiệm vụ này đảm bảo cậu ta không chịu nổi.

“Lục Nghị cố lên, tôi đưa cậu về tổ chức RED!”

Hơi thở của Lục Nghị rất nặng nề. Trần Hạo cõng Lục Nghị trên lưng gắng sức mà đi thật nhanh. Lục Nghị vốn rất linh hoạt, tại sao lần này cậu ta lại quá sơ hở? Trần Hạo suy nghĩ nhưng cũng không nghĩ được nhiều, bản thân anh ta lúc này cũng đang đuối sức chất độc của Kình Thương không thể xem thường.

_____

**Trang Fanpage Facebook Story Huan Dan Y**

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.