Thể Tôn

Chương 544: Chương 544: Thân thể hoả giao






Lôi Cương tập trung, nhắm mắt lại. Lúc này, xung quanh hắn là khoảng trời đất bao la bảy màu, tuy rằng vẫn có chút mông lung như trước, nhưng mơ hồ có thể thấy được dãy núi trùng điệp, tựa như dáng hình của một giới nào đó. Chính vì thế việc lĩnh ngộ Khai thiên thức bốn mươi mốt của Lôi Cương dần dễ dàng hơn.

Lôi Cương ngồi xếp bằng trên không chậm rãi mở mắt, trong mắt hắn thấp thoáng phát ra ánh sáng bảy màu, mắt nhìn hỗn độn mông lung phía trước, miệng lẩm bẩm nói: “Khai thiên, lẽ nào là diễn biến của hỗn độn sao? Nếu vậy, liệu có phải trong cơ thể mỗi tu luyện giả đều có một hỗn độn hay không? ” Lôi Cương bị phát hiện này làm cho hoảng sợ, nhíu mày, chìm vào trầm tư.

Nhìn hình ảnh dần biến mất trước mắt, Lôi Cương thoáng cười khổ. Nếu thực sự là như vậy, nếu hắn không thể tiếp tục lĩnh ngộ, nhất định sẽ phải rời khỏi đây, chẳng biết đến bao giờ mới có thể hình thành hỗn độn? Có lẽ phải lĩnh ngộ được hơn thức thứ bảy mươi ba của Khai Thiên, không biết sư tôn Hạo Huyền phải mất đến bao lâu. Khai thiên là do y sáng tạo ra, dĩ nhiên y có thể đạt được Khai thiên tám mươi thức, nhưng Lôi Cương đã từng nghe y nói, y vẫn còn chưa lĩnh ngộ được Khai thiên thức tám mươi mốt, không rõ thực lực của y đã đạt đến trình độ nào. Có điều, dù không đạt được đến Khai thiên thức tám mươi mốt nhưng thực lực của Hạo Huyền có lẽ đã đạt đến trình đột siêu việt, thế nhưng vì sao vẫn có thể bị người giết chết?

Lôi Cương vẫn còn nhớ rõ đôi nam nữ đột nhiên xuất hiện trong trận chiến ở thành Phụng Thiên ở Cửu U giới. Người thanh niên tên là Hư Long, nàng kia tên là Hoả nhi, nhưng Hư Long nói sư tôn đã hồn phi phách tán? Rốt cuộc là kẻ nào đã giết sư tôn? Bất kể thế nào, nếu như không có Khai thiên, không biết hắn đã sớm chết ở nơi nào. Nếu như sư tôn thực sự bị người giết chết, một ngày nào đó, hắn nhất định phải báo thù. Còn nàng Hoả nhi kia trước mặt bao người dám tát hắn, Lôi Cương nhất định nhớ kỹ. Những mối hận này, Lôi Cương vẫn chôn sâu dưới đáy lòng, quyết tâm chờ đến khi thực lực mạnh lên. Lôi Cương còn nhớ rõ Hư Long lúc trước phát ra khí tức đáng sợ, cho dù là đạo thần, cương thần cũng không thể sánh được. Còn Hoả nhi kia tốc độ nhanh như chớp, thực lực cũng rất kinh khủng.

“Đến khi nào ta mới có thể đạt đến trình độ như vậy? Bất kể thế nào, ta nhất định sẽ nỗ lực! ” Lôi Cương kiên định nghĩ. Tiếp đó, hỗn độn biến mất, thần trí Lôi Cương trở về trong cơ thể. Hắn mở mắt, âm trầm nhìn bầu trời, kiểm tra lại thương thế trong cơ thể. Lôi Cương chậm rãi ngồi dậy, khoanh chân, nhắm mắt, bắt đầu khôi phục.

Lôi Cương thầm than lần này quả thật mạo hiểm, nhưng hắn không hề hối hận. Nếu cho làm lại lần nữa, hắn vẫn quyết định đối mặt với Tử thiên kiếm để được lĩnh ngộ Khai thiên. Không phải lúc nào đối mặt với nguy hiểm mà có được cơ hội như vậy. Một khi đã có được cơ hội, nhất định phải tận lực nắm lấy!

Điều tức được nửa khắc, Lôi Cương mở mắt, nhìn về phía bên ngoài Hoả Đốt. Lúc này, Lôi Cương vẫn chưa hiểu được rốt cuộc hắn đã đắc tội gì với thiếu chủ của Khí tông, vì sao y lại biết hắn, vì sao nhất định phải dồn hắn vào chỗ chết. Nhìn dáng điệu của y dường như có thâm cừu đại hận với hắn vậy, đột nhiên, Lôi Cương nghĩ tới một câu nói của Long Thiên: “Tốt! Thực lực như vậy, thảo nào nàng lại coi trọng ngươi. Được lắm. Có điều, vậy càng khiến ta quyết tâm giết chết ngươi hơn. ” Thảo nào nàng lại coi trọng ngươi, nàng ở đây là ai? Lẽ nào bởi vì y thích một nữ tử mà quyết tâm dồn hắn vào chỗ chết sao? Nếu là như vậy, trong Khí tháp hắn vốn không từng giao tiếp với một vị nữ tử nào. Người coi trọng hắn này đến từ đâu?

Bỗng nhiên, Lôi Cương biến sắc, ánh mắt hắn càng thêm thâm trầm. Lẽ nào là Chỉ San? Lẽ nào chính vì câu nói hắn nói với Chỉ San bị Long Thiên thấy được? Lẽ nào, Long Thiên thích Chỉ San? Chuyện này sao có thể? Chỉ San ở Cửu U giới, làm sao có thể quen biết Long Thiên, có điều, nghĩ đến Vạn tượng các ở Khí tháp, Lôi Cương càng nghĩ càng thấy có khả năng.

“Lẽ nào thực sự là vì Chỉ San sao? ” Lôi Cương lẩm bẩm nói: “Bất kể thế nào, mối hận với Long Thiên ta nhất định sẽ nhớ kỹ. Hắn là thiếu chủ của Khí tông thì sao nào? ” Lôi Cương kiên quyết, hắn chậm rãi đứng dậy, đánh giá bốn phía xung quanh. Khuôn mặt hắn có chút khó coi, hắn đã đoán ra hiện đang ở sâu trong Hoả Đốt. Lúc trước bị Tử thiên kiếm truy đuổi, hắn bay với tốc độ nhanh như chớp, vậy mà suýt chút nữa còn bị đuổi kịp.

“Hoá ra sâu trong Hoả Đốt có hình dạng như thế này? ” Lôi Cương nhìn ngọn lửa trắng nguy hiểm trong một khe nứt lớn dưới chân núi, lẩm bẩm nói. Có điều, nơi đây linh khí thuộc tính hoả nồng nặc so với tháp Tụ Linh ở Khí thành còn nhiều hơn gấp bội khiến hắn phải giật mình. Nhưng nhiệt độ nơi đây cũng khiến Lôi Cương vô cùng kinh ngạc, nếu như không phải hắn có thân thể hành hoả thuần khiết, sợ rằng đã không thể chịu nổi rồi. Nghĩ đến đây, Lôi Cương đột nhiên nghĩ đến một phân thân của hắn là do Hoả giao vương biến thành, sức mạnh không phải tầm thường, vậy mà Tử thiên kiếm lại có thể khiến Hoả giao vương, tiên thú mạnh nhất cửu giai bị thương, vậy thì uy lực của nó đáng sợ đến cỡ nào?

“Xem ra, uy lực của thần khí mạnh hơn tiên khí nhiều lắm. ” Lôi Cương than thở, rồi bay xuống phía dưới. Lôi Cương vừa di động chợt cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng cường đại tập trung về phía hắn, thất kinh, vội vã đáp xuống đỉnh núi. Luồng khí tức này liền biến mất. Lôi Cương âm trầm nhìn bốn phía xung quanh, cuối cùng nhìn ngọn lửa trắng mơ hồ như thấy được một bóng hình trong đó, chợt kinh hãi.

“Lẽ nào nơi này có thần thú? Làm sao có thể? ” Lôi Cương thất kinh, nguồn khí tức khi nãy giống với khi Lôi Cương ở không gian Chân Hoả đối mặt với thần long hành hoả, thậm chí còn mạnh hơn. Rốt cuộc sâu trong Hoả Đốt này là một nơi như thế nào? Tại sao lại có thứ mạnh như vậy? Một lát sau, Lôi Cương đột nhiên nghĩ đến tình cảnh hiện tại của bản thân, liền nhìn ra phía sau, nhận thấy cả một biển lửa màu trắng. Cứ như vậy, chẳng lẽ hắn sẽ bị vây ở chỗ này sao? Muốn ra khỏi đây chỉ có một biện pháp mà thôi, đó là tăng tu vi lên tới đạo thần, mới có thể không sợ hãi thần thú, rời khỏi đây. Lôi Cương cười rộ lên, thật không ngờ hắn vừa có được kỳ ngộ lĩnh ngộ Khai thiên thức bốn mươi mốt đã phải rơi vào nơi thập tử nhất sinh.

Thoáng cười khổ, Lôi Cương ngồi xuống, dự định trở lại trong thần hồn của bản tôn, đột nhiên trong đầu hắn truyền đến một giọng nói yếu ớt: “Biến thành thân thể hoả giao, bọn chúng sẽ không tấn công người. Ở nơi sâu trong này, ta cảm nhận được một luồng khí tức, nếu như có thể…có thể…nuốt…nuốt lấy…”

Giọng nói im bặt nhưng khiến Lôi Cương có chút hưng phấn. Giọng nói này chính là của Hoả Hoàng, có điều hắn vô cùng kinh ngạc, vì sao Hoả Hoàng lại yếu ớt như vậy? Tựa như y bị trọng thương chưa lành, nếu Hoả Hoàng biết được suy nghĩ của Lôi Cương lúc này, sợ rằng sẽ mắng chửi hắn cũng nên, nếu không phải hắn chống lại đòn tấn công của Tử thiên kiếm, làm sao y lại thành ra như vậy? Đang êm đẹp tu luyện, thiếu chút nữa lại bị thanh kiếm kia giết chết, nếu như không phải hắn tỉnh lại đúng lúc…

“Hoả Hoàng? ” Lôi Cương thầm gọi trong lòng, có điều, không nghe thấy Hoả Hoàng đáp lại. Thần thức hắn nhìn Hoả Hoàng, không hề phát hiện y có dấu hiệu nào thụ thương. Lôi Cương suy nghĩ chốc lát, liền nhận định nhất định là bởi vì nguyên do phong ấn mà ra.

Hoả Hoàng nói hắn chỉ cần biến thành thân thể hoả giao khiến Lôi Cương không thể hiểu được. Lúc này hắn đang ở hình người, làm sao có thể biến thành thân thể hoả giao? Có điều, Hoả Hoàng nói như vậy tất nhiên hắn có khả năng, chỉ là hắn không biết mà thôi. Lúc này, Lôi Cương ngồi xuống, thần thức tiến vào trong cơ thể cẩn thận tìm cách biến hoá thành thân thể hoả giao.

Tìm kiếm một lúc, Lôi Cương cũng không tìm được gì, đành mở mắt, lẩm bẩm nói: “Rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể biến thành thân thể hoả giao? ” Hắn cẩn thận suy nghĩ, thân thể này vốn là Hoả giao vương, có điều đã bị Hoả Hoàng xoá đi hồn thú, nói cách khác, hắn chính là hoả giao vương, chỉ có thần hồn là không phải thôi. Nếu đã là như vậy, phải làm sao để biến thành thần thú đây? Lôi Cương lẩm bẩm nói.

Một lúc lâu sau, trong đầu Lôi Cương loé lên một tia sáng. Hắn liền nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình dáng của hoả giao vương, quát khẽ một tiếng: “Biến!! ”

Thân thể Lôi Cương đột nhiên biến hoá, vốn dĩ chỉ cao có hơn sáu thước, giờ đã biến thành một con cự giao nghìn trượng, lơ lửng trên không, tựa như thần long giáng trần. Đôi mắt khổng lồ của con hoả giao đầy sự kinh ngạc, biến thành thân thể hoả giao hoá ra lại đơn giản như vậy? Lúc này, Lôi Cương không thể hiểu rõ được phân thân của hắn rốt cuộc là người hay là hoả giao nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.