Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sự thật chứng minh Hàn Vũ Phàm không chỉ không đỏ mặt mà còn cảm thấy vô cùng đương nhiên. Sáng hôm sau giải trí Thiên Nghệ phát thông cáo báo cho fan về hoạt động của Đường Ninh và làm sao để có vé vào xem Đường Ninh.
Thông cáo vừa phát ra khắp nơi đều là tiếng mắng chửi.
“Aaaa, Đường Ninh vẫn muốn tham gia quảng bá cho cái thứ sản phẫm rác rưởi đó hả, cô ấy thiếu tiền đến mức nào vậy? Nếu cô ấy làm thật thì thấp kém chẳng khác gì sản phẩm đó, đều là người mẫu gà mà thôi.”
“Haha, lúc trước cảm thấy cô ấy thanh lưu trong vòng người mẫu, tôi quả là mù mắt rồi.”
“Từ sau ngày mai mời Đường Ninh mang theo thứ sản phẩm rác rưởi đó biến lẹ khỏi tầm mắt công chúng đi.”
“Nhìn bình luận đều là chửi rủa… Đường Ninh còn có thể vui vẻ mà tham gia thì tôi đây phục, từ nay về sau cô sẽ là nữ minh tinh mà tôi ghét nhất, không gì sánh nổi!”
Ở công ty giải trí Thiên Nghệ, Mặc Vũ Nhu ngồi trên ghế làm việc của Hàn Vũ Phàm nhìn bình luận chửi rủa Đường Ninh mà vô cùng vui vẻ.
Đường Ninh muốn giành với cô ta, không xem phân lượng của mình được bao nhiêu, mặc kệ trước kia cô ta (Đường Ninh) rạng rỡ như thế nào thì hôm sau thôi, con đường người mẫu của cô ta sẽ bị bóp chết, thậm chí còn thảm hơn 3 năm trước. Đến lúc đó cô ta có thể hưởng thụ được khoái cảm Đường Ninh bị chế nhạo, đây là chuyện cô ta chưa bao giờ cảm nhận được.
Mà lúc này Đường Ninh ở công ty giải trí Thiên Nghệ đang tổ chức cuộc họp cho hoạt động ngày mai… cụ thế là mở họp để bàn xem ngày mai nói gì. Hàn Vũ Phàm đưa bản thảo công ty đã chuẩn bị cho Đường Ninh, sau đó đặc biệt dặn dò: “Đường Ninh, tối hôm nay cô học thuộc bản thảo, tại hiện trường buổi quảng bá ngày mai nhất định không được quên đề cập chuyện này với phóng viên.”
“Hoạt động lần này có ý nghĩ rất lớn.”
Đường Ninh nhìn bản thảo trong tay nhưng đang xem trò cười vậy, Hàn Vũ Phàm đưa nó cho cô chẳng lẽ trong lòng không thấy hổ thẹn chút nào sao?
Trên đường về nhà Lâm Vi lái xe, chị Long và Đường Ninh ngồi đằng sau, chị Long tức giận chỉ vào bản thảo: “Hàn Vũ Phàm đùa tôi sao? Vì tẩy trắng cho Mặc Vũ Nhu mà anh ta thật không chừa thủ đoạn nào, anh ta chẳng còn nhân tính, hoàn toàn không để bụng mà chọc dao nhỏ vào lòng cậu.”
Lâm Vi nhìn qua gương chiếu hậu nhưng chỉ thấy Đường Ninh vẫn vô cùng bình tĩnh.
Ngay cả cô ta trải qua biết bao sóng gió cũng nhìn ra giới giải trí đều cảm thấy Hàn Vũ Phàm quá mức bạc tính, nhưng Đường Ninh thân là người trong cuộc lại khiến cho người ta không cách nào nhìn thấu cô.
“Đường Ninh, ngày mai mấy giờ bắt đầu?” Lâm Vi dò hỏi: “Tôi cho người chuẩn bị tốt, tất cả chứng cứ cũng đủ rồi, bao gồm cả ghi âm Mặc Vũ Nhu không muốn cho cô tiếp nhận hợp đồng.”
“Ngày mai... Tôi sẽ nhân hiện trường mà tuyên bố tôi chính thức trở lại giới người mẫu.” Đường Ninh nghiêm túc nói với hai người bọn họ: “Chị Long, em hoàn toàn tin tưởng chị, nhưng mà cô… Lâm Vi.”
“Không cần phải nói, tôi theo cô, ở trong vòng này lâu nay đầu óc cũng không linh mẫn gì nhưng nhờ cô làm tôi nhìn rõ phương hướng.” Lâm Vi trả lời rất có tính khiêu chiến.
“Tất cả chứng cứ đều bán độc quyền cho tạp chí lớn, dùng để phát ra sau khi tôi tham gia hoạt động quảng bá.” Đường Ninh nghiêm túc nói: “Trước kia chỉ chơi vố nhỏ thì quá nhẹ cho hai tên cặn bã kia, sau này bọn họ chỉ có thể nếm trả thủ đoạn hung mãnh nhất của tôi mà thôi.”
“
“Sở hữu chứng cứ, bán cho lớn nhất truyền thông làm độc nhất vô nhị, đặt ở ta tham gia xong sân ga hoạt động lúc sau.” Đường ninh nghiêm túc nói, “Trước kia đều là tiểu đánh tiểu nháo, đối kia hai nhân tra thật sự quá ôn nhu, về sau, bọn họ chỉ biết nếm đến ta hung mãnh nhất trả thù thủ đoạn.”
“Hay lắm.” Chị Long vui vẻ muốn nhảy cẫng lên.
Mà Lâm Vi cũng bị lời nói của Đường Ninh làm cho nhiệt huyết sôi trào.
Nói đến cùng, nhìn Đường Ninh bị phản bội, nhục nhã, còn bị giẫm đạp như vậy, là đàn bà ai cũng sẽ cảm thấy phẫn nộ, vừa vặn, Đường Ninh trả thù lại dùng cách biến thành công của mình để giẫm lên hai tên cặn bã đó, cách này thật sảng khoái, cũng vừa ý chị Long và Lâm Vi.
Lâm Vi biết Đường Ninh ở Khải Duyệt đế cảnh lại không biết Đường Ninh và Mặc Đình ở đó.
Đường Ninh còn chưa hoàn toàn tin tưởng cô ta cho nên cuối cùng để Lâm Vi đưa chị Long về nhà.
Về đến nhà thì Mặc Đình đã tan tầm, thân hình cao lớn nằm trên sofa đang dùng tay phải che khuất tầm mắt che ánh đèn. Đường Ninh cười dịu dàng, nhẹ nhàng đi tới ngồi xuống cạnh anh, lòng bàn tay sờ má anh: “Sao không lên giường ngủ hả?”
“Ngày mai em tham gia hoạt động quảng bá sản phẩm, luật sư của Hải Thụy đã làm đơn kiện bọn họ tội lừa đảo.” Mặc Đình ngồi dậy nhìn Đường Ninh: “Có lẽ chiều mai tin tức sẽ phát ra.”
“Không sao, em tham gia vào buổi sáng.” Đường Ninh dựa vào lòng anh, trả lời.
Tuy cô không nói rõ nhưng Mặc Đình lại có thể nhìn thấu tâm sự của cô, biết ngày mai cô sẽ làm gì. Mà Đường Ninh cũng hiểu sau ngày mai công ty sẽ không buông tha cho cô, cho nên trước giờ Hải Thụy luôn khinh thường đối phó với mấy loại công ty nhỏ hôm nay cũng phái đoàn luật sư ra tay.
“Ông xã, cảm ơn anh…”
“Cảm ơn anh cái gì?” Mặc Đình vuốt lưng cô, hỏi.
“Cảm ơn anh đã hiểu em, cảm ơn anh đã bảo vệ em... ”
Mặc Đình không nói gì, dọc theo chân Đường Ninh, anh gối đầu lên đùi cô: “Ban ngày ở công ty xem tài liệu có hơi đau mắt.”
“Vậy để em đọc cho anh…” Đường Ninh cầm tài liệu tiếng Anh mà Mặc Đình còn đang đọc dở, dùng trình độ chuyên nghiệp đọc cho Mặc Đình nghe, nhưng đọc xong cô lại cảm than: “Lúc trước Hưng Tinh Hoàn nói điều kiện với em ưu việt là thế nhưng mà… không trải qua ba năm đó làm sao hiện tại em gặp được anh? Cho nên, ông trời vẫn rất công bằng, thật sự giữ lại thứ tốt nhất cho em.”
“Sau khi giải trừ hợp đồng với Thiên Nghệ, em muốn đầu quân cho công ty nào?”
“Còn sớm... ” Đường Ninh lắc đầu, bởi vì cô không biết khi đó cô khôi phục vị trí của mình đến mức nào, cho nên, hiện tại cô vẫn chưa quyết định.
“Kí cho anh đi... ”
“Người mẫu như em ở Hải Thụy tóm một cái có thể tóm cả đống lớn!” Đường Ninh tự nhận, tiến vào Hải Thụy là chuyện không quá hiện thực.
Mặc Đình cười cười, anh cũng không tiếp tục vấn đề này nữa bởi vì cô vợ nhỏ của anh không hiểu được ý trong lời anh, kí với anh không có nghĩ là kí với Hải Thụy, phần hợp đồng này sẽ không có bản thứ hai, bởi vì anh chỉ làm người quản lý duy nhất cho cô.
Nhưng mà kinh hỉ này anh vẫn giữ đến sau này thì hơn, tuy anh là chồng cô nhưng cũng phải xem cô có đáng giá để anh đi làm người quản lý cho cô hay không.
Bởi vì không quen Đường Ninh tự tic ho nên Mặc Đình ngồi dậy sau đó hôn cô: “Anh không thích em tự coi nhẹ bản thân.”
“Thật ra em biết anh chỉ lấy cớ để hôn em thôi.” Đường Ninh cầm tay anh để lên ngực mình: “Em muốn cho anh thêm một bước nữa…”