Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 134: Chương 134: Có người làm ấm giường cho em, còn lạnh không?




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Dương Tịnh chỉ nghĩ An Tử Hạo thất bại không cam lòng, cho nên, cô ta nghe vậy cũng chỉ kiêu ngạo hất cằm.

An Tử Hạo chỉ cảm thấy cô ta cực kì buồn cười, giống y chang người hề.

Hai người ai cũng không nhận thua, cuối cùng, An Tử Hạo không thèm lãng phí thời gian cho Dương Tịnh, chỉ ung dung huýt sáo: “Xin lỗi, tôi phải đến HerVision đưa hợp đồng.”

Dương Tịnh chỉ cảm thấy An Tử Hạo đang ba hoa khoắc lác, dựa theo tình bạn của cô ta và Lâm chủ biên, trang bìa tháng 11 của HerVision thế nào cũng phải về tay cô ta.

Chút lừa đạo này của An Tử Hạo, mấy năm nay không biết cô ta đã chơi bao nhiều lần rồi!

Nhưng...ngay lúc cô ta đang ngập tràn trong tự tin, thì trợ lí gọi điện thoại tới: “Chị Dương, bên HerVision yêu cầu hủy hợp đồng với chúng ta.”

Dương Tịnh vừa nghe, đầu óc lập tức trống rỗng, chậm mấy giây, mới tức giận hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Lâm chủ biên nói, cô ấy tìm được người mẫu tốt hơn.”

“Nhưng ta đừng quên, chúng ta đã ký hợp đồng rồi!” Dương Tịnh tức giận đùng đùng đi về phòng làm việc của mình: “Sao cô ta có thể lật lọng chứ? Lập tức gọi điện thoại cho HerVision, tôi muốn gặp lâm chủ biên.”

“Lâm chủ biên nói, cô ấy đồng ý trả gấp đôi tiền bồi thường, nhưng nhất quyết phải hủy hợp đồng với Mộc Hạ, ngay cả tiền cũng gửi đến ngân sách của công ty rồi.”

Nghe vậy, Dương Tịnh tức giận đạp mạnh vào bàn thủy tinh bên cạnh, tình bạn nhiều năm, nói hủy hợp đồng là hủy hợp đồng, ức hiếp Dương Tịnh này dễ bắt nạt chắc?

Hơn nữa, dường như cô ta đã quên mất, mới vừa rồi, bản thân vẫn còn khoe khoang trước mặt An Tử Hạo về tình bạn giữa mình và Lâm chủ biên, bền chắc vững vàng đến thế nào, giờ mới chừa đầy năm phút, tình bạn giữa hai người đã sụp đổ tan rã? Lâm chủ biên kia ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi đến mà đã thẳng tay hủy hợp đồng, còn trả gấp đôi tiền bồi thường!

Rốt cuộc An Tử Hạo đã động tay chân gì?

Dương Tịnh muốn gọi cho Lâm chủ biên đã chứng thực, nhưng đối phương căn bản còn không thèm nghe điện thoại...

“An Tử Hạo!” Hợp đồng đã tới tay còn bay mất, Dương Tịnh cắn răng nghiến lợi gầm nhẹ, như muốn cắn nát chủ nhân của cái tên này ra thành trăm mảnh.

Dĩ nhiên, đây còn chưa phải màn đặc sắc nhất đâu...

...

Đêm khuya, thời tiết tháng mười đã hoàn toàn chuyển lạnh, Đường Ninh quần áo mỏng manh đứng nghe điện thoại của An Tử Hạo trước cửa sổ, sau đó, bỗng nhiên xuất hiện một đôi tay ấm áp, ôm cô từ phía sau, đồng thời bao cô chặt chẽ trong ngực.

“Đình... trang bìa của HerVision, em lấy được rồi.” Đường Ninh cảm thấy an toàn, không nhịn được dựa vào, giọng nói nhẹ nhàng tự tại “Nhưng sao, em lại cảm thấy có chút không chân thật?”

“Thành tích của em, đều quá rõ ràng, không cần chất vấn.” Mặc Đình dịu dàng nói xong, cánh tay dài lại duỗi ra, vòng thẳng qua cổ cô, ôm chặt hơn.

“Nhưng, phải đi tận Moscow chụp ngoại cảnh...em sợ lạnh.” Đường Ninh trốn trong ngực Mặc Đình, nắm chặt tay anh lại.

“Anh đi cùng em? Có người làm ấm giường cho em, còn lạnh không?” Mặc Đình dụi đầu vào tai Đường Ninh.

Đường Ninh khẽ bật cười, gật đầu: “Anh chính là một cái lò sưởi... Có anh, không những không lạnh mà còn cực ấm nữa.”

Mặc Đình hôn nhẹ vào rái tai cô, hết sức hài lòng với câu trả lời của cô, bế ngang cô về giường: “Đi ngủ sớm đi, ngày mai sẽ chính thức tuyên bố em là người mẫu của Chanh Điền, phải chuẩn bị tinh thần đầy đủ.”

“Ký hợp đồng với Chanh Điền thành công, em sẽ có những tài nguyên cao cấp hơn, có phải...lại gần anh thêm một bước rồi đúng không?”

“Dĩ nhiên...vất vả cho em rồi, vợ.”

Đường Ninh nghe được khẳng định, thỏa mãn, ngoãn ngoan nằm xuống giường.

Chỉ là...

Ngay cả An Tử Hạo cũng có thể nhìn ra do dự trong mắt Lâm chủ biên, Đường Ninh giỏi quan sát người khác như vậy, sao không nhìn ra chứ? Sâu trong lòng, cô đã sớm không ôm hy vọng có thể lấy được trang bìa lần này, nhưng Lâm chủ biên lại đột nhiên đổi ý, mạo hiểm vi phạm hợp đồng...

Sao lại vậy? Có lí do nào mà có thể khiến cô ta mạo hiểm đến vậy?

Chỉ có thể vì Mặc Đình gây áp lực, lấy danh tiếng của Hải Thụy, nếu không, Lâm chủ biên tuyệt đối sẽ không đổi ý nhanh như vậy.

Đường Ninh đoán được, cho nên cô mới nói cảm thấy không chân thật, nhưng, nếu Mặc Đình quyết định không nói, như vậy... Cô cũng tự nói với bản thân, muốn tùy tiện một lần.

Ai có thể từ chối ý tốt của một người muốn cưng chiều, yêu thương mình thật lòng chứ?

Cho nên, cho dù Mặc Đình sử dụng quyền lợi trong tay để lót đường cho cô, cô cũng sẽ không so đo như trước kia nữa ...

Ít nhất, ở trước mặt loại người như Dương Tịnh, cô không muốn so đo nhiều như vậy.

Ngày mai, Lan Hề sẽ chính thức tuyên bố cô là người mẫu chủa Chanh Điền, nghĩ thử đến vẻ mặt của Dương Tịnh với La Hạo lúc đó, không biết còn thú vị đến mức nào nữa đây.

...

Sau nửa đêm, bầu trời đêm bị mưa to gột rửa, La Hạo đang ngủ say, nhưng lại bị tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức.

La Hạo mặc nguyên quần áo ngủ đi mở cửa, lại thấy Dương Tịnh say như chết dựa trên khung cửa, cả người nồng nặc mùi rượu.

“Cô đến đây làm gì?” La Hạo cau mày.

“Ngày mai Lan Hề sẽ tổ chức một bữa tiệc trở về long trọng cho An Tử Hạo, tôi không tin, trong lòng anh, không khó chịu chút nào?” Dương Tịnh cầm chai rượu, dựa vào cửa nhà La Hạo: “Anh biết không? Hôm nay An Tử Hạo cướp đi tài nguyên của tôi, anh biết điều này đại biểu cái gì không? Anh ta muốn trả thù chúng ta!”

“Liền quan gì đến tôi?” La Hạo khoanh tay, từ trên cao nhìn xuống Dương Tịnh.

“Không liên quan đến anh? La Hạo, anh dối trả bao nhiêu năm này đủ chưa? Nếu như không có tôi, anh có thể có vị trí hôm nay sao? Bây giờ An Tử Hạo trở lại, chẳng lẽ anh không cảm thấy, Lan tổng tin anh ta hơn sao? Anh cảm thấy, các ghế kia của anh còn ngồi được bao lâu nữa?” Mặc dù Dương Tịnh ngã trái ngã phải, nhưng nói chuyện lại vô cùng mạch lạc.

“Anh làm rõ ràng, là chúng ta cùng nhau phơi bày quan hệ của anh ta và Vân Hinh, cùng nhau! Anh cướp đi vị trí của anh ta, mà tôi giành lấy tài nguyên của anh ta, trách nhiệm của hai chúng ta, đều giống nhau!”

“Rốt cuộc cô muốn nói gì?”

“Tôi muốn hợp tác với anh.” Dương Tịnh nghiêm túc nói: “Chỉ cần chúng ta hợp lực, An Tử Hạo sẽ không có nửa phần cơ hội, bây giờ Lan tổng vẫn chưa để anh ta dẫn dắt nghệ sĩ, nhưng anh ta đã đang suy tính cho tương lai, chẳng lẽ anh không cảm thấy nguy hiểm sao?”

“Hợp tác với tôi? Không phải cô đã âm thầm tìm Lam Vũ rồi sao? Cô cho là những hành động của cô, Lan tổng không biết chắc?” La Hạo cười nhạo: “Làm sao? Muốn tự lập phe cánh à?”

“Tôi có chắc chắn...có thể mang đi tất cả tài nguyên trên tay tôi, mà anh thì sao?”

Xem ra, cô ta có ý định này thật, cho dù không phải, cô ta cũng muốn uy hiếp Lan Hề, dù sao, bây giờ An Tử Hạo, không có tiền đặt cược.

“Cô muốn Lan Tổng đồng ý cái gì?”

“Đuổi An Tử Hạo, nếu không, tôi lập tức đưa nghệ sĩ trong tay tôi sang công ty khác!”

“Lan tổng chưa chắc sẽ bị cô uy hiếp.”

“Ai biết?” Dương Tịnh đã quyết định muốn hết sức thử một lần.

Chỉ là, ai nói trong tay An Tử Hạo không có tiền đặt cược?

Đường Ninh... Cùng với Mặc Đình sau lưng cô, chính là khoản tiền đặt cược lớn nhất.

Dương Tịnh...đang tự lao đầu vào chỗ chết, đồng thời tạo ra cho anh một con đường tắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.