Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2591: Chương 2591: Ta dạy cho ngươi (2)




Biết mọi người lo lắng thứ gì, Trương Huyền không kiên trì, bàn tay vạch một cái, địa phương vừa rồi sửa đổi khôi phục lại. Thấy hắn sửa chữa xong, mọi người vội vàng lấy ra bút mực, nhanh chóng sao chép. Ngộ nhỡ nhớ lầm liền phiền toái, ghi chép cho an toàn. Sau nửa canh giờ, toàn bộ chép xong.

- Trương sư, vừa rồi cổ thánh nói... Nhận biết ngươi, trước đó các ngươi gặp qua?

Lạc Huyền Thanh kỳ quái nhìn qua.

- Là dưới tình huống một cơ duyên khảo hạch, được phương pháp tu luyện Đại Bi Thiên Ma chưởng...

Trương Huyền thuận miệng, nhưng không nói ra Khâu Ngô cung.

- Ah!

Mọi người giật mình.

- Cái kia... Cổ thánh nói chỉ điểm, sửa chữa công pháp, có ý tứ gì?

Viên Hiểu nói.

- Ta làm sao có thể chỉ điểm cổ thánh... là trước đó từng nhìn qua một quyển sách, bên trong ghi chép thiếu hụt của bộ chưởng pháp này, cho nên thời điểm nhìn thấy ý niệm của cổ thánh, thuận miệng nói ra, kết quả bị hiểu lầm...

Trương Huyền nói.

Chỉ điểm cổ thánh, thực sự quá kinh thế hãi tục, hắn cũng không muốn bốc lên nguy hiểm. Khoe khoang, không phù hợp tính cách của hắn. Còn đối phương có tin hay không, vậy liền không quản được nhiều như vậy.

- Cái này...

Mặc dù cảm thấy hắn nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng nói như vậy, còn có thể tiếp nhận, mọi người không hỏi thêm nữa.

- Trở về đi!

Lần này đi ra, dù Lạc Huyền Thanh không được Động Hư Hồ Lô, nhưng thực lực lại có đột phá, những người khác cũng nhận được Đại Bi Thiên Ma quyền, tất cả đều thấy chuyến đi này không tệ.

Mới vừa ra sơn động, thì thấy Thanh Long thú tiến lên đón.

Hỏi thăm một câu, mới biết đám người Trương Thuần sớm ở một canh giờ trước tỉnh táo lại, trực tiếp rời đi. Lạc Huyền Thanh tràn đầy thất vọng.

Vừa mới tấn cấp, vốn muốn tìm tên kia đánh một hồi, ai biết tiểu tử này quá thông minh, trực tiếp chạy trốn.

Thanh Long thú không thuộc về Thánh thú phi hành, dù cấp bậc rất cao, tốc độ trong cự ly ngắn cũng nhanh, nhưng sức chịu đựng kém xa Thất Thải Thiên Hạc, bởi vậy Trương Huyền thu nó vào không gian gấp, cùng đám người đi ra sơn cốc, ngồi ở trên lưng hạc.

- Đây là trận kỳ của ngươi!

Đi tới trước mặt Bích Hồng Âm, trả đồ vật cho nàng.

Những trận kỳ này, đối phương chỉ cho hắn mượn sử dụng, mà không phải đưa tặng, hiện tại dùng xong, tự nhiên phải trả cho nguyên chủ. Nếu không, chẳng phải thành thổ phỉ sao?

- Ta lý giải trận pháp chỉ bình thường... Thứ này liền để cho ngươi!

Bích Hồng Âm khoát tay áo.

Trong mắt ngoại nhân, nàng không chỉ chức nghiệp Ma Âm mạnh mẽ, trận pháp cũng vô cùng tinh thông, là thiên tài thực sự, nhưng so sánh với gia hỏa này, kém quá nhiều. Căn bản không dám nói mình biết trận pháp, nếu không tâm tình sẽ bị tiêu cực rất lớn.

- Vô công bất thụ lộc, làm như vậy không được...

Trương Huyền liên tục xua tay.

Đây đều là trận kỳ cấp tám, coi như dùng đến trận pháp cấp tám đỉnh phong, cũng hoàn toàn đủ, chế tạo ra một cây cũng cần tiêu tốn không ít đánh đổi, huống chi nhiều như vậy.

Hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ nợ ân tình của người. Huống chi đối phương là nữ tử, còn ở trước mặt anh vợ... Nhất định phải có chỗ kiêng kị.

- Nếu như cảm thấy quý giá, đợi thời điểm ta xung kích Thánh Vực bát trọng, chỉ điểm giúp ta, tính như vậy đi, là ta chiếm tiện nghi...

Bích Hồng Âm nói.

Tiện tay đưa tặng vật trân quý như vậy, tự nhiên không phải nhiều tiền, mà là muốn lôi kéo quan hệ, đến lúc đó, xung kích Thánh Vực bát trọng sẽ đơn giản hơn không ít, miễn đi không ít phiền phức.

- Cái này...

Trương Huyền nhíu mày.

Giúp đối phương đột phá, có kinh nghiệm của Lạc Huyền Thanh, không tính quá khó, mấu chốt là... Phải bao lâu? Vượt qua tháng tư sang năm, chỉ sợ không có thời gian. Nghĩ đến nơi này, nhịn không được nói:

- Ngươi đại khái cần bao lâu?

- Bao lâu?

Vẻ mặt Bích Hồng Âm tự tin:

- Ta hiện tại là Thánh Vực thất trọng hậu kỳ đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá, chỉ cần tích lũy, trong ba năm khẳng định có thể thành công, đạt tới đỉnh phong từ từ củng cố, nhanh thì mười năm, chậm thì hai mươi năm, tất nhiên có khả năng tích lũy đến đỉnh phong nhất, đạt tới tình trạng có thể xung kích!

- Ba năm... Mười năm? Nói cách khác, nhanh nhất cũng mười ba năm mới có thể xung kích Thánh Vực bát trọng?

Trương Huyền nhìn qua.

- Đúng!

Bích Hồng Âm gật đầu:

- Loại tốc độ này của ta, xem như tương đối nhanh, đạt tới Xuất Khiếu cảnh trở lên, tu luyện càng ngày càng khó, mỗi một lần tiến bộ, đều cần tiêu tốn công phu cùng đánh đổi cực lớn!

Trương Huyền gật đầu.

Hắn cũng cảm thấy, từ khi tu luyện tới Xuất Khiếu cảnh, Linh Thạch linh khí hao tổn càng lớn, thời gian cũng từ một canh giờ, biến thành hai cái, khó khăn lớn để người tê cả da đầu... Nếu không mỗi lần tiến bộ, cũng không trở thành rầu rĩ như vậy.

- Ý tứ của Trương sư, là ta tu luyện quá nhanh, hay quá chậm?

Thấy biểu lộ của thanh niên không dễ nhìn, Bích Hồng Âm hỏi.

- Cái này...

Trương Huyền chần chờ một chút:

- Mười ba năm quá lâu, ta sợ đợi không được thời gian dài như vậy... Như vậy đi, hiện tại ngươi đột phá đến Thánh Vực thất trọng đỉnh phong, sau đó củng cố một chút, đến Thánh Tử điện ta lại giúp ngươi xung kích bát trọng!

- Hiện tại đột phá?

Da mặt của Bích Hồng Âm co lại, nói:

- Trương sư nói giỡn, nếu có thể đột phá, khẳng định sớm đã đột phá, không đến mức một mực khốn tại nguyên chỗ...

- Không nói đùa, đột phá Thánh Vực thất trọng đỉnh phong mà thôi, không phải đại sự gì.

Trương Huyền cười cười:

- Như vậy đi... Ta dạy cho ngươi, hai mươi phút, được rồi, trong vòng năm phút, tranh thủ đột phá đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.