“...”
“Ngày mai chúng ta gặp mặt đi, em nhất định phải tới, chuyện này có quan hệ với vấn đề thân thế của em, còn âm mưu của Nguyễn gia, em cũng không muốn bị bọn họ lợi dụng, không muốn cả đời đều không biết mình là ai đúng không...”
...
Tiêu Lang nói thời gian ngày mai gặp mặt và địa chỉ, cũng không đợi cô trả lời, liền tắt điện thoại.
Giang Vũ Phi cầm di động, kinh ngạc ngồi rất lâu.
Cô cho rằng cô và Nguyễn Thiên Lăng là duyên phận kỳ diệu, lúc trước mới được Nguyễn gia chọn trúng mà lấy anh, sau đó duyên phận lại để cho bọn họ yêu nhau, ở bên nhau. Kết quả Tiêu Lang lại nói với cô, tất cả chuyện này đều là âm mưu!
Cô chẳng qua là một người bình thường, sao lại có quan hệ với Nguyễn gia, còn bị bọn họ tốn sức âm mưu nữa?
Gả cho Nguyễn Thiên Lăng, vậy thì âm mưu là gì?
Bọn họ muốn hại cô, cũng không nên cho cô gả cho Nguyễn Thiên Lăng...
Giang Vũ Phi không nghĩ ra, cảm thấy đầu óc rất hỗn loạn.
Trong đầu cô có hai Giang Vũ Phi đang cãi nhau. Một người nói Tiêu Lang nói là sự thật, cô nên tin tưởng anh, một người nói Tiêu Lang nói là giả, cô không nên tín nhiệm anh...
Lúc Giang Vũ Phi đang bực bội, Nguyễn Thiên Lăng về. Anh bước vào phòng khách, Giang Vũ Phi nhìn thấy anh, mỉm cười đứng lên: “Sao đột nhiên lại về?”
Nguyễn Thiên Lăng cười đi đến, ôm chầm lấy người cô: “Có coi tivi không vậy?”
“Ừ, coi rồi.” Giang Vũ Phi gật đầu.
Nguyễn Thiên Lăng nhếch môi cười nói: “Một tuần sau chúng ta cử hành hôn lễ, đi, anh đưa em đi chọn đồ trang sức và áo cưới.”
Nghe thấy anh chính miệng nói là kết hôn với cô, trong lòng cô mới yên tâm hơn nhiều, nhưng mà vừa nghĩ tới những lời mà vừa rồi Tiêu Lang nói trong điện thoại di động, cô lại thấp thỏm không yên.
Ngồi vào trong xe Nguyễn Thiên Lăng, Giang Vũ Phi thắt dây an toàn, mím môi hỏi anh: “Nguyễn Thiên Lăng, lần đầu tiên chúng ta kết hôn, anh rõ ràng không yêu em, vậy tại sao anh lại đồng ý kết hôn với em?”
Nguyễn Thiên Lăng khởi động xe, nghiêng đầu liếc nhìn cô một cái: “Sao đột nhiên hỏi chuyện này?”
“Em chỉ là muốn biết thôi, lúc trước tại sao anh kết hôn với em.”
“Khi đó đối với anh, lấy ai cũng giống nhau, ông nội chọn em thì chính là em.”
“Em rất ngạc nhiên, tại sao ông nội lại chọn em.” Giang Vũ Phi lại cười hỏi một cách tùy ý.
Hôm nay tâm trạng của Nguyễn Thiên Lăng tốt, lời nói cũng nhiều hơn một ít.
“Hình như nghe nói, có một lần ông nội đi ra ngoài một mình rồi bị người ta đánh cắp túi tiền và điện thoại, sau đó không có cách nào về nhà, đúng lúc gặp được em, em có lòng tốt cho ông mượn một trăm đồng, trong lòng ông cảm kích em, cho rằng em là một cô gái không tệ, cho nên mới chọn em.”
Cũng bởi vì lý do này, liền chọn cô làm vợ của Nguyễn Thiên Lăng sao?
Liệu có quá gượng ép hay không...
Giang Vũ Phi không thể không thừa nhận, lý do này ngay cả bản thân cô cũng không tin. Như vậy ông lão chọn cô, là thực sự có nguyên nhân khác sao?
Tay Giang Vũ Phi âm thầm nắm chặt dây an toàn, trong lòng cô có hơi bối rối và không thoải mái. Cô cứ cảm thấy, hình như sẽ có chuyện gì xảy ra...
...
Nguyễn Thiên Lăng lái xe đưa cô đến cửa hàng chính của Y Love.
Quản lý lấy quyển sách tinh xảo ra cung kính đưa cho bọn họ: “Nguyễn thiếu, Giang tiểu thư, những thứ này đều là đồ trang sức phiên bản giới hạn của nhà thiết kế hàng đầu trong năm nay, độc nhất vô nhị trên toàn thế giới, mời hai vị từ từ chọn lựa.”
Nguyễn Thiên Lăng lười biếng dựa vào ghế sofa, một cánh tay khoác lên lưng Giang Vũ Phi trên ghế sofa.
“Thích gì thì chọn cái đó, ngày kết hôn em sẽ đeo những đồ trang sức này.”