Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1168: Chương 1168: Ngô Dương Tử (2)




Trương Huyền khẽ gật đầu.

Trước đó hắn đã cảm thấy kỳ quái, một đế quốc có phạm vi lớn như thế, một khi xuất hiện chiến sự, muốn tăng binh là chuyện không có khả năng. Cũng không thể để cho binh sĩ đi tới đó cũng mất mấy năm a!

Hóa ra có loại vật này!

Mấy chục đầu linh thú cùng khống chế, đồng thời có thể dung nạp ngàn người. . . Chỉ sợ cũng chỉ có hoàng thất của một đế quốc mới có phách lực như thế mà thôi.

- Đúng rồi, mấy học sinh của lão sư cũng được đám người Hồng sư mang đi, hình như hắn có nói, người đi cùng Dương sư cho nên không cần lo lắng tới an toàn của người. Vì vậy bọn hắn mới đi tới Hồng Viễn Danh sư học viện chờ trước...

Lạc Thất Thất tiếp tục nói.

Trương Huyền cười khổ.

Không nghĩ tới mình hôn mê ba ngày lại xuất hiện nhiều chuyện như vậy.

Tất cả mọi người đều cảm thấy Dương sư rất mạnh mẽ, đi cùng với hắn thì nhất định sẽ an toàn. Thế nhưng bọn hắn có nằm mờ cũng không nghĩ ra. . . Vị Dương sư lợi hại tới cực điểm này lại là giả dối không có thật, căn bản không tồn tại trên đời!

- Được rồi!

Lắc đầu.

Vốn còn nghĩ đám người Hồng sư rời khỏi sẽ không có người chiếu cố. Khi đó chỉ sợ đám người Tôn Cường sẽ có chút phiền phức.

Hiện tại tất cả đã đi Danh sư học viện, chỉ cần đúng lúc hắn tới nơi là được.

Vì vậy cũng không cần tiếp tục lo lắng.

- Các ngươi đang thí luyện gì vậy?

Quay về Huyễn Vũ đế quốc cũng đã không còn ý nghĩa, Trương Huyền cũng không còn xoắn xuýt gì nữa. Cho nên không nhịn được nhìn về phía Lạc Thất Thất rồi hỏi một câu.

- Là...

Lạc Thất Thất chần chờ một chút, đổi thành truyền âm nói:

-Là. . . Luyện Khí sư lục tinh, Địa Cung Ngô Dương Tử!

- Luyện Khí sư lục tinh?

Trương Huyền nhíu mày một cái.

- Ừm, vị Ngô Dương Tử này là một vị luyện khí đại tông sư ba ngàn năm trước, cực kỳ nổi danh. Năng lực luyện khí không ai bằng! Được coi là luyện khí đệ nhất nhân trong Hồng Viễn đế quốc vạn năm qua. Hiện tại thần ấn trấn quốc mà đế quốc sử dụng chính là thứ do hắn luyện chế thành công.

Lạc Thất Thất nói.

- Nếu như là Luyện khí tông sư của Hồng Viễn đế quốc. . . Làm sao Địa Cung lại ở chỗ này cơ chứ?

Trương Huyền có chút nghi hoặc.

Hồng Viễn đế quốc cách nơi này ít nhất trăm vạn cây số, một luyện khí đại sư làm sao lại chạy đến nơi đây làm gì?

- Cái này...

Lạc Thất Thất vò đầu, có chút xấu hổ:

-Hắn. . . bị người ta bắt đi!

- Bắt đi?

Đường đường là luyện khí đại tông sư lục tinh, chỉ sợ thực lực đã đạt tới Thánh cấp, thế mà bị người ta bắt đi. . . Thật hay giả vậy?

Lại nói, phía sau Luyện Khí sư liên quan tới Luyện Khí sư công hội, đây chính liên minh chức nghiệp bài danh phía trên toàn bộ đại lục a. Dám đối ra tay với người của bọn hắn. . . Ai lớn gan như vậy chứ?

- Ừm, năng lực luyện khí của hắn rất mạnh. . . Bị người ta ngấp nghé, có lẽ là bắt tới để hỗ trợ luyện chế binh khí! Bởi vì việc này cho nên Danh sư đường, Luyện Khí sư công hội đã từng phái ra một lượng lớn cao thủ.Thậm chí còn lật tung cả Hồng Viễn đế quốc một lần, thế nhưng cũng không tìm được...

Lạc Thất Thất nói:

- Cũng may mấy tháng gần đây, con tìm đọc rất nhiều cổ tịch. Cuối cùng cũng tìm ra được một chút dấu vết để lại!

- Ngươi sao?

Trương Huyền cảm thấy kỳ quái.

Vô số cường giả cũng không tìm được, một Danh sư ngũ tinh sơ kỳ, học viện năm thứ hai Danh sư học viện như nàng làm sao có thể tìm được chứ? Quan trọng nhất là còn giãn cách thời gian mấy ngàn năm a!

- Kỳ thật. . . Cũng chỉ là một phỏng đoán mà thôi, con không chỉ am hiểu luyện đan, đối với luyện khí cũng rấ tlaf ưa thích. . . Đối với vị Luyện Khí sư Ngô Dương Tử này, từ sâu trong lòng luôn bội phục. Vì vậy mới chú tâm họcPhủ Cầm Luyện Khípháp của hắn. . . Chỉ là, truyền thừa đã đoạn tuyệt, không có học hết được mà thôi!

Lạc Thất Thất giải thích:

-Về sau con mới phát hiện ra, ở trong cảnh nội Huyễn Vũ đế quốc lại có bán ra loại vũ khí dùng loại phương pháp luyện khí này luyện chế ra. Sau đó một đường truy xét, dưới cơ duyên xảo hợp đã tìm được địa đồ của Địa Cung. Vì vậy lúc này mới xin lệnh từ học viện, đưa ra cơ hội thí luyện này! Đương nhiên, đây rốt cuộc phải là Địa Cung của Ngô Dương Tử Tông sư hay không thì con cũng không biết được.

Trương Huyền khẽ gật đầu.

Có thể từ phương pháp luyện khí tìm được dấu vết để lại, vị Lạc Thất Thất này quả thực là một người cố chấp.

Cũng đúng a, nếu như không có loại cố chấp này, đường đường là cao sinh năm thứ hai của Danh sư học viện, thiên tài Hóa Phàm lục trọng đỉnh phong cũng không có khả năng trực tiếp bái bản thân hắn làm sư phụ. Lại không có chút do dự nào cả!

- Mặc dù lão sư còn chưa có đi tới Danh sư học viện để đưa tin, thế nhưng cũng đã coi như là người của học viện, hoàn toàn có tư cách tham dự. . . Hơn nữa, thí luyện này chỉ là dò xét Địa Cung có tồn tại hay không, còn rốt cuộc có quan hệ với Ngô Dương Tử hay không. . . không quan trọng. Chỉ cần thành công là có thể có được hai học phần, như vậy. . . Lão sư còn chưa có tiến vào học viện, chẳng khác nào đã có chỗ để dựa dẫm!

Lạc Thất Thất cười nói.

- Học phần?

Trương Huyền nghi hoặc.

Là nhân viên quản lý sách báo của trường cao đẳng, cái từ này kiếp trước hắn đã từng nghe qua, làm sao Danh sư học viện này cũng có loại thứ này cơ chứ?

- A, học phần là đồ vật đặc biệt mà hcir Danh sư học viện mới có, nghe nói là Khổng sư năm đó tự mình quyết định! Có tiêu chuẩn để chuyên môn đánh giá, học sinh có thể dùng thứ này mua sắm các loại tài nguyên tu luyện tốt hơn, chương trình học cao cấp hơn. . . Thậm chí còn có thể trao đổi với nhau! Không có thứ này, sẽ nửa bước khó đi ở trong học viện. Có thể nói, đến Danh sư học viện, linh thạch, ngọc phù chương trình học cũng không quá trân quý, học phần mới là quan trọng nhất!

Lạc Thất Thất giải thích.

Ở trong Danh sư học viện đều là Danh sư, loại hình như ngọc phù chương trình học, linh thạch tất nhiên sẽ không quá thiếu. Cho nên có nắm giữ nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa quá lớn.

- Học phần không đủ. . . Có phải sẽ không được tốt nghiệp hay không?

Vẻ mặt Trương Huyền có chút cổ quái nhìn qua.

- Đương nhiên sẽ không! Học phần chỉ là tài sản để các học viên giao lưu mà thôi, cũng không phải là chỗ dựa để tốt nghiệp. . . Làm sao có thể có chuyện học phần không đủ, không cho tốt nghiệp cơ chứ!

Lạc Thất Thất nói.

Lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn còn tưởng rằng sẽ giống như trường cao đẳng kiếp trước, là học sinh muốn tốt nghiệp nhất định phải có đủ học phần, xem ra. . . Chỉ là tên tương tự mà thôi, cũng không phải là cùng một loại đồ vật.

- Lão sư. . . Có muốn đi cùng chúng con hay không? Nếu như nơi này thực sự là Địa Cung đã từng giam giữ Ngô Dương Tử Tông sư, sẽ rất có khả năng có để lại truyền thừa của hắn!

Lạc Thất Thất nói tiếp.

- Truyền thừa?

Sửng sốt một chút, đột nhiên như nghĩ ra cái gì đó, ánh mắt Trương Huyền sáng lên:

-Nghe nói Luyện Khí sư đều am hiểu luyện thể, nếu như thực sự có truyền thừa của hắn, có phải sẽ có công pháp luyện thể gì đó hay không?

Mặc dù bây giờ linh nhục đã dung hợp hoàn mỹ, thế nhưng trên thực tế lực lượng thân thể vẫn còn có chút yếu kém. Một khi hồn thể đột phá ràng buộc mười mét, như vậy nhất định còn sẽ xuất hiện hiện tượng không phù hợp. Vì vậy nếu có công pháp luyện thể có thể sưu tập thì tự nhiên là tốt nhất.

Luyện Khí sư, cả ngày tiếp xúc với lò lửa, khoáng thạch, sắt thép, thân thể nhất định phải cực mạnh mới được, cho nên bình thường đều sẽ có pháp môn luyện thể đặc biệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.