“Bẩm vương gia theo tình báo Công chúa bạch hổ cùng với Kỳ hoàng tử gần đây thường xuyên qua lại còn bí mật gặp nhau vài lần, dường như họ bắt đầu hành động, ngài có cần ta phái vài người đến bảo vệ vương phi không?.” Hắc y nam nhân khom người cung kính, trước mặt hắn là Lãnh Hàn gương mặt âm trầm.
“Không cần, tiếp tục theo dõi bọn hắn xem bọn hắn muốn làm gì. Còn về vương phi ta sẽ tới bảo vệ.”Hắn mới không cho Tịch Nhi ở gần mấy tên nam nhân khác đâu, tưởng cũng không cần tưởng.
“Vâng, thuộc hạ cáo lui.” Hắc y nhân xoay người biến mất trước mặt hắn.
“Chủ tử có nên giết chết công chúa bạch hổ đó không?” Nhất Sát bên cạnh lên tiếng
“Trước mắt không cần, nếu nàng ta an phận ta sẽ không tính toán, còn nếu nàng ta không an phận, dám làm gì tổn hại Tịch Nhi dù một chút, ta sẽ khiến nàng ta sống không bằng chết.” khuôn mặt tà mị đẹp đến Nhiễm Tịch yêu không nỡ buông tay, hiện giờ lại xuất hiện tràn đầy thị huyết.
Đây chính là Hàn vương gia giống như trong lời đồn thị huyết tàn nhẫn, tay dính không ít máu tươi, sát khí nồng đậm. Nhưng chỉ cần Nhiễm Tịch bên cạnh khí tức của hắn trở nên ôn nhu thuần khiết, khiến nhân tâm hồn điên đảo.
Rồng có nghịch lân, mà Nhiễm Tịch chính là nghịch lân của Lãnh Hàn hắn. Động vào tất chết.
------------Ta là dẫy phân cách -------
Kinh thành “Thiên Vạn Lâu” ( ai không nhớ thì xem lại chương 20 nha)
Lầu 2 phòng riêng:
“ Người nói xem kế hoạch chúng ta khi nào thực hiện “ Hoàng Quân kỳ cầm lên chén trà nhấp một ngụm, liếc mắt nhìn nữ nhân y phục màu vàng nhẹ, trang điểm thanh tao trước mặt.
“ Đến lúc sứ giả chúng ta về nước, hoàng thượng có nói sẽ tổ chức bữa tiệc tạm biệt, tới hôm đó kế hoạch thực hiện “ Lâm Nhu Nhi không nhanh không chậm, trong mắt còn lóe lên chút ý cười. thử tưởng tượng xem Lãnh Hàn sắp trở thành của nàng, nàng được gả vào hàn vương phủ quan mình chánh đại, không khỏi cười thầm.
“Ngươi có chắc tiểu thúc và Nhiễm tịch sẽ mắc mưu chứ?” Hoàng quân kỳ lo sợ.
“ Đương nhiên, chỉ cần tách ra được hai người bọn họ thì kế hoạch chúng ta sẽ thành công, tới lúc đó người đừng bức dây động rừng, chỉ cần đợi ôm mỹ nhân như hương như ngọc của ngươi thôi , còn Lãnh Hàn đương nhiên là của ta, haha“. Hừ tới lúc đó ả Nhiễm Tịch đừng mong ta tha mạng cho ả, Hoàng Quân kỳ a Hoàng Quân Kỳ ta đành có lỗi mà cho ngươi ôm thi thể của ả haha Lâm Nhu Nhi ác độc nghĩ.
Lầu 4:
“Thưa tiểu thư mọi chuyện chính là như vậy.” Thanh Y nói rõ toàn bộ sự việc mình đã nghe thấy từng chi tiết nói rõ ràng không thiếu một chữ.
“ Thật là hảo a “ Dám ở sau lừng nàng tính kế nàng cùng Hàn, để xem ai mới là người bị trúng kế.
“ Được rồi người tiếp tục nhìn chằm chằm họ, nếu họ có động tác thì lập túc báo ngây.” nói rồi khoác tay bảo Thanh Y nữ tử lui ra
“Vầng “ Thanh Y cung kính cáo lui.
“Tiểu thư chúng ta có cần hành động trước không?” Đường Như bên cạnh lên tiếng.
“Trước không cần, ta xem bọn diễn kịch say mê như vậy thì cho họ diễn.” Muốn tính kế nàng, nằm mơ đi.Nhiễm Tịch trề môi.
Nhiễm Tịch trong lòng oán thầm: Hàn a chàng đúng là kéo đào hoa cho ta mà. Để về xem ta dạy dỗ chàng thế nào. Hừ, ta có nên cho chàng mang mặt nạ để khuôn mặt chàng bớt họa thủy hay không đây.
“Được rồi, Đường Như ở đây giao cho muội, ta về trước “ Nhiễm Tịch vươn vai đứng dậy khoác khoác tay với Đường Như.
“ Muội sẽ chăm chỉ, cung tiễn tiểu thư” Đường Như buồn cười nhìn Nhiễm Tịch như chú mèo nhỏ buồn ngủ nhanh chân chạy về tìm Hàn vương vuốt lông.
Từ “ Thiên Vạn Lâu “ đi ra Nhiễm tịch không ngồi xe ngựa về phủ mà là đi bộ theo sau Nhược Hy cầm kiếm theo sát, hôm nay nàng ra ngoài chỉ đem theo Nhược Hy, còn Lăng Lăng và Sương Nhi bọn họ có nhiệm vụ nên không ở bên cạnh nàng. Trên đường kình thành người người nhộn nhịp, Nhiễm Tịch đang rất thư thái bỗng có một chiếc xe ngựa đi đến gần nàng, Nhược hy đề phòng đi đến cạnh Nhiễm Tịch tay giữ chặc chui kiếm chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.
Lúc này xe ngựa đến trước mặt Nhiễm Tịch thì dừng lại, bên trong xe người kéo màng bước ra không ai xa lạ chính là Lâm Dương Hà. Hắn bồi muội muội đi khắp nơi kinh thành vui chơi , thì có người chuyền lời nói có thư từ quốc mẫu ( Nước Bạch Hổ) gửi đến, lôi kéo muội muội về chẳng được đành để lại người hầu cùng Lâm Nhu Nhi rồi chính mình quay về khách trọ, lại không ngờ tình cờ vén màn cửa sổ xem xét xung quanh thì gặp thân ảnh Nhiễm Tịch đằng xa. Thân ảnh mà hắn chẳng thể quên được.
“Thiên tiểu thư thật trùng hợp.” Lâm Dương Hà cười cười nhìn Nhiễm Tịch
“A, thật đúng là trùng hợp, thái tử đang đi đâu sao?” Nhiễm Tịch qua loa chào hỏi
“ Bản thái tử đưa muội muội đi dạo, nhưng lại có việc đột xuất nên đành về trước, không ngờ tình cờ gặp Thiên tiểu thư đây.” Lâm dương Hà cười nói
Trùng hợp cái đầu quỷ nhà ngươi. Nhiễm Tịch trong lòng phun tào.
“ Nếu thái tử có việc gấp thì đi trước đi.” Nhiễm Tịch nhanh chóng đuổi khách.
“ Không gấp, không gấp, ta có thể bồi Thiên tiểu thư đi dạo dạo sao?”
“ Lòng tốt của thái tử ta xin nhận chính là ta có việc trong người không tiện cùng thái tử trò chuyện , xin phép cáo từ.” Nhanh chóng từ chối, Nhiễm Tịch vừa định xoay người đi thì bị người cản lại. Nhược Hy bên cạnh nhanh chóng che lại Nhiễm Tịch bảo vệ phía sao.
“ Thái tử thỉnh tự trọng “ nhược Hy lạnh lùng cảnh cáo Lâm Dương Hà
“ Ta...ta “ Lâm Dương Hà cả buổi chẳng nói được nguyên câu, không biết vì điều gì mà hắn lại muốn ngăn lại Nhiễm tịch không muốn nàng đi.
“Ở đây có chuyện gì?” Một giọng nói lạnh nhạt vang lên. Nghe được giọng nói quen thuộc Nhiễm Tịch nhanh chóng xoay đầu tìm kiếm, chẳng bao lâu nàng thấy được sau lưng xe ngựa của Lâm dương Hà là một con xe ngựa màu tím mành che thượng hạn được gắn hạt lưu ly, đang dần dần đến gần.
Người trên xe bước xuống, khuôn mặt xinh đẹp có vài phần tà mị, góc nghiên rõ ràng tuấn dật, một bộ trường bào màu đen bên trên còn được thêu hình rỗng linh động, tóc được cố định bởi tử trâm nhìn không giận mà uy khí thế.