Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1003: Chương 1003: Lộ Xung tỉnh lại (1)




Lúc trước quả thực hắn đã ôm thái độ hoài nghi, dự định thăm dò đối phương!

Bây giờ lại bị nói ra ở trước mặt khiến cho hắn chợt cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Danh sư lợi hại như thế, vậy mà hắn còn cảm thấy là giả, còn có nghi ngờ. . . May mà đối phương dễ tính, nếu không, Danh sư giận dữ, thây nằm trăm vạn, ngàn dặm đổ máu. Đừng nói là hắn, toàn bộ Hồng Viễn đế quốc, chỉ sợ cũng vì đó mà gặp nạn.

“Mạc đường chủ nhận sai sao?

“Như vậy. . . Chẳng phải đã nói rõ, tất cả những chuyện mà Dương sư nói đều đúng?

Hồng Thiển, Mạch Trần nhìn nhau.

Chỉ bằng vào đánh một bộ quyền đã có thể nhìn ra nhiều thứ như vậy, có thể nói nhãn lực của Dương sư rất kinh khủng. . . Nói cách khác. Đúng như phỏng đoán, đây là một vị Danh sư cấp bậc bát tinh!

Đồng thời trong lòng hai người run lên.

Loại Danh sư cấp bậc này, không chỉ nói tới cấp bậc, chỉ nói tu vi cũng đã có thể khí thôn sơn hà, trấn áp hoàn vũ, khiến cho vô số người không dám phản kháng.

“Vốn lúc hắn vừa đi ra, khí tức toàn thân như là không có, giống như người bình thường, trong lòng ta không nhịn được có chút nghi ngờ. Xem ra, cũng chỉ có loại cường giả cấp bậc này mới có thể chân chính làm được tới mức phác quy chân, ngay cả Mạc đường chủ cũng không nhìn ra được!

“Người khác có thực lực đều nguyện ý hiển lộ ra ngoài, làm cho tất cả mọi người kiêng kị, kính trọng. Chỉ sợ cũng chỉ có nhân vật chân chính đi đến đỉnh phong mới có thể bình thản như thế. Nhất cử nhất động cùng không có gì khác biệt so với bình thường!

Trong lòng cảm khái, càng thêm bội phục vị Dương sư trước mắt này.

Cái gì gọi là cao nhân, đây mới là cao thâm a!

Thoạt nhìn giống như người bình thường, trên thực tế lại là cường giả đỉnh phong nhất. Phần tâm tính lạnh nhạt như nước chảy, xem danh lợi như cặn bã, u nhã mà thong dong, lại tự tin như vậy. . . Là điểm mà vô số người cũng không bắt chước được.

Không tin thì ngươi nhìn mà xem, người ta từ đầu đến đuôi không có cái gì khác nhau so với người bình thường. Nếu đi vào trong đám người, ai cũng không nhận ra được. . . Loại năng lực ngụy trang này khiến cho bọn hắn mặc cảm.

Khó trách tên quản gia kia có thể lớn lối như thế, gia đinh của quan Tể tướng thất phẩm, thân là quản gia của Danh sư bát tinh, kiến thức rộng rãi. Chuyện xem thường Danh sư lục tinh cũng không có gì là kỳ quái.

Thậm chí. . . Có khả năng, thực lực mà mọi người thấy đều là ngụy trang, tu vi chân chính không chỉ đơn giản như Hóa Phàm nhất trọng.

Nếu không, đường đường là Danh sư bát tinh, nhân vật siêu cường Thánh cấp, làm sao có thể coi trọng như thế với một con kiến hôi? Thậm chí còn ủy thác trách nhiệm?

Nghĩ đến đây, trong lòng hai người đồng thời đổ mồ hôi lạnh.

May mắn, bọn hắn không có vô lễ với vị Tôn quản gia này, nếu không nếu thực sự ra tay, có khả năng mấy người bọn hắn đã nằm xuống ở nơi này rồi.

“Không cần xin lỗi ta, Danh sư có tinh thần nghi ngờ là đúng. Quả thực cũng có ít người giả mạo Danh sư cấp cao, đi bốn phía lừa gạt, cần phải tra xét thật kỹ. Tránh cho người ta vàng thau lẫn lộn, làm dơ bẩn thanh danh Danh sư đường chúng ta!

Thấy Mạc Cao Viễn đã xin lỗi, Dương sư cũng không có ý tứ truy cứu mà dùng lời lẽ ý vị nhìn qua. Mang theo giọng điệu giống như trưởng bối giáo huấn vãn bối.

“Dương sư giáo huấn đúng!

Mạc Cao Viễn vội vàng ôm quyền đứng dậy.

“Được rồi, lui ra đi. Trên chuyện này ta không hy vọng những người khác biết, có lẽ ngươi biết phải xử lý như thế nào, đúng chứ? Dương sư khoát khoát tay.

“Vâng!Mạc Cao Viễn gật gật đầu, mang theo hai người Hồng Thiển, Mạch Trần khom người lui ra ngoài.

Vừa rời khỏi sân nhỏ, mấy người đồng thời cảm thấy người thả lỏng, lại nhìn lẫn nhau, đều xoa xoa mồ hôi lạnh trên đầu mình.

Mặc dù vị Dương sư kia không có tản mát ra khí tức kinh người, cũng không có lớn tiếng quát lớn. Thế đôi mắt lại giống như có thể nhìn thấu người khác, xé rách toàn bộ lớp ngụy trang bên ngoài thân bọn hắn, khiến cho ba người cảm thấy như đang trần trụi đứng ở trước mặt người khác, không có một chút bí mật nào có thể giữ được.

“Lão sư, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Quá nửa ngày, sau khi khôi phục lại, Mạch Trần không nhịn được phải hỏi một câu.

“Trở về đi!

Mạc Cao Viễn khoát tay nói.

“Trở về? Mạch Trần sững sờ.

Bọn hắn phi hành gần nửa tháng mới tới, gặp mặt một lần, sau khi nói mấy câu đã đi, như vậy cũng quá nhanh a!

“Đã xác định vị Dương sư này đã vượt xa ta trên chức nghiệp Danh sư, đã như vậy chúng ta còn ở lại chỗ này làm gì? Mạc Cao Viễn lắc đầu nói: “Làm cho người ta chán ghét hay sao?

“Cái này... Mạch Trần ngây ngốc một chút rồi lập tức cũng hiểu được mọi chuyện.

Cũng đúng, đặc biệt tới đây để xác nhận thân phận đối phương, hiện tại đã biết tin tức. Nếu tiếp tục ở lại nơi này, làm cho đối phương tức giận, còn không bằng lập tức rời đi.

“Thi đấu Danh sư ngày mai sẽ bắt đầu, Mạc đường chủ và Mạch sư đã đã tới đây, không biết có thể ở lại chủ trì đại cục hay không?

Nghe thấy bọn hắn muốn đi, Hồng Thiển vội vàng ôm quyền nói.

Thi đấu sắp bắt đầu, nếu như có thể mời hai vị này tới tọa trấn, quy cách của toàn bộ thi đấu sẽ lập tức vượt lên mấy phần.

“Quên đi, đây là chuyện của Danh sư đường Huyễn Vũ đế quốc các ngươi. Chúng ta sẽ không nhúng tay vào!Mạc Cao Viễn lắc đầu.

Huyễn Vũ đế quốc chỉ là một vương quốc nhị đẳng dưới Hồng Viễn đế quốc, nếu hắn đích thân tới chủ trì, nhe vậy tương đương với vượt cấp quản lý, như vậy sẽ không tốt.

“Thực không dám giấu giếm, lần này. . . Lần này học sinh thân truyền Trương sư của Dương sư cũng tham gia thi đấu!Hồng Thiển vội nói.

“Học sinh thân truyền của Dương sư?

Mạc Cao Viễn nhướng mày, cuối cùng vẫn lắc đầu nói: “Ta vẫn không tham gia!

Danh sư đường đã phân cấp, không thể vượt cấp quản lý, nếu không những phân bộ khác cũng tìm hắn tọa trấn, như vậy không phải mệt chết hay sao?

“Chỉ là, mặc dù ta không ở lại, nhưng Trương sư đã tham gia, như vậy ta sẽ cho các ngươi thêm một chút phần thưởng!

Nói xong, cổ tay Mạc Cao Viễn khẽ đảo, một cái hộp ngọc lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Hắn khẽ cười một tiếng: “Đây là một viên linh thạch thượng phẩm, lần thi đấu này, ai có được ngôi vị quán quân thì ngươi có thể ban thưởng cho hắn!

“Linh thạch thượng phẩm? Hồng Thiển thoáng cái hít thở dồn dập hẳn lên.

Linh thạch thượng phẩm, một viên có thể đổi được một vạn viên linh thạch trung phẩm.

Loại đồ vật cấp bậc này đối với Thánh giả cũng có tác dụng. Ngay cả như hắn cũng chưa bao giờ thấy qua, Mạc đường chủ vừa ra tay đã lấy ra một viên, xem như ban thưởng. Cho dù là hắn cũng cảm thấy vô cùng kích động.

“Ừm, Dương sư đã để học sinh tham gia thi đấu, rõ ràng đã mang theo hương vị ma luyện. Đã như vậy, không bằng ta lại thêm một chút gió, để cho tất cả người cạnh tranh đều kích động. Để xem vị Trương sư này rốt cuộc có thể phát huy ra trình độ như thế nào!

Mạc Cao Viễn cười nói.

Dương sư đã muốn ma luyện học sinh, như vậy hắn cũng vừa vặn thêm một mồi lửa.

Linh thạch thượng phẩm, đối với loại Danh sư cấp bậc cao như Dương sư cũng không tính là gì. Thế nhưng đối Danh sư bên trong phạm vi Huyễn Vũ đế quốc thì tuyệt đối là vô giới chi bảo!

Dùng thứ này làm phần thưởng, nhất định có thể khiến cho vô số tài tuấn tham gia thi đấu sôi trào, từ đó sinh ra tác dụng ma luyện Trương sư.

“Vâng!Hồng Thiển cũng hiểu được chuyện này cho nên cẩn thận từng li từng tí thu hồi hộp ngọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.