Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2287: Chương 2287: Bị nhốt (1)




- Ừm!

Truyền thụ Tâm Ma đại pháp nghiên cứu ra được, Trương Huyền thoả mãn nhẹ gật đầu, phân phó một tiếng:

- Biến trở về hình dạng của mình đi!

- Vâng!

Thân thể “Lạc Nhược Hi” nhoáng một cái, biến trở về bộ dáng Tâm Ma, toàn thân mang theo ma khí, để cho người ta nhìn lên một cái, liền cảm thấy tư duy hỗn loạn.

- Ngươi tên là gì?

- Ta... Là mới vừa mượn nhờ suy nghĩ đản sinh Tâm Ma, còn không có tên...

Tâm Ma xấu hổ.

- Như vậy đi, ta lấy cho ngươi cái tên, liền gọi... Ma Giáp đi!

Suy nghĩ một chút, lấy tên cho Tâm Ma trước mắt.

- Đa tạ lão sư ban tên!

Ma Giáp đắc ý.

Ma Giáp, giáp trụ...

Xem ra lão sư là muốn hắn giống như giáp trụ thủ hộ ở bên người.

- Ra ngoài đi!

Đang cảm khái lão sư có học vấn, liền nghe thanh niên nói một tiếng, vội vàng gật đầu, tinh thần khẽ động, không gian đen kịt lập tức biến mất không thấy hình bóng, ngay sau đó Trương Huyền thấy hoa mắt, phát hiện mình vẫn đứng ở trước hồ nước, hình như trước đó tất cả không có phát sinh.

- Trương sư... Ngươi không sao chứ?

Thấy hắn tỉnh táo, thanh âm của đám người Trương Cửu Tiêu vang lên.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mọi người tràn đầy cuống cuồng, sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

- Yên tâm đi, ta không sao...

Trương Huyền xua tay.

- Ngươi... Không có trải qua Tâm Ma sao?

Thấy hắn lông tóc không tổn hao gì, Trương Cửu Tiêu có chút không tin.

Cái hồ nước này, có thể phản chiếu ra suy nghĩ của người, những ý niệm này là căn nguyên của Tâm Ma, đối phương không ra tay ngược lại thì thôi, một khi động thủ, tất nhiên có thể biến hóa Tâm Ma, để cho người ta muốn sống không được, muốn chết không xong...

Làm sao có thể chẳng có chuyện gì?

- Đã trải qua...

Mỉm cười, Trương Huyền nhướng mày:

- Còn không ra bái kiến chư vị Danh Sư!

- Vâng!

Khói đen lóe lên, Tâm Ma đen kịt lập tức xuất hiện ở trước mặt mọi người, thần thái cung kính:

- Ma Giáp gặp qua chư vị Danh Sư!

- Cái này...

- Đây là... Tâm Ma?

Khóe miệng tất cả đều giật một cái, mọi người mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt như gặp phải quỷ.

Tâm Ma còn sống...

Hơn nữa chạy ra bên ngoài, nho nhã lễ độ như thế, còn là lần đầu tiên thấy!

- Trương sư, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Thực sự nhịn không được, Liêu đường chủ hỏi.

Thân là Tâm điện điện chủ, nhìn qua không biết bao nhiêu thư tịch có liên quan tới Tâm Ma, loại người này, bởi vì tâm mà sinh, hung tàn bá đạo, tránh còn không kịp, làm sao sẽ khéo léo như thế?

- Là lão sư cảm hóa ta, nếu không, ta vẫn như cũ ngơ ngơ ngác ngác trải qua sinh hoạt không rõ sống chết, suy nghĩ một chút thật sự là xấu hổ!

Trương Huyền vẫn chưa trả lời, Ma Giáp liền tràn đầy sùng bái cảm khái.

- Cảm hóa? Lão sư?

Da mặt lay động, tròng mắt mọi người sắp trừng rơi trên mặt đất.

Cái đồ chơi này dường như không phải sinh mệnh a...

Cũng có thể thu làm học sinh?

- Không cần rầu rĩ ở loại việc nhỏ này, các ngươi có muốn sang đây xem một chút hay không?

Trương Huyền chỉ hồ nước.

- Ta tới đi!

Dừng lại một chút, Trương Cửu Tiêu nói.

Nơi này hắn tới qua một lần, hồ nước chiếu ra tạp niệm, có thể diễn sinh Tâm Ma...

Thu Tâm Ma làm học sinh... lần thứ nhất thấy.

Hắn cũng muốn thử một chút!

- Ừm!

Thấy hắn đi tới, một đạo ý niệm của Trương Huyền chui vào trong cơ thể đối phương, chuẩn bị ổn thoả, lúc này mới lên tiếng:

- Xem đi!

- Vâng!

Con mắt của Trương Cửu Tiêu rơi vào trên hồ nước, lập tức thấy được vô số tạp niệm, lộn xộn chồng chất, tựa như lúc nào cũng sẽ xâm nhập trong óc, để hắn làm chuyện điên rồ.

Ầm ầm!

Đang muốn chặt đứt những tạp niệm này, trước mắt nổ vang, giống như Trương Huyền trước đó, đi vào một không gian đen kịt.

Phần phật!

Một ma đầu cao lớn chậm rãi xuất hiện ở trước mắt, lộ ra cười gằn.

- Cái Tâm Ma này... Là ta?

Đạo ý niệm của Trương Huyền ở lại trong cơ thể Trương Cửu Tiêu, thấy rõ ràng bộ đáng của đối phương, nhịn không được lông mày nhảy loạn.

Không nghĩ tới Tâm Ma lớn nhất của vị hậu nhân Trương gia này, lại là mình.

- Ta... Nhất định sẽ vượt qua ngươi!

Vốn còn muốn thu đệ tử, nhưng vừa nhìn thấy Tâm Ma, Trương Cửu Tiêu lập tức trở nên mê man, dốc cạn cả đáy rống to.

Hắn không giống Trương Huyền, có thể khống chế suy nghĩ của mình, trong tích tắc Tâm Ma xuất hiện, toàn bộ tâm tình tiêu cực lên cao, đã mất đi lý trí.

- Vượt qua ta? Tốt, ta có thể để cho ngươi vượt qua ta, chỉ cần ngươi dựa theo ta nói tu luyện, rất dễ dàng làm được...

Trong thanh âm của Tâm Ma mang theo mê hoặc.

- Được!

Nhẹ gật đầu, Trương Cửu Tiêu lâm vào trầm luân.

- Nguyên lai người bình thường gặp được Tâm Ma là như vậy.

Trương Huyền giật mình.

Hắn gặp được Tâm Ma ba lần, lần thứ nhất là Phong Thánh kiếp, xuất hiện hoảng hốt, cái khác đều rất tỉnh táo, vốn cho rằng những người khác cũng gần giống như hắn, hiện tại xem ra, căn bản không phải chuyện như vậy.

Tâm Ma tùy tâm mà sinh, thời khắc xuất hiện, tu luyện giả đã nắm chắc không được nội tâm, tự nhiên rất dễ dàng gặp phải công kích, tẩu hỏa nhập ma.

- Xem ra phải xử lý một chút...

Biết Tâm Ma của những người khác làm sao sinh ra, đạo ý niệm của Trương Huyền bay ra:

- Ma Ma, ngoan, vi sư thu ngươi làm đồ đệ...

...

- Cửu Tiêu sẽ không xảy ra chuyện gì chứ!

Nhìn thấy Trương Cửu Tiêu đứng ở bên cạnh hồ nước, thân thể không tự chủ được run rẩy, vẻ mặt của tất cả mọi người đều nghiêm túc.

- Trương sư nghiên cứu Tâm Ma cực cao... Đã để hắn tới, sẽ không xảy ra vấn đề!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.