Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 525: Chương 525: Cung chủ ra tay




Thần Kiếm chém xuống, cũng không chém Đinh Thiến thành hai khúc, ngược lại Phần Thần Đài đột nhiên biến lớn ra gấp mấy lần, đã cứu thoát Đinh Thiến ở tình thế nghìn cân treo sợi tóc ngay phút... 89.

Diệp Vân thu kiếm đứng yên, lông mày khẽ nhướng lên, cảm nhận được sự biến hóa của Phần Thần Đài, hắn không khỏi đưa ánh mắt nhìn về phía Thần Tú Cung chủ.

Phần Thần Đài chính là do Thần Tú Cung chủ khống chế, giờ phút này phát sinh biến hóa tất nhiên trước tiên sẽ nghĩ đến hắn.

Quả nhiên, Thần Tú Cung chủ đứng dậy, ánh mắt rơi vào trên mặt Diệp Vân, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc. Hắn vừa sải bước ra, lại giống như vượt qua trăm sông ngàn núi, xuất hiện ở trên Phần Thần Đài, đứng trước người Diệp Vân.

“Ngươi gọi là Diệp Vân?”

Diệp Vân không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn hắn, gật đầu nhẹ: “Diệp Vân bái kiến Cung chủ.”

Thần Tú Cung chủ nhìn thoáng qua Đinh Thiến cách đó mấy trượng, nói: “Đinh Thiến chính là đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Trấn Yêu phong, cũng là một trong những thiên tài của Thần Tú Cung ta, đồng môn tỷ thí tất nhiên điểm đến là dừng, nhưng nếu là “đánh nhau chết bỏ” thì không cần phải để ý điều đó. Nể mặt của ta, có thể buông tha nàng một lần?”

Diệp Vân khẽ giật mình, hắn nghĩ đến lý do mà Thần Tú Cung chủ ra tay ngăn cản, chỉ là không hề nghĩ đến thái độ của Thần Tú Cung chủ lại có thể bình thản như vậy.

Diệp Vân nhìn người trung niên nam tử này, hai đầu lông mày có chút ngạo khí, bất quá trên mặt chỉ có sự bình thản cùng lạnh nhạt.

“Nếu như Cung chủ đã nói như thế, đệ tử tất nhiên phụng mệnh.”

Thần Tú Cung chủ mỉm cười, nói: “Phụng mệnh? Xem ra ngươi vẫn còn có chút oán hận a. Thôi được, trên Phần Thần Đài thì việc sinh tử vốn là bình thường, nếu như ta ra tay can thiệp sẽ làm hư mất quy củ. Ta đây lập tức cho ngươi một ít đền bù tổn thất, ngươi muốn cái gì, có gì cứ nói, chỉ cần hợp lý hợp tình, bổn tọa cũng có thể thỏa mãn ngươi.”

Lông mày Diệp Vân chau lên, trong lòng không khỏi có chút kích động. Thần Tú Cung chính là đại tông môn thứ hai của Đại Tần đế quốc, gần với Phiêu Miểu Tông, trong nội cung tự nhiên bảo tàng vô số, các loại thần thông bí pháp cũng là cái gì cần có đều có, nếu như có thể chọn lựa một kiện bảo vật hoặc là công pháp thần thông, nếu không phải cực hạn cũng là số một số hai.

“Diệp Vân ngươi không cần phải gấp, trở về cùng sư tôn ngươi thương lượng một chút sau đó nói lại cho ta là được.” Thần Tú Cung chủ tựa hồ nhìn ra sự kích động trong lòng Diệp Vân, cười nhạt nói.

Diệp Vân thở sâu, cúi người hành lễ: “Đa tạ Cung chủ.”

Dưới đài một mảnh xôn xao, Cung chủ nói cho Diệp Vân một ít đền bù tổn thất, chỉ cần đề nghị hợp tình hợp lý là có thể thỏa mãn. Cái này hoàn toàn ra ngoài ý định, cho dù là Lăng Hư Độ, Âm Mặc Liên những trưởng lão cao thủ cấp bậc này cũng hiểu được đây là điều không thể tưởng tượng nổi, những tên đệ tử trẻ tuổi kia lại càng choáng váng, sau khi phục hồi tinh thần lại không khỏi lắc đầu, vỗ vỗ lỗ tai, khi nhìn thấy người bên cạnh trong mắt cũng hiện lên vẻ khó có thể tin mới biết được, lời nói của Thần Tú Cung chủ không phải là giả dối, thật sự tán dương Diệp Vân và cho một cái hứa hẹn lớn như thế.

Trên Phần Thần Đài, Thần Tú Cung chủ mỉm cười, ánh mắt rơi vào trên người Đinh Thiến: “Thiến nhi, bình thường ngươi điêu ngoa kiêu căng, tự cho là khó gặp được đối thủ trong những người trẻ tuổi, vừa rồi cùng Diệp Vân một trận chiến, có cảm nghĩ thế nào?”

Đinh Thiến tìm được đường sống trong chỗ chết, khuôn mặt trắng bệch, hít thở sâu mấy lần mới chậm rãi có chút hồng nhuận phơn phớt, nàng liếc nhìn Diệp Vân nghĩ lại có chút sợ hãi, nói: “Tu vi của Diệp sư đệ thật sự khó lường, cảnh giới chỉ là Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong mà có được thực lực như vậy, quả thật không thể tưởng tượng nổi.”

Thần Tú Cung chủ chậm rãi nói: “Diệp Vân ngưng tụ thành Băng Linh giả đan, lại ở trong Lạc Lôi Cốc hấp thu được Lôi Mộc, cộng thêm luyện hóa lực lượng hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, hơn nữa hắn tuy rằng còn chưa có thành tựu Kim Đan, đối với Không Gian Pháp Tắc thì đã từng xem qua, chủ yếu nhất là hắn đã tìm hiểu được Kiếm Ý, không phải va chạm vào Kiếm Ý da lông, mà là lĩnh ngộ kiếm đạo pháp tắc!”

Tiếng nói của Thần Tú Cung chủ nhẹ nhàng, nói ra một cách chậm rãi, nhưng mà lời nói của hắn dường như sấm sét từ trên chín tầng trời rơi xuống, chui vào trong tai tất cả mọi người, ầm ầm rung động, đinh tai nhức óc.

Không Gian Pháp Tắc thì cũng bình thường, Băng Linh giả đan cũng không phải là không có xuất hiện qua, ngay cả lôi linh khí rất khó tìm hiểu thì trăm ngàn năm qua cũng từng xuất hiện.

Nhưng vấn đề là Kiếm Ý, kiếm đạo pháp tắc thì cực kỳ hiếm thấy, nhìn chung mấy ngàn năm qua, mỗi một vị tu sĩ có thể tìm hiểu được kiếm ý, chỉ cần vận khí không phải quá kém mà nói, đều sẽ trở thành nhất đại cao thủ, mặc kệ cảnh giới như thế nào, thực lực tối thiểu đều có thể đạt tới Nguyên Anh cảnh đỉnh phong.

Về phần có thể tu thành Địa Tiên hay không, trở thành Thánh Nhân, thì còn phải xem vận may như thế nào.

Bất quá, chuyện làm cho tất cả mọi người đều chấn kinh chính là Diệp Vân chẳng những tìm hiểu được kiếm đạo pháp tắc, còn ngưng tụ thành Băng Linh giả đan, lại luyện hóa Lôi Đình, cộng thêm Không Gian Pháp Tắc đối với hắn dễ như trở bàn tay, một người như hắn trên thân lại có bốn loại lực lượng pháp tắc, nếu như có thể cùng tiến hành một lúc hoặc là dung hợp thành một mà nói, như vậy ngày sau sẽ đạt tới cảnh giới như thế nào?

Trong lúc nhất thời, hầu như tất cả mọi người minh bạch vì sao mà Thần Tú Cung chủ có sự ôn hoà đối với Diệp Vân như thế, lại nói ra chỉ cần hợp tình hợp lý lập tức cho hắn một lần đền bù tổn thất.

Thì ra là Thần Tú Cung chủ đã nhìn ra sự bất phàm cùng tiềm lực của Diệp Vân, chính là đệ nhất nhân trong trăm ngàn năm qua của toàn bộ Đại Tần đế quốc, loại yêu nghiệt như thế cho dù có hao phí bao nhiêu tài nguyên để mà bồi dưỡng, cũng là điều đáng phải làm đấy.

“Đều là một ít da lông, Cung chủ khen trật rồi.” Diệp Vân thanh sắc bất động, hắn đối với chuyện này sớm có dự tính, sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, bất quá Thần Tú Cung chủ còn chưa nhìn ra hỏa linh khí, càng không có nhìn ra Tiên Ma Chi Tâm, coi như không tệ. Nếu là bị hắn nhìn ra Tiên Ma Chi Tâm bất phàm, chỉ sợ cho dù là thiên tài có tiềm lực lớn hơn nữa, cũng sẽ có kết quả bi thảm.

Thần Tú Cung chủ cười nhạt một tiếng, nói: “Khiêm tốn cẩn thận chính là chuyện tốt, bất quá Diệp Vân ngươi niên kỷ còn nhỏ, sự nhiệt huyết không bị cản trở bởi tuổi tác, cũng không cần cẩn thận như vậy. Thần Tú Cung sẽ đứng sau lưng ngươi, ngày sau tu hành, chỉ cần không trái với tông môn pháp quy, ngươi muốn như thế nào thì sẽ như thế ấy, không cần ràng buộc bản thân.”

Lời nói này của Thần Tú Cung chủ đã cực kỳ minh bạch, muốn dùng lực lượng của Thần Tú Cung để bồi dưỡng Diệp Vân, chỉ cần hắn trung thành đối với tông môn.

Diệp Vân vốn là người thông minh, tất nhiên có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của Thần Tú Cung chủ, ánh mắt hắn không khỏi nhìn về phía đài cao, nhìn về phía Thiên Vận Tử.

Trên đài cao, Thiên Vận Tử đã mở mắt ra, ánh mắt nhìn tới đây, đối với Diệp Vân hơi hơi nhíu mày.

Diệp Vân thở sâu, quay người hành lễ: “Đệ tử ghi nhớ lời Cung chủ dạy bảo, tu luyện sau này tất nhiên không để cho Thần Tú Cung mất mặt.”

Thần Tú Cung chủ cười ha ha: “Tốt tốt tốt! Đây chính là chí khí mà đệ tử trẻ tuổi Thần Tú Cung ta nên có.”

Tiếng nói của hắn vừa dứt, một bước bước ra, rơi vào trên đài cao, nhìn Thiên Vận Tử.

“Sư huynh, ta và ngươi tranh giành đấu đá đã nhiều năm, không bằng hôm nay dừng tay, cùng nhau bồi dưỡng Diệp Vân, ngươi nghĩ thế nào?”

Sắc mặt Thiên Vận Tử không thay đổi, thản nhiên nói: “Diệp Vân vốn là đệ tử của Thần Tú Cung ta, nếu như sư đệ cảm thấy thiên phú tài nghệ của hắn có thể đại thành, tất nhiên sẽ tĩnh tâm bồi dưỡng. Chuyện giữa ta và ngươi đều đã qua, vi huynh đã sớm quên, sư đệ không đề cập tới thì ta đây cũng không nhớ rõ.”

Thần Tú Cung chủ nhìn hắn, sau nửa ngày không nói gì, gật đầu nói: “Như thế rất tốt. Nhu vậy sư huynh cùng Diệp Vân thương nghị một phen, nghĩ xem muốn bảo vật hoặc là công pháp thế nào, hay là những vật khác, chỉ cần bổn tọa có thể lấy được, lại không trái với tông môn pháp quy, đều có thể thỏa mãn.”

Thiên Vận Tử vẫn thần sắc không thay đổi như trước, nói: “Như vậy thì đa tạ Cung chủ rồi.”

Thần Tú Cung chủ nhìn Thiên Vận Tử sau nửa ngày, nhíu mày, thầm than một tiếng, xoay người một cái lập tức biến mất ở trên đài cao, chỉ nghe thanh âm của hắn từ bốn phương tám hướng truyền đến.

“Ba ngày sau Uẩn Linh Đàm mở ra, Thư An Thạch các ngươi báo danh sách, không thể vượt qua mười người.”

Cứ coppy thoải mái nhưng xin ghi tên dịch giả và nguồn coi như một sự tôn trọng tối thiểu đến người đã bỏ công ra dịch!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.