Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cảnh tượng... Bỗng nhiên ngưng lại.
Bởi vì người tới, chính là Đường Ninh...
Chỉ thấy lúc đầu cô xuất hiện ở trong chương trình phỏng vấn Phong Thái, nhưng giờ phút này, lại đứng ở trước mặt người đại diện của Lý Đan Ny.
Hơn nữa, đi theo sau lưng cô là An Tử Hạo, còn có bốn vệ sĩ ngoại quốc cao lớn.
Tất cả mọi người ở hậu trường trừng lớn hai mắt, che miệng muốn xem trò hay, rốt cuộc sẽ có diễn biến gì tiếp theo.
Khí chất của Đường Ninh rất lạnh, hai con ngươi sắc bén như chim ưng, mang theo hàn khí và nộ khí, nghênh ngang nhìn người đại diện của Lý Đan Ny...
Người đại diện bị Đường Ninh như thế làm cho giật mình, bụm mặt muốn nói chuyện, nhưng phát hiện cổ họng không nói nên được một chữ.
An Tử Hạo nhân cơ hội đỡ chị Long từ dưới đất đứng dậy, nhưng, lại chú ý tới dấu vết đỏ bừng trên mặt chị Long.
“Đường Ninh...”
Chị Long có chút nghẹn ngào, bởi vì chị sợ Đường Ninh xuất hiện, sợ Đường Ninh bị chậm trễ phỏng vấn Phong Thái, thế nhưng vì sao Đường Ninh vẫn tới?
“Anh ta đánh chị mấy cái bạt tai?” giọng nói của Đường Ninh, lạnh lẽo mà rõ ràng, nhưng không bén nhọn, chỉ vô cùng trầm thấp, như đang liều mạng kiềm chế.
“Hai...”
Chát...
Không đợi chị Long nói xong, Đường Ninh lại cho thêm một cái tát, nhắm ngay má phải của đối phương, không do dự chút nào.
“Cô... cô dám đánh tôi như thế?” người đại diện của Lý Đan Ny, không thể tưởng tượng nổi nhìn Đường Ninh, trừng mắt với người phụ nữ mới nhìn qua có vẻ không tranh quyền thế.
Đường Ninh không nói lời nào, tay phải đang đau, còn có tay trái, cho nên cô giơ tay trái lên, đẩy đối phương ngã xuống mặt đất.
Ròng rã bốn cái bạt tay, Đường Ninh trả lại gấp đôi, không thiếu một cái.
“Còn có gì nữa?” Đường Ninh quay người hỏi chị Long, thấy chị Long không đáp, cô nhếch môi, sau đó nói với vệ sĩ sau lưng: “Tôi đã sớm nói, tôi không chủ động gây chuyện với ai, nhưng một khi có người giẫm lên ranh giới cuối cùng của tôi, tôi nhất định trả lại gấp đôi, cho nên, anh ta...”
Đường Ninh chỉ vào người đại diện của Lý Đan Ny ra lệnh cho vệ sĩ: “Bắt anh ta quỳ lại với chị Long, anh ta bắt chị Long quỳ kiểu gì, các người bắt anh ta quỳ lại như thế... Nhớ kỹ, là gấp đôi!”
Đường Ninh, như đang tuyên án, cho dù biết hôm nay có nhiều người ở hiện trường như vậy, cho dù... Biết có lẽ sẽ sinh ra ảnh hưởng đối với con đường người mẫu của cô, nhưng... Nếu như cô làm người mẫu mà ngay cả người bên cạnh đều không bảo vệ được, như vậy...
Cho dù có trở thành siêu mẫu, thì có ý nghĩa gì?
Hai mắt Đường Ninh phiếm hồng, nhưng mang theo sức mạnh không thể kháng cự, người đại diện của Lý Đan Ny đã bị dọa đến ngây người, nhất là khi vệ sĩ đi lên kiềm chế anh ta...
Anh ta chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, tất cả sảng khoái vừa rồi, giờ khắc này đều biến thành báo ứng, hơn nữa, còn báo ứng gấp đôi.
“Đường Ninh... cô đừng khinh người quá đáng.” Lý Đan Ny thấy cảnh này, rốt cục đứng lên.
Nhưng mà, Đường Ninh đi về phía Lý Đan Ny, cúi đầu cười một tiếng, sau đó khi ngẩng đầu lên, lại cho một cái bạt tai...
Cô không chỉ đánh người đại diện, ngay cả Lý Đan Ny cô cũng đánh!
“Cô đã nói tôi bắt nạt cô, vậy hôm nay tôi sẽ bắt nạt cô, làm sao?”
Lý Đan Ny trừng lớn hai mắt nhìn Đường Ninh, vẻ mặt bởi vì chưa từng chịu đựng nhục nhã như thế này, mà trở nên có chút vặn vẹo và dữ tợn: “Cô dám đánh tôi?”
“So với những gì cô đã làm với trợ lý của tôi, tôi mới chỉ trả lại một phần mười.”
“Cô ấy là Lan tổng điều động cho tôi, cô muốn tạo phản à?”
“Lan tổng?” Đường Ninh cười lạnh một tiếng, từng bước tới gần Lý Đan Ny: “Cô ta có tư cách gì chỉ huy trợ lý của tôi? Lý Đan Ny, chị Long là trợ lý riêng của tôi, chị ấy không có bất cứ quan hệ nào với giải trí Chanh Điền, cô... dùng trợ lý của tôi? Ai cho cô cái quyền này?”
“Đây là chuyện giữa cô và Lan tổng, tôi chỉ biết là, tối nay chị Long là trợ lý của tôi.” Lý Đan Ny đâu thể nhận thua được? Biết rõ chân mình đứng không vững, nhưng vẫn...
Muốn cưỡng từ đoạt lý!
“Hơn nữa, Đường Ninh, cô ra tay đánh tôi, cô không muốn làm người mẫu nữa sao?” Lý Đan Ny hô to: “Nơi này là sàn diễn của tôi, Đường Ninh, cô lại dám chạy đến nơi đây gây chuyện à.”
“Sàn diễn của tôi? Nhưng tôi cảm thấy sắp không phải nữa rồi?” Đường Ninh ngắm nhìn bốn phía, khóe môi đầy khinh miệt, đã nói rõ, hôm nay, cô không chỉnh Lý Đan Ny thê thảm đau đớn, cô sẽ không mang họ Đường.
“Cô có ý gì?”
“Ý của tôi là, từ nay về sau, chỉ cần là tài nguyên của cô, tôi sẽ tranh, chỉ cần là thứ cô thích, tôi sẽ cướp, cô bắt nạt trợ lý của tôi nửa tiếng, Đường Ninh tôi sẽ chèn ép cô nửa đời người!”
Khi Đường Ninh nói ra câu nói này...
Không có bất kỳ kiêng kỵ gì, không có bất kỳ... E ngại gì, cho dù ngày mai có được lên tiêu đề, cho dù cô bị nói ỷ thế hiếp người, cô... Cũng sẽ không lùi bước.
Người xung quanh nghe Đường Ninh nói xong, tất cả đều bị khí thế của cô dọa cho sợ ngây người...
Bởi vì bọn họ tận mắt chứng kiến vụ việc từ đầu đến cuối, biết là Lý Đan Ny khinh người quá đáng!
Mặc dù Đường Ninh ra tay cũng có bất thường, nhưng nhìn thấy trợ lý của mình, bị ép quỳ xuống!
Còn phải dập đầu... Nếu như còn có thể nhịn được nữa, còn là con người sao?
Tất cả mọi người âm thầm cổ vũ Đường Ninh, cho dù người ban nãy khinh thường Đường Ninh, người xem kịch vui, giờ phút này... Cũng âm thầm cảm thấy phục Đường Ninh.
Một người sẵn lòng ra mặt vì trợ lý, ngay cả con đường người mẫu cũng dám đánh cược, thử hỏi ai có thể làm đến bước này như Đường Ninh đây?
Tất cả mọi người đều là người đang giãy dụa tầng dưới chót hoặc ở tầng áp chót, hoặc nhiều hoặc ít đều bị bắt nạt, thế nhưng khi đó, bọn họ lại không gặp được một Đường Ninh bao che khuyết điểm như thế này!
“Chỉ dựa vào cô? Muốn cướp tài nguyên của tôi, nghĩ chèn ép nửa đời người của tôi? Đường Ninh, cô đang nằm mơ sao?” rất hiển nhiên Lý Đan Ny, không tin lời Đường Ninh nói ra khỏi miệng.
“Cô cho rằng cô là ai?”
“Ngay cả Lan Hề cũng hận cô như vậy, cô muốn chèn ép tôi?”
Đường Ninh không nói gì hết, chỉ quay đầu hô to với xung quanh: “Ai là người phụ trách Hải Nghệ? Có thể mời người phụ trách thương hiệu đêm nay đến hay không?”
“Tôi đi!” Trong đám người, có nhân viên của thương hiệu, lập tức liền chủ động giơ tay lên, sau đó không lâu... Một người đàn ông nước Pháp, đi tới trước mặt mọi người, nghi hoặc nhìn Đường Ninh và Lý Đan Ny đang giằng co.
“Tôi rất muốn xem xem, cô sẽ làm gì để cướp tài nguyên của tôi...” Lý Đan Ny bày ra tư thế xem kịch vui nhìn Đường Ninh.
Bởi vì cô ta biết, Đường Ninh chỉ là hổ giấy, không có nổi bản lĩnh thật sự gì...
Nhưng mà, ngay khi khuôn mặt Lý Đan Ny lộ vẻ đắc ý...
Khi người chung quanh, đều vì Đường Ninh mà đổ mồ hôi lạnh.
Đường Ninh lấy điện thoại di động ra, bấm một số điện thoại...
“Cô gọi điện thoại cho ai cũng vô dụng cả thôi!”
Nhưng mà, sau ba tiếng tút tút, điện thoại được kết nối, giọng nói của đối phương, từ trong điện thoại di động truyền đến rõ ràng: “Xin chào, giải trí Hải Thụy, tôi là Mặc Đình.”
Mặc Đình!
Mặc Đình...
Là Mặc Đình?
Người Đường Ninh gọi điện thoại, lại là Mặc Đình?
Tổng giám đốc giải trí Hải Thụy Mặc Đình?
Sắc mặt của Lý Đan Ny...
Dần dần trở nên trắng bệch, phải nói là không thể tin được lui về phía sau mấy bước, trên trán đã nổi lên tầng mồ hôi lạnh rất mỏng.
“Mặc tổng, quấy rầy anh rồi, có chuyện, hi vọng mượn trợ lý của anh, đến Hải Nghệ một chuyến, tôi gặp một chút phiền phức.”
“Cần tôi tự mình đến không?” Bên kia Mặc Đình cong khóe môi, hỏi vô cùng dịu dàng.