Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2592: Chương 2592: Ta dẫn ngươi đi (1)




- Năm phút đồng hồ?

Mí mắt nhảy lên, Bích Hồng Âm cắn răng:

- Ta nên làm như thế nào?

Người khác nói với nàng như vậy, khẳng định đã sớm đánh từ trên lưng hạc rơi xuống, nhưng người trước mắt lại không giống.

Thông qua chỉ điểm, có thể để cho Lạc Huyền Thanh trong thời gian ngắn đột phá, đã nói rõ năng lực, Thánh vực thất trọng đỉnh phong, đột phá lên, dù không dễ dàng, nhưng so sánh với bát trọng, đã đơn giản đến không coi vào đâu.

- Cho ta xem công pháp ngươi tu luyện một chút, ta muốn biết pháp quyết ngươi tu luyện, mới có thể từ đó tìm ra thời cơ đột phá!

Trương Huyền nói.

- Tốt!

Cổ tay khẽ đảo, Bích Hồng Âm đưa tới một quyển sách.

Trương Huyền tiện tay mở ra.

- Thất Huyền Luyện Âm công!

Bích Hồng Âm tu luyện là công pháp đứng đầu nhất của Ma Âm sư, lấy thân làm cầm, lấy khí làm dây đàn, nhất niệm sinh mà tiếng đàn, một xướng một ngâm đều mang lực lượng đặc thù, để cho người ta chìm đắm trong đó.

Xem xong công pháp, Trương Huyền lấy ra thư tịch khi đối phương thi triển võ kỹ hình thành, so sánh nghiên cứu, thời gian không dài, đã tìm được phương pháp giải quyết.

- Thất Huyền Luyện Âm công, lấy chân khí ngưng tụ thất huyền, Nhập Hư cảnh, cũng là hình thành lĩnh vực thất huyền, tiến vào bên trong, giống như rơi vào thế giới Ma Âm, có thể tuỳ tiện để cho người ta sinh ra tâm ma, nguyên thần bị xâm nhập... Bộ pháp quyết này, muốn đột phá, quả thực không dễ dàng, có điều, tích lũy của ngươi đã đầy đủ, kém chỉ có một điểm...

Trương Huyền nhíu mày.

- Không biết là điểm nào?

Bích Hồng Âm vội vàng nhìn qua.

- Thất Huyền lĩnh vực còn chưa đủ sắc bén, nếu có người có thể lấy Ma Âm đồng dạng tiến hành áp chế ngươi, tiến công địa phương yếu kém trong cầm âm của ngươi, hẳn là có thể kích phát tiềm lực, thuận lợi đột phá!

Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nói.

Dù công pháp của đối phương thiếu hụt không nhỏ, nhưng đã tu luyện tới loại cảnh giới này, không cách nào sửa lại, muốn đột phá ràng buộc, chỉ có một phương pháp, chính là lấy âm phá âm! Dùng cầm âm đánh vỡ địa phương yếu kém trong cơ thể nàng, phá rồi lại lập, một lần thành công.

- Áp chế ta?

Sửng sốt một chút, Bích Hồng Âm cười khổ:

- Ma Âm áp chế, lấy âm phá âm, cần nắm giữ cầm âm đến cực hạn, đoán chừng cũng chỉ có lão sư ta mới có thể làm được, đáng tiếc nàng không ở đây, nói đến đơn giản, nhưng muốn hoàn thành, rất khó...

- Ta vừa vặn cũng có chút nghiên cứu Ma Âm, có thể thử một chút!

Trương Huyền cười cười.

- Ngươi hiểu Ma Âm?

Bích Hồng Âm khó tin.

- Học qua một chút... Đúng rồi, ngươi có thư tịch về Ma Âm không, lấy ra cho ta xem một chút, số lượng càng nhiều càng tốt, ta nghiên cứu một chút, nhìn xem có thể từ đó tìm được phương pháp giúp ngươi đột phá hay không!

Trương Huyền nói.

- Tốt!

Cổ tay khẽ đảo, trên lưng hạc lập tức nhiều ra một đống lớn thư tịch, nữ hài nhìn qua:

- Đây đều là ta ghi chép, tổng cộng có hơn hai ngàn bản, đều là về Ma Âm!

Trương Huyền gật gật đầu, con mắt quét tới, thu nội dung thư tịch vào trong óc.

Tiện tay cầm lấy một quyển giả vờ giả vịt, tinh thần thì đắm chìm trong thức hải, nghiên cứu những sách vở này. Tuy hắn có huy chương Ma Âm sư thất tinh, trên thực tế lại chỉ nhìn qua công pháp lục tinh, lĩnh ngộ Ma Âm miễn cưỡng đạt tới thất tinh sơ kỳ, loại năng lực này, còn chưa đủ để giúp giải quyết vấn đề trên người đối phương.

- Chính xác!

Một quyển sách rơi ra, đối phương sưu tập đủ nhiều thư tịch, thuận lợi tạo thành Thiên Đạo công pháp, ngón tay điểm lên, nội dung trong sách dung hội quán thông, trở thành kiến thức của mình, lúc này mới lần nữa mở mắt ra:

- Ta đã tìm được phương pháp giúp ngươi giải quyết vấn đề!

- Nhanh như vậy?

Cúi đầu nhìn quyển Nhạc Phổ đại cương trong tay hắn, vẻ mặt của Bích Hồng Âm khó tin.

Quyển sách này, là lúc nàng mới vừa trở thành Ma Âm sư thất tinh xem qua, giới thiệu một chút nhạc phổ thất tinh bình thường, cùng kỹ xảo diễn tấu, mức độ đại khái tương đương ba trăm bài hát thiếu nhi... Có thể giúp người tấn cấp?

- Ừm, khoanh chân ngồi xuống, lấy đán của ngươi ra!

Cũng không giải thích, Trương Huyền nói.

Bích Hồng Âm nghi ngờ, lấy đàn ra, ngón tay nhẹ nhàng vạch một cái.

Leng keng!

Tiếng đàn lập tức vang lên.

Thấy đối phương thi triển cầm âm, khí chất lập tức thay đổi, thời gian nháy mắt, để cho người ta sinh ra cảm giác như đối mặt sóng lớn ngập trời, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị dìm ngập.

Cổ tay khẽ đảo, Trương Huyền lấy ra đàn ngọc của mình.

Cái đàn này là lúc trước Tưởng viện trưởng dùng Ngô Đồng thụ trong viện làm giúp, cho dù thực lực bây giờ không tính tụt hậu, có thể phát huy tác dụng.

Thanh âm vang lên, tiếng đàn của hắn không có lực công kích quá lớn, lại mang theo một hương vị du dương, tựa như vang lên ở trong óc, để cho người ta kìm lòng không được say mê.

Vừa rồi ngưng tụ Thiên Đạo Ma Âm thất tinh, có điều còn chưa kịp tu luyện, hiện tại thi triển tiếng đàn, mặc dù chỉ có uy lực thất tinh sơ kỳ, nhưng mỗi một thanh âm, đều đánh vào điểm thiếu hụt của đối phương, uy lực to lớn, không kém tiếng đàn thất tinh đỉnh phong cũng chút nào.

Đông đông đông đông!

Liên tục mấy lần, vẻ mặt của Bích Hồng Âm trở nên đỏ thẫm, suýt chút nữa hộc máu.

- Thật mạnh...

Vốn còn có chút lo nghĩ, giờ khắc này đã rõ ràng, đối phương lý giải Ma Âm, thế mà cao thâm hơn nàng nhiều lắm!

Đáng sợ!

Trận pháp, y thuật, thuần thú... Không gì không giỏi, không có chỗ nào không hiểu, ngay cả Ma Âm cũng lợi hại như vậy, người này đến cùng học thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.