Bạch Nham Học Viện, diễn võ trường.
Người đông nghìn nghịt.
Mạc Nhan Tuyết, Dư Tiểu Ngư ngồi ngay ngắn trong đám người, Trương Huyền theo sát đằng sau.
Chính giữa diễn võ trường là một lôi đài hình tròn, đường kính khoảng ba mươi mét, cột hình chữ nhật to lớn dựng sừng sững ở chung quanh, mỗi một cây đều vượt quá năm mươi mét, nối thẳng tới bầu trời, nhìn từ xa, giống như chín con cự long đang bay lên.
- Đây chính là Cửu Long Trụ của học viện, sau khi Nguyên Trì Bình Trắc bắt đầu, Phó viện trưởng sẽ dựa vào Mệnh Bàn, dẫn tới Thiên Mệnh Nguyên Lực, tiến hành kiểm tra đối với học sinh, có thể lưu lại một đạo nguyên lực, chính là Nguyên Trì cửu phẩm, hai đạo là bát phẩm, bốn đạo là thất phẩm, tám đạo là lục phẩm. . . Đề thăng mỗi một phẩm, đều sẽ gấp đôi cái trước, cứ vậy mà loại suy, đạt tới nhất phẩm, đủ có thể lưu lại 256 đạo nguyên lực, vừa bắt đầu đã có thiên phú vô địch.
Sợ muội muội không hiểu, Dư Phong vừa chỉ vừa giải thích:
- Đương nhiên, yêu cầu của Bạch Nham Học Viện không cao, chỉ cần đạt tới cửu phẩm sẽ được nhận làm học sinh.
Lúc trước Mạc Nhan Tuyết, Dư Tiểu Ngư chắc đã từng nghe qua những cái này, giờ nghe lại, không cảm thấy kỳ quái, Trương Huyền lại nghe mà vô cùng mới mẻ.
Tu luyện giả của Nguyên Thế Giới, giống như lúc trước suy đoán, cần hấp thu nguyên khí mới có thể trở nên mạnh hơn, so sánh Nguyên Trì với đan điền, lực lượng dung nạp càng nhiều, thành tựu sau này tất nhiên cũng lại càng cao.
- Nguyên Võ Giả cũng gọi là Nguyên Trì cảnh, tổng cộng có chín trọng, phân biệt là: Cảm ứng, tầm trì, súc lực, thể phách, cân mô, tạng phủ, ngọc cốt, thần hồn, pháp tướng! Có thể tới tham gia khảo hạch, đều là tìm được Nguyên Trì, cũng mở thành công, nói cách khác, đều đạt tới Nguyên Trì nhị trọng cảnh.
Cùng với Dư Phong giải thích càng nhiều, Trương Huyền lại càng hiểu rõ hơn về cơ cấu lực lượng của thế giới này.
Có chút tương tự với võ đạo cửu trọng trên Danh Sư Đại Lục, chỉ có điều linh khí biến thành nguyên khí, lực lượng mạnh hơn, uy lực cao hơn.
Không nói khác, Nguyên Võ Giả trải qua thối luyện nguyên khí, tùy tiện lấy ra một người ném tới Thần giới, Đế Tôn giống như Khổng Sư, đều sẽ bị xé nát dễ dàng, không thể ngăn cản.
Đây là sự đáng sợ của nguyên khí.
So sánh Nguyên Thế Giới là Khắc Tinh, Thần giới chính là địa cầu, Khắc Lạp Khắc ở tinh cầu của mình là rất bình thường, nhưng đến nơi sau, chính là tồn tại vô địch.
- Phó viện trưởng Bạch Nham Học Viện Vu Vân Châu, chính là một vị Nguyên Trì thất trọng, Nguyên Võ Giả cấp bậc Ngọc Cốt, lực lượng mạnh tới khiến người ta lạnh lòng.
Ánh mắt Dư Phong lộ ra vẻ sùng bái.
Thực lực của Vu phó viện trưởng, so với phụ thân thành chủ của hắn cũng chỉ yếu hơn, một chút, ở toàn bộ Bạch Nham Thành đều được coi là đỉnh cấp.
- Bắt đầu kiểm tra Nguyên Trì, mời học sinh được gọi tên lên lôi đài...
Đúng lúc này, trên đài cao, một tiếng hô vang vọng toàn bộ diễn võ trường, Trương Huyền ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy một lão giả khoảng năm mươi tuổi, đứng ở giữa sân khấu, trong tay đỡ một khay tròn to bằng quả bóng đá.
Phó viện trưởng Vu Vân Châu.
Vị Vu phó viện trưởng này, mặc y phục màu xanh xám, dù không phóng thích lực lượng, vẫn tạo cho người ta một loại cảm giác cương mãnh hữu lực, vô kiên bất tồi, có thể kết luận, cho dù đốt cháy hết tân thế giới, cũng rất khó chống lại hắn.
- Liễu Vĩnh Huy, Mạnh Tân Tân, Viên Hạo Tường. . .
Cùng với tiếng hô, từng học sinh bước nhanh tới lôi đài ở chính giữa, Mạc Nhan Tuyết, Dư Tiểu Ngư vừa hay cũng nằm trong danh sách nhóm đầu tiên.
- Đi theo xem thử, tuy Cửu Long Trụ có thể khóa đại bộ phận Thiên Mệnh Nguyên Lực, lại vẫn sẽ có một bộ phận tản ra, nếu có thể thừa cơ hấp thu, sẽ có ích vô cùng.
Mỉm cười, Dư Phong cũng đứng lên.
Cho dù tên gia hỏa này chỉ là mã phu, nhưng vừa rồi lại thực sự giúp muội muội, làm ca ca tất nhiên không thể quá keo kiệt.
- Vâng.
Trương Huyền gật đầu, theo sát phía sau đi tới đài cao.
Lúc này, cạnh Cửu Long Trụ đã đứng đầy người, xem ra loại cơ duyên này, mọi người đều biết, chẳng trách một lần kiểm tra đơn giản, ngay cả lão sinh cũng tới nhiều như vậy.
- Dư thiếu gia, nguyên khí và Thiên Mệnh Nguyên Lực vừa rồi ngươi nói có khác biệt gì?
Đi tới trước một cây cột ngồi xuống, Trương Huyền tò mò hỏi.
Nguyên khí thì đã sớm nghe nói, Thiên Mệnh Nguyên Lực lại vẫn là lần đầu tiên.
Dư Phong giải thích:
- Nguyên khí chính là vạn vật chi nguyên, lực lượng cuồng bạo, cho dù mở Nguyên Trì, cũng không dám tùy tiện hấp thu! Thiên Mệnh Nguyên Lực, lai lịch cụ thể thì ta không rõ, là một loại vật phẩm đặc thù Thiên Mệnh Điện bán ra, có thể thích ứng với thể chất của mỗi người, hấp thu vào trong cơ thể, dùng để ôn dưỡng Nguyên Trì vừa sinh ra, là thích hợp nhất.
- Ta chưa từng tu luyện, cũng không biết công pháp là gì, sợ rằng không thể hấp thu...
Hiểu được, Trương Huyền hơi xấu hổ mở miệng.
Dư Phong mỉm cười:
- Không cần khẩn trương, Thiên Mệnh Nguyên Lực không nóng nảy như nguyên khí, cho dù không thể tu luyện, cũng có thể hấp thu, chỉ là tốc độ rất chậm mà thôi! Yên tâm, khẳng định sẽ có lợi đối với ngươi. Đương nhiên, thứ này cũng không thể hút nhiều, cảm thấy không chịu nổi thì trực tiếp rời khỏi, nếu không, tham nhiều ăn không tiêu, ngược lại sẽ mang đến tổn thương.
- Vâng.
Trương Huyền gật đầu, không hỏi nhiều nữa.
Khi hai người đang nói chuyện, trên đài cao đã ngồi đầy học sinh, đông nghìn nghịt, không dưới mấy ngàn.
- Lát nữa sau khi Thiên Mệnh Nguyên Lực hàng lâm, Nguyên Trì của các ngươi có thể hấp thu được bao nhiêu, đều sẽ biểu hiện trên chín trên long, đến lúc đó, bản thân có loại thiên phú nào, có thể thoải mái biết của...
Vu Vân Châu phó viện trưởng giải thích.
Mọi người gật đầu, đồng loạt nhìn về phía chín cây cột, Trương Huyền cũng nhìn tới, chỉ chốc lát đã tìm được tên của Dư Tiểu Ngư và đại tiểu thư Mạc Nhan Tuyết, tên của Liễu Minh Nguyệt cũng ở cách không xa.
Tìm một vòng, Trương Huyền hơi khó hiểu:
- Dư thiếu, sao không có tên của ngươi?
- Nguyên Trì Bình Trắc là nhằm vào tân sinh, tên là mấy ngày trước lúc báo danh được đưa vào, sớm đã thẩm tra kỹ thân phận. . . Những người như chúng ta chỉ là ăn chực ở bên ngoài, sao có thể có tên...
Dư Phong cười nói.
Trương Huyền giật mình.
- Bắt đầu.
Dặn dò xong tất cả những gì cần dặn dò, Vu phó viện trưởng không nhiều lời, Mệnh Bàn trong tay ném mạnh lên không trung, trong chớp mắt, khay tròn đã đi tới vị trí giữa chín cây cột, quay tròn, phóng thích chín tia sáng thẳng tắp.
Tia sáng nối với chín cây cột, giống như là bị thứ gì đó kêu gọi, trên bầu trời lập tức xuất hiện vô số đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực, hóa thành từng đạo ánh sáng chói mắt, bắn thẳng về phía các học sinh trên lôi đài.
- Bắt đầu.
Đám người Dư Tiểu Ngư, Mạc Nhan Tuyết không nói nữa, đều nhắm mắt, thả trống thân thể, tiếp dẫn nguyên lực giáng lâm.
Dư Phong cũng nhắm hai mắt lại.
Trương Huyền không vội, mà là dùng tinh thần cảm tri nguyên lực từ Cửu Long Trụ tản ra.
Mặc dù không biết phương pháp tu luyện, nhưng thân là Nhất giới chi chủ, kiến thức rộng rãi, ứng đối với lực lượng thế nào, vẫn có rất nhiều thủ đoạn, tinh thần tập trung cao độ, quả nhiên nhìn thấy từng đạo lực lượng tinh thuần tản ra xung quanh thân thể
- Hấp thu một đạo thử xem...
Tinh thần lực hóa thành xúc tu, vươn về phía một tia Thiên Mệnh Nguyên Lực, thoải mái kéo vào trong cơ thể.
Vừa định khống chế đối phương chạy khắp toàn thân, thử xem có thể giảm bớt thương thế không, hóa thành cho mình dùng không, trong lòng Trương Huyền run lên, đột nhiên sửng sốt.
Chỉ thấy Thiên Mệnh Nguyên Lực vừa bị bắt vào trong cơ thể, trong chớp mắt đã chui vào Thiên Đạo Đồ Thư Quán trong đầu, thứ này bị nguyên khí áp chế, cùng với kim thủ chỉ (bàn tay vàng) hắn một đường đi tới, đột nhiên phóng thích ánh sáng, âm thành như hoàng chung đại lữ (chuông lớn) ầm ầm nổ tung trong đầu.
- Thiên địa bất nhân, coi vạn vật như chó rơm.
- Nhật nguyệt tròn dẹt, thiên địa hữu khuyết...
Ầm!
Khoảnh khắc đó, Trương Huyền cảm thấy mình lại xuất hiện trong Thiên Đạo Đồ Thư Quán, vô số giá sách san sát, các loại thư tịch nhiều vô cùng vô tận, nhìn không thấy cuối.
Hấp thu một tia Thiên Mệnh Nguyên Lực... Thiên Đạo Đồ Thư Quán một mực không thể sử dụng lúc này không ngờ lại trực tiếp được kích hoạt.