Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Chương 53: Chương 53: Ăn hết thuốc rồi




- Viện trưởng nói có lý.

- Nguyên Long Thôn Tượng thì sao? Có thể nuốt được voi là phải có một chút bản sự, nhưng có thể tiêu hóa, mới là vương đạo.

- Tham lam rắn nuốt voi, không phải hắn muốn nuốt à? Vậy chúng ta chủ động xuất kích, truyền tất cả lực lượng vào, xem hắn có thể chịu được không, không chống đỡ được thì tất nhiên tới lúc đó sẽ buông chúng ta ra.

Mọi người vốn bị Nguyên Long Thôn Tượng kéo cho không thể đào thoát, nghe xong lời nói của Lục Minh Nhung, đều thở phào, ai nấy lại khôi phục tự tin.

Tu luyện giả thiên phú có cao tới đâu, Nguyên Trì có rộng lớn tới mấy, đều có cực hạn, có thể hấp thu nguyên khí, dẫn tới dị tượng Thôn Nhiếp Nguyên Long, đích xác rất cường đại, nhưng... So với lực lượng của bọn họ truyền vào cũng coi như là hết mức rồi.

Loại cao thủ cấp bậc như bọn họ, mỗi một vị đều tu luyện ít nhất ba mươi năm, mỗi ngày ít nhất hấp thu 50 đạo nguyên khí, cho dù ở giữa có hao tổn, cùng với thời gian chuyển dời, số lượng nhiều, cũng có thể nói là khủng bố, lực lượng toàn thân phóng thích, mặc dù không nói có thể di sơn đảo hải, nhưng cũng có thể làm chấn động cả tòa Bạch Nham Thành.

Cường giả như vậy, mấu chốt còn là mười bốn người... Còn không trấn áp được một tên gia hỏa vừa đột phá, thực sự có thể tự sát được rồi.

- Ta cho ngươi nuốt, nuốt chết ngươi luôn.

Hiểu được điểm này, mười bốn vị cao thủ bọn Lục Minh Nhung, Vu Vân Châu không khống chế lực lượng nữa, cũng không lùi về, ngược lại gia tốc vận chuyển lực lượng trong cơ thể, điên cuồng trút vào trong cơ thể chín nguyên long.

Ầm!

Hấp thu được nhiều lực lượng như vậy, chín nguyên long lập tức trở nên bành trướng, to ra gấp đôi, lấp lánh kim quang, dường như tùy thời sẽ phá không bay lên.

...

- Quả nhiên có thể.

Nhìn thấy nguyên khí lúc trước khiến hắn kiêng kị không thôi, dưới sự đốt cháy của lò luyện Huyền hoàng chi khí, thuế biến thành từng đạo lực lượng tinh thuần, tràn ngập toàn bộ Huyền giới, Trương Huyền kích động tới mắt sáng rực.

Huyền giới lúc trước, cũng có thể hấp thu nguyên khí, nhưng đều là từng đạo, hiệu suất không cao, mà hiện tại, tốc độ sắp tiếp cận chục lần, trăm lần!

- Có điều. . . Có vẻ như vẫn hơi chậm.

Ngẩng đầu nhìn, từng đạo nguyên khí giống như giọt mưa rơi vào trong lò luyện, lập tức được chuyển hóa thành lực lượng tinh thuần, rơi xuống đất, tốc độ là nhanh hơn người bình thường hấp thu, nhưng... Huyền giới thật sự quá rộng lớn!

Nếu dùng tốc độ như vậy để hấp thu, muốn rót đầy toàn bộ thế giới, đạt tới Súc Lực cảnh đỉnh phong, không tới nửa tháng cũng ít nhất cần mười ngày...

- Thiên Mệnh Nguyên Lực chính là Mệnh Bàn phát ra, chung quanh lại đều là tu luyện giả, không dám ra sức hấp thu, nhưng đây là tàng thư khố, lại thêm nguyên khí chảy vô cùng vô tận, chắc có thể tùy ý hấp thu, không cần cố kỵ nữa.

Suy tư một chút, Trương Huyền thầm gật đầu.

Lúc này ý thức của hắn, đang đắm chìm trong Huyền giới, khống chế lò luyện của Huyền hoàng chi khí, không thể trở lại thân thể, nhưng tàng thư khố vô cùng an toàn, lại thêm khắp nơi đều là nguyên khí, chỉ dựa vào thực lực gà mờ như hắn, dùng hết toàn lực hấp thu, chắc cũng sẽ không bị người ta phát hiện...

Nghĩ tới đây, không quá do dự, Huyền giới ầm ầm chấn động, hóa thành chín hố đen, đồng thời điên cuồng cắn nuốt nguyên khí trong không trung.

- Ừ, quả nhiên nhanh hơn không ít...

Thấy tốc độ lại đề thăng tám lần, Trương Huyền hơi kích động.

Lúc trước cần hơn mười ngày, mà hiện tại, chắc hơn một ngày là có thể thành công.

Hơn một ngày từ Súc Lực cảnh sơ kỳ, đột phá đến đỉnh phong. . .

- Tuy vẫn hơi chậm, nhưng... Chấp nhận vậy...

Nghiên cứu cả nửa ngày, không có phương pháp nhanh hơn, Trương Huyền không khỏi thở dài.

Lúc trước khi ở Danh Sư Đại Lục, một cấp bậc nhỏ, bình thường hai canh giờ là có thể thành công đột phá, lúc nhanh, trong vòng nửa canh giờ cũng có thể hoàn thành, mà ở đây, lại cần hơn một ngày. . . Quả nhiên tu luyện ở Nguyên Thế Giới mà khó khăn hơn trước kia rất nhiều.

Có điều, tuy tu luyện chậm, chỗ dung nạp lực lượng lại là tiểu thế giới, chân lực vô cùng vô tận, cũng hùng hậu hơn lúc ở Danh Sư Đại Lục không biết bao nhiêu lần, vì vậy, cũng không tính là lãng phí công phu vô ích.

- Về chỗ ở tiếp tục, một mực ở tàng thư khố vẫn có nguy hiểm bị phát hiện.

Hấp thu nguyên khí một lúc, cảm thấy lực lượng đã ổn định, Trương Huyền đang định rời khỏi tàng thư khố, cảm thấy chín hố đen phía trên lập tức trở nên bành trướng, biến thành màu vàng nhạt, tức khắc, vô số nguyên khí tinh thuần rơi xuống.

Nếu nói tốc độ hấp thu nguyên khí vừa rồi là mưa to, vậy hiện tại chính là sóng thần.

Hơn nữa còn là loại vô số thủy triều không ngừng trút vào bên trong.

- Đây là thế nào vậy?

Trương Huyền trợn to mắt.

Đây là mình cảm thấy hấp thu quá chậm, thành ý cảm động thiên đạo, trực tiếp truyền lực lượng cho mình à? Nếu không, vì sao lại có nhiều nguyên khí tinh thuần như vậy, một đợt tiếp nổi một đợt, giống như không có chừng mực vậy.

- Trước tiên mặc kệ, hấp thu xong rồi tính.

Biết nguyên khí hàng lâm quá nhanh, phải dựa vào nhiều Huyền hoàng chi khí hơn để thuế biến thành lò luyện, Trương Huyền không có thời gian nghĩ nhiều, tinh thần cũng không thể trở về nhục thân, đành phải liều mạng thối luyện, liều mạng hấp thu.

May mà hắn có một thế giới, Huyền hoàng chi khí đủ, nếu không, người bình thường đúng là không ứng phó được.

...

Trương Huyền ở bên trong Huyền giới, tay chân luống cuống luyện hóa nguyên khí tuôn ra, trong tàng thư khố, mười bốn vị cường giả đỉnh cấp của Bạch Nham Học Viện, lúc này lại không còn vẻ tự tin vừa rồi, mà là ai nấy sắc mặt trắng bệch, muốn hộc máu.

- Viện trưởng, lực lượng trong cơ thể ta đã sắp tiêu hao hết, không chống đỡ được nữa rồi...

Ngũ trưởng lão Trần Kim Lâm quát khẽ một tiếng.

Tu vi của hắn ở trong mọi người vốn không được tính là xuất sắc, kiên trì nửa canh giờ đã thấy đáy rồi.

- Ta cũng sắp không được rồi...

Ngô Lưu Vân cười khổ.

Vốn tưởng rằng là “Một ngón tay độ nửa hồ nước”, chỉ cần mọi người liên thủ, tất nhiên có thể khiến tên gia hỏa trước mắt no chết... Kết quả, đối phương không sao, bọn họ lại không chống đỡ được.

Tên gia hỏa trước mắt, giống như cái động không đáy, nhiều lực lượng tới mấy không thể rót đầy.

- Uống thuốc đi! Các ngươi chắc cũng có dược vật khôi phục lực lượng... Đừng keo kiệt.

Thanh âm của Lục Minh Nhung run run, cũng cắn chặt răng.

Cho dù thực lực của hắn là đứng đầu trong mọi người, nhưng đối phương hấp thu lực lượng của hắn cũng nhiều hơn, cũng đã đến mức tràn ngập nguy cơ.

- Được.

Bị Nguyên Long Thôn Tượng giữ chặt, muốn chạy cũng không được, đối với bọn họ mà nói, nếu không muốn chết, cũng chỉ có thể không dừng cắn thuốc.

Giãy giụa lấy ra viên thuốc, để vào trong miệng.

Trong chốc lát, Nguyên Trì khô héo lại khôi phục một chút lực lượng, mọi người tiếp tục truyền vào trong nguyên khí cự long trước mắt.

Vừa rồi mọi người đều cảm thấy, mười bốn vị cao thủ không ngừng cắn nuốt, cho dù đối phương là Nguyên Trì thánh phẩm, cũng sẽ tới lúc không chịu nổi, chủ động bại trận.

Nhưng nằm mơ cũng không ngờ, bại trước là bọn họ...

Lúc trước còn cảm thấy, khiến đối phương cắn nuốt đủ, hiện tại ngẫm lại, hay là thôi đi... Đừng nuốt là, là chúng ta ngây thơ!

Lúc trước cảm thấy, “Cho ngươi nuốt, nuốt chết thì thôi”, trên thực tế người ta đích xác là nuốt không chết, nhưng có thể nuốt chết chúng ta.

Các loại cảm xúc cổ quái xộc lên trong đầu mọi người, lại không biết qua bao lâu, ngay cả viện trưởng Lục Minh Nhung cũng cảm thấy da đầu ngứa ran, khi sắp không kiên trì được, thanh âm run rẩy của Hà Cầm trưởng lão vang lên.

- Thuốc của ta... Toàn bộ đều ăn hết rồi! Hắn. . . Vẫn đang hút sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.