Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Càng quan trọng hơn là, lúc trước Đường gia thả tin ra nói chỉ cần Đường Ninh chia tay với anh ta thì lúc nào cũng có thể quay về, xem ra Đường Ninh hòa hảo lại với Đường gia rồi sao? Bỗng nhiên trong lòng Hàn Vũ Phàm có chút hối hận, Khải Duyệt Đế cảnh đấy… có thể ở trong đó, đó chính là tượng trưng cho thân phận… nếu anh ta chọn Đường Ninh, lại kiên trì thêm một chút cưới được Đường Ninh có phải cũng có thể vào cơ căn biệt thự được xưng là thiên đường đó hay không?
Trên thực tế, Đường Ninh căn bản không liên lạc với Đường gia, bởi vì… lúc trước cô dứt khoát rời khỏi Đường gia mà chọn Hàn Vũ Phàm, còn từ bỏ cả chính sự nghiệp của mình nữa, hiện tại dù thế nào cô cũng sẽ dựa vào bản lĩnh của mình một lần nữa quay về vị trí số 1 giới giải trí, lúc đó cô mới có thể quay về nhận sai với ông nội.
Đường Ninh tắt máy, Mặc Đình không buông tha cho cô mà trực tiếp nâng cằm cô lên hôn một cái.
Đường Ninh rất thích ôm hôn Mặc Đình, bởi vì dù thế nào anh cũng sẽ để ý tới cảm nhận của cô, hơn nữa anh còn có sự quyến rũ và hơi thở hấp dẫn của anh, Đường Ninh xoay người dựa vào thành bồn hoa ôm lấy anh, đáp lại nụ hôn quấn quýt của anh.
Mặc Đình xoay người ấn cô lên tường, hai tay gông cô ở bên trong, tùy ý hôn cô.
Đường Ninh đỏ mặt, hai tay không nhịn được ôm lấy eo anh, cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng trên người anh, còn có cả thân thể đang cương cứng của anh.
“Anh nghẹn như vậy, thân thể sẽ không buồn hư sao?” Đường Ninh nhỏ giọng dò hỏi Mặc Đình, bên trong đôi mắt sáng rực rỡ như sao trời.
“Làm sao bây giờ? Mỗi ngày hôn như vậy... Nhưng vẫn hôn không đủ.” Mặc Đình vươn tay xoa môi cô: “Có độc ... Làm người ta cũng phát nghiện.”
Đường Ninh sửng sốt sau đó nhân cơ hội xoay người phán áp anh lên tường: “Anh đối với em mà nói… sao lại không phải như vậy chứ? Em thật ảo não, em càng khống chế không nghĩ tới anh… nhưng lại… nhớ đến lúc anh hôn em.”
“Anh còn nhịn không cần em sao?”
“’Anh cũng sắp không nhịn được rồi... thật muốn nếm thử tư vị của em.”
Thân hình Mặc Đình cao lớn bị cô vợ nhỏ đùa bỡn ấn lên tường nhưng mà anh thích: “Cô gái ngoan… sẽ không nên nói lời ngả ngớn thế này.”
“Đàn ông ngoan cũng sẽ không năm lần bảy lượt quyến rũ bà xã mình lại còn không cần.”
“Bà xã nói như vậy... Là đang trách anh đêm tân hôn chỉ tiến hành một nửa?”
“Khi nào chứ... ” Đường Ninh ghé sát vành tai anh, âm thanh khan khàn: “Rốt cuộc là khi nào hả?”
Mặc Đình nhìn vợ mình, nhìn cô gái ngày thường dịu dàng, an tĩnh vốn đã đủ quyến rũ có thể khiến cho đàn ông điên cuồng vì cô mà hiện tại cô như vậy có phải là một Đường Ninh khác hay không?
Cho nên Mặc Đình ôm lấy Đường Ninh, để cô dựa vào mình để cho cô cũng cảm nhận đau khổ như anh: “Mỗi phút mỗi giây… đều muốn.”
Hai người triền miên cho đến khi gác cổng liên hệ với người hầu của Mặc Đình báo ngoài cửa có người tìm Đường Ninh.
Mặc Đình sửa lại quần áo cho cô, lại vuốt phẳng mái tóc dài đen nhanh của cô, còn đề nghị: “Lên lầu thay môt bộ quần áo, lại lái một chiếc xe thể thao ra ngoài.”
Đường Ninh hiểu ý anh, hôn má anh rồi nói: “Cảm ơn ông xã tài trợ.”
... ...
Trên thực tế Hàn Vũ Phàm không muốn tới tìm Đường Ninh đâu, bởi vì anh ta không muốn mình phải hối hận, nhất là tới Khải Duyệt đế cảnh, gác cổng bắt anh ta chờ ngoài cửa thì anh ta mới phát hiện thật ra mình chẳng có gì ghê gớm cả.
10ph sau một chiếc Ferrari màu đỏ từ trong biệt thự đi ra dừng trước mặt Hàn Vũ Phàm, vốn Hàn Vũ Phàm không nhận ra Đường Ninh ngồi bên trong, bởi vì Đường Ninh chưa bao giờ khoe khoang trước mặt anh ta, mà thực tế là Đường Ninh cố kỵ lòng tự tôn của anh ta, hiện tại chẳng cần nữa, đương nhiên Đường Ninh muốn khoe sao thì khoe.
Đường Ninh nhấn nút hạ cửa kính, sau đó nghiêng đầu nhìn Hàn Vũ Phàm: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”
“Đường Ninh... ” Hàn Vũ Phàm nhìn thấy được Đường Ninh thay đổi, trong lòng đã sớm hụt hẫng, ai mà nghĩ tới Đường Ninh rời khỏi anh ta lại sống tốt như vậy.
“Nói đi.” Đường Ninh lạnh giọng nói.
“Công ty nhận lời kí hợp đồng với Tạp chí thời trang E cho nên cô không có con đường phản kháng, tôi mặc kệ hiện tại cô là ai, có bối cảnh gì nhưng cô vẫn là người mẫu của Thiên Nghệ, tôi vẫn là ông chủ của cô. Vì sự phát triển lâu dài của công ty, tôi sẽ sắp xếp người ra thông cáo giúp cô giải thích chúng ta đã chia tay từ lâu, Vũ Nhu căn bản không phải là người thứ ba.” Hàn Vũ Phàm muốn mượn chuyện mình là ông chủ của Đường Ninh tới vãn hồi sự tổn thương vì nhìn thấy Đường Ninh lái chiếc xe thể thao bản hạn chế.
“Dù cô có là tiểu thư Đường gia, có là người phát ngôn thì muốn nhận thêm hợp đồng quảng cáo vẫn phải nghe theo công ty sắp xếp, mà giữ gìn cho danh dự của công ty cũng là trách nhiệm và nghĩa vụ của cô.”
“Nhưng mà… tôi để Lâm Vi từ chối mọi người… hơn nữa cũng uyển chuyển nói với truyền thông là tôi không khỏe.”
“Đường Ninh, rốt cuộc cô có để công ty vào mắt không vậy? Hàn Vũ Phàm lại bị Đường Ninh chọc giận lần nữa: “Chúng ta đã không còn quan hệ gì, Thiên Nghệ không phải là nơi cô muốn làm gì thì làm, cô đừng quên lúc trước kí hợp đồng đã ghi rõ cô phải nghe theo công ty sắp xếp, cô định vi phạm hợp đồng sao?”
Vi phạm hợp đồng, Đường Ninh không để bụng nhưng… cô không thể để Hàn Vũ Phàm chiếm tiện nghi, càng không thể dâng tiền cho Hàn Vũ Phàm.
Dù sao thứ cô cần là hủy diệt Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu….
“Phía tạp chí tôi đã cự tuyệt thì không thể liên hệ lại.” Đường Ninh lùi một bước: “Nhưng mà… anh có thể chuẩn bị bản thảo tẩy trắng Mặc Vũ Nhu sửa lại, lần quảng bá sản phẩm vào thứ 3 tới tôi sẽ trực tiếp nói ra trước mặt công chúng. Để người của công ty phát ra so với tự tôi nói nhất định hiệu quả cách một trời một vực.”
Lúc này sắc mặt Hàn Vũ Phàm mới dịu đi một chút, cuối cùng cũng gật đầu: “Cũng chỉ có thể như vậy... Nhưng mà, cô thật lòng muốn giúp công ty làm sáng tỏ sao?”
“Hàn Vũ Phàm, tuy anh vô tình với tôi nhưng mà tôi lại không thể vô nghĩ với anh... ” Đường Ninh nghiêm túc nói: “Tôi biết Mặc Vũ Nhu vẫn luôn ép anh... ”
“Tốt nhất là như thế.” Nói xong, Hàn Vũ Phàm kéo cửa xe lên xe.
Thân ảnh nhanh chóng biến mất trước mặt Đường Ninh, bởi vì anh ta sợ hãi lại đứng thêm một giây đồng hồ, anh ta sẽ cầu xin Đường Ninh hồi tâm chuyển ý.
Đường Ninh nhìn Hàn Vũ Phàm lái xe rời đi, khóe miệng nhẹ nhàng giương lên, lúc Hàn Vũ Phàm sai cô làm những việc này rốt cuộc vì sao cứ cho là đương nhiên phải thế? Phản bội cô chưa đủ còn muốn lợi dụng cô đi tẩy trắng vết bẩn của bọn họ? Hàn Vũ Phàm, làm người thì không biết đỏ mặt hay sao?