Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1004: Chương 1004: Lộ Xung tỉnh lại (2)




“Chủ trì cho tốt đi, một khi có kết quả, mau chóng nói cho ta biết!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, Mạc Cao Viễn nói một tiếng rồi cùng Mạch Trần nhảy lên sống lưng Thánh Thú, lại quay đầu dặn dò: “Còn nữa, chuyện Dương sư, tốt nhất nên xé nát ở trong bụng, không cần nói nhiều! Cũng cảnh cáo những tông môn thế lực tham gia thi đấu kia, ai dám nói loạn thì ta sẽ tự mình truy xét, khiến cho tông môn của bọn hắn hủy diệt từ đây!

Nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt hắn trở nên lạnh lẽo.

Dương sư đã không muốn để cho người ta biết tin tức của hắn, vậy thì cứ giữ bí mật nghiêm ngặt. Nếu không ngay cả hắn cũng không gánh được, huống chi là những người khác.

“Vâng!Hồng Thiển vội vàng gật đầu.

Sưu!

Dặn dò xong, Mạc Cao Viễn không chờ lâu nữa, cánh của Thánh Thú khẽ vỗ, rất nhanh đã biến mất ở trên không trung.

. . .

Đám người Mạc Cao Viễn tràn ngập sợ hãi rời khỏi, nhưng lại không biết Dương sư ở trong phòng nhìn thấy bọn họ đi ra ngoài cũng thở ra một hơi, xoa xoa mồ hôi đầy đầu.

Ngụy trang trước mặt Danh sư lục tinh quả thực quá mệt mỏi.

May mắn mà đối phương không có thi triển Minh Lý Chi Nhãn, hoặc là căn bản không có lĩnh ngộ ra. Nếu không, nhất định sẽ lộ tẩy hết.

“Lần này có lẽ đã an toàn rồi!

Thành công lừa dối đối phương, coi như về sau phát hiện ra chỗ không hợp lý, như vậy thực lực của mình cũng đã đủ để ứng phó với cục diện.

Vượt qua cửa này, có lẽ trong thời gian ngắn không còn người nào dám tới tìm phiền toái.

“Sư tổ, không biết Trương lão sư ở chỗ nào, con có việc gấp muốn tìm ngươif...

Lúc hắn đang nhẹ nhàng thở ra một hơi, suy tư xem sau này nên làm gì thì đã nghe một đạo thanh âm gấp gáp vang lên. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào Vương Dĩnh đã đi tới trước mặt hắn.

“Có chuyện gì xảy ra? Trương Huyền nhướng mày.

“Ừm. . . Chuyện này nhất định phải để cho Trương lão sư tự mình xử lý mới được... Vương Dĩnh nói.

Mặc dù trên mặt nàng mang theo vẻ khó nói, thế nhưng hai mắt lại chăm chú nhìn về phía vị sư tổ trước mắt này.

Trải qua phán đoán và phân tích trước đó nàng đã có chí ít tám thành nắm chắc trở lên. Nhất định Dương sư và Trương sư là cùng một người. Cho nên nàng mới đi đến trước mặt, cố ý đưa ra yêu cầu tìm kiếm Trương sư. Chỉ cần Trương sư không có cách nào xuất hiện, như vậy đã có thể trăm phần trăm xác định chuyện này.

“Muốn ta tự mình xử lý? Vương Dĩnh, rốt cuộc chuyện gì mà thần thần bí bí như vậy?

Trong lúc đang nhìn chằm chằm vào Dương sư đang ở trước mắt, muốn nhìn phản ứng của hắn một chút thì đã nghe được một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên. Nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Trương sư đã từ bên ngoài đi vào. Sau khi đi tới trước mắt Dương sư lập tức ôm quyền nói: “Lão sư!

“Ừm!Dương sư gật đầu.

“Cái này...

Hai mắt trợn tròn, Vương Dĩnh ngây ngốc.

Đây là tình huống thế nào a?

Dương sư và Trương sư đồng thời xuất hiện? Hai người bọn họ. . . Không phải là cùng một người hay sao?

Nếu không, làm sao ngay cả dấu ấn trên cằm cũng hoàn toàn tương đồng chứ. . .

Nàng có cảm giác như nằm mơ.

Vốn nàng đã tự tin kết luận hai người là cùng một người, hiện tại hai người đồng thời xuất hiện ở trước mặt nàng. Coi như phản ứng của đầu óc nàng rất nhanh thì cũng không biết nên xử lý như thế nào.

“Vương Dĩnh!Trương sư nhìn qua rồi nói một câu.

“Ah...

Lúc này Vương Dĩnh mới kịp phản ứng, hơi đỏ mặt, tràn ngập vẻ xấu hổ.

Xem ra thật sự mình đã suy nghĩ lung tung.

Trương sư là học sinh của Dương sư, sao hai người có thể là cùng một người được chứ? Có khả năng. . . Thật sự là ngày đó bị thương, hai mắt mắt mờ, cho nên nhìn lầm.

“Bẩm báo lão sư, sư tổ, Lộ Xung đã tỉnh... Trong lúc xấu hổ, Vương Dĩnh vội vàng ôm quyền nói.

Sau khi Trương sư sử dụng Tỉnh Hồn thảo để cứu chữa, trải qua nửa tháng khôi phục, vừa rồi rốt cuộc Lộ Xung đã triệt để tỉnh lại.

“Tỉnh rồi? Ánh mắt Trương sư sáng lên.

“Vâng!Vương Dĩnh gật đầu.

“Ngươi đi qua trước, ta sẽ lập tức đến!Trương sư khoát tay áo.

“Vâng!Vương Dĩnh lui ra ngoài.

Nàng vừa đi ra ngoài thì Trương sư và Dương sư trừng mắt lớn mắt nhỏ, lại lần nữa thở ra một hơi thật dài.

Nhìn thấy nữ học sinh này xuất hiện thì hắn đã biết, đối phương sẽ hoài nghi thân phận của mình. Cho nên lúc đó mới tinh thần khẽ động, vội vàng đưa tin để phân thân đi tới đây.

Phân thân xuất hiện, Dương sư, Trương sư cùng xuất hiện. Như vậy coi như nàng nghi hoặc thì chắc hẳn cũng sẽ yên lòng.

“Được rồi, ngươi đi tới phòng nghỉ ngơi trước, ta đi xem Lộ Xung một chút!

Khoát khoát tay, để phân thân đi về trước, lúc này Trương Huyền mới đổi quần áo, biến trở về bộ dáng của bản tôn, nhanh chân đi đến gian phòng của Lộ Xung.

“Lão sư...

Vừa tiến vào gian phòng thì đã thấy một thiếu niên tiến lên đón, người này vội vàng quỳ rạp xuống đất.

Không phải là Lộ Xung thì có thể là ai!

“Tỉnh là tốt rồi!Trương Huyền gật đầu.

Đối phương vì cứu hắn mà thiếu chút bỏ mình. . . May mà hiện tại đã thức tỉnh! Nếu không nhất định hắn sẽ tự trách cả đời.

Cuối cùng một phen cố gắng của hắn cũng không có uổng phí.

“Ừm? Thực lực của ngươi...

Cảm khái một câu, đang muốn nói chuyện, khi cúi đầu nhìn tu vi của Lộ Xung một chút, đột nhiên hắn sững sờ tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.