Thể Tôn

Chương 483: Chương 483: Thủ pháp






Lôi Cương nhìn ngọn lửa màu đỏ trong tay, liếc mắt đã hiểu được cấp độ của chân hoả. Hắn đã lĩnh ngộ được hoả long lực, tuy rằng là bản tôn, nhưng hắn có chút tâm đắc với hành hoả. Hành hoả này ngày sau sẽ rất có ích cho phân thân của hắn lĩnh ngộ hoả long lực. Nhìn chân hoả trong tay, Lôi Cương khép hờ mắt, cẩn thận nhớ lại miêu tả trong pháp quyết luyện khí, thần thức khẽ động. Hắn chậm rãi khống chế thép tinh và cát tinh trước mặt bay đến lửa chân hoả, lơ lửng trên tay hắn, tái hiện hình dáng linh khí hắn muốn luyện chế.

Dài chừng sáu thước, rộng chừng hai thước, là hình dạng của Hư kiếm. Lần đầu thử luyện khí, Lôi Cương muốn tạo ra linh khí giống Hư kiếm. Hình ảnh thanh kiếm vừa hiện lên trong đầu, hắn không ngừng khoa tay, thép tinh và cát tinh lơ lửng trong chân hoả trên tay thiêu cháy, dần tan thành thép lỏng, giống như nham thạch trong biển nham thạch. Đôi tay Lôi Cương khẽ động, chậm rãi biến thép lỏng thành hình dạng thanh kiếm trong đầu.

Một lát sau, một thanh kiếm lớn dài sáu thước, rộng khoảng hai thước xuất hiện trước mặt Lôi Cương. Hắn mở mắt, cầm lấy thanh kiếm, khoé miệng nhếch cười. Thép tinh và cát tinh là nguyên liệu để luyện chế linh khí tam giai hiện đã bị hắn luyện thành một thứ vũ khí bình thường. Thanh kiếm này ngoại trừ chất liệu cứng rắn hơn, còn thì về căn bản vẫn là một thanh kiếm thép bình thường, có điều Lôi Cương chưa dừng lại ở đó, tiếp tục luyện chế.

Có điều không thể không nói, nguyên liệu luyện khí trong giới chỉ của Khí tông tuy rằng đều là linh khí đê giai, nhưng số lượng rất lớn, đủ để mỗi gã đệ tử thử nghiệm nhiều lần.

Thời gian cứ thế trôi đi, năm ngày sau, trong phòng Lôi Cương đã chất đống hơn mười thanh kiếm lớn. Mỗi một thanh kiếm này đều phát ra ánh sáng lờ mờ, không có một chút linh tính nào khiến Lôi Cương không ngừng thở dài. Luyện khí quả nhiên không phải đơn giản, hắn đã có thể luyện chế chân hoả, cho dù khả năng chưa cao, nhưng lẽ ra cũng phải có linh khí nhất giai a. Vì sao luyện chế đến hơn mười thanh kiếm lớn mà linh khí vẫn không tiến được một cấp bậc nào? Chỉ thuần tuý là một khối sắt thép thông thường.

“Chẳng lẽ ta còn thiếu yếu tố nào đó? Ta đã sơ xuất ở đâu sao?” Lôi Cương cẩn thận suy nghĩ. Một lát sau, Lôi Cương ngồi dậy, một lần nữa xem lại pháp quyết luyện khí. Cẩn thận xem một lúc, hắn phát hiện rõ ràng hắn đã làm theo hướng dẫn luyện chế, vì sao vẫn không thể thành công? Lôi Cương suy xét, vẫn không thể kết luận được, lại nghĩ tới Huyên Ương, liền ra khỏi phòng.

Lôi Cương vừa quay đầu nhìn, đã kinh ngạc phát hiện Huyên Ương đang luyện khí, bên người hắn lúc này đã có linh khí lưỡng giai. Lôi Cương đi tới bên cạnh Huyên Ương, lẳng lặng chờ đợi hắn luyện chế.

Một canh giờ sau, Huyên Ương mở mắt, lau mồ hôi trên trán, nhìn Lôi Cương, ánh mắt sáng rỡ, khẽ mỉm cười, nói: “Lôi Cương, sao vậy?”

Lôi Cương chưa trả lời ngay, cầm lấy linh khí Huyên Ương luyện chế, quan sát tỉ mỉ. Hắn phát hiện luồng linh khí lưỡng giai này phát ra linh khí thuộc tính hoả không nhỏ cùng ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt. Lôi Cương ngẩng đầu, kinh ngạc nói: “Huyên Ương, vì sao ta luyện chế đều ra những đồ vật bình thường, không có linh khí?”

“A?” Ánh mắt Huyên Ương sáng ngời, nói: “Ngươi cho ta xem thứ do ngươi luyện chế đi.”

Lôi Cương gật đầu, quay lại phòng lấy một thanh kiếm lớn đưa cho Huyên Ương.

Huyên Ương tiếp nhận, biến sắc, cười nói: “Không ngờ ngươi lại thích kiếm lớn như thế.” Nói rồi, hắn nhìn chằm chằm thanh kiếm do Lôi Cương luyện chế. Một lúc lâu sau, hắn mới nói: “Ngươi dựa theo pháp quyết luyện khí mà luyện chế sao? Ta cũng đã từng thất bại vài lần. Sao ngươi không vừa luyện chế, vừa chừa lại chút thần thức cùng chân khí trong đó? Hơn nữa, ngươi dùng nhiều nguyên liệu như vậy, cấp bậc của linh khí sẽ càng cao. Qua những gì mấy ngày nay lĩnh ngộ được thì ta nghĩ, một thanh linh khí kiếm phải có phôi thật tốt. Thứ nhất phải dựa vào nguyên liệu, thứ hai là kỹ thuật luyện chế, ba là xem có linh khí hay không. Ngươi phải đặt thần thức ở giữa kiếm như vậy mới có linh khí. Thần thức của ngươi càng mạnh, thì uy lực của linh kiếm càng lớn. Dù sao, nguyên liệu chỉ là vật chết, chỉ có ngươi ban cho nó sinh mệnh, nó mới có thể mạnh lên.” Huyên Ương đem tất cả những gì tâm đắc khi luyện khí nói cho Lôi Cương biết.

Lôi Cương nghe xong, vẻ mặt nghiêm trang, hắn trầm tư một lúc lâu, rồi nhìn Huyên Ương nói: “Cám ơn ngươi, Huyên Ương.” Nói xong, hắn liền đứng dậy, quay về phòng.

Lôi Cương khoanh chân ngồi, thần thức không chế nguyên liệu, tiếp tục thử luyện chế. Huyên Ương nói rất đúng, nguyên liệu chỉ là vật chết, dù là luyện chế như thế nào, nó cũng chỉ là vật chết mà thôi. Chỉ có người luyện chế ban cho sinh mệnh, nguyên liệu mới sống, mới có linh hồn được.

Nửa canh giờ sau, hai tay Lôi Cương nâng một thanh kiếm mới luyện chế xong. Nhìn thanh kiếm toả ra ánh sáng nhàn nhạt, Lôi Cương mừng rỡ, tuy rằng chỉ là linh kiếm nhất giai, nhưng cũng đủ để chứng minh khả năng luyện khí của hắn đã tiến một bước lớn. Lôi Cương điên cuồng tiếp tục luyện chế.

Lôi Cương không chỉ đem thần thức của bản thân hoà vào trong kiếm, mà còn đặt cả chân khí vào trong đó. Cuối cùng, đống kiếm bên cạnh hắn chất chồng như núi, Lôi Cương lại từ từ hoà tan toàn bộ đống kiếm, luyện chế lại.

Lôi Cương luyện chế càng nhiều, càng cảm nhận được điểm kỳ diệu của luyện khí, hắn cũng dần có những hiểu biết căn bản với luyện khí. Tất cả là nhờ câu nói kia của Huyên Ương, nguyên liệu chỉ là vật chết, chỉ có người luyện chế ban cho sinh mệnh, nguyên liệu mới có linh hồn.

Ba tháng sau.

“Hô!” Lôi Cương hít một hơi, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi đầy trán. Kinh mạch của hắn đã chẳng còn lại bao nhiêu, luyện khí cực kỳ hao tổn chân khí, mà chân khí trong cơ thể phân thân của Lôi Cương làm sao có thể sánh với bản thể được? Sau khi luyện chế xong, hắn hơi kiệt sức, có điều, nhìn linh kiếm phát ra linh khí thuộc tính hoả tầng tầng lớp lớp trước mặt, Lôi Cương vô cùng mừng rỡ.

Linh khí tứ giai, Lôi Cương liếc mắt nhìn linh kiếm do hắn luyện chế ra. Hơn nữa, trong ba tháng vừa qua, Lôi Cương liên tục luyện chế ngày đêm, đối với việc luyện khí hắn đã có chút tâm đắc. Trong những thanh linh kiếm này, Lôi Cương không chỉ kết hợp thần thức mà còn thêm một chút trận pháp hành hoả có biến đổi vào trong.

Một tháng trước, khi Lôi Cương đang luyện chế, đột nhiên nghĩ ra một cách, đó chính là đem trận pháp hoà vào trong linh kiếm. Mặc dù không thể bố trí linh thạch trong kiếm, nhưng sau nhiều lần làm thử, đặt tâm trận thật nhỏ vào một điểm trên kiếm, đến khi truyền chân khí vào, trận pháp liền có tác dụng tức thì, hơn nữa uy lực khá lớn.

Nuốt một giọt Hỗn mộc kim nhũ xong, Lôi Cương liền tiếp tục luyện chế, nguyên liệu trong giới chỉ đã bị hắn dùng hết bảy, tám phần. Lôi Cương liền một lần nữa hoà tan linh khí luyện chế lại, cứ như vậy, cũng tiết kiệm được không ít nguyên liệu cho Khí tông.

Thời gian trôi qua cực nhanh, nháy mắt, Lôi Cương đã ở Khí tông hai năm. Trong hai năm này, Lôi Cương toàn tâm toàn ý luyện khí, hết sức say mê.

Ngày hôm đó, Lôi Cương ngồi xếp bằng, nhìn chằm chằm thanh kiếm lớn sáu thước phát ra linh khí thuộc tính hoả nồng nặc trước mặt, nhíu mày. Thanh kiếm lớn này đã đạt đến hàng ngũ giai thượng phẩm, nhưng Lôi Cương vẫn chưa hài lòng. Trên thực tế, một năm trước, Lôi Cương đã luyện chế được linh khí ngũ giai thượng phẩm, nhưng rồi hắn cứ dừng lại ở giai đoạn này. Điều khiến Lôi Cương cực kỳ buồn phiền chính là, dù hắn làm thế nào cũng vẫn chỉ luyện chế ra hàng ngũ giai thượng phẩm, mãi không thể vượt qua mức này, luyện chế ra kiếm tiên.

Nếu là người khác chỉ sợ đã sớm vui mừng như điên, nhưng Lôi Cương không hề vui mừng chút nào, thậm chí càng thêm nhập tâm. Không thể đột phá linh khí lên tiên khí khiến hai năm luyện khí của Lôi Cương lần đầu gặp phải cản trở lớn. Linh khí luyện chế của Lôi Cương đều là tuỳ theo tâm trạng của hắn mà thành, có lúc hắn thêm vào chân khí, có lúc là thần thức, thậm chí hắn còn tìm cách tách một phần thần hồn ra để hoà vào trong đó, nhưng dù làm thế nào hắn cũng không thể phá bỏ được sự ràng buộc của linh khí.

Suy nghĩ một hồi lâu, Lôi Cương thở dài, ra khỏi phòng. Kiểm tra hai bên, hắn phát hiện người nữ nhân bên trái đã trưởng thành và xinh đẹp hơn, làn da trắng mịn nõn nà, đôi mắt to trong veo như nước, khí chất thoát tục, dáng vẻ nghiêng nước nghiêng thành. Bên cạnh nàng ta rải rác vô số linh khí tứ giai. Sau đó, Lôi Cương liền quay đầu nhìn về phía Huyên Ương, một năm không gặp, hắn đã trưởng thành lên ít nhiều. Lúc này, Huyên Ương đang luyện chế thứ gì đó, xung quanh là không ít linh khí đã qua luyện chế. Lôi Cương vừa liếc nhìn đã nhận ra trong đó có linh khí tứ giai. Nhìn đến các đệ tử khác, hắn lại phát hiện hầu hết bọn họ đều dừng lại ở linh khí tam giai, còn lão già đạo tiên đã có linh khí ngũ giai.

Vậy thì, trình độ luyện khí được phân chia như thế nào? Lôi Cương chợt nhớ đến lời Minh Đức nói hai năm trước, khi đạt đến cấp bốn sẽ có thể đi vào Khí tháp? Vậy cấp bốn là như thế nào? Chẳng nhẽ là luyện chế ra linh khí tứ giai? Không thể nào. Nghĩ đến đó, Lôi Cương liếc nhìn hơn một nghìn căn phòng phía sau, thoáng suy nghĩ, rồi đi theo con đường nhỏ vòng quanh các phòng xá.

Trên đường đi tới, Lôi Cương phát hiện tu vi của các vị sư huynh này đều trên đạo quân, còn có rất nhiều cường giả đạo tiên. Hầu hết bọn họ đều đang ngồi tu luyện, cũng có người luyện khí, có điều, điều khiến Lôi Cương vô cùng kinh ngạc chính là luyện chế của bọn họ không hề có kiếm tiên. Tất cả đều dừng lại ở linh khí ngũ giai thượng phẩm. Càng đi sâu vào trong, Lôi Cương càng cảm nhận được luồng linh khí thuộc tính hoả nồng nặc trước mặt, so với bên ngoài còn nhiều hơn gấp mấy lần. Khi đi đến căn phòng đầu tiên dưới Khí tháp, hắn cảm nhận được một cảm giác kỳ diệu, ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn kỹ Khí tháp đang lẫn trong mây, chỉ thấy một cây búa thật lớn màu đỏ. Lôi Cương thoáng trầm tư.

Một lát sau, Lôi Cương chuẩn bị quay lại phòng, đúng lúc một lão già ngồi tại phòng xá bên cạnh mở mắt, nhìn thấy hắn, liền ôn hoà hỏi: “Vị sư đệ này hiện đang ở cảnh giới nào?”

Lôi Cương nghe vậy sửng sốt, quay đầu lại, nhìn lão già. Hắn phát hiện lão già này mặc áo bào đen, gương mặt hồng hào. Đến khi nhìn ra tu vi của lão già, Lôi Cương thầm chấn động, đạo tiên thiên giai? Tức thì, hắn liền hỏi: “Vị sư huynh này, xin hỏi Khí tông phân chia cấp bậc như thế nào?”

“Ha hả, ngươi không phải là người đầu tiên hỏi câu này đâu, cũng không phải là người cuối cùng. Ở Khí tông, cấp bậc luyện chế không mấy quan hệ đến phẩm cấp, nhưng ta có thể khẳng định với ngươi rằng, người đạt đến tinh cấp chắc chắn có thể luyện chế tiên khí. Mà người có thể luyện chí tiên khí không nhất định phải đạt được cấp thứ tư. Việc phân cấp trong Khí tông chủ yếu liên quan đến thủ pháp mà thôi.”

“Thủ pháp?” Lôi Cương kinh ngạc nói, có chút không hiểu.

“Đúng, khi xưa Khí tông luyện khí vẫn muốn tìm cách gia tăng uy lực của vật phẩm được luyện chế, vì vậy đã sáng tạo ra rất nhiều thủ pháp. Các thủ pháp này cùng với phương thức thủ ấn kết hợp vào việc luyện chế kiếm tiên sẽ gia tăng được uy lực. Dựa theo thủ pháp mà linh khí ngang nhau lại có thể phân cấp thành tiên khí khác nhau. Mà tinh cấp chính là việc sử dụng rất nhiều vật phẩm luyện chế thông qua các thủ pháp. Nói chung là, vật phẩm luyện chế càng kết hợp nhiều thủ pháp thì tinh cấp của người luyện chế càng lớn, uy lực của vật phẩm luyện chế ra càng lớn.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.