Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Cảm ơn ngài Blair đã hiểu cho, chỉ vì lỗi của tôi cũng đã khiến Lam Vũ tiểu thư bị ảnh hưởng, tôi hơi băn khoăn.”
Blair vừa nghe xong lập tức cười: “Nếu không, cô chọn một phần quà tặng cho cô ấy đi? Đến lúc người khác mượn đề tài, cô rộng lượng một chút sẽ hóa giải tất cả xấu hổ.”
Vốn Đường Ninh vắng mặt chỉ là chuyện cá nhân của cô, nhưng lại bị công ty quản lý của Lam Vũ phóng đại, vô sỉ lăng xê cho nghệ sĩ của mình, những fan đang phẫn nộ không biết nguyên nhân, chẳng lẽ Blair lại không thấy rõ sao?
Cuối cùng, anh ta tin tưởng ánh mắt nhìn người của mình, Đường Ninh...
Một người biết gãi đúng chỗ ngứa nhất định vô cùng am hiểu đạo lí đối nhân xử thế, hơn nữa, anh ta bắt Đường Ninh ở bên ngoài đợi hai cái tiếng cô cũng không bực bội, điều này chứng tỏ cô không phải là người sẽ vì một danh xưng mà ảnh hưởng đến công việc.
Hơn nữa cô tặng nước hoa, cán cân trong lòng Blair đương nhiên nghiêng về phía Đường Ninh.
“Như vậy... Cô tặng tôi nước hoa đặc biệt như vậy, tôi cũng tặng cô một món quá, gần đây EH của chúng tôi tung ra một loại nước hoa mới tên là Charm, hiện tại trên cả thế giới chỉ có mười lọ, tôi bảo trợ lý đóng gói lấy danh nghĩa của cô gửi tới Tinh Thời Đại.”
“Blair tiên sinh, cái này quá quý trọng.” Đường Ninh cảm thấy bản thân mình thật hổ thẹn.
“Chuyện này, EH chúng tôi cũng sai, nếu nhân viên công tác đủ cẩn thận có thể liên lạc với người đại diện của cô trước, như vậy cũng sẽ không xảy ra chuyện này, thật ra là để một mình cô chịu trách nhiệm thì có chút không công bằng, này cũng coi như là một phần tâm ý của tôi, nếu tất cả mọi người đều là bạn bè cũng đừng khách khí.”
“Cảm ơn ngài Blair.”
Blair nhìn Đường Ninh, nhìn cô gái từ đầu đến cuối luôn trấn định này, thật ra trong lòng cũng có một tia khâm phục, bởi vì anh gặp qua quá nhiều trường hợp một khóc hai nháo, mà vẻ điềm tĩnh của Đường Ninh lại càng đặc biệt trân quý.
Giao tiếp với người thông minh là một việc khiến người ta vô cùng vui sướng.
Từ Đường Ninh đưa ra việc Lam Vũ bị ảnh hưởng, Blair liền thuận nước đẩy thuyền, đưa ra quà tặng của Đường Ninh.
Đường Ninh sao có thể không nghĩ tới việc này? Chỉ là phần quà này không thể là cô tự tay tặng, nếu không Tinh Thời Đại còn không biết sẽ tặng cái bẫy gì cho Đường Ninh, cho nên Blair đề nghị tự mình tặng, tuy rằng này đây là danh nghĩa Đường Ninh, nhưng... lại không qua tay Đường Ninh, nếu Tinh Thời Đại dám xằng bậy, vậy đúng lúc nhảy vào cái bẫy của Đường Ninh bày ra...
Đương nhiên, Blair cũng sẽ không giúp đỡ không, bởi vì lọ nước hoa Đường Ninh đưa tới này rất có địa vị, Blair vẫn luôn tìm phối phương có thể tung ra ở thị trường nước hoa Bắc Âu, hiện tại, anh ta đã biết tìm ai để hợp tác, Đường gia!
Hai người bàn bạc, một lát sau trợ lý của Blai liền xin chỉ thị về quà tặng, Blair trực tiếp bảo công nhân đưa ra, chỉ lấy danh nghĩa Đường Ninh...
“Đường tiểu thư, cô có thể nói cho tôi biết nguyên nhân thực sự vắng mặt không?”
Hóa ra, Blair cũng không tin cô cố ý vắng mặt.
Đường Ninh tự hỏi nửa ngày, sau đó nói: “Thật ra... là bởi vì vừa mới ký hợp đồng với công ty, chưa tiếp xúc với người đại diện, giao tiếp có chút vấn đề, xin lỗi.”
“Hóa ra cô căn bản không biết có hoạt động này... Thôi được, đây là cô bảo vệ tất cả công ty quản lý, người đại diện của mình.”
Đường Ninh nâng ly rượu vang lên, nhẹ nhàng chạm ly với Blair: “Đó cũng phải nhờ ngài Blair đây rộng lượng mới được...”
Hai người giống như bạn tốt hàn huyên hồi lâu, chỉ là mới vừa vào đêm, Mặc Đình đã gọi điện thoại tới: “Ở đâu? Giờ anh tới đón em...”
“Em còn ở EH...”
“Được, mười phút nữa anh đến.” Mặc Đình nói xong lập tức cúp máy, cũng không bảo Lục Triệt lái xe, muốn đích thân đón vợ về nhà.
Blair thấy lúc Đường Ninh nghe điện thoại ăn nói nhỏ nhẹ, lập tức cười cười: “Bạn trai?”
Đường Ninh lắc lắc đầu, vuốt vuốt tóc mình, dùng ngữ khí ôn nhu nói: “Chồng tôi.”
Chồng tôi...
Đường Ninh nói ba chữ này một cách vô cùng bình thường tự nhiên, bởi vì cô đã từng nói, cô sẽ không trốn tránh nữa. Đương nhiên, người chồng này của cô cũng làm Blair cả kinh, bởi vì hiếm khi có người mẫu đang hot lại nguyện nói ra sinh hoạt cá nhân của mình cho người khác biết, càng đừng nói là thừa nhận mình đã kết hôn.
“Cô... Không sợ tôi nói ra à?”
“Không sợ.” Đường Ninh trực tiếp trả lời đối phương: “Bởi vì nói ra cũng không có lợi gì cho anh, anh sẽ không làm như vậy.”
“Cô thật thông minh.” Blair tán thưởng từ đáy lòng: “Có điều vợ tôi thông minh hơn cô nhiều...”
Đường Ninh cười cười, không phản bác, bởi vì ở trong lòng mỗi người, sự tồn tại của bạn đời... đều giống như thần, ví dụ như Mặc Đình vậy, không ai có thể sánh bằng.
Mười phút trôi qua rất nhanh, Mặc Đình tới dưới lầu EH, đối phương vừa thấy Mặc Đình lập tức không dám chậm trễ, trực tiếp dẫn Mặc Đình đến phòng chiêu đãi khách quý, mà lúc này, cuối cùng Blair cũng có thể nhìn thấy chồng của Đường Ninh đến cùng trông như thế nào.
Nói thật, anh ta có chút kinh ngạc...
Kinh ngạc chính là, mặc dù anh ta là người ngoài giới cũng biết người đàn ông trước mặt là đế vương cao không với tới của giới giải trí, là kim cương vương lão ngũ khiến tất cả nữ ngôi sao đều thần hồn điên đảo, vậy mà anh ta lại là chồng của Đường Ninh...
Mặc Đình nhìn Đường Ninh gục trên bàn, đem ánh mắt dò hỏi nhìn qua Blair, mà Blair cười giải thích: “Phu nhân nhà anh say rượu, không tốt lắm... Anh yên tâm, vừa rồi thư ký của tôi cũng ở trong phòng, để tránh anh hiểu lầm cũng có thể giải thích lại với anh.”
“Có điều... anh thật sự là chồng cô ấy à?” Blair ra vẻ hoài nghi, Đường Ninh đã hào phóng thừa nhận như vậy, còn vị tổng giám đốc thần bí của Hải Thụy này thì sao?
Thái độ của anh ta với Đường Ninh thế nào?
“Tôi vừa mới hỏi cô ấy là ai gọi điện tới, cô ấy nói, là chồng tôi...”
Nghe Blair nói xong, gương mặt cương nghị của Mặc Đình cuối cùng cũng mềm mại một chút, bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu Đường Ninh, nghiêm túc trả lời Blair: “Tôi là chồng cô ấy.”
“Hy vọng anh có thể bảo vệ cô ấy thật tốt.”
Mặc Đình hơi hơi gật đầu với đối phương, sau đó ôm Đường Ninh từ trên ghế lên, rời khỏi EH.
Người này thật là, một chút tửu lượng cũng không có, về sau còn dám uống say trước mặt người đàn ông xa lạ khác xem?
Đường Ninh có lẽ cũng cảm giác được Mặc Đình không vui, cho nên chậm rãi mở hai mắt, thoải mái hào phóng treo trên cổ Mặc Đình: “Đình...”
“Em như vậy, anh lái xe sao được? Hửm?” Tim Mặc Đình cũng bị hòa tan, nào còn nhớ được phải tức giận?
“Em không say... Em giả vờ đấy, em biết tửu lượng của em mà.”
Mặc Đình ở nơi cô không nhìn thấy mà cười cười, đỡ lấy thân thể cô: “Có việc, về nhà lại nói... Nơi này dễ bị chụp.”
Đường Ninh trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên nói với Mặc Đình: “Hôm nay em... đặt bẫy Lam Vũ, em cảm thấy hơi tàn nhẫn.”
“Em đã đủ khoan dung.” Mặc Đình trả lời.
“Em sợ có một ngày mình cũng sẽ tê liệt.”
“Đó là cái giá cô ta phải trả... Mười sáu tuổi cũng phải trả giá vì hành vi của mình!”