“Ồ” Một vị Ma tộc thân hình cao to bỗng dưng xoay người lại, trên gương mặt gầy gò là cặp mắt xanh thẩm hơi nheo lại, trông tựa như hai lưỡi liềm có viền đỏ được kẽ dọc hai bên, hắn đang ngồi trên một chiếc Vương tọa được điêu khắc hoa văn tinh xảo.
Trên mặt hắn luôn biểu lộ dáng vẻ tươi cười, nhưng bất kỳ ai nhìn vào nụ cười đó cũng khó mà cảm thụ được chút hơi ấm nào.
“Huyền Không tự đúng là bùn nhão không bôi nổi lên tường mà (1), đến lúc này mà vẫn chưa mò được đến ngưỡng cửa Thần lực, vậy mà còn muốn tính toán với Ma tộc chúng ta. Lẽ nào mới nghìn năm trôi qua, mà tu giả đã sa sút nhanh đến thế?”
Theo bộ dáng tươi cười của hắn, bộc lộ ra giọng nói âm lãnh pha lẫn chút mỉa mai.
“Đại khái do bọn họ chính là kẻ chiến thắng mà” Từ trong góc nào đó truyền ra một âm thanh khác lạ, nhìn kỹ người vừa nói đó mới thấy cả người được bao phủ bởi một lớp võ cứng dày cộm, vóc người hắn khôi ngô, trên trán mọc ra chiếc sừng tê giác, thần thái uy nghi, thanh âm trầm thấp đôn hậu.
“Bó tay thôi, chúng ta là kẻ chiến bại mà, tuy nhiên người bại trận như bọn ta sẽ luôn tìm ra trăm phương ngàn kế để lấy lại những gì đã mất.”
Thêm một tên thiếu niên Ma tộc với tư thế nửa nằm nửa ngồi lơ lững giữa không trung cũng tiếp lời, tuy nhiên xem thần tình của hắn dường như chẳng hề để ý nhiều chuyện xung quanh, hắn vừa nói vừa ném quả nho đỏ như máu vào miệng, rồi thản nhiên tự đắc ý nói thêm một câu cơ hồ nghe không rõ lắm: “Ta không đi đâu hết, gần đây chứng lười biếng chợt nổi lên hay sao ấy, chuyện gì cũng chẳng muốn làm, không còn hứng thú gì nữa …”
Tên Ma tộc ngồi trên Vương tọa lộ vẻ khó xử, đành phải quay đầu về hướng tên Tê Ma (2) đang ở trong góc tối kia.
“Ta đi thôi” Tê ma trầm giọng nói, thần tình tỏ vẻ nghiêm túc: “Năm nay đúng dịp trải qua hai trăm năm kiến tạo Thần điện, nếu có thể bắt đám gia hỏa kia đem đi hiến tế thì rõ ràng uy tín của Thần điện sẽ vang danh hơn nhiều, càng có thể thu hút được thêm nhiều bộ tộc khác nữa, âu cũng là lúc nên cho Thần điện của chúng ta lộ diện rồi!”
Càng có nhiều tín ngưỡng, đương nhiên sẽ càng có nhiều Thần lực.
“Nói không sai” tên Ma tộc trên Vương tọa vừa khẽ cười híp mắt vừa nói: “Nếu bọn người kia đã không chịu xuất đầu lộ diện, thôi thì dù sao cũng tới thời đại của Thần rồi, vậy chúng ta hãy khởi động đi”
Thân ảnh khôi ngô đó bỗng nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
*
* *
Giang Triết đại bại !
Tin tức này tựa như được mọc thêm đôi cách, lập tức bay đến mọi ngóc ngách cả tam giới mà loan báo. Nếu như nói Biệt Hàn tập kích Lãnh Sơn giới giống như một thanh Độc chủy (3) đâm thẳng vào phần bụng mềm mại của Giang Triết, thì Công Tôn Sai vốn là vị chiến tướng có thanh danh ít người biết tới, lại chuẩn xác nhắm ngay vào sơ hở của Giang Triết, hắn mạnh bạo dùng chiếc răng nanh chọc thẳng vào Giang Triết mà gây thương tích đầy mình, đến nổi phải ngã gục vì máu chảy gần hết.
Nguyên lai Giang Triết biết rõ đường lui đã bị đứt đoạn, nên hắn nổ lực suất lĩnh chiến bộ chủ lực đột phá vòng vây.
Nhưng có điều Công Tôn Sai không để cho hắn có chút cơ hội nào nữa, có người bảo Công Tôn Sai giảo hoạt tựa lang sói, hắn theo sát chiến bộ của Giang Triết rồi lựa đúng thời cơ liền nhào tới cắn ngay một phát.
Thế nhưng những người tận mắt chứng kiến tràng chiến đấu này lại tỏ vẻ phản đối với những lời đồn đó.
Bọn họ thấy rõ ràng, quá trình chiến đấu của Công Tôn Sai tựa như một thanh Yêu đao sắc bén, quả thật bọn họ lúc ẩn lúc hiện, nhưng khi mỗi lần xuất hiện tập kích đều xén đi bớt một mảnh thịt và lượng lớn máu huyết của chiến bộ Giang Triết, khiến cho đối phương cảm thấy đau đớn tột cùng, nhưng lại chưa vội uy hiếp đến tính mạng của bọn họ.
Do đó chiến bộ của Giang Triết càng ngày càng suy yếu.
Hơn nữa bất lợi vì hoàn cảnh tác chiến ở nơi xa lạ lại càng thể hiện rõ rệt, suốt dọc đường không hề có một lực lượng Ma tộc nào ra tay trợ giúp Giang Triết cả, ngược lại bỗng nhiên xuất hiện nhiều tiểu đội Ma tộc ở khắp nơi, lực lượng tự phát của bọn họ mặc dù chỉ là những nhóm lẽ tẻ nhưng không hề sợ sệt chút nào, cứ nhằm vào đám tu giả Huyền Không tự đơn độc kia mà công kích liên tục.
Cuối cùng đám người Giang Triết dường như rơi vào một vũng lầy không bờ bến, hơn nữa trong vũng lầy đáng sợ này còn ẩn dấu thêm thanh Yêu đao kia càng kinh hoàng hơn nữa.
Kết cuộc Giang Triết cũng chết trong tay của Biệt Hàn.
Trận chiến này đã đủ để làm thay đổi thế cục chiến sự của thiên hạ, đến lúc này mới chính thức hạ tấm màn che xuống, nhưng dư âm của nó không chừng sẽ mãi khắc sâu vào tâm khảm của mọi người, nếu như...
Không ai ngờ đến chỉ vẻn vẹn một ngày sau đó, ánh mắt của toàn bộ thiên hạ lại bị một sự kiện khác thu hút tức thì.
Đó là một cái tên “Ma Thần Điện” bỗng dưng xuất thế, nó đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt chú ý của mọi người.
Trong Ma Thần Điện có một vị Ma Thần dẫn theo bảy vị Thần Điện Ma Vệ, đã tiêu diệt toàn bộ hai mươi bảy tên Trưởng lão của Huyền Không tự.
Nhưng điều càng làm cho người ta phải giật mình đó là, vị Ma Thần này lập tức tuyên bố đem trọn hai mươi bảy tên Trưởng lão Huyền Không tự này dùng vào sự kiện Thần Điện Tế Tự.
Ngay sau khi vị Ma Thần này tuyên bố, tức thời Hắc Đàm giới cũng được Thần Điện ra tay bảo hộ, bất kỳ hành vi nào muốn khởi xướng chiến tranh ở Hắc Đàm giới đều bị xem như trực tiếp khiêu khích với Ma Thần Điện.
Toàn bộ thiên hạ bị tin tức Ma Thần Điện bỗng dưng xuất thế làm cho cả kinh đến nổi tắt tiếng.
Mọi người đều có phản ứng ban đầu khi mới nhận được tin tức là, hoài nghi sự tình liên quan đến bảy mươi hai tên Trưởng lão Huyền Không tự thật giả thế nào, nhưng rất nhanh sau đó, khi thi thể và đống pháp bảo của toàn bộ đám Trưởng lão đều được Ma Thần Điện chính thức tung ra.
Lúc này mọi người mới nhận ra, quả nhiên đây là sự thật.
Huyền Không tự tiêu thật rồi!
Tuy rằng hiện tại bọn họ còn có Trưởng lão Phản Hư kỳ tọa trấn, nhưng lúc này đã mất đi Giang Triết và chiến bộ chủ lực, hơn nữa toàn bộ Trưởng lão đều bị giết chết, bất luận ai đi nữa cũng khó lòng mà cứu lại được vận mệnh diệt vong đã an bài trước mắt.
Những người thông thường đều sẽ suy ra được kết cục này, nhưng trong lúc này đã không còn ai quan tâm đến Huyền Không tự nữa, bởi vì kẻ bại trận vĩnh viễn là người bị quên lãng. Cho dù đã từng là một trong tứ đại môn phái danh chấn đi nữa, một khi ầm ầm sụp đổ theo thời gian trôi qua, thì mọi người vẫn sẽ cảm khái thổn thức mà nhớ lại thời huy hoàng năm xưa, rồi đại loại thốt ra một hai câu gì đó, chẳng hạn như vật còn người mất gì gì đó... Nhưng trong lúc này, chắc chắn ánh mắt mọi người sẽ tập trung hoàn toàn vào kẻ chiến thắng, trong khi đó người thua trận sẽ trở thành vật lót đường để tô đậm thêm cho chiến tích của kẻ khác, thế nhưng thận phận kẻ bại trận ở đây lại là một trong tứ đại môn phái, bất quá cũng chỉ làm cho phần gạch lót đường này càng thêm hoa lệ bắt mắt mà thôi.
Mọi người đều bị sức mạnh cường đại của Ma Thần Điện làm cho chấn động dữ dội.
Con số hai mươi bảy tên Trưởng lão Huyền Không tự đó, chính là một đội hình khổng lồ xa hoa đấy, nếu như đám người đó được đặt chính thức tại Ma giới, thì chắc chắn một điều là không có một thế lực nào có thể bắt giữ bọn họ lại được.
Chẳng những thế mà cuối cùng còn bị tiêu diệt “toàn bộ”!
Hai chữ này cũng vô tình để lộ ra rất nhiều tin tức.
Đối với người bình thường thì có lẽ sẽ khiếp sợ Ma Thần Điện vì biểu hiện thực lực quá mạnh mẽ, nhưng trong mắt của những thế lực lớn thì bọn họ lại chú ý tới hai chữ khác, đó là “Thần điện!”.
Ma Thần Điện đã toàn bộ diệt sát lực lượng hai mươi bảy tên Trưởng lão Huyền Không tự thế này, nhất định phải có được uy lực của Thần lực!
Mọi người đều tin tưởng vào điều đó.
Bất kể là Yêu Ma hay Tu giả đi nữa, các môn phái hay bộ tộc đều có chút lịch sử lâu đời đều thèm nhỏ dãi cả ba thước với Thần lực. Nhưng cho tới bây giờ, vẫn chưa nghe nói người nào có thể tìm được phương pháp tu luyện Thần lực cả. Lúc trước Thái An bảo các có một đợt huyên náo sôi sục, món đồ khiến cho người ta phải háo hức chính là khối Ma bia vô danh kia, nghe nói đó chính là chìa khóa để đã thông tới cảnh giới Thần lực.
Sức hấp dẫn của Thần lực không cần phải bàn cãi gì nữa.
Thần điện..., vấn đề then chốt của Thần lực chính là Thần điện!
Tự nhiên rất nhiều người của Ma tộc đều bừng tỉnh đại ngộ.
Sau đó thêm vào tình báo về Ma Thần Điện càng ngày càng phong phú, lúc này mọi người mới giật mình không ngờ Ma Thần Điện lại tồn tại hai trăm năm ở một nơi hẻo lánh như Hắc Đàm giới đó, cho dù những người ở tại Hắc Đàm giới cũng không ai biết tới sự có mặt của Ma Thần Điện cực kỳ bí ẩn này.
Từ xưa giờ có ai biết tới Hắc Đàm giới chứ ?
Bọn họ khổ tâm bỏ công sức ra hai trăm năm nay, bây giờ đột nhiên xuất hiện bất ngờ thế này, ẩn dấu ở phía sau đó ắt hẳn cũng đủ để nói lên rất nhiều vấn đề.
Sau khi diễn ra sự kiện tế tự, cuối cùng Ma Thần Điện đột nhiên tuyên bố, chỉ cần ai có thể thông qua khảo hạch mà đầu nhập vào đoàn thị vệ của Ma Thần Điện, khi đó đều có thể được học Thần lực.
Câu này vừa được loan tin ra, lập tức toàn bộ tam giới tựa như chảo dầu sôi sùng sục được ném thêm vào một bó đuốc đang cháy vậy.
Thần lực !
Đây cũng là lần đầu tiên, Ma Thần Điện chính thức tuyên bố bọn họ sở hữu phương pháp tu luyện Thần lực.
Nhất thời Hắc Đàm giới trở thành Thánh địa mới, có vô số người Ma tộc như một đám quỷ quái kéo thẳng tới hướng Hắc Đàm giới.
Sự việc này tựa như là một ngòi nổ ban đầu mà thôi.
Rất nhanh sau đó, các trận doanh phòng tuyến của tu giả cơ hồ toàn bộ đều bị triệt phá, dường như chỉ trong một đêm đó, phe tu giả đang chiếm thượng phong vững chắc thì đột nhiên bị mất đi toàn bộ lợi thế vốn có. Vị thế của hai bên tức thời bị đảo ngược, khiến cho uy danh của Ma Thần Điện càng thêm lẫy lừng.
Càng thêm bi quan hơn nữa khi tin tức được cấp tốc lan truyền trong giới tu giả.
Thần lực, thế mà Ma tộc đã tìm ra được cách thức tu luyện Thần lực rồi!
*
* *
Trong lòng Bồ yêu đang tưởng tượng về “Tân Thần lực chi phụ”, nhưng bỗng nhiên bị tan nát sạch sẽ, Ma Thần Điện thế mà đã chuẩn bị từ hai trăm năm trước đây rồi, hiện tại có lẽ bọn họ bắt đầu tính tới đường kiếm ăn đây. Cho dù người có bản tính ẩn nhẫn như Vệ đây, cũng đều phải tán thán không thôi.
Tả Mạc đã tận mắt chứng kiến trận chiến giữa Ma Thần và đám Trưởng lão kia, nên thấy được rõ ràng vị Ma Thần kia mạnh mẽ tới bực nào.
Thực sự quá cường đại!
Tả Mạc rất hoài nghi có thể đối phương đã có thực lực của Địa giai.
Không ai có thể hiểu rõ ràng ý nghĩa của Thần lực cấp Địa giai như Tả Mạc, một khi Thần lực đạt đến Địa giai lập tức sẽ phát sinh ra biến hóa rất lớn, lúc đó ba lực sẽ không có cách nào chống lại nổi.
Cho dù là Soái giai đi nữa, nếu đối mặt với Thần lực Địa giai cũng không đủ lực để chống cự.
Hắn đã tận mắt nhìn thấy Ma Thần xử lý đám người bảy mươi hai Trưởng lão của Huyền Không tự tựa như cắt dưa, thái rau vậy. Các loại pháp quyết hay pháp bảo đánh lên người Ma Thần bay tung tóe tựa như pháo hoa, thế mà vẫn không thể gây thương tổn chút nào cho Ma Thần, chỉ bấy nhiêu thôi cũng khiến cho chân tay Tả Mạc lạnh lẽo cả lên.
Hơn thế nữa, vị Ma Thần kia trước khi đi còn rãnh rỗi liếc mắt về phía hắn nữa chứ, khiến cho hắn cơ hồ như nhịp hít thở bị trì trệ.
Trong nháy mắt lúc đó, đầu óc hắn bỗng dưng hoàn toàn trống rỗng.
Cho đến khi vị Ma Thần đó biết mất thật lâu, khi đó hắn mới dần dần khôi phục lại tri giác.
Một cổ hàn ý men theo lòng bàn chân hắn vọt thằng lên đỉnh đầu, khiến cho mỗi sợi lông tóc trên người hắn bị dựng đứng hẳn lên.
Thật đáng sợ !
Thần lực Địa giai đấy sao ?
Thật là đáng sợ !
Rốt cuộc Bồ yêu cũng trầm mặc thật lâu mà không nói tiếng nào, sức mạnh như thế thật sự đã vượt qua hắn tưởng tượng. Hiển nhiên đối phương đã vượt qua hắn càng xa hơn, chuyện này khiến cho Bồ yêu cảm thấy uể oải vì thất bại quá mạng.
Nhưng mà Bồ yêu càng không nghĩ tới chính là sau khi Tả Mạc hết kinh hãi mà khôi phục lại tinh thần, chuyện trước tiên hắn làm lại giống như hằng ngày, cũng bắt đầu tu luyện Thần lực.
Bồ yêu không nhịn được bèn nói: “Bọn họ đang dùng chính là Thần điện đó!”
“Ờ” Tả Mạc không dừng tay, vẫn tiếp tục tu luyện.
“Phương pháp của bọn họ so với chúng ta càng hữu hiệu hơn, bọn họ tăng cường tín ngưỡng, tất nhiên tốc độ tu luyện nhanh hơn chúng ta nhiều.” Bồ yêu tiếp tục nói.
“Ờ” Tả Mạc vẫn không có ý định dừng lại chút nào.
“Ờ nữa hã ? Ngươi có bình thường không đó ? Xem ra phương thức của bọn họ lại càng đơn giản, càng hiệu quả hơn chúng ta, bọn họ…”
Tả Mạc bỗng nhiên dừng ngay động tác đang tập luyện, hắn chen ngang vào câu Bồ yêu đang nói: “Cho dù phương pháp của bọn họ có tốt đi nữa cũng không thích hợp với ta, bởi vì ta không có khả năng kiến tạo ra Thần điện. Nếu như chúng ta đã bước đi trên một con đường riêng biệt, thì hãy tiếp tục mà đi, còn chuyện cái nào mạnh yếu không quan trọng.”
“Không quan trọng?” Bồ yêu mở trừng con mắt, dường như hắn đang nghe một câu nói khiến cho hắn không còn lời nào để thốt lên nữa.
“Ta tu luyện Thần lực không phải vì muốn đánh bại bọn họ” Tả Mạc liếc mắt nhìn Bồ yêu một cái rồi tựa như nói với chính mình: “Ta luyện vì A Quỷ, ta muốn giải phá cho được Bất Tử Thần Phạt, ta tu luyện là vì bản thân ta”.
Bồ yêu thoáng giật mình.
“Hơn nữa chính hắn đã làm cho ta có lòng tin mãnh liệt, rõ ràng Địa giai mạnh mẽ đến thế, nếu có một ngày ta tu luyện đạt đến Địa giai thì có lẽ sẽ đủ lực để giải khai Bất Tử Thần Phạt trên người A Quỷ!” Cặp mắt Tả Mạc sáng ngời như vầng tinh tú, hắn không tự chủ được liền nắm chặt lại nắm tay.
Bỗng nhiên Tả Mạc quay sang với dáng vẻ tươi cười trông như ánh nắng ban mai.
“Hơn nữa ta tin tưởng là Thần quyết mà được người như Bồ yêu đây hoàn thiệt, nhất định sẽ không kém hơn so với người khác đâu! Bởi vì ngươi chính là Bồ!”
(1) Bùn nhão không bôi nổi lên tường: năng lực kém cỏi, không có thành tựu.
(2) Tê Ma: tên Ma tộc có chiếc sừng tê giác.
(3) Độc chủy: thanh dao găm tên là Độc chủy, Kinh kha dùng nó để hành thích Tần Thủy Hoàng. Theo truyền thuyết nó được ngâm rất lâu trong độc dược, khi gặp máu sẽ bịt cổ họng. (Chú giải: CCD)