Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 120: Chương 120: Không phải phu nhân không muốn ngài nhúng tay sao?




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trong khoảng thời gian ngắn: “Đường Ninh từ chối lên cùng sàn diễn với Tiểu Đường Ninh!”: “Đường Ninh vắng mặt buổi quảng cáo nước hoa, chỉ vì tránh mặt Lam Vũ”: “Đường Ninh lòng dạ bao dung đều là giả vờ!” Những tin tức mặt trái này rất nhanh đã được đưa lên đầu đề các trang báo giải trí, bởi vì Lam Vũ tuổi còn nhỏ, đối với một đứa trẻ mới mười sáu tuổi như thế, thái độ của người lớn thường là khoan hồng độ lượng, mà chuyện Đường Ninh vô cớ không tham gia hoạt động lập tức bị phóng đại y như hiệu ứng cánh bướm …

Đương nhiên, trong đó không thể thiếu Tinh Thời Đại quạt gió thêm củi, việc lợi dụng Đường Ninh lăng xê chuyện này, bọn họ luôn luôn tận hết sức lực.

Tuy Lan Hề biết rõ những việc làm của Tinh Thời Đại, nhưng cũng lập tức gọi điện thoại cho An Tử Hạo: “Tử Hạo, tin tức hôm nay anh đọc chưa?”

“Đọc rồi.” An Tử Hạo đỡ trán trả lời, thật ra sáng sớm cũng không chú ý, nhưng nghe thấy hai chữ Đường Ninh mới phát hiện là nghệ sĩ dưới tay mình.

“Anh có biết Đường Ninh phải nỗ lực thế nào mới có được địa vị hôm nay không? Dù anh không tôn trọng thì cũng không cần hủy con nhà người ta thế chứ, Đường Ninh nợ gì anh à? Đường Ninh làm gì anh sao?” Ngữ khí Lan Hề vô cùng tức giận: “Bên phía truyền thông tôi sẽ bắt đầu ép chuyện này xuống, nhưng Lam Vũ kia chắc chắn sẽ lại gây chuyện.”

An Tử Hạo vội vàng rửa mặt, sau đó lật xem tư liệu của Đường Ninh.

Anh không muốn hại ai, chỉ là không ngờ chuyện này lại có ảnh hưởng lớn như vậy với Đường Ninh.

Lam Vũ ỷ chuyện mình nhỏ mà lợi dụng sự đồng cảm thương hại của quần chúng, dân mạng nói Đường Ninh làm xấu đi hình ảnh một thế hệ trẻ, không phải chỉ dùng một cái nick name Tiểu Đường Ninh à? Bọn họ muốn Đường Ninh ra mặt xin lỗi, giải thích vì sao không tham dự hoạt động quảng cáo nước hoa.

An Tử Hạo nhìn Đường Ninh bị bôi đen, càng ngày càng quá đáng, trong lòng ẩn ẩn hụt hẫng, cho nên anh ta lập tức lấy di động ra gọi cho Đường Ninh.

“Alo? Tôi là Đường Ninh...” Trong điện thoại truyền ra một thanh âm lạnh nhạt.

“Tôi là An Tử Hạo...”

Đường Ninh nghe thấy ba chữ An Tử Hạo này, biểu tình lạnh lùng, tùy tay tắt TV để phòng khách khôi phục yên tĩnh: “Mời nói.”

“Về chuyện quảng cáo...”

“Nếu ngài An đây không muốn làm người đại diện của tôi có thể trực tiếp nói với Lan tổng, thật ra tôi cũng không yêu cầu cao như vậy về người đại diện. Chuyện quảng cáo, tin xấu cũng đã được tung ra, tôi cũng không có gì để nói về việc này, tôi sẽ tự nghĩ cách xử lý, không cần anh lo lắng.” Đường Ninh kiên quyết biểu đạt thái độ của mình.

Điều này khiến An Tử Hạo vô cùng sửng sốt, hóa ra tính tình Đường Ninh lại thế này...

Quan trọng hơn là, Đường Ninh không cho anh ta bất kỳ cơ hội giải thích nào, trực tiếp cúp máy, anh ta chọc họa rồi à?

Thật ra, Đường Ninh không phải không tức giận, chỉ là chuyện này có tức giận cũng không giải quyết được gì, Lam Vũ đang cố tình chèn ép cô, muốn khiến cô không ngừng phạm sai lầm, sau đó La Vũ có thể thay thế được chính chủ?

Cô không có khả năng rơi vào bẫy của Lam Vũ.

Sau đó, Lan Hề gọi điện thoại cho Đường Ninh: “Đường Ninh, chuyện này là Tử Hạo có lỗi với cô, tôi bảo anh ta lập tức xử lý.”

“Thật ra Lan tổng có thể điều cho tôi một người đại diện bình thường là được, tôi cũng không cần đứng đầu gì.” Đường Ninh đáp.

“Tôi thật sự không nghĩ tới hai người lại không thuận mắt nhau... Nhưng chuyện này, Tử Hạo đã nói với tôi rồi, anh ta sẽ ra mặt giải quyết.” Lan Hề bảo đảm với Đường Ninh: “Tin anh ta đi, loại chuyện này anh ta sẽ xử lý ổn.”

Đường Ninh không nói gì, chỉ là có chút không hiểu An Tử Hạo này! Chẳng lẽ anh ta trời sinh đã thích gặp rắc rối sau đó đến giải quyết?

Trên mạng, video Lam Vũ khóc lóc kể lể đã tác động đến hàng tỉ dân mạng, mà Đường Ninh dường như là một đối thủ mà cô ta không coi là đối thủ, bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Sức mạnh của tuổi mười sáu thật sự không nhỏ, chỉ là, Lam Vũ đã vận dụng vô cùng triệt để.

Ngay sau đó, Mặc Đình gọi điện thoại cho Đường Ninh, ngữ khí mềm nhẹ: “Anh thấy tin tức rồi, hiện tại tâm tình có tốt không?”

“Nói thật là rất tệ.” Đường Ninh lắc đầu, cũng thở dài: “Lần đầu em thấy Lam Vũ đã cảm thấy con nhỏ này không đơn giản, quả nhiên, em chỉ là không muốn mới mười sáu tuổi cô ta đã dấn sâu vào việc tôi lừa anh gạt, nhưng... Hiện tại ngẫm lại, dường như cô ta còn rất hưởng thụ?”

“Vòng luẩn quẩn này, truy đuổi chính là danh và lợi, tuổi thật sự không nên là tấm mộc của cô ta.”

“Nhưng thật sự là em đã không đến nơi hoạt động, bởi vì em căn bản không biết có hoạt động này diễn ra.” Đường Ninh có chút ảo não.

“Em còn định hạ thủ lưu tình với Lam Vũ này à?”

Nghe thấy Mặc Đình dò hỏi, Đường Ninh sửng sốt một chút, chợt lắc lắc đầu: “Sẽ không.”

Nếu Lam Vũ đã không tự để ý đến tiền đồ của mình, muốn dùng cách cực đoan để làm chuyên làm chuyện nguy hiểm như vậy, cần gì cô phải nhọc lòng thay người khác?

“Ngoan, ít nhất đổi thành anh, anh sẽ không nhẹ tay tha cho cô ta đâu.”

Mặc Đình nói xong, vẫy vẫy tay với ở bên cạnh Lục Triệt: “Đến trường học của Lam vũ điều tra, dù là chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng không bỏ qua.”

“Đã hiểu, tổng giám đốc.”

“Đồng thời khống chế truyền thông, giảm nhiệt chuyện của Đường Ninh xuống đi.”

“Nhưng... không phải phu nhân không muốn ngài nhúng tay sao?” Lục Triệt có chút khó xử gãi gãi đầu.

Hai mắt Mặc Đình híp lại, đôi mắt lóe lên tia sáng sắc bén: “Cá nhân tôi ngứa mắt Lam Vũ, lý do này đã đủ chưa?”

Lục Triệt sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra, vội vàng gật đầu, rời khỏi văn phòng Mặc Đình, đương nhiên, đây là bởi vì hiện tại càng ngày anh càng không khống chế được mà đau lòng thay Đường Ninh.

Trong cái giới này, dám bắt nạt người của anh, coi anh không tồn tại à?

Đường Ninh không biết Mặc Đình đã ra tay sau lưng mình, ngay sau đó, cô bảo chị Long liên hệ vưới bên quảng cáo nước hoa, nhờ đối phương cho cô được giải thích, bởi vì chuyện này mặc kệ có phải An Tử Hạo mắc lỗi hay không, cô không đến hiện trường là sự thật, cần phải dùng thái độ chân thành đi xin lỗi.

Còn Lam Vỹ, cô tự nhiên sẽ có cách phương khác đối phó.

Chị Long tốn rất nhiều công sức mới thuyết phục được đối phương, nhưng đối phương chỉ cho Đường Ninh thời gian mười phút để giải thích.

Đường Ninh không oán giận, phát giận vĩnh viễn đều không giải quyết được vấn đề, cho nên mặc dù là mười phút, cô cũng nỗ lực tranh thủ.

Ba giờ chiều, Đường Ninh tới công ty đối phương nhưng cũng không nhìn thấy người phụ trách của đối phương, nhưng cô hoàn toàn không oán giận, mãi tới hai tiếng sau, đối phương mới bị thái độ của cô đả động.

Đối phương là một người đàn ông con lai dáng người cường tráng, nhìn thấy Đường Ninh lập tức tính giờ: “Cô chỉ có thời gian mười phút, hiện tại bắt đầu.”

“Thực xin lỗi, ngài Blair, tôi vì sự vắng mặt của mình mà xin lỗi ngài, nhưng... Tôi không phải cố ý, chuyện này cũng không liên quan gì đến Lam Vũ, mong ngài không tin vào lời đồn đãi. Tôi tin tưởng mình yêu thích nước hoa cũng không kém gì ngài, ở đây tôi có một lọ nước hoa đặc biệt muốn tặng ngài, hy vọng ngài thích, còn nữa, hôm nay tôi tới đây chỉ là muốn xin lỗi ngài để tránh tạo thành hiểu lầm khác, còn tiền vi phạm hợp đồng tôi sẽ bồi thường gấp đôi.”

Đường Ninh từ đầu đến cuối thái độ đều rất khiêm tốn, cũng vô cùng bình tĩnh, bởi vì cô muốn nói cho đối phương biết, cô chỉ tới xin lỗi, không hơn.

Đối phương vừa thấy cô lấy nước hoa ra, hai mắt tức khắc phát sáng: “Lọ nước hoa này cô có được từ đâu? Đường tiểu thư cũng hiểu nước hoa?”

“Có biết một chút...”

“Nếu là hiểu lầm, vậy bỏ đi, tôi bảo nhân viên thông báo giải thích, Đường tiểu thư, tôi cảm thấy chúng ta có thể kết giao làm bạn bè?” Blair vô cùng hứng thú với nước hoa Đường Ninh mang đến, bởi vì mùi hương này rất đặc biệt.

Đó là đương nhiên, Đường gia bản thân đã là gia tộc sản xuất nước hoa trăm năm...

Lúc Đường Ninh tới gặp Blair đã tính toán hết rồi, muốn gãi đúng chỗ ngứa, quả nhiên, chỉ còn Lam Vũ...

Gặp lại sau! Bởi vì nhẫn nại của cô đối với Lam Vũ đã tới cực hạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.