Thế Tử Gia Sủng Thê Hằng Ngày

Chương 31: Chương 31: Chờ nàng đứng vững ở Tiền gia, món nợ trước kia mới có thể tính được




Tần Dư đột nhiên hướng tới lão phu nhân quỳ xuống, dập đầu lạy ba cái: “Cháu gái đa tạ Tổ mẫu thành toàn. Việc này, liền phiền toái Tổ mẫu và Đại bá mẫu.”

Lão phu nhân yên tâm, yêu thương nói với Tần Dư: “Tương lai ở Tiền gia, mọi việc đều phải dựa vào chính bản thân con. Nhưng con nhớ kỹ, con là đích nữ Tần gia, cho dù gả tới Tiền gia rồi, cũng không thể ủy khuất bản thân. Nếu Tứ ca nhi Tiền gia đối với con không tốt, con nhất thiết không cần một mình chịu đựng, phải viết thư về nói cho Tổ mẫu.”

“Lời Tổ mẫu, con nhất định nhớ kỹ.” Tần Dư cúi đầu, giấu đi lạnh lẽo trong ánh mắt.

Nàng không chỉ sẽ nhớ rõ lời nói của lão phu nhân bây giờ, nàng còn sẽ nhớ rõ mọi chuyện xảy ra trước kia!

Chờ nàng đứng vững ở Tiền gia, món nợ trước kia mới có thể tính được.

Lão phu nhân lại phái người truyền lời cho Tiền phu nhân, Tiền phu nhân lập tức cho người đưa tới sinh thần bát tự [1] của Tứ ca nhi Tiền gia.

[1] ngày sinh tháng đẻ

Tần Vận nhìn sinh thần bát tự kia, lập tức hiểu rõ, chờ khi về Thiều Hoa Uyển mới nói: “Tiền phu nhân tính toán thật tốt, thì ra ngay từ đầu người mà bà ta muốn làm mai chính là Tiền Diệp.”

Tiền Diệp là tên của Tứ ca nhi Tiền gia.

“Tiền phu nhân xuất ra sinh thần bát tự của Tiền Diệp thuận lợi như vậy, vừa thấy đã biết là đã sớm chuẩn bị tốt. Hôn sự cùng Tiền Minh, cho dù Dư tỷ nhi không xảy ra chuyện như vậy, bà ta cũng sẽ nghĩ cách hủy hoại.” Khóe môi Tần Hảo mang theo chế nhạo và mỉa mai.

Tần Vận nhìn không khí Tần gia nặng nề: “Mẫu thân đã báo tin cho hai vị cô mẫu bên kia, chờ hai vị cô mẫu đến đây, có thể sẽ càng náo nhiệt.”

“Sao muội lại nghĩ như vậy?” Tần Hảo chớp mắt: “Cho dù hai vị cô mẫu trở về, cũng sẽ không ở lại nhà lâu, bọn họ có thể nháo ra chuyện gì chứ?”

“Đề nghị của Kim gia, chúng ta đều không ai tiếp nhận mà. Xưa nay Kim gia cùng Tần gia không hợp nhau, việc này vẫn là còn chưa có xong.”

Sắc mặt Tần Hảo khẽ biến: “Trong nhà đã không còn tỷ nhi nào chưa đính hôn, ý của muội là, lúc này hai vị cô mẫu trở về, Kim gia sẽ tới cửa gây sự?”

“Hiện tại chỉ hy vọng lúc cô mẫu trở về, đừng mang theo các vị biểu tỷ muội chưa lấy chồng.”

Bởi vì trưởng bối phía trên còn khoẻ mạnh, nhị lão gia cũng không thể ở trong nhà quàn[2] thời gian dài.

[2] đặt (linh cữu)

Sáng sớm hôm sau, người tới phúng viếng lại nhiều hơn chút.

Diệp Mạch hai chân không tiện, không thể đi lại tại tiền viện.

Cho nên hắn liền ở tiền sảnh quản lý các quản sự.

Mà những việc cần chạy chân đều giao cho Tạ Cảnh.

Người tới phúng viếng sau khi nhìn thấy Tạ Cảnh và Diệp Mạch đều phải thì thầm nói nhỏ một phen.

Đến buổi chiều, Tiền Diệp xuất hiện ở Tần gia.

“Đại tỷ phu.” Tiền Diệp tiến lên hành lễ với Diệp Mạch: “Hôn sự của ta cùng Nhị cô nương nếu đã định ra, chuyện này cũng là chuyện của ta. Mấy ngày nay đã cực khổ cho Đại tỷ phu và Tam muội phu.”

Tạ Cảnh buông sổ sách trong tay, không nói gì.

Hắn còn chưa có chân chính cưới Vận nhi, Tiền Diệp tự xưng là Nhị nữ tế[3] Tần gia, hắn cũng có thể tự xưng là Tam nữ tế.

[3] con rể

Nhưng sự tình hôm nay vốn chính là việc của nhị phòng, nếu không có đại phòng, nhạc phụ nhạc mẫu tương lai của mình làm chủ sự, hắn đã sớm phủi tay không làm.

Diệp Mạch hiểu rõ gật đầu: “Nếu đã tới, nên đến Thọ An Đường gặp qua Tổ mẫu cùng các vị trưởng bối trước đi, nơi này hai người chúng ta trước trông coi, đi nhanh về nhanh.”

Tiền Diệp nói: “Biểu đệ, còn phải làm phiền ngươi dẫn đường.”

Lời này là nói với Tạ Cảnh.

Thần sắc Tạ Cảnh biến hóa, nhíu mày không nói gì.

Ừ.. tính ra, hắn thật là biểu đệ của Tiền Diệp.

Lão phu nhân ở Thọ An Đường đã nghe tin Tiền Diệp tới, trong lòng bà có chút nghi hoặc.

Tề thị lại thấy rõ ràng đây là Tiền phu nhân lo trước khỏi họa[4].

[4] có phòng bị trước sẽ tránh được tai họa

Thời điểm nhị phòng còn chưa xảy ra chuyện, đã sai người báo tin Tiền Diệp lại đây.

Tần Hảo và Tần Vận bồi Tần Dư trở về phòng nàng, sau khi Tần Vận biết tin, liền nói cho Tần Dư: “Nhị tỷ phu tới, Nhị tỷ tỷ có cần phải gặp một lần không?”

“Đại tỷ tỷ, muội có chút lời muốn nói cùng Tam muội muội.” Tần Dư nâng khuôn mặt tái nhợt, nhìn Tần Hảo.

Tần Hảo nhìn Tần Vận, hiện lên lo lắng.

“Đại tỷ tỷ đang lo lắng cái gì?” Tần Dư cười nhạo nói: “Đây là ở Tần gia, muội lại có tang trong người, chẳng lẽ tỷ cảm thấy muội còn dám động thủ với Tam muội muội sao? Tỷ yên tâm, muội biết nghe lời, về sau thấy tỷ và Tam muội muội, muội xác định vững chắc đi đường vòng.”

Tần Hảo không muốn phản ứng kiểu nói chuyện đâm chọc của Tần Dư, dặn dò Tần Vận vài câu rồi rời khỏi phòng.

“Ngươi muốn nói gì với ta?”

Tần Dư uống chút nước, đôi môi khô khốc được xoa dịu: “Ta phải gả vào Tiền gia, về sau hai chúng ta vẫn sẽ có thể gặp mặt. Tần Vận, ngươi nói xem, chờ ngươi gả cho Phó Vân, lúc đó ta đi dự lễ, có thể trong lòng ngươi không thoải mái hay không?”

“Vì sao ta phải cảm thấy không thoải mái? Giữa ngươi và Phó Vân vốn chỉ là ngươi một bên tình nguyện, trước nay Phó Vân không để ngươi trong lòng. Phó Vân có thể trực tiếp giải quyết ngươi, ngươi cũng không thể xuất hiện trước mặt ta ghê tởm ta.”

Tần Vận biết Tần Dư đã thay đổi.

Trước kia Tần Dư thật tàn nhẫn độc ác, có đôi khi làm việc lại cực đoan.

Nhưng nàng ta trước kia, nói dễ nghe chính là thiếu tâm tư, nói khó nghe chính là không có đầu óc!

Tần Dư hiện giờ, tâm tư càng ngày càng nhiều.

“Tần Vận, ngươi có cái gì mà đắc ý? Nếu biết sẽ có kết cục này, ta tất nhiên sẽ không lại tơ tưởng Phó Vân.” Sắc mặt Tần Dư tái nhợt nở nụ cười: “Cha ta không còn, về sau nhị phòng ở Tần gia không có chỗ dựa. Ngươi và Tần Hảo rất đắc ý phải không? Nhưng Tần Hảo phải cảm ơn cha ta! Nếu không nhờ cha ta, nàng có thể gả cho Diệp Mạch sao? Có thể trở thành người Lư Dương Hầu phủ?”

Tần Vận không có hứng thú liếc nàng một cái, đứng dậy: “Ngươi chỉ muốn nói những lời này với ta?”

“Không!” Âm thanh Tần Dư sắc bén: “Ta là đang nói với ngươi, món nợ giữa hai ta ở Tần gia vẫn chưa tính toán rõ ràng, chờ xuất giá rồi, vẫn tính như cũ!”

Tần Vận cười khẽ một tiếng, xoay người đi ra ngoài.

“Tần Vận! Ngươi chớ không tin, ta nói được thì làm được. Ngươi muốn sau khi xuất giá vẫn sống tốt, ta càng sẽ không để ngươi toại nguyện.”

Bất kể Tần Dư phía sau điên cuồng như thế nào, Tần Vận cũng không quay đầu lại.

Lời hung ác ai không nói được, nếu Tần Dư có thể như nguyện, vậy nàng cũng uổng phí sống lại một lần.

“Cô nương, cô nương.” Bán Hạ nhẹ nhàng kéo lại Tần Vận vẫn luôn đi về phía trước.

Tần Vận lấy lại tinh thần, nhìn nàng.

“Cô nương, người xem.”

Tần Vận nhìn theo phương hướng Bán Hạ chỉ, thấy Tạ Cảnh mang theo một vị công tử xa lạ đến.

Tần Vận đứng một bên, người nọ đi đến trước mặt nàng thì dừng bước: “Đây là?”

“Tần gia Tam cô nương, Tần Vận.” Tạ Cảnh nhàn nhạt trả lời, lại nhìn phương hướng mà Tần Vận tới: “Mới vừa đi nhị phòng sao?”

“Ân, Nhị tỷ tỷ thương tâm quá độ, ta cùng Đại tỷ tỷ đi xem tỷ ấy. Trước mắt Nhị tỷ tỷ không có việc gì, chỉ là cả người không có tinh thần gì.” Tần Vận lui ra phía sau một bước, nói: “Vị này chính là Tiền gia Tứ công tử sao?”

“Thì ra là Tam muội muội, tại hạ đúng là Tiền Diệp.” Tiền Diệp liếc nhìn Tần Vận thêm một lần: “Thọ An Đường đã ở ngay phía trước, biểu đệ liền bồi Tam cô nương đi, ta tự mình đi được rồi.”

Khi gặp được Tần Vận, Tạ Cảnh liền không định lại cùng Tiền Diệp đi Thọ An Đường.

Tiền Diệp thức thời như thế, ấn tượng đối với hắn ta cũng tốt lên một ít.

Tần Vận nhìn bóng dáng Tiền Diệp, nhẹ giọng nói: “Đại tỷ phu có thể buông tay rồi.”

“Chưa chắc.” Ánh mắt Tạ Cảnh mang theo chút trào phúng: “Cho dù Tiền Diệp muốn nhúng tay vào, cũng phải xem Lão thái gia có đồng ý hay không. Có một người con rể danh chính ngôn thuận đã thành thân, lại là Lư Dương Hầu phủ đích trưởng tử, nàng chắc chắn là Tổ phụ sẽ để Tiền Diệp làm chủ sao?”

Tần Vận tức giận liếc hắn: “Lời này giấu ở trong lòng là được rồi. Nói không chừng vị Tứ công tử Tiền gia này lại có bản lĩnh này đây? Chàng còn không đi tiền viện giúp Đại tỷ phu sao?”

“Sau khi Nhị lão gia mất, đa số người tới Tần gia bái tế đều là mang theo tò mò.” Tạ Cảnh nhìn cái đình ở nơi xa.

“Thế nhân đều thích xem náo nhiệt.” Tần Vận cười nhạo nói: “Những người đó làm sao mà thật tâm tới tế bái, rõ ràng chính là tới xem trò cười của Tần gia. Đúng rồi, người Kim gia có tới không?”

“Cho tới lúc này còn không có xuất hiện.”

Tần Vận nói: “Nảy sinh loại chuyện này, tuyệt đối trong hôm nay Kim gia sẽ tới. Nhìn thời gian, Kim gia cũng nên tới rồi. Chàng vẫn nên mau về tiền viện giúp Đại tỷ phu đi.”

Người Kim gia cũng không phải là người giảng đạo lý[5].

[5] thấu hiểu lý lẽ

Hơn nữa dựa theo phẩm hạnh vô sỉ của bọn họ, nói không chừng còn sẽ châm chọc Đại tỷ phu vài câu.

Tạ Cảnh gật gật đầu, lại nói nói mấy câu, lúc này mới đi tiền viện.

“Cô nương, giờ chúng ta đi nơi nào? Trở về Thiều Hoa Uyển sao? Đại cô nương nói nàng đi Thọ An Đường bồi Lão phu nhân.” Bán Hạ tiến lên nói.

“Trở về Thiều Hoa Uyển đi. Nhất định là hai ngày nay Tổ mẫu và Tổ phụ không ăn gì, sau khi trở về ngươi và Đậu Khấu làm chút điểm tâm dễ tiêu hóa, lại nấu chút cháo.”

Trong Thiều Hoa Uyển có phòng bếp nhỏ, trù nghệ của Bán Hạ và Đậu Khấu cũng không tệ lắm.

Chủ yếu là phòng bếp lớn mấy ngày nay nhất định phải ưu tiên tăng cường cho tiền viện, thức ăn ở hậu viện sợ đều là làm qua loa.

“Vận tỷ nhi.” Tần Hảo cầm quần áo trắng (quần áo tang) mới đi đến: “Nương nói bộ quần áo trắng này hẳn là vừa vặn hơn. Trước đó chưa cho người làm quần áo trắng, bảo ta mang lại đây. Sao muội lại về Thiều Hoa Uyển?”

“Bảo Bán Hạ và Đậu Khấu chuẩn bị điểm ăn, tỷ tỷ tới đúng lúc, muội vừa định đến Thọ An Đường. Đúng rồi, Tiền Diệp bên kia, Tổ phụ và Tổ mẫu nói như thế nào?”

Tần Hảo buông quần áo trắng xuống, để Tần Vận trước thay đổi với quần áo ban đầu không quá vừa người, lúc này mới nói: “Ý Tổ phụ là, Tiền Diệp tuy rằng đã cùng Dư tỷ nhi đính hôn, nhưng lại nói Dư tỷ nhi còn chưa có qua cửa, hắn cũng chưa phải con rể Tần gia. Cho nên, ngoại viện vẫn là cần Đại tỷ phu muội làm chủ sự, để Tiền Diệp và Phó Vân cùng giúp cho Đại tỷ phu muội một chút.”

“Tiền Diệp đồng ý sao?”

Tần Hảo gật gật đầu: “Đây là sự thật, Tiền Diệp cũng không có lý do phản bác. Hơn nữa, cho dù Tổ phụ thật sự đáp ứng, Tiền Diệp vừa tới Tần gia, các quản sự cũng chưa chắc sẽ thật tình nghe lời hắn. Nếu như thế, còn không bằng để hắn đi theo Đại tỷ phu muội giúp một tay đi.”

“Tiền Diệp có đi gặp Nhị tỷ tỷ hay không?” Tần Vận đổi trâm cài đầu, lần nữa cài một đóa hoa trắng nhỏ, rồi sau đó sai mấy nha hoàn bưng thức ăn, cùng Tần Hảo đi đến Thọ An Đường.

“Tiền Diệp nói lúc này đi gặp cũng thật sự là không thích hợp. Thêm nữa, nếu hắn đã tới, nhất định phải đi bái lạy dâng hương. Đến lúc đó vẫn sẽ chạm mặt Dư tỷ nhi cũng túc trực bên linh cữu.” Ánh mắt Tần Hảo xa xăm: “Coi như hắn còn thủ lễ[6].”

[6] tuân theo lễ nghĩa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.