- Thế này rốt cuộc là sao?
Đứng ở sảnh đọc sách hào hùng giữa đồ thư quán, nhìn từng tầng thư tịch quen thuộc chung quanh, Trương Huyền cảm xúc cuồn cuộn.
Trận đánh cuối cùng, để phòng ngừa Thần giới sụp đổ, hắn tế ra đồ thư quán trong đầu, bổ toàn thiên đạo, tòa trước mắt này, là sau khi sáng tạo tân thế giới, dựa vào đại pháp lực một lần nữa ngưng luyện thành, ẩn chứa ba loại lực lượng là thiên đạo hữu khuyết, thiên đạo hữu tự, cùng với thiên đạo tự nhiên, là pháp bảo nghịch thiên triệt để trọn vẹn thuộc về mình.
Trừ có thể nhìn thấu chỗ thiếu hụt ra, còn có vô số công hiệu nắm giữ lực lượng, thôi diễn công pháp, tạo hóa ngũ hành, ổn định tự nhiên.
Chỉ có điều... Thiên đạo này, là của tân thế giới chứ không phải Nguyên Thế Giới.
Chính vì vậy, tới đây liền bị áp chế không thể sử dụng, không ngờ chỉ hấp thu một tia Thiên Mệnh Nguyên Lực, đã lại khôi phục.
Chẳng lẽ. . . Thiên Mệnh Nguyên Lực, là cầu nối câu thông giữa Thiên Đạo Đồ Thư Quán và thiên đạo của Nguyên Thế Giới à?
Chỉ cần không ngừng hấp thu, liền có thể treo đầu dê bán thịt chó, dùng thiên đạo của tân thế giới thay thế Nguyên Thế Giới?
Nếu thực sự như vậy, đúng là quá nghịch thiên.
Cố nén kích động, Trương Huyền vẫy tay một cái, một quyển thư tịch chậm rãi bay tới, hạ xuống lòng bàn tay, nhẹ nhàng mở ra, cúi đầu nhìn.
Chữ viết mơ hồ không rõ, giống như trăng rằm trong nước, ngắm hoa trong gương, không thể nhìn rõ.
- Chắc là Thiên Mệnh Nguyên Lực hấp thu không đủ.
Trương Huyền thầm đoán trong lòng.
Tinh thần khẽ động, xúc tu Hồn lực ngưng tụ thành lại thò về phía nguyên khí trước mắt đang tản ra.
Nhiều người như vậy đều đang hấp thu, trên Cửu Long Trụ lại không có tên của hắn, hút nhiều hút ít, căn bản không ai biết.
Rầm!
Một đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực thuận theo mi tâm tiến vào đồ thư quán, tức khắc trước mắt giống như được thắp lên một ngọn đèn chân không to lớn, chỗ trống trải, biến thành vô cùng chói mắt, Trương Huyền lại cúi đầu, chữ viết trên thư tịch quả nhiên rõ hơn không ít.
- Xem ra suy đoán là đúng rồi, loại Thiên Mệnh Nguyên Lực này, đích xác có thể khiến đồ thư quán câu thông với thiên đạo của Nguyên Thế Giới.
Tinh thần Trương Huyền chấn động.
Lúc trước vẫn nghĩ, chỉ dựa vào bản thân, cho dù là Nhất giới chi chủ, cũng rất khó quật khởi nhanh chóng, hiện tại có Thiên Đạo Đồ Thư Quán để dùng, còn làm mã phu gì nữa, đương nhiên phải làm Vạn Thế Chi Sư rồi.
Cái gì? Thế giới này không có?
Vậy hắn chính là người đầu tiên.
Sẽ làm như Khổng Sư năm đó, chế định trật tự mới, chưởng quản vạn thế chi đạo.
Trong lòng có mục tiêu, Trương Huyền cố nén kích động, khống chế lực lượng, cấp tốc hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực tản ra trước mắt.
Từng đạo lực lượng tinh thuần ùa vào mi tâm hóa thành chất bổ, Thiên Đạo Đồ Thư Quán đã yên lặng được những lực lượng này gia trì, đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, dần dần thích ứng với Nguyên Thế Giới, cũng dung hợp thành một bộ phận trong đó.
Tuy chỉ là kết nối bước đầu, nhưng cũng chẳng khác nào diễn hóa ra năng lực vô cùng, có thể sử dụng dễ dàng.
Cùng với thư tịch trong đồ thư quán càng lúc càng rõ ràng, Thiên Mệnh Nguyên Lực tản tới cũng bị hấp thu càng lúc càng nhiều.
Hai đạo!
Ba đạo!
Mười đạo!
Trăm đạo.
...
Đối với Nguyên Võ Giả mà nói, muốn dung hợp Thiên Mệnh Nguyên Lực, đầu tiên phải xem kích thước của Nguyên Trì, Nguyên Trì không đủ, có muốn hấp thu cũng bất lực, giống như ăn cơm, dạ dày không đủ lớn, đồ ăn có ngon tới mấy cũng không ăn hết được.
Nguyên Trì có hạn, nhưng. . . Thiên Đạo Đồ Thư Quán là vô hạn.
Hấp thu hơn trăm đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực, vẫn là như muối bỏ biển, giống như một mảng hải dương khô cạn, được đổ vào một chậu nước, là mang tới một chút tác dụng, khiến mấy trăm quyển sách biến thành rõ ràng, nhưng so với cả đồ thư quán mà nói thì tác dụng cực kỳ bé nhỏ.
Có điều, chỉ cần có nước chảy vào, vực sâu có lớn tới mấy cũng sẽ bị lấp đầy.
- Nhìn những Thiên Mệnh Nguyên Lực này, có thể giúp ta mở Nguyên Trì, cũng chữa khỏi thương thế trên thân thể...
Lực lượng phản phệ năm ngày trước, khiến hắn bị thương rất nặng, nếu không phải dung hợp Bất Tử Lực Lượng của Tiểu Hoàng Kê, đừng nói là nuôi ngựa, đi đường cũng khó khăn.
Khống chế Thiên Mệnh Nguyên Lực, một bộ phận tiến vào đồ thư quán, một bộ phận thì chạy dọc theo kinh mạch.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán có thể sử dụng, chỉ là niềm vui bất ngờ, trước mắt phải làm vẫn là tu luyện, một lần nữa khôi phục thực lực, nếu vậy thì không cần một mực nhún nhường nữa.
Thiên Mệnh Nguyên Lực quả nhiên bình thản hơn nguyên khí rất nhiều, chảy trong cơ thể, không hề tạo thành thương tổn, nhưng cũng không thể sửa chữa phục hồi thương thế, quan trọng hơn là vòng một vòng lớn, cái gọi là Nguyên Trì lại ngay cả cái bóng cũng không tìm được.
Chẳng lẽ. . .
Là người từ ngoài đến, thể chất khác với người khác, không có Nguyên Trì?
Không thể nào!
- Xem ra vẫn phải học tập công pháp rồi...
Lại thí nghiệm mấy lần, phát hiện đích xác không tìm thấy, Trương Huyền đành phải ngừng ý định tiếp tục tìm kiếm.
Không biết phương pháp tìm kiếm Nguyên Trì, không có bí tịch, chỉ dựa vào lan man không có mục đích như vậy, đích xác không phải lựa chọn tốt nhất.
- Thôi, trước tiên cứ hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực vào đồ thư quán đã.
Thân thể không thể dung nạp, cũng không thể lãng phí cơ duyên vất vả lắm mới có được, tinh thần của Trương Huyền lại tập trung, nhanh chóng tóm tới Thiên Mệnh Nguyên Lực huy hoàng trước mắt.
...
Trên một khán đài cách lôi đài không xa, phó viện trưởng Vu Vân Châu và hơn mười vị trưởng lão, hơn mười vị lão sư ngồi ngay ngắn ở đó, ai nấy đều nhìn chằm chằm tên họ lấp lánh trên chín cột đá, đầy kích động và chờ mong.
Đây chính là Trụ Tiền Tróc Sinh (bắt học sinh trước cột) lưu hành hàng năm ở Bạch Nham Học Viện.
Sau khi các tân sinh hấp thu xong Thiên Mệnh Nguyên Lực, thiên phú sẽ lộ ra theo, những lão sư, trưởng lão này tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, mục đích chờ ở đây chính là một khi phát hiện thiên tài, sẽ lập tức tung cành oliu, thu vào môn hạ của mình.
Học sinh lựa chọn lão sư tốt, tu luyện sẽ làm ít công to, lão sư có đệ tử tốt cũng thu hoạch được nhiều tài nguyên hơn, có được thanh danh tốt hơn, hai người xem như cùng có lợi.
Nhìn Thiên Mệnh Nguyên Lực đầy trời xuống, một vị lão giả mặc áo vải thô, mỉm cười vuốt râu, không nhịn được mà cảm khái:
- Không biết năm nay, có thể xuất hiện mấy vị thiên tài.
Đại trưởng lão Bạch Nham Học Viện, Nhiễm Thanh Hư.
- Năm trước xuất hiện hơn 800 bát phẩm, hơn 100 thất phẩm, ngay cả lục phẩm cũng xuất hiện hơn 50 vị! Xem như năm được mùa nhất trong những năm gần đây, năm nay... Chưa chắc đã có thể so sánh được.
Một lão giả cách hắn không xa chậm rãi nói.
Nhị trưởng lão, Ngô Lưu Vân.
- Vậy cũng chưa chắc, ta nghe nói vị Mạc Nhan Tuyết của Mạc gia, thiên tư cực cao, tuy chưa kiểm tra, nhưng mở Nguyên Trì tiêu hao không ít tài nguyên, khiến toàn bộ Mạc gia đều sắp không kiên trì được. Tài nguyên càng nhiều, Nguyên Trì càng kiên cố, đây là sự thực mà chúng ta đều biết... Đoán trước được là thiên phú không thấp.
Nhiễm Thanh Hư nói.
- Vậy cũng đúng, Dư Tiểu Ngư của phủ thành chủ, cùng với Liễu Minh Nguyệt của Liễu gia, cũng đều không kém... Hiện tại phải xem cụ thể có thể đạt tới mấy phẩm.
Ngô Lưu Vân gật đầu.
- Mau nhìn kìa, bọn họ đã hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực, Cửu Long Trụ bắt đầu nhảy rồi...
Hai người đang phỏng đoán, chín long trụ cao lớn cách đó không xa đột nhiên đồng thời phóng thích ánh sáng.
Điều này chứng tỏ đã có người hấp thu hoàn chỉnh một đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực, sắp xuất hiện tính danh và thành tích của vị thiên tài đầu tiên.
- Ta cảm thấy là Mạc Nhan Tuyết.
- Vậy cũng chưa chắc, tuy Dư Tiểu Ngư nhìn thì đơn thuần, nhưng thiên phú tu luyện không kém chút nào, xác suất xuất hiện đầu tiên sẽ lớn hơn.
- Ta cá là Liễu Minh Nguyệt.
Thấy một màn này, một đám lão sư cũng xuất hiện phân kỳ.
- Phó viện trưởng, ngươi thấy sao?
Nhiễm Thanh Hư quay đầu nhìn về phía Vu Vân Châu ngồi ở giữa, muốn nghe thử ý kiến của hắn.
Viện trưởng không ở đây, hắn là lãnh đạo cao nhất của Bạch Nham Học Viện, lại thêm kích hoạt Mệnh Bàn, dẫn tới Thiên Mệnh Nguyên Lực, nếu nói ở đây ai có tư cách nhất, chắc chắn phải là hắn.
Nghe thấy có người hỏi, lão sư khác cũng ngừng tranh luận, đồng loạt nhìn tới, đều muốn nghe thử cao kiến của phó viện trưởng.
Vu Vân Châu mỉm cười:
- Ta cảm thấy là Mạc Nhan Tuyết, thiên phú của nha đầu này chưa chắc đã mạnh hơn Dư Tiểu Ngư, Liễu Minh Nguyệt, nhưng lại ổn trọng nhất, chắc có thể luyện hóa Thiên Mệnh Nguyên Lực đầu tiên...
Tu luyện, thiên phú là một phương diện, tính cách cũng là một phương diện, Mạc Nhan Tuyết rõ ràng ổn trọng hơn, nếu thực sự xuất hiện thành tích, nàng tuyệt đối là người đầu tiên.
- Ta đồng ý với lời nói của phó viện trưởng...
Nhiễm Thanh Hư cười cười, vừa dứt lời, chỉ thấy trên một cây cột đá ở phía bắc, ánh sáng chậm rãi tiêu tán, lập tức mấy chữ hiện ra, giống như khắc ở bên trên.
Tính danh: Chưa thu nhận.
Luyện hóa: Một đạo.
- Chưa, chưa thu nhận? Có ý gì?
- Chẳng lẽ là... Người vượt qua Mạc Nhan Tuyết, luyện hóa đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực đầu tiên này lại khiêm tốn không tham gia bình trắc?
Ngơ ngác nhìn nhau, tất cả mọi người đồng thời đứng đực tại chỗ.