Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn Cầu

Chương 318: Chương 318: Tối nay anh ngủ ở sofa




Cô ta vỗ vai mẹ, tự tin cười nói: “Mẹ, mẹ hãy thoải mải, thả lỏng tinh thẩn. Đương nhiên con có cách để bước vào Nguyễn gia, mẹ đừng suy nghĩ về những thứ không đáng nữa.”

Cô ta đi được hai bước lên lầu, lại quay đầu nói: “Lăng nói anh ấy đang ở thành phố H, con định ngày mai cũng đến thành phố H. Nơi đó rất đẹp, trước kia con rất muốn đi mà chưa có cơ hội. Nếu anh ấy cũng ở đó thì con cũng đi theo anh ấy luôn. Mẹ, mẹ đặt vé máy bay cho con vào trưa mai nha, giờ con phải đi chọn quần áo để mang theo.”

Giang Vũ Phi chờ ở khách sạn cả buổi chiều, Nguyễn Thiên Lăng mới về.

Anh mở cửa vào phòng, thấy cô đang xem ti vi, liền đi đến ngồi xuống bên cạnh cô.

“Sáng sớm ngày mai chúng ta lên xe tham quan dạo chơi thành phố, tôi đặc biệt tìm bạn chơi với cô, cô không cần lo trên đường đi sẽ nhàm chán.” Nguyễn Thiên Lăng cười nói với cô.

Giang Vũ Phi nhướn mày: “Anh tìm ai?”

“Ngày mai cô sẽ biết.” Nói xong, Nguyễn Thiên Lăng đứng dậy đi toilet, Giang Vũ Phi lại có cảm giác chuyện này lại vượt qua dự đoán của cô.

Có điều không sao, ban ngày du ngoạn không ảnh hưởng hành động buổi tối, dù sao cô cũng chuẩn bị tốt để buổi tối bỏ trốn.

Nguyễn Thiên Lăng từ toilet đi ra, cầm điều khiển tắt ti vi, nói với cô: “Thay đồ đi, ra ngoài với tôi một chút, cảnh đêm ở đây khá đẹp.”

Giang Vũ Phi đến nơi này là để bỏ trốn, cô chẳng có tâm tư du ngoạn.

Cô xoa xoa trán nói: “Anh đi đi, tôi mệt rồi, không muốn ra ngoài.”

Hôm nay đi cả ngày, đúng là cô cần phải nghỉ ngơi.

Nguyễn Thiên Lăng gật gật đầu: “Vậy được rồi, cô nghỉ ngơi sớm đi. Tôi xử lý một số công việc trước.”

Anh mang theo laptop, căn bản là công ty không tách ra khỏi anh, dù cho công ty có thể vận hành bình thường, nhưng vẫn có rất nhiều chuyện cần phải báo cáo lại cho anh biết rõ, chỉ khi anh đồng ý thì cấp dưới mới dám tiến hành.

Nguyễn Thiên Lăng lấy laptop ngồi làm việc trên ghế sofa.

Giang Vũ Phi nghĩ đến vấn đề ngủ tối nay, ở đây chỉ có một cái giường lớn, cô nhất định phải ngủ trên giường, nếu không thì chất lượng giấc ngủ sẽ giảm, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.

Nhưng cô lại không thể ngủ cùng với Nguyễn Thiên Lăng.

May thay trong phòng có sofa khá lớn, Nguyễn Thiên Lăng ngủ ở sofa chắc cũng không có vấn đề gì. Giang Vũ Phi ôm chăn mềm đi qua đó, đặt bên cạnh Nguyễn Thiên Lăng.

Người đàn ông nghi hoặc ngẩng đầu, cô thản nhiên nói: “Tối nay anh ngủ trên sofa, không thì tôi ngủ trên sofa.”

Nguyễn Thiên Lăng nheo mắt, Giang Vũ Phi hỏi lại anh: “Sao, anh còn định ngủ cùng với tôi trên một cái giường? Đừng quên chúng ta không có bất cứ quan hệ gì, cũng đừng quên anh đã đính hôn với người khác.”

“Cô kích động cái gì, tôi cũng chưa nói là định ngủ trên giường.” Nguyễn Thiên Lăng nhếch môi, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô.

“Hơn nữa tôi ngủ trên giường thì thế nào, trên người cô có chỗ nào tôi chưa thấy? Đã làm vợ chồng hơn một năm rồi, cô đâu cần phải phòng bị với tôi.”

Vô liêm sỉ!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Vũ Phi lạnh lùng quay đi ngủ, cô thật sự muốn bỏ thuốc ngủ cho anh ngay lúc này.

“Anh còn đói bụng không?”

Nguyễn Thiên Lăng không theo kịp suy nghĩ của cô, hỏi lại: “Cô đói bụng sao?”

“Là tôi đang hỏi anh.”

“Tôi không đói bụng, cô chưa ăn cơm tối sao?”

“Ăn rồi.”

“Vậy cô hỏi tôi làm cái gì, cô đang quan tâm tôi có ăn cơm không à?” Nguyễn Thiên Lăng nhếch môi, đôi mắt đen láy nhìn cô chằm chằm.

Giang Vũ Phi mặt không đổi sắc nói: “Tôi sợ anh gọi món lúc tôi ngủ, lại đánh thức tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.