Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2288: Chương 2288: Bị nhốt (2)




Liêu điện chủ nói.

- Vậy là tốt rồi...

Mọi người gật đầu, đang muốn nói chuyện, lập tức nhìn thấy Trương Cửu Tiêu phun ra một ngụm trọc khí, chậm rãi mở mắt.

Hô!

Ngay sau đó lại một ma đầu toàn thân đen kịt xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Trương Huyền nhìn qua, giao phó một câu:

- Còn không bái kiến chư vị Danh Sư?

- Vâng, Ma Ất gặp qua chư vị Danh Sư!

Vị Tâm Ma này vẻ mặt cung kính.

- Ma Ất?

Tâm Ma vừa rồi kia hơi choáng váng.

Cái tên này như thế nào cảm giác có chút không đúng nhỉ? Tràn đầy nghi ngờ, liền nghe thanh âm của lão sư tiếp tục vang lên:

- Ai tiếp tục tới?

- Ta thử một chút đi!

Liêu điện chủ đi lên phía trước.

Thời gian không dài, lại một Tâm Ma xuất hiện ở cách đó không xa, khom người nhìn về phía mọi người:

- Ma Bính gặp qua chư vị Danh Sư!

- Ma Đinh gặp qua chư vị Danh Sư...

...

- Không phải giáp trụ thủ hộ, mà là... Giáp, Ất, Bính, Đinh...

Nghe được cái này, Tâm Ma rốt cuộc hiểu rõ, còn tưởng rằng Trương sư lấy tên cho hắn lợi hại bao nhiêu, không nghĩ tới cẩu thả như thế.

Ngực buồn bực suy nghĩ muốn hộc máu...

- Đã có bốn Tâm Ma, còn có ai muốn thử xem không...

Nhìn mấy Tâm Ma trước mắt, Trương Huyền thoả mãn gật đầu.

- Ta tới...

Ngụy điện chủ vội vàng nhảy trước.

Ầm ầm!

Còn chưa tới trước mặt, mặt đất lay động, hồ nước không ngừng lăn mình, nước bên trong nhanh chóng hạ thấp, như bồn tắm bị xả đáy.

Một cái thềm đá chậm rãi xuất hiện ở trước mắt, lan tràn xuống dưới.

- Đây là có chuyện gì? Còn muốn tiếp tục thử Tâm Ma một chút a...

Không nghĩ tới mới thử bốn cái, hồ nước liền khô héo, Trương Huyền nhíu mày.

- Muốn gặp ta, thì xuống đây đi...

Lời còn chưa dứt, thanh âm dữ tợn của Ngoan Nhân vang lên, dường như tràn đầy tức giận.

Cũng khó trách hắn tức giận.

Vốn cho rằng chỉ cần đối phương quan sát hồ nước, liền có thể sinh ra Tâm Ma, hoàn toàn khống chế mọi người, không cần tốn nhiều sức, để hắn trở thành thuộc hạ của mình, nghe theo mệnh lệnh...

Ai biết, lấy ra mấy Tâm Ma, đều bị đối phương thu làm học sinh!

Tiếp tục như vậy nữa, bên kia không những không yếu... Còn có thể trở nên càng ngày càng mạnh!

Diễn sinh ra Tâm Ma, là ta dùng để khống chế các ngươi, kết quả thành công cụ để các ngươi mạnh lên...

Càng nghĩ càng buồn bực!

Nếu không phải bị phong ấn, không cách nào đi ra, nếu không, khẳng định đã sớm xông lại, một chưởng đập chết Trương Huyền...

Thấy qua không có theo sáo lộ an bài, nhưng chưa thấy qua hỗn đãn như thế!

Để cho người ta phát điên.

- Đi thôi!

Nghe được tên này nói chuyện, lúc này Trương Huyền vẫn chưa thỏa mãn gọi mọi người một tiếng, dọc theo thềm đá đi xuống dưới.

Mặc dù hồ nước vừa mới rút, nhưng trên thềm đá không có một giọt nước, bức tường bốn phía không biết dùng tảng đá gì điêu khắc, trong bóng tối thấy không rõ lắm cảnh tượng chung quanh.

Cổ tay khẽ đảo, Trương Cửu Tiêu lấy ra mấy viên dạ minh châu, ném xuống.

Ánh sáng ôn nhuận lập tức chiếu sáng nơi nơi.

Là một đại sảnh rộng lớn, bởi vì tầm mắt, nên không nhìn thấy tình huống bên trong.

Trương Huyền dẫn đầu đi xuống.

Tiến vào bên trong, lập tức nhìn thấy từng thi thể đứng sừng sững ở bốn phía, dung mạo cùng thân hình, không có biến hóa chút nào, cũng đã không còn linh hồn, xem ra không biết chết bao lâu!

Vô Hồn Kim Nhân!

- Cái này...

Trương Huyền nhíu mày.

Thông qua quần áo, có thể thấy được những thứ này hầu như đều là Danh Sư...

Luyện chế Danh Sư thành tượng đồng...

Híp mắt lại, đang cảm thấy tràn đầy lửa giận, liền nghe thanh âm tràn đầy gấp gáp của Quý sư vang lên.

- Lưu phó đường chủ...

Liền thấy hắn đứng ở trước mặt một tượng đồng, trong mắt tràn đầy lo lắng.

- Lưu phó đường chủ?

- Vâng, vị này là Danh Sư đường phó đường chủ Lưu Nhất Vũ, ba năm trước mất tích, còn tưởng rằng... Đi nơi nào bế quan, không nghĩ tới ở đây!

Thân thể Quý sư run rẩy.

- Cái này...

Sửng sốt một chút, Trương Huyền đang muốn an ủi, chỉ thấy Ngô sư cũng tới trước mặt một tượng đồng:

- Hưng trưởng lão...

- Hưng trưởng lão là một vị trưởng lão của Danh Sư đường ta, tám năm trước mất tích, tại sao lại ở chỗ này...

Một vị trưởng lão của Danh Sư đường nhịn không được nói.

Ở dưới dạ minh châu chiếu rọi, mọi người dọc theo đại sảnh đi thẳng về phía trước, rất nhanh thấy được thật nhiều người quen, hầu như đều là Danh Sư Nguyên Thần cảnh.

Phần lớn đều mất tích ở trong vòng hai mươi năm, vốn cho rằng đã vẫn lạc, nằm mơ cũng không nghĩ đến, ở đây biến thành loại đồ vật người không người, quỷ không quỷ này.

- Đây là Vô Hồn Kim Nhân! Vu Hồn sư có thể đoạt xá khu xác...

Trương Huyền than thở.

- Đáng ghét!

Vẻ mặt Ngô sư trắng bệch, cũng không biết là tổn thương chưa khỏi, hay là tức giận:

- Chuyện này, ta nhất định phải báo Tổng bộ Danh Sư đường, giết hại Danh Sư, luyện chế thành khôi lỗi... Quả thực tội không thể tha!

- Khặc khặc, báo lên Danh Sư đường?

Lời còn chưa dứt, thanh âm của Ngoan Nhân tiếp tục vang lên:

- Hiện tại đã không kịp...

Rầm!

Thanh âm kết thúc, mọi người liền nghe một tiếng nổ vang, ngay sau đó liền thấy lối vào có một cái cửa đá ngăn chặn cửa hang.

- Là Đoạn Long Tỏa!

Nhận ra được, Trương Huyền sầm mặt lại.

Không phải cái khác, chính là Đoạn Long Tỏa mà Thiên Công sư chuyên môn luyện chế, một khi đóng lại, Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong cũng khó mà phá vỡ.

Phần phật!

Đang khiếp sợ, ngay sau đó liền thấy rất nhiều Vô Hồn Kim Nhân ở chung quanh, trong nháy mắt đồng thời mở mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.