Thí Thiên Đao

Chương 1935: Chương 1935: Tinh Quang Sát (1)




Ánh mắt của Sở Mặc, vượt qua tinh hà vô tận, ngừng lại ở một bóng hình.

Bóng hình kia, vốn đang điên cuồng chém giết tu sĩ, trong giây phú Sở Mặc nhìn hắn, như co cảm giác, trực tiếp quay đầu lại. Cách nhau một tinh hà vô tận, hắn cùng Sở Mặc đối nghịch nhìn nhau.

Bốn ánh mắt, đối đầu trong hư không, giống như bốn đạo thần quang, đan vào lẫn nhau, trong hư không vô tận, bộc phát ra một cổ khí tức dao động kinh khủng, dao động này, trực tiếp kinh động tất cả mọi người trên chiến trường. Đại quân La Thiên hoàng tộc bên kia lá cờ nhìn thấy chỗ sâu củ vũ trụ xa xôi, nhất thời hưng phấn.

- Viện quân của chúng ta đến rồi!

- Người chúng ta đến rồi!

- Đó là công chúa!

- Còn có Khải Hoàn đại thánh!

Tu sĩ La Thiên hoàng tộc bên Thiên Giới Hải nơi này từng người đều kích động lên, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới vậy mà sẽ có viện quân tới nơi này. Đám chiến sĩ hoàng tộc trung thành này đã từng cho rằng xác mình sẽ chìm trong Thiên Giới Hải.

Cho dù như vậy, bọn họ cũng không hối hận. Bởi vì bọn họ là vì hoàng tộc mà cống hiến sinh mạng của mình.

Nhưng trong giây phút khi nhìn thấy viện quân chạy đến, tất cả mọi người vẫn cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt.

Hoàng tộc không có vứt bỏ chúng ta, không có bỏ rơi chúng ta!

- Giết!

Một tướng quân hoàng tộc thánh nhân cảnh, vung trường kích trong tay lên, phát ra tiếng gầm kinh thiên.

- Giết!

Tất cả chiến sĩ hoàng tộc, trên người đều bộc phát ra sát ý kinh thiên, vốn thân thể mệt mỏi không chịu nổi, lần nữa đổi thành sức sống sinh cơ vô tận. Như lang như hổ hướng về kẻ địch.

Đám chiến sĩ Hoàng tộc sau lưng Sở Mặc, dưới sự dẫn dắt của Cơ Khải Hoàn đại thánh hoàng tộc thế hệ trước, không nói hai lời, không chút do dự đánh về phía chiến trường chính hư không xa xôi!

Cơ Thanh Vũ cùng Sở Thiên Cơ cũng đồng thời dẫn theo đại quân đánh tới.

Bên người Sở Mặc, rất nhanh cũng chỉ còn lại có con Công Kê.

Từ khi đi theo Sở Mặc, con Công Kê trở nên rất yên lặng, vũ trụ xa lạ, hoàn toàn khác Viêm Hoàng đại vực, có quá nhiều điều nó chưa quen, cần thời gian để nhận biết.

Nhưng đây cũng không phải là nguyên do con Công Kê trầm mặc, nó ở trong vũ trụ La Thiên Tiên vực, từ đầu đến cuối đều cảm giác được tựa hồ có thanh âm đang kêu gọi nó.

Loại cảm giác này rất quỷ dị, nó thậm chí không nhắc tới với Sở Mặc.

Sau khi đi tới nơi thiên giới hải này, loại cảm giác này trong lòng con Công Kê, ngày càng mãnh liệt. Thanh âm kia tựa hồ càng ngày càng rõ ràng, có một cổ sợ hãi, tự trong máu nó thức tỉnh.

Đó là loại kêu gọi đến từ đồng tộc!

Con Công Kê rốt cuộc hiểu rõ cảm giác kì lạ từ sau khi bước vào La Thiên Tiên vực là đến từ phương nào.

Dưới đáy biển này!

Lúc này, Sở Mặc cùng tu sĩ ở một đầu khác tinh hà xa xôi kia, vẫn đang trong trạng thái đối đầuì

Hai người cũng không thấy đại quân song phương chém giết, đối phương thậm chí vốn không có để ý những tu sĩ của Hắc Ngư tộc cùng với Thiên Giới Hải Cổ tông, dưới sự tháo chạy của ở hai đại quân kẹp chặt tấn công của đại quân La Thiên hoàng tộc. Trong mắt của gã, chỉ còn lại một mình Sở Mặc.

Sở Mặc từ trên người người này cảm nhận được một cổ khí tức cực kỳ kinh khủng, khí tức này, giống như là một con cổ thú ẩn núp tỉ tỉ năm vậy!

Cho dù bất động, cũng làm người ta cảm thấy sợ hãi.

Sở Mặc lần nữa hồi tưởng lại cảnh tượng lúc mới đến đây, đối phương ở đó chém chết chiến sĩ hoàng tộc, trong lòng cũng không khỏi hơi run lên. Lúc trước trong chiến đấu, người này xa không có lấy ra thực lực thật sự để chiến đấu.

Hắn mặc dù tung hoành giết địch, nhưng lại hoàn toàn không có nghiêm túc.

- Ngươi chính là Sở Mặc?

Dao động thần niệm lạnh như băng của thanh niên kia truyền tới.

- Là ta.

Sở Mặc lạnh lùng đáp lại giống vậy.

- Bổn tôn Chung Đỉnh, Chung Thánh bị ngươi đánh chết, là hậu nhân bổn tôn. Chung Thành bại trong tay ngươi lên, cũng là hậu nhân bổn tôn.

Cặp mắt Chung Đỉnh bắn ra thần quang, tràn đầy sự tức giận.

- Ồ.

Sở Mặc mặt không cảm giác đáp một tiếng.

- Ngươi không muốn nói chút gì?

Chung Đỉnh bị phản ứng Sở Mặc làm cho uất ức khó dằn.

- Nói gì? Nói hậu nhân ngươi làm sao ngu xuẩn như vậy?

Sở Măc nhìn Chung Đỉnh ở tinh hà xa xôi bên kia, nhàn nhạt nói:

- Hay là nói xin ngươi đại nhân đại lượng, ngàn vạn lần chớ trách ta chặt con cháu đời sau ngươi?

- Tiểu súc sinh, ngươi tự tìm cái chết!

Chung Đỉnh ở tinh hà bên kia rốt cuộc đã nổi giận, tiểu tử này nói chuyện quá tổn thương rồi!

Thân hình của hắn, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, một khắc sau, một đạo trường vực đáng sợ trực tiếp xuất hiện ở phía trên đỉnh đầu Sở Mặc. Thân thể Chung Đỉnh, trong nháy mắt trở nên vô cùng to lớn!

Cao hơn mười ngàn trượng, đỉnh thiên lập địa, một cái chân to như là ngọn núi, hướng về Sở Mặc hung hăng đạp xuống.

- Đi chết đi cho ta!

Tràng vực hư không quanh mình, lập tức trở nên vô cùng sềnh sệt, Sở Mặc ngay cả là muốn nhúc nhích một chút, cũng trở nên tương đối khó khăn.

Đây là một cường giả tương đối đáng sợ!

Mặc dù còn chưa đạt tới tiêu chuẩn của tồn tại vô thượng, nhưng cũng đã chênh lệch không xa.

Chung Đỉnh, là cổ tổ Chung gia. Mặc dù nhìn qua rất trẻ tuổi, nhưng là một đại năng thế hệ trước sống rất lâu rất lâu. Trước trận chiến của cha con Chung Thành cùng Chung Thánh, y biết, nhưng lại không coi ra gì. Với cái nhìn của y, do bên trong La Thiên hoàng tộc suy thoái sa sút, không có ai làm được gì cha con Chung Thành cùng Chung Thánh!

Càng không nói, là dòng ngoài của hai hoàng tộc.

Nhưng lại không ngờ rằng, chỉ có một thanh niên trẻ tuổi như Sở Mặc ra sân, liền đánh chết Chung Thánh, lớp thiên kiêu trẻ tuổi của Chung gia, một đao chặt đại thánh Chung Thành. Lấy một chọi hai, hoàng tộc toàn thắng!

Cái này làm cho Chung Đỉnh trực tiếp nhớ cái tên Sở Mặc, đồng thời đối với thống hận với La Thiên hoàng tộc, cũng càng ngày càng thêm mãnh liệt.

Lần này Thiên Giới Hải bên này, hắn là chủ động tới trợ giúp. Chính là muốn đả kích La Thiên hoàng tộc.

Không ngờ tới ở nơi này lại gặp được Sở Mặc, đối với Chung Đỉnh mà nói, vậy thì thật là tốt. . . cứ trực tiếp giết Sở Mặc là được!

Đối mặt Chung Đỉnh loại không che giấu chút phương thức trấn áp nào, Sở Mặc mặc dù không có tức giận, nhưng trong mắt vẫn thoáng qua vẻ lạnh như băng. Hắn có thể một đao chém lên, bức đối phương dời chân đi. Nhưng y không làm như vậy, y chỉ là biến mất ở nơi đó.

Sau đó trong nháy mắt vận hành rất nhiều loại đạo, các đạo đài trong thân thể, đều ầm ầm vang dội!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.