Thể Tôn

Chương 395: Chương 395: Di Hoả tông




Nếu như nói Thuỷ Linh giới là thế giới của nước, như vậy Dung Luyện giới có thể nói là thế giới của lửa. Diện tích đất liền của Dung Luyện giới cũng không lớn, có lẽ chỉ bằng ba phần tư của Cửu U giới. Hơn nữa, Dung Luyện giới cùng Thuỷ Linh giới của ngũ hành giới không giống với ba giới còn lại, phần đất liền của hai giới này không có dạng hoàn chỉnh. Nói cách khác, hai giới này có vô số các đảo nhỏ, do đó, thế lực của Dung Luyện giới cùng Thuỷ Linh giới trong ngũ giới rất phức tạp.

Dung Luyện giới chủ yếu chia làm hai khối đại lục, là: Long Luyện và Hoả Vực. Các địa phương còn lại đều đầy rẫy nham thạch nóng chảy cuồn cuộn.

Hai đại lục này là hai đại lục chính của Dung Luyện giới, còn lai đều là các đảo nhỏ trong biển lửa. Những hòn đảo này hình dạng to nhỏ khác nhau, có rất nhiều thế lực, tông phái đóng quân trên đó. Cũng có đảo có các cường giả thâm sâu khó lường ẩn cư. Ở Dung Luyện giới có một đạo luật bất thành văn, tu luyện giả có thể sinh tồn trên đảo nhỏ sẽ hoặc là mạnh lên bằng thực lực tự thân, hay do có người có tu vi cường đại đỡ lưng. Lâu dần, Long Luyện, Hoả Vực, hai thế lực lớn này cũng không tuỳ tiện giao thiệp với đảo nhỏ trong vùng nham thạch nóng chảy.

Trên hai đại lục Long Luyện cùng Hoả Vực có hai thế lực lớn đứng đầu, một là Hoả Huyền tông của Long Luyện, hai là Dung Hoả tông đã suy vong từ xưa.

Vào cuối thời kỳ xa xưa, cùng là thời của Ngũ Đế, địa vị của Dung Hoả tông tại Dung Luyện giới là cao nhất, tương đương với liên minh Cửu Minh tại Cửu U giới. Nguyên nhân là khai sơn sư tổ của Dung Luyện tông là Hoả đế, một trong Ngũ Đế, đã theo Ngũ Đế thảo phạt Vô Thượng giới. Hoả Đế vừa đi, Dung Hoả tông không còn người chống lưng, trở thành rồng mất đầu, khắp nơi đánh nhau, dẫn đến Hoả Huyền tông vốn là một thế lực không nhỏ nhân cơ hội đó nhanh chóng phát triển, dần dần lớn mạnh hơn Dung Hoả tông. Có điều, lạc đà đã chết so với ngựa vẫn còn to, Dung Hoả tông dù suy vong, thế nhưng so với các thế lực thông thường thì thực lực vẫn cao hơn rất nhiều.

Hơn nữa, giữa hai đại lục Long Luyện cùng Hoả Vực còn có một con kênh. Con kênh này đem hai đại lục chia ra, tuy rằng chỉ rộng chừng vạn thước, thế nhưng ngăn cản không ít tu luyện giả. Tu luyện giả thực lực chưa đạt đến cương tiên, đạo tiên nếu bị bắn vào trong kênh nhất định chỉ có con đường chết. Lâu ngày, con kênh này được gọi là kênh hoả táng.

Tại Dung Luyện giới phải đề phòng Khí tông. Khí tông tuy rằng không phải là thế lực có thể tranh đoạt với Hoả Huyền tông và Dung Hoả tông, thế nhưng thực lực vô cùng thần bí. Nghe đồn, tông tích toạ lạc của Khí tông là ở trên một hòn đảo nhỏ sâu trong nơi khắp nơi nham thạch nóng chảy, chỉ có Truyện Tống Trận mới có thể ra khỏi. Tiên khí của ngũ hành giới một phần ba xuất phát từ Khí tông.

Có nhiều người nghe đồn, tại Dung Luyện giới có một tông phái thần bí tên là Trận tông. Nghe đồn đây là di mạch của Trận tông từ xa xưa khi bảy giới còn đang hỗn độn, sự thần bí cùng với cường đại của Trận tông đã thu hút vô số tu luyện giả tìm đến, dù tìm được Trận tông mà phải xâm nhập vào trong biển lửa nham thạch nóng chảy, khiến không ít kẻ bỏ mạng nơi đây.

Tại Dung Luyện giới, nói về độ thần bí thì Trận tông xếp thứ hai sau Khí tông.

Tại một hòn đảo nhỏ cách dòng nham thạch nóng chảy mười vạn dặm về phía đông đại lục Hoả vực.

Hòn đảo có tên là Khiên Di. Đảo Khiên Di sừng sững giữa dòng nham thạch vô tận, rộng khoảng chừng vạn mẫu, là một hòn đảo nhỏ trong vô số các hòn đảo ở Dung Luyện giới. Trên hòn đảo có tông phái Di Hoả tông, phái này có mấy nghìn người, là một môn phái nhỏ. Phái này có thể sừng sững ở đây, ngoài lý do địa thế ra, còn bởi vì tu vi của tông chủ đạt đến đạo tiên thiên giai, mà thuỷ hành tông chủ tu luyện lại vừa khéo khắc chế được nhiệt độ cao của đảo Khiên Di. Vị tông chủ này đã bố trí một kết giới bao phủ quanh Di Hoả tông.

Trên đảo Khiên Di không có bất kỳ loại cây cối nào, thậm chí đến linh thú cũng không tồn tại. Toàn bộ hòn đảo chỉ là một vùng đất hoang rực lửa. Di Hoả tông nằm ở chính giữa đảo Khiên Di, xung quanh là tường thành, nhiệt độ bên ngoài thiêu đốt khiến mặt đất nóng như lửa, không gian dường như cũng sôi sục, luồng hơi nóng bốc lên ngùn ngụt.

Lúc này, trong Di Hoả tông tràn ngập bầu không khí nghiêm trọng.

Cứ một trăm năm Di Hoả tông lại triệu tập đệ tử một lần. Toàn bộ đệ tử gia nhập Di Hoả tông sau một trăm năm sẽ đến đảo Khiên Di sống mười năm!

Di Hoả tông có thể nói luôn trong trạng thái bình yên, với rất nhiều kiến trúc to nhỏ xếp cạnh nhau, một luồng kết giới bao phủ bên ngoài Di Hoả tông giúp cách nhiệt. Lúc này, tại cửa Di Hoả tông, tụ tập hơn một nghìn thanh niên đệ tử. Những người này đại đa số đều có cảnh giới cương vương, đạo vương, trong đó có rất nhiều người là kiếp cương. Bọn họ đều vào Di Hoả tông từ một trăm năm trước. Tu luyện trăm năm tại Di Hoả tông, họ đạt được đến tu vi hiện tại. Lúc này bọn họ ra ngoài Di Hoả tông, để đến tập luyện tại đảo Khiên Di.

Nói là tập luyện nhưng cũng phải qua chọn lọc kỹ càng, hơn một nghìn đệ tử trẻ tuổi này một mai rời khỏi Di Hoả tông, e rằng sau quãng thời gian sinh tồn mười năm ở đảo Khiên Di không ra được một trăm người, thậm chí còn ít hơn.

Hoả Chập là một đệ tử trẻ của Di Hoả tông. Trăm năm trước, Hoả Chập chỉ là một gã tiểu nhị trong khách sạn ở Đại Thành ở đại lục Hoả vực. Năm ấy, hắn mười hai tuổi, may mắn được trưởng lão của Di Hoả tông nhân lúc ra ngoài tìm đệ tử đánh giá cao, đưa hắn về Di Hoả tông. Từ đó về sau, Hoả Chập bước vào con đường tu luyện ở Di Hoả tông.

Sau khi nghìn tên đệ tử vào Di Hoả tông, chấp sự trưởng lão liền nói cho bọn họ biết, sau trăm năm, bọn họ phải rời khỏi Di Hoả tông để đi vào đảo Khiên Di một lần. Đồng thời, trưởng lão cũng nói cho bọn họ rời khỏi Di Hoả tông đến sống ở đảo Khiên Di, khả năng sống sót chỉ có năm phần. Vì thế, trong vòng một trăm năm các đệ tử điên cuồng chìm đắm trong tu luyện, dù sao bọn họ cũng không muốn trăm năm sau sẽ táng mệnh ở đảo Khiên Di. Sau trăm năm, tu vi của Hoả Chập đạt được kiếp cương thiên giai, điều này khiến hắn cảm nhận được một mối nguy cơ lớn, so với các đệ tử còn lại thì tu vi của hắn không bằng. Hắn chỉ mất ba mươi năm liền đạt được kiếp cương thiên giai, thế nhưng bảy mươi năm sau đó vẫn cứ dừng lại ở kiếp cương thiên giai. Điều này khiến cho Hoả Chập vốn tự hào về tốc độ tu luyện của bản thân dần dần trở nên tự ti.

Hai mắt Hoả Chập sáng ngời nhìn chằm chằm trưởng lão Di Bình ở đoàn người phía trước. Di Bình là nam tử trung niên mặc áo đen, giản dị, nghe đồn Di Bình là một trong năm vị cường giả cương tiên, đạo tiên tu vi cực mạnh của Di Hoả tông, ở Di Hoả tông, có uy vọng cực cao. Hoả Chập nhìn Di Bình đang đứng lạnh nhạt quét mắt qua một nghìn đệ tử, trong lòng cảm thấy ngưỡng mộ, hắn muốn đạt được thực lực như của trưởng lão!! Song quyền Hoả Chập nắm chặt, hai mắt loé lên tia nhìn kiên định.

“Hắc hắc, vị này là sư đệ kiếp cương thiên giai, sư huynh ta cho ngươi mặc niệm…” Đúng lúc này, trong tai Hoả Chập truyền đến một tiếng cười khinh miệt. Hoả Chập sửng sốt, quay đầu nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện ra một gã nam tử trẻ tuổi anh tuấn phía bên phải, ánh mắt hắn châm chọc, nhìn chăm chú vào Hoả Chập, vẻ coi thường. Hoả Chập không hiểu nhìn tên nam tử, nghi hoặc, vì sao hắn không nhận ra người này? Lẽ nào Hoả Chập đã đắc tội với hắn? Phải biết rằng, một nghìn đệ tử tiến nhập lúc này đều là tự mình bế quan tu luyện, rất ít người quen biết nhau a.

Hoả Chập nhìn mắt người thanh niên, lần nữa nhìn chấp sự trưởng lão, không thèm chú ý đến người thanh niên. Có điều trong lòng Hoả Chập cũng thầm than, tu vi của người thanh niên này đã đạt được cương vương thiên giai, vì sao hắn vẫn chỉ dừng lại ở kiếp cương thiên giai?

Người thanh niên này hừ lạnh một tiếng, ánh mắt toát ra sát khí.

“Một trăm năm đã tới, trăm năm trước các ngươi đều là con người bình thường. Lúc này, các ngươi đã là tu luyện giả. Tại Dung Luyện giới, cá lớn nuốt cá bé, Di Hoả tông vĩnh viễn không có kẻ yếu. Lần này rời khỏi Di Hoả tông đi vào đảo Khiên Di thời hạn mười năm. Mười năm sau, kết giới của Di Hoả tông lần nữa sẽ mở ra. Đến lúc đó, các đệ tử sống sót có thể trở lại Di Hoả tông, ở Di Hoả tông tu luyện, chính thức trở thành đệ tử của Di Hoả tông, hưởng thụ đãi ngộ dành cho đệ tử của Di Hoả tông.” Chấp sự trưởng lão đảo mắt nhìn qua các đệ tử chậm rãi nói.

Thân thể Hoả Chập chợt chấn động, hắn bắt được chấp sự trưởng lão Di Bình khi nhìn về phía hắn ánh mắt toát lên vẻ thất vọng. Điều này khiến lòng Hoả Chập như có một khối đá đè nặng. Hoả Chập còn nhớ rõ hơn bảy mươi năm trước, chấp sự trưởng lão đột nhiên đi tới nơi hắn tu luyện, khen hắn một phen, muốn hắn tu luyện cho tốt. Không ngờ, chuyện đã qua bảy mươi năm, hắn vẫn dừng lại ở kiếp cương thiên giai.

Hoả Chập hít một hơi thật sâu, mắt nhìn không trung, lần khảo nghiệm này, có phải là thời khắc kết thúc sinh mệnh của hắn? Kiếp cương thiên giai? Rời khỏi Di Hoả tông đi vào đảo Khiên Di chỉ có một con đường chết! Nghĩ đến một trăm năm tu luyện vất vả, Hoả Chập có chút không cam lòng.

Hoả Chập thê lương nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện cũng có không ít đệ tử giống hắn, đều là kiếp cương. Hắn hiểu rõ, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, những người này giống như hắn đều sẽ chết thảm trong đảo Khiên Di.

“Bất luận các ngươi làm cách nào vượt qua mười năm này, chỉ cần về được tới Di Hoả tông đều được tính là thành công. Hơn nữa, các ngươi tốt nhất là đi theo đoàn, nếu không, hơi nóng trong biển lửa thổi qua cũng đủ cho các ngươi tiêu tan trong nháy mắt. Được rồi, các ngươi đi ra ngoài đi.” Di Bình cao giọng nói, trên tay phải hiện ra một thẻ tre to hướng cửa lớn phất một cái, kết giới rách ra thành một lỗ hổng, luồng nhiệt độ cao bên ngoài nháy mắt tràn vào.

Không ít đệ tử sôi nổi bay ra ngoài kết giới, cũng có không ít đệ tử tu vi thấp do dự.

“Người nào không ra, giết không tha!” Di Bằng quắc mắt, đột nhiên cao giọng quát!!

Những đệ tử vẫn còn do dự điên cuồng rời khỏi kết giới, Hoả Chập cũng nằm trong số đó.

Đợi một nghìn đệ tử rời khỏi Di Hoả tông, thẻ tre trong tay Di Bình lần nữa vung lên, kết giới lập tức lành lại. Di Bình nhìn kết giới, ánh mắt loé lên, không rõ đang suy nghĩ điều gì.

Vừa rời khỏi Di Hoả tông đi vào đảo Khiên Di, không ít đệ tử phát ra tiếng kêu la thảm thiết. Đứng trên mặt đất rực lửa, giầy của không ít đệ tử trực tiếp cháy đen, phát ra mùi cháy sém khét lẹt. Các đệ tử đều kinh hãi, lơ lửng trên không.

Hoả Chập đứng ở cổng, cảm nhận được nhiệt độ nóng rực, nhìn Di Hoả tông được kết giới bao phủ, hắn thở dài. Nhìn các đệ tử kết bạn cùng đi, Hoả Chập phát hiện chỉ còn mười mấy tên đệ tử còn ở lại đây. Những tên đệ tử này đều là kiếp cương, vẻ mặt tái nhợt cùng tuyệt vọng. Hoả Chập âm thầm lắc đầu, bay về bên trái. Hắn hiểu rõ, hắn kết bạn với các đệ tử cùng cấp không thể có khả năng sinh tồn, trái lại còn thêm phần phiền phức.

Tất cả phó mặc cho số phận, Hoả Chập lẩm bẩm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.