Vậy là Ly Đường thuận lợi lấy giấy thông hành qua vòng loại.
Hoạt động tuyển chọn lần này chia làm 4 giai đoạn là vòng loại, top 45, top 9, top 3, cuối cùng là thi đấu chọn ra quán quân. Các tuyển thủ sẽ luyện tập lồng tiếng với huấn luyện viên chọn họ ở vòng loại trong suốt quá trình dự thi, sản phẩm sau khi hoàn thành sẽ được đăng tải lên mạng để người nghe bỏ phiếu quyết định có lọt được vào vòng trong hay không.
Huấn luyện viên của Ly Đường đương nhiên là Châu Diệu.
Vòng loại lựa chọn hình thức là lựa chọn mù, còn sau top 45 thì khác, bắt buộc phải đến phòng thu với huấn luyện viên để mang đến cho người nghe tác phẩm vui tai hơn nữa.
Văn phòng làm việc của tập đoàn Thanh Khống nằm ở Bắc Thành, cách chỗ ở của Ly Đường rất xa nên cậu chọn cách đi máy bay qua đó. Kết quả khi đặt vé, thế giới này lại một lần nữa thể hiện đức tính truyền thống giọng nói hay thì muốn gì cũng được!
Vé máy bay không được đặt qua mạng, chỉ có thể mua ở sân bay, lúc đặt vé nhất định phải lên tiếng, máy phân biệt giọng nói ở quầy phục vụ mới có thể chấm điểm giọng nói của bạn từ đó sắp xếp chỗ ngồi của bạn thuộc hãng hàng không nào.
Các khoang máy bay lần lượt là: Khoang giọng nói trời ban, khoang dư âm còn mãi, khoang âm sắc thượng đẳng, khoang âm sắc trung đẳng, khoang âm sắc hạ đẳng, khoang giọng nói dở tệ hạ hạ hạ đẳng.
Đi máy bay thôi mà cũng lắm chuyện thật!
Lên máy bay thôi cũng nhiều chuyện gớm!
Ly Đường rất khó chịu.
Giọng nói dở tệ hạ hạ hạ đẳng là cái gì? Đi máy bay mà cũng bị phân biệt giọng nói? Ở thế giới này chẳng lẽ giọng nói khó nghe là không được ra ngoài luôn hay sao?
Khoang máy bay cậu bốc được là khoang giọng nói trời ban.
Giọng nói điện tử phát ra quầy khục vụ hưng phấn kêu lên: “Chưa bao giờ tôi được nghe giọng nói hay thế này! Được phục vụ quý khách là phúc khí 800 năm tu được của công ty hàng không Thiên Tương. Quý khách tôn quý, xin cho phép công ty chúng tôi miễn phí cho quý khách, trong quá trình bay xin được tặng quý khách bữa ăn đầy đủ thịnh soạn nhất, chúc quy khách có chuyến đi vui vẻ, giọng nói khỏe mạnh!”
Không...!
Ly Đường chỉ muốn đổi vé, nhưng quầy phục vụ hiển thị không có trình tự này.
Hôm nay chỉ còn lại chuyến bay này thôi.
Ly Đường chỉ có thể cắn răng đến máy bay của mình, sân bay người nhiều, đội ngũ kiểm tra an ninh xếp thành từng hàng từng hàng dài, chỉ có lối đi an toàn ở chính giữa là không có một ai.
Tên của lối đi an toàn này là: Lối đi dành riêng cho khách hàng giọng nói siêu cấp vô địch, không có đối thủ.
Ly Đường có dự cảm không lành, cậu nhanh chóng quay đầu nhưng lại phát hiện ra lối đi an toàn vé máy bay chỉ dẫn cho cậu chính là lối đi này.
Nhìn thấy giờ máy bay cất cánh càng ngày càng gần Ly Đường đành bước qua đó.
Khi cậu thật sự đúng ở cửa kiểm tra an ninh, toàn bộ ánh mắt ngạc nhiên của tất cả hành khách xếp hàng ở cửa kiểm tra an ninh bên cạnh đồng loạt đổ dồn lên người cậu!
Lối đi an toàn này đứng còn không đứng được! Trừ khi là có cuống vé của hai khoang là giọng nói trời ban và dư âm còn mãi nếu không sẽ bị sốc điện ẩn xung quanh xử lý!
Bởi vì giọng nói là bất khả xâm phạm và khiêu khích!
Các thành viên kiểm tra an ninh cũng đồng loạt đứng lên.
Phải biết khách hàng đi lối đi dư âm còn mãi đã là chuyện mười mấy năm trước rồi.
Ánh sáng của cửa kiểm tra an ninh đột nhiên lóe lên, giống như đèn huỳnh quang trên sân khấu toàn bộ đều chiếu lên người Ly Đường, như kiểu cậu là ngôi sao nổi tiếng đang mở concert!
Tại sao lần nào cũng phải long trọng như vậy?
Hành lý của Ly Đường chỉ có một cái va ly nhỏ, cậu lập tức được nhân viên kiểm tra an ninh nhiệt tình đón tiếp.
Ngoài việc quét va ly hành lý, Ly Đường còn phải lên tiếng lần nữa để nhân viên kiểm tra an ninh xác nhận cậu có sử dụng giọng giả không, dù sao thì máy biến đổi giọng nói bây giờ cũng rất thịnh hành.
Vậy là 3 4 nhân viên kiểm tra an ninh mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm vào Ly Đường.
Ly Đường: “...”
Cậu gõ chữ bằng điện thoại: “Tôi cần làm thế nào...”
Nhân viên kiểm tra an ninh nói với tốc độ nhanh như sét đánh: “Hắng giọng, lên tiếng, nếu muốn quý khách còn có thể hát.”
Dòng người xếp hàng ở hai bên đều không cử động, ai cũng tha thiết nhìn hận bản thân không có tai nghe lén để lén lút tọc mạch động tĩnh chỗ Ly Đường.
Ly Đường hắng giọng, yết hầu phát ra giọng nói cực kỳ tinh tế.
Trong quần chúng lập tức có người thở phào nhẹ nhõm!
“Có thể cho tôi qua được không?”
Ly Đường dùng giọng nói nhỏ với âm lượng chỉ đủ cho hai người nghe để khẩn cầu nhân viên kiểm tra an ninh ở gần cậu.
Nhân viên kiểm tra an ninh lập tức cảm thấy dường như có một dòng điện chạy thẳng vào cơ thế, một nửa tai hoàn toàn tê liệt, trong chớp mắt giống như sinh lý đạt được khoái cảm cực độ, người đó đứng không vững đành phải dựa vào người nhân viên ở bên cạnh.
Tứ chi người đó điên cuồng run rẩy, tim đập thình thịch.
Đúng là giọng nói rung động lòng người đáng ngạc nhiên.
“Qua... Qua... Qua...”
Ly Đường thở phào, cậu nhanh chóng cầm va ly hành lý của mình rồi chạy mất.
Nhân viên kiểm tra an ninh vẫn đứng ở chỗ cũ, đột nhiên không chống đỡ được ngồi bịch xuống đất.
Đồng nghiệp của nhân viên đó tò mò đến phát điên: “Anh ấy nói gì vậy? Giọng nói thế nào? Có hay không? Có hay không? Dựa vào cái gì mà anh ấy chỉ nói cho một mình anh nghe!!!”
Nhân viên kiểm tra an ninh đã không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, trong đầu anh chỉ câu nói trầm thấp của Ly Đường, từng tiếng từng tiếng tấn công thị giác của anh.
“Quãng đời còn lại này không ngờ tôi lại có thể nghe được âm thanh đẹp như vậy...” Anh bịt hai mắt lại, cảm động đến chảy nước mắt.
Sau khi lên máy bay xong, Ly Đường nghĩ lại vẫn thấy rùng mình, cũng may khoang dư âm còn mãi sử dụng thiết bị khép kín, ngăn cách cậu với hành khách bình thường, dù sao thì đây cũng là thế giới điên cuồng vì giọng nói.
Giọng nói quá hay sẽ khiến người ta phạm tội!
Trong quá trình bay, các tiếp viên hàng không nhiều lần xuất hiện trong khoang của Ly Đường, ý đồ muốn nghe giọng Ly Đường rất rõ ràng, đáng tiếc trong suốt chuyến bay Ly Đường toàn gõ chữ bằng điện thoại để ngăn ngừa hậu họa.
Cậu vừa xuống máy bay liền lập tức đi mua tấm bảng mica để viết chữ.
Ở thế giới này rất nhiều người bị quấy rối vì giọng nói dở hoặc hay, cho nên bảng mica viết chữ chỗ nào cũng có bán, về cơ bản mọi người khi ra ngoài ai cũng mang theo, Ly Đường cũng chỉ là làm theo trào lưu mà thôi.
Châu Diệu gửi tin nhắn đến nói với Ly Đường địa chỉ công ty của họ, còn xin lỗi vì không thể đến sân bay đón cậu, bởi vì anh là người nổi tiếng trong giới lồng tiếng, đột nhiên xuất hiện ở sân có thể dẫn đến bạo động.
Ly Đường tra thông tin của anh ở trên mạng.
Châu Diệu là người lồng tiếng nổi tiếng chỉ sau Cảnh Tội, ra mắt từ khi còn nhỏ, có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực lồng tiếng. Giọng nói của anh thuộc loại trong trẻo, tuy không thể dễ dàng đi vào lòng của người nghe như Cảnh Tội nhưng vừa nghe liền khiến tâm trạng trở nên vui vẻ dễ chịu.
Tóm lại hễ nghe giọng nói của anh là người nghe lại cảm thấy như có ánh sáng mặt trời rực rỡ, chim hót líu lo, hoa nở thơm ngát.
Ly Đường ngồi trên xe taxi, toàn chuyến đi cậu giao tiếp với tài xế bằng cách viết chữ.
Châu Diệu đã đợi Ly Đường ở cổng công ty từ sớm.
Anh vẫn mặc thường phục, nhưng đặc biệt xịt nước hoa, làm tóc, tôn lên vẻ đẹp của đôi lông mày rộng, đôi mắt tỏa nắng, toàn thân từ trên xuống dưới chỗ nào cũng tỏa ra mùi hương của mùa xuân.
Các đồng nghiệp đi ngang qua đều dở khóc dở cười nói: “A Diệu, rốt cuộc đi gặp đối tượng xem mắt hay là gặp đàn em vậy?”
“Đi mau!”
Châu Diệu sợ họ phá hoại hình tượng đẹp nhất của mình, không nói hai lời liền vội vàng đuổi đi.
Ly Đường xuống xe, đi theo địa chỉ đến cổng công ty Thanh Khống, vừa nhìn đã thấy Châu Diệu.
Con người Châu Diệu quả giống như cái tên, vừa cao vừa đẹp trai, rất chói mắt.
Ly Đường đi qua đó, cậu viết chữ bằng bảng mica theo quán tính: “Chào anh Châu, tôi là Ly Đường.”
Châu Diệu nhìm chằm chằm vào Ly Đường đang ở trước mắt, rất lâu mới thốt nên lới: “Má...”
Thực ra trước cuộc gặp mặt này,Châu Diệu đã nghĩ xong phải đối mặt với một chàng trai ngoại hình bình thường thậm chí có thể là xấu xí thế nào, vì nguyên lý của thế giới này là người càng đẹp thì giọng nói lại càng dở.
Dù sao thì ở đời có ai là hoàn hảo, anh và Cảnh Tội coi như là ngoại lệ trong đó nên mới được mệnh danh là đứa con thiên nghịch.
Còn Ly Đường có thể nói là kỳ tích cực lớn trong ngoại lệ!
Đẹp.
Rất đẹp!
Đẹp xuất sắc!
Tinh tế giống như thiên thần nhỏ vậy!
Anh thấy bản thân như bị rụng trứng mất rồi.
Người như vậy sao có thể không thích? Sao có thể được?
Châu Diệu nắm lấy tay của Ly Đường, anh nở nụ cười, toàn thân tỏa ra mùi khổng tước tìm bạn tình: “Chàng trai dễ thương, cậu đã có đối tượng chưa?”