Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Thế nhưng chúng ta đã ký hợp đồng...” Người đại diện đi theo sau lưng Lăng Phong, khẽ cau mày.
“Cứ nói cơ thể tôi không thoải mái, bảo bác sĩ cho giấy chứng minh... anh đã hiểu chưa?” Lăng Phong cong môi cười tà tứ, sự nghiệp của anh ta vô cùng xuôi gió xuôi nước, chưa từng có ai dám cho anh ta leo cây, Đường Ninh chỉ là người mẫu hạng xoàng, lại dám to gan như vậy.
“Tôi hiểu rồi.” Người đại diện sửa sang áo khoác của mình, đi theo sát sau lưng Lăng Phong.
Sở dĩ Lăng Phong có thể làm loạn như thế, là bởi vì cha anh ta là đại gia nhiều tiền của một công ty truyền hình điện ảnh, cho dù trái với hợp đồng không tới quay quảng cáo, vậy cùng lắm cũng chỉ phải trả chút phí bồi thường vi phạm hợp đồng mà thôi, với anh ta mà nói, không đau không ngứa.
Nhưng đối với Đường Ninh mà nói, lại không giống, cô trân trọng mỗi một cơ hội, bởi vì cô biết có được không dễ.
Ban đêm, ánh đèn thịnh kinh sáng chói, An Tử Hạo lái xe đến Khải Duyệt Đế Cảnh, đây là lần đầu tiên anh ta quang minh chính đại đi vào nơi ở của Đường Ninh.
Mặc dù đã sớm tưởng tượng sào huyệt ân ái của Đường Ninh và Mặc Đình sẽ xa hoa cỡ nào, nhưng khi thật sự nhìn thấy phong cách trang trí cung đình Tây Ban Nha kia, trong lòng vẫn giật mình.
Một lát sau, Đường Ninh mặc bộ đồ mặc ở nhà từ trên lầu đi xuống, nhìn An Tử Hạo câu nệ nói: “Anh đã đến rồi à... Lăng Phong không làm khó anh chứ?”
“Không nói đến làm khó, nhưng Lăng Phong này, không ra chiêu theo lẽ thường, có lẽ sẽ không dễ dàng buông tha chúng ta như vậy.” An Tử Hạo giải thích: “Bây giờ Lan Hề cũng có xu thế chèn ép cô, sau này chúng ta phải càng cẩn thận hơn.”
“Anh... hình như đã bắt đầu nghiêng về phía tôi rồi?” Đường Ninh ngồi ở trên ghế sa lon, trong giọng nói đạm mạc chứa ý cười.
An Tử Hạo hơi sửng sốt, không phát hiện trong lời nói của mình, đã tiết lộ mấy phần đáp án, khi ở Mát-xcơ-va, đáp án Mặc Đình yêu cầu.
“Tạm thời, tôi đang đứng về phía trái tim tôi.” An Tử Hạo nghiêm túc trả lời, bởi vì muốn anh ta bỗng nhiên phản bội Lan Hề, anh ta nhất định không làm được.
“Không sao, tôi không miễn cưỡng.” Đường Ninh gẩy gẩy tóc nói.
“Sau quảng cáo LM, sẽ chụp cho mấy cuốn tạp chí tuyến một, một tháng tiếp theo của cô, có thể sẽ tương đối bận rộn, tôi sẽ sớm nói trước với cô một tiếng.”
Bởi vì An Tử Hạo nhìn thấy Mặc Đình cũng từ phòng tầng hai đi xuống phòng khách, so với khi Mặc Đình mặc Âu phục giày da, không giống nhau lắm, khuôn mặt vẫn hoàn mỹ như cũ, nhưng mà, lại bớt đi vẻ lăng lệ, nhiều thêm hương vị ở nhà.
Chỉ thấy trong khuỷu tay của anh vắt một cái áo khoác, thấy quần áo Đường Ninh mỏng manh, cúi người khoác vào cho cô, rồi mới lên phòng tầng hai, hoàn toàn không can thiệp vào cuộc nói chuyện giữa hai người.
An Tử Hạo đang hiếu kì động tác khó hiểu của Mặc Đình, bỗng nhiên liền thấy trên màn hình điện thoại di động Đường Ninh để ở trên bàn, vừa rồi có nhắn tin, chỉ có một câu ngắn gọn: “Đình... em lạnh.”
“Chịu không nổi hai người buồn nôn như vậy, tôi đi về trước đây...” An Tử Hạo nói xong, liền đứng lên, nhưng là, Đường Ninh lại lên tiếng giữ anh ta lại.
“Tử Hạo, mặc dù câu nói này, tôi đã nói vô số lần, nhưng tôi vẫn muốn nhấn mạnh, tôi không ác vì người, nhưng, tôi có thù tất báo, Lan Hề... Chỉ cần không quá đáng, tôi sẽ cố gắng nhẫn nhịn.”
“Chuẩn bị quay quảng cáo cẩn thận.”
An Tử Hạo nói một câu, quay người rời khỏi Khải Duyệt Đế Cảnh.
Hai con ngươi Đường Ninh trầm xuống, níu áo khoác trở lại thư phòng, thấy Mặc Đình đang bận rộn, cô lặng lẽ đi đến sau lưng anh, cúi người ôm lấy cổ anh, bởi vì tất cả những gì của người đàn ông trước mắt này, khiến cô vô cùng mê muội, lúc ở nhà, cô chỉ muốn tới gần anh thêm một chút, gần gũi hơn một chút.
“Vẫn lạnh à?” Mặc Đình vừa nhìn văn kiện, vừa hỏi thăm Đường Ninh.
“Ừm.” Đường Ninh khẽ gật đầu.
“Đi tăng độ điều hòa lên đi...”
“Làm ổ trong ngực anh được không?” Đường Ninh nhẹ giọng hỏi.
“Tới đây...” Mặc Đình bất đắc dĩ, chỉ có thể để văn kiện xuống, để cô ngồi ở trong lòng mình, dùng chăn lông bọc lấy cô, sử dụng một tay dùng sức ôm eo cô, một tay cầm văn kiện tiếp tục đọc.
“Giường nhà chúng ta, có hơi lớn.” Đường Ninh ghé vào ngực Mặc Đình, bỗng nhiên nói.
“Không thích giường lớn?”
“Em hi vọng, khi em xoay người, chưa thoát khỏi cánh tay anh đã đến mép giường, là đủ rồi.”
Mặc Đình cười khẽ một tiếng, nghe Đường Ninh hô hấp dần dần đều đều, tiếp tục xử lý công việc của anh. Thỉnh thoảng cúi đầu nhìn bàn tay của Đường Ninh, trong lòng cảm thán, Đường Ninh không đeo nhẫn thật đáng tiếc, hai tay thon dài như này, anh chỉ muốn dùng chiếc nhẫn để giữ lấy cô...
...
Hai ngày sau, tiến hành quay quảng cáo LM, cái này vốn không tính là chuyện lớn, cũng không cần Mặc Đình tự mình ra tay, nhưng, Đường Ninh và An Tử Hạo chân trước vừa đi, ngay sau đó Mặc Đình liền đi theo phía sau cô.
Quay quảng cáo ở làng du lịch năm sao, bên trong vô cùng xa hoa, còn bày biện biển và bãi cát nhân tạo, càng quan trọng hơn là, nơi này là nơi cử hành hôn lễ của rất nhiều người nổi tiếng, rất có giá trị du lịch và thưởng thức.
Nhưng, sau khi Đường Ninh đi vào tổ quay quảng cáo, hoàn toàn không có thời gian nhàn hạ, được đưa thẳng vào phòng hóa trang thay đổi trang phục chuẩn bị, bởi vì đạo diễn quay quảng cáo, là đạo diễn phim nổi tiếng, vì giúp bạn mình, mới đồng ý giúp bạn quay quảng cáo.
Tuổi anh ta gần bốn mươi, mà địa vị không nhỏ, nhân phẩm chính trực, quan trọng nhất chính là ghét nhất người khác đến muộn.
“Đường Ninh, hình như Lăng Phong kia, đến bây giờ vẫn chưa tới.” Chị Long nhìn Đường Ninh đang trang điểm, không nhịn được nói thẳng với cô: “Chẳng lẽ, cậu ta muốn trả thù?”
“Không cần quan tâm người khác, chỉ cần quan tâm tốt cho mình là được.” Đường Ninh nhìn vào gương trả lời.
“Đúng rồi, trước cho em xem trang sức cần đeo lần này.” Chị Long thận trọng cầm hộp gấm, ngay trước mặt Đường Ninh, mở ra.
Không biết vì sao, lần đầu tiên Đường Ninh nhìn thấy bộ trang sức này, đã cảm thấy cực kỳ thích.
Thứ nhất, bản thân cô thích thương hiệu LM, thứ hai, cô cảm thấy có cảm giác thân mật khó hiểu.
“Bộ trang sức này, tên là True Love... Nghe nói, có một vị khách, đã đặt trước, toàn cầu chỉ có một bộ này.”
True Love —— tình cảm chân thành.
Đường Ninh không để ý dây chuyền và hoa tai, ánh mắt của cô, bị đôi nhẫn cưới thu hút.
“Rất thú vị đúng không? Dùng hình sóng âm nói lên nỗi nhớ với người vợ, dùng công nghệ điêu khắc đặc thù khắc lên thân nhẫn, mà còn dùng kim cương nhỏ nhất, khảm nạm hình sóng âm, thật là đẹp... quá đặc biệt.”
Đường Ninh lấy chiếc nhẫn ra, nhìn thoáng qua, sau đó... Phát hiện bên trong thân nhẫn có một con số.
0819!
Không sai, là 0819!
Đường Ninh giật mình, tưởng rằng trùng hợp, nhưng, khi cô nhìn thấy tấm thẻ trong hộp gấm, hai tay của cô không nhịn được phát run.
“Đây là cái gì?” chị Long hiếu kì ngó đầu, nhìn thấy tấm thẻ trong tay Đường Ninh, sau đó, không nhịn được kêu lên: “Đây là đại Boss đặt làm?”