Đây là cạnh tranh mười sáu vào tám, cho dù thua cũng vẫn có thể cạnh tranh hai danh ngạch cuối cùng với tám người thất bại.
Nhưng không giải quyết vấn đề trên thân thể, như vậy về sau tu luyện không có cách nào tiến bộ, đây là chuyện bất luận kẻ nào cũng không thể tiếp nhận.
Sau khi cân nhắc lợi hại, hắn vẫn quyết định nhận thua, tiếp nhận chỉ điểm của đối phương.
Dù sao ở trên phương diện tâm lý, sớm muộn gì hắn cũng sẽ giết chết kẻ trước mắt này, cùng lắm thì trước hết để cho hắn đắc ý một lần!
- Nhận thua? Tần sư cứ như vậy nhận thua hay sao?
- Xem ra Nhược Hoan công tử đã thật sự nhìn ra chỗ mấu chốt!
- Thật là lợi hại, võ kỹ mà chúng ta cũng không có nhận ra mà hắn lại nhìn ra chỗ thiếu hụt tồn tại trong tu luyện. Từ lúc nào Nhược Hoan công tử cường đại như vậy a!
- Vừa rồi ta nhìn hắn qua, dường như hắn đã thỉnh giáo Trương sư, các ngươi nói xem, có phải là Trương sư dạy hay không?
. . .
Nghe Tần Lỗi nhận thua, gây ra bất ngờ rất lớn, tất cả mọi người đều xôn xao.
Thực lực của Nhược Hoan công tử và Tần Lỗi căn bản không cùng một cấp bậc, kết quả lại nghịch chuyển, khiến cho không ít người đều không kìm lòng được mà suy nghĩ lung tung.
Dù sao, cảnh tượng vừa rồi Nhược Hoan công tử thỉnh giáo Trương sư, không ít người cũng đều thấy được.
- Rất tốt, đã nhận thua, ta dạy ngươi phương pháp giải quyết cũng không sao!
Nghe thấy hắn nhận thua, Nhược Hoan công tử biết mình đã đi vào trước tám, hắn cố nén kích động:
- Kỳ thật rất đơn giản, cần chân huyệt của ngươi trước đó đã chịu kích thích, tạm thời bị phong bế, đêm nay ngủ một giấc thật tốt thì ngày mai ẽ tốt...
- Đi ngủ, ngày mai sẽ tốt?
Con mắt trợn tròn, Tần Lỗi chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, xém chút nổ tung.
Làm Danh sư tứ tinh đỉnh phong, nghe thấy đối phương nói như thế mà còn không biết mình bị đùa giỡn thì thật sự đầu óc có vấn đề.
- Ta muốn giết ngươi...
Rít lên một tiếng, hắn muốn xông lại.
- Được rồi, thua thì thua, thi đấu Danh sư, không riêng gì tri thức, còn phải có ứng biến, bị người ta lừa cũng chỉ có thể nói là vấn đề của bản thân, không trách được người khác!
Ống tay áo của Hồng sư quét qua, Tần Lỗi lập tức bị đánh cho lảo đảo, lập tức ngừng lại.
Thi đấu Danh sư, liên quan tới rất nhiều điểm, chính ngươi bị người ta lừa, cam tâm tình nguyện nhận thua thì nên trách ngươi không bằng người khác.
- Ta...
Hồng sư ra mặt, Tần Lỗi biết đã hết cách, bờ môi sắp bị hắn cắn nát , tức giận đến mức sắp thổ huyết.
Rốt cuộc có chuyện gì chứ? Vốn hắn lời thề son sắt, nhất định có thể thắng, kết quả lại bị người ta dao động một hồi. . . Chủ động nhận thua!
Quả thực quá đáng giận. . . Quân Nhược Hoan, ta không giết ngươi ta không gọi là Tần Lỗi.
Trong lòng rống giận một hồi.
. . .
Tỷ thí đã xuất hiện kết quả, Nhược Hoan công tử thành công tấn cấp. Vừa xuống đài, nhìn về phía thanh niên trước mắt, trong lòng tràn ngập kích động.
Vừa rồi khi nhìn nội dung bên trên trang giấy, hắn còn tưởng rằng nhất định sẽ bị đối phương đánh chết, không nghĩ tới thật sự thành công!
Thi đấu Danh sư tiến vào trước tám. . . Đây là thành tích hắn có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!
- Đa tạ Trương sư!
Hắn cung kính ôm quyền.
Trước kia, trong lòng còn có tâm tư khác, mà bây giờ, hắn đã hoàn toàn không có.
Kẻ trước mắt này, thoạt nhìn đần độn, thế nhưng so với hắn, tuyệt đối ngươi sẽ bị hố tới chết người không đền mạng.
- Không cần khách khí, ngươi hố đối phương thảm như vậy. Nhất định hắn sẽ xin sinh tử chiến về phía ngươi. Trước tiên không nên vội vui vẻ, chuẩn bị làm sao chiến thắng hắn đi!
Trương Huyền nói.
- Ừm! Nhược Hoan công tử gật đầu.
Giữa các Danh sư có mâu thuẫn không thể hóa giải, có thể xin sinh tử chiến, mãi đến khi một phương bỏ mình mới kết thúc.
Tần Lỗi này bị hắn làm cho sắp điên mất, mất mặt xấu hổ trước mặt nhiều Danh sư như vậy. Chỉ sợ thi đấu kết thúc sẽ đi xin sinh tử chiến. Một khi tổng bộ đồng ý sẽ rất có khả năng trực tiếp tỷ thí.
Chỉ là, sinh tử chiến, tổng bộ sẽ rất ít khi đồng ý, coi như là đồng ý, hắn ta cũng chưa chắc sẽ thua trong tay đối phương.
Nhìn tờ giấy mà Trương sư đưa cho, rất nhiều chỗ thiếu hụt bên trên chiêu số của đối phương đã được hắn ghi nhớ. Nếu lợi dụng, ai chết vào tay ai còn chưa biết a.
- Trương sư, đối thủ cửa này của ngươi là Vị Trường Thanh Tử Kim tông. Ta đã nghe nói qua cái tên này, hết sức lợi hại, phải cẩn thận!
Không đi nghĩ những việc này nữa, vẻ mặt Nhược Hoan công tử nghiêm túc nhìn qua.
Tỷ thí chỉ đánh một lần một lá thăm, về sau hoàn toàn có thể đoán ra được đối thủ. Người mà Trương sư phải đối mặt gọi là Vị Trường Thanh, là siêu cấp thiên tài của Tử Kim tông.
- Ngươi đã nghe qua?
Trương Huyền nhìn qua.
- Người này mặc dù chưa đi đến mười vị trí đầu của tiềm lực bảng, nhưng cũng không phải là hắn yếu, mà là. . . Tu vi có chút thấp, giống như ngươi. Đều là Hóa Phàm cảnh tam trọng đỉnh phong! Tu vi thấp như vậy cũng có thể vọt tới top 16, trình độ phương diện khác có thể nghĩ!
Nhược Hoan công tử nhíu mày, nói:
- Trước đó tỷ thí ta đã chuyên môn nhìn qua, là so phụ chức nghiệp trợ tu luyện khí, ép đối phương nhận thua tại chỗ!
- Ừm!
Trương Huyền cũng gật gật đầu.
Trận kia tỷ thí hắn cũng đã nhìn, quả thực tên này rất mạnh.
Cường giả Hóa Phàm tam trọng đỉnh phong, luyện khí đã vượt qua tứ trọng, nếu không có thực lực nhất định thì sẽ không thể nào thành công được.
Chỉ là, bên trong chức nghiệp phụ trợ của hắn cũng không có luyện khí, nhất định cũng không khiêu chiến được, nhưng. . . Nếu là khiêu chiến luyện đan của bản thân. . . Thật sự có chút phiền phức.