Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 172: Chương 172: Tôi sẽ “dùng” trợ lý này thật tốt




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trước đêm phỏng vấn của Phong Thái, Đường Ninh đi ghi hình giới thiệu, khi rời đi, cổng đài truyền hình, xuất hiện một nhóm fan hâm mộ lớn.

Bọn họ cầm hoa tươi, đồng thời yêu cầu chụp ảnh chung, Đường Ninh tốt tính gật đầu đồng ý, dù sao trời lạnh như vậy, chờ mãi ở bên ngoài, thật sự rất vất vả.

Đương nhiên, đám fan hâm mộ hỏi nhiều nhất, vẫn là tin về nam thần bóng lưng, nhưng, Đường Ninh chỉ mỉm cười với mọi người: “Nhớ xem trực tiếp Phong Thái tối ngày mai nha, tôi tin rằng, nhất định các bạn sẽ hài lòng với đáp án đó.”

Đám fan hâm mộ không nhịn được phấn khích la hét, nhất là khi nhìn thấy Đường Ninh chủ động tháo kính mắt xuống, vô cùng thân thiện kí tên cho bọn họ.

“Nhìn chị gần, càng xinh đẹp bơn!”

“Chân thật thật dài a.”

“Chị Đường Ninh, chị đừng sợ... bọn em sẽ bảo vệ chị.”

Đường Ninh vừa đi, vừa kí tên cho bọn họ, nghe thấy câu này, rõ ràng dừng một chút, cho mọi người một nụ cười.

Một cô bé mười lăm mười sáu tuổi, trên người mặc đồng phục, cầm trong tay bức ảnh lớn.

Đường Ninh bởi vậy mà nghĩ đến Lam Vũ, cùng độ tuổi tràn trề sức sống, những fan hâm mộ này tỏa ra năng lượng, khiến cô cảm động, chỉ mới mười lăm tuổi, đã có thể chủ động muốn bảo vệ người khác.

Cho nên Đường Ninh không nhịn được, xoa đầu đối phương: “Chị bảo vệ các em, em hãy bảo vệ chính em.”

Thật ra, cô biết, lúc trước chỉ một lòng mải mê phản kích, không quan tâm nhiều đến fan hâm mộ, có cơ hội càng nhiều tiếp xúc, về sau, cô sẽ càng lắng nghe tiếng lòng của fan hâm mộ nhiều hơn.

Cuối cùng, Đường Ninh vẫy tay tạm biệt với mọi người, dưới sự bảo vệ của An Tử Hạo, lên xe bảo mẫu.

“Cô thật dễ dàng thu hoạch được năng lượng từ trên người người khác.” An Tử Hạo nghĩ đến câu nói vừa rồi của Đường Ninh, biểu lộ cảm xúc.

“Đương nhiên, một cô bé mười lăm tuổi, lại còn nói cô ấy muốn bảo vệ tôi, cho dù cô ấy không có năng lực làm như thế, nhưng, cô ấy có dũng khí này, chẳng lẽ, người trưởng thành chúng ta, còn không bằng một đứa trẻ?”

An Tử Hạo yên lặng, không nói gì, dù sao, anh ta vừa phát hiện ra tính cách mới của Đường Ninh.

Đó chính là, cô luôn suy nghĩ về bản thân mình!

Khó trách, toàn thân cô có sức lực dùng không hết.

“Ngày mai, thật sự sẽ nói thân phận của nam thần bóng lưng ra ngoài?” Qua một hồi lâu, An Tử Hạo mới lên tiếng hỏi Đường Ninh: “Không hối hận?”

Đường Ninh nở nụ cười thần bí, cho dù là An Tử Hạo, cô cũng không trả lời.

Nhưng chương trình phỏng vấn ngày mai, thật sự có thể tham gia nổi không?

...

Cùng thời gian đó, Lý Đan Ny và người đại diện ngồi trong văn phòng rộng rãi hoa lệ của Lan Hề, Lan Hề đưa lưng về phía hai người, uống cà phê, giọng điệu bình tĩnh, nhưng mang theo sức mạnh không thể kháng cự.

“Buổi trình diễn ngày mai, cho trợ lý của cô nghỉ một ngày, tôi chuẩn bị cho cô trợ lý mới.”

“Tôi không hiểu rõ ý của Lan tổng...” Lý Đan Ny nhún vai.

Lan Hề xoay người lại, đi tới bên cạnh Lý Đan Ny, dùng một tay ấn bờ vai cô ta xuống: “Tôi điều trợ lý của Đường Ninh cho cô một ngày, tùy cô dùng như thế nào.”

Ẩn dụ chính là, đưa cho cô ra lệnh, tra tấn, trút giận.

Lý Đan Ny không hiểu rõ cách làm của Lan Hề, mà Lan Hề đương nhiên không có khả năng nói cho Lý Đan Ny mục đích thật sự của cô ta, cho nên... Cô ta mỉm cười, quay người trở lại trước bàn làm việc, giải thích: “Đường Ninh là người mẫu của tôi, tôi có quyền chi phối tất cả những thứ công ty phân phối cho cô ta, bao gồm cả người!”

Nhưng, Lý Đan Ny không biết, chị Long là trợ lý mà Đường Ninh thuê riêng cho mình, người khác, Lan Hề không có tư cách chỉ huy chị Long.

“Ngày mai chỉ là trợ lý, sau này... sẽ là người đại diện.”

Nghe thấy Lan Hề nói ba chữ người đại diện, ánh mắt Lý Đan Ny bỗng nhiên sáng lên, bởi vì... điều này đại biểu cho sự tha thứ của Lan Hề đối với Đường Ninh đã đến cực hạn.

Nói cách khác, cô ấy dự định thu hồi người đại diện An Tử Hạo bên cạnh Đường Ninh!

“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ “dùng” trợ lý này thật tốt.” Lý Đan Ny không chút khách khí nói, đây đã là Lan Hề đặc biệt dặn dò, cô ta đương nhiên không thể để Lan Hề thất vọng.

...

Dù trải qua một ngày một đêm tìm kiếm, ngay cả Lục Triệt cũng không có được bất cứ tin tức gì liên quan tới ông nội của chị Long, xem ra Lan Hề làm việc, vô cùng cẩn thận.

Chị Long vì thế mà vô cùng tự trách, nhưng, lại không có cách nào làm ra chuyện phản bội Đường Ninh, dù sao ranh giới cuối cùng của nhân cách không thể đánh mất được.

“Chị đừng nôn nóng, tạm thời Lan Hề sẽ không dám làm loạn, dù sao, mạng người cũng là chuyện quan trọng, một khi Lan Hề dính vào, sớm tối cũng sẽ chơi chết mình, cô ta sẽ không mạo hiểm đến vậy.” Lục Triệt an ủi Long tỷ, bởi vì anh ta biết, chị Long rất khó xử với chuyện này.

Đổi lại là anh ta, có lẽ đã sớm đưa ra lựa chọn không lý trí.

“Lục Triệt, anh nhất định phải nhắc nhở An Tử Hạo và Đường Ninh, buổi tối khi đi quay chương trình, không được mang điện thoại, đừng cho cô ấy biết tình hình của tôi.”

“Chị thật sự chịu đựng được?” Lục Triệt có chút lo lắng.

“Không thành vấn đề.”

Lục Triệt không nói gì nữa, nhưng là trong lòng hiểu rõ, anh ta vận dụng thực lực của Hải Thụy, thay chị Long tìm người hai ngày, nhưng vẫn không thu hoạch được gì, chẳng lẽ bây giờ biết rõ chị Long sẽ chịu nhục, nhưng vẫn phải trơ mắt nhìn chị ấy đi đón nhận?

Khi Lục Triệt trở lại Hải Thụy, vẫn luôn tự hỏi vấn đề này, đến mức Mặc Đình gọi anh ta, anh ta hoàn toàn không có phản ứng.

“Cậu đang mất hồn mất vía cái gì đấy?”

“Tổng giám đốc, phu nhân đang trên đường đi quay Phong Thái rồi?” Lục Triệt nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, chú ý tới ánh tà dương ngoài cửa sổ.

Mặc Đình khép văn kiện trong tay lại, hứng thú nhìn Lục Triệt: “Rốt cuộc cậu muốn nói điều gì?”

“Tổng giám đốc...” Lục Triệt hơi do dự, nhưng vẫn kể rõ ngọn nguồn câu chuyện cho Mặc Đình.

Mặc Đình nghe xong, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lục Triệt: “Thời gian cậu ở bên cạnh tôi đã được bảy năm, chẳng lẽ thời gian bảy năm vẫn không thể dạy cho cậu biết nên xử lý chuyện bức hiếp như thế nào?”

“Cậu cho rằng cậu vận dụng thực lực của Hải Thụy là có thể lập tức tìm được ông của Long Mạn? Ngây thơ!”

“Cậu có biết hay không, làm lớn chuyện này sẽ mất mạng người đấy?”

“Tổng giám đốc... Tôi...” Lục Triệt không cách nào giải thích, bởi vì việc này, còn liên quan đến Đường Ninh!

Anh ta biết vị trí của Đường Ninh ở trong lòng Mặc Đình, anh ta không dám tùy tiện làm liên lụy đến Đường Ninh.

Đương nhiên, thật ra... anh ta muốn giữ lời hứa với chị Long.

Loại chuyện này lúc trước nên nói ra rồi, song anh ta lại không thể mở miệng! Chính anh ta cũng cảm thấy kỳ quái...

Mặc Đình hít thở sâu, giống như đang kiềm nén cơn giận, nhưng đang lúc anh muốn hành động, Đường Ninh gọi điện thoại tới: “Đình... Lục Triệt ở đó không?”

“Sao vậy?”

“Em cứ suy nghĩ mãi, cảm thấy chị Long rất khác thường, vì sao Lục Triệt phải nhắc nhở Tử Hạo, bảo bọn em khi tham gia phỏng vấn Phong Thái, tốt nhất đừng mang điện thoại?” Đường Ninh nhạy cảm nghĩ đến vấn đề này.

Mặc Đình im lặng hồi lâu, cuối cùng, nói tất cả những gì chị Long trải qua mấy ngày nay cho Đường Ninh, bởi vì anh biết, cho dù anh không nói, Đường Ninh cũng sẽ vì không yên lòng về chị Long, mà đi tìm chị ấy.

“Vậy bây giờ chị Long ở đâu?” Nghe xong, giọng nói của Đường Ninh, không nhịn được có chút phát run.

“Buổi trình diễn Hải Nghệ.”

“Đình... Chuyện này, để cho em tự mình xử lý, nhưng, có thể em sẽ làm bại lộ thân phận của anh.”

Mặc Đình không nhịn được, cười một tiếng: “Em cứ làm đi...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.