Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1188: Chương 1188: Trương Huyền bày trận (2)




- Gian phòng cũng đủ lớn, vừa vặn có thể dễ dàng bố trí...

Người ở trên không trung, nhìn trọn đại điện này một lần.

Trận pháp ẩn nấp này có thể che giấu cửa vào, đương nhiên cũng có thể ẩn giấu chỗ thư tịch và đan lô.

Chỉ cần khiến cho khôi lỗi không tìm thấy, như vậy bọn hắn cũng có đủ thời gian để luyện chế linh binh, nghĩ biện pháp thu hoạch được truyền thừa của Ngô Dương Tử tiền bối!

Chỉ là, trước đó trận pháp ẩn giấu kia có diện tích rất lớn, may mắn ở chỗ này có đủ không gian, nếu không, có khả năng không bố trí ra được.

- Đi!

Quyết định vị trí, ngón tay Trương Huyền búng một cái.

Ông!

Trận kỳ trong lòng bàn tay trực tiếp bắn tới bốn phía.

- Trận kỳ? Chẳng lẽ lão sư muốn bố trí trận pháp?

Ngay khi Lạc Thất Thất đang bắn tên ngăn cản khôi lỗi nhìn thấy động tác của Trương Huyền, nàng không nhịn được sững sờ, lập tức con ngươi co rụt.

Mặc dù nàng không có học qua chức nghiệp Trận Pháp sư, thế nhưng hảo hữu lại Trận Pháp sư ngũ tinh, cho nên phải làm thế nào mới có thể bày trận nàng vẫn được nhìn thấy tận mắt.

Coi như Trận Pháp sư lợi hại nhất trận pháp hệ trong Danh sư học viện, muốn bày trận cũng phải dùng la bàn đo đạc trước, tìm kiếm từng tấc từng tấc, sau đó mới đâm trận kỳ xuống mặt đất. . .

Vị này thì tốt, người còn đang ở trên không trung đã bắn trận kỳ ra, hơn nữa một lần chính là mấy cái. . .

Thật hay giả vậy?

Như vậy thật sự có thể bố trí ra trận pháp hay sao?

Như vậy chẳng khác nào trò đùa a?

Trong lòng khiếp sợ, lực lượng mũi tên trong tay không đủ, khôi lỗi ở phía xa xa gầm lên giận dữ, duỗi tay nắm lấy một mũi tên rồi trực tiếp ném về phía nàng.

Ô ô!

Mặc dù là dùng tay ném, thế nhưng lực lượng của đối phương thực sự quá lớn, mũi tên mang theo âm thanh phá không, trực tiếp bắn về phía nàng.

Con ngươi co vào, Lạc Thất Thất vội vàng lách mình tránh, một đạo gió táp nhanh chóng xẹt qua người, xé rách y phục trên bả vai nàng, trên da thịt trắng như tuyết xuất hiện một vết máu.

Rống!

Một mũi tên đã khiến cho nàng không thể không tránh né, khôi lỗi lần nữa thấp giọng gầm một tiếng, lại phóng đi về phía Trương Huyền đang ở trên không trung.

Thân thể xoay một cái, Trương Huyền thay đổi phương hướng, trận kỳ trong tay tiếp tục ném xuống phía dưới, từng cái cắm vào trên vị trí cố định.

- Đối thủ của ngươi là ta, không nên tìm lão sư gây phiền phức!

Thấy tên này lại đuổi theo, Lạc Thất Thất cắn hàm răng ngà, cung kéo mạnh, lần nữa bắn tới.

Ông!

Mũi tên này là một tên nàng nén giận ra tay, hầu như đã ngưng tụ toàn bộ lực lượng, tốc độ nhanh như là sao băng, vừa bắn ra đã đi đến trước mặt.

Đinh!

Khôi lỗi chưa kịp ngăn cản thì đã bị bắn trúng mi tâm.

Chỉ là, lực phòng ngự của tên này thực sự quá mạnh, mà lại là khôi lỗi, đồng thời cũng không có loại hình nưh huyệt đạo. Cho nên mặc dù bắn trúng chỗ hiểm, thế nhưng lại không làm nó bị thương mảy may, ngược lại còn khiến cho nó giận dữ hơn.

Lần nữa gào thét, không đi quản Trương Huyền ở trên không trung nữa mà vọt về phía nàng.

Hiển nhiên, cừu hận của tên này đã bị Lạc Thất Thất lôi về phía nàng. Hiện tại chuyện nó muốn làm nhất chính là chặt nữ nhân này thành thịt vụn.

Sưu!

Dưới chân nhanh chóng di chuyển, Lạc Thất Thất còn không có kịp phản ứng thì thi nhân khôi lỗi Dị Linh tộc đã đi tới trước mặt, năm ngón tay mở ra, bỗng nhiên vồ tới chỗ nàng.

Chỉ phong gào thét, mặc dù không có chân khí thế nhưng khí thế và lực lượng từ trong đó phát ra vẫn khiến cho nàng phải hít thở dồn dập.

- Cút ngay!

Một tiếng quát vang lên, lúc này không kịp giương cung bắn tên cho nên nàng giơ cung quật về phía gia hỏa khôi lỗi trước mắt.

Trường kiếm của nàng, trước đó ở trong phòng đá nhỏ kia đã bị quất bay làm cho nó cắm ở bức tường, bây giờ còn chưa có cơ hội thu hồi lại. Lại thêm lúc này coi như muốn cầm vũ khí cũng đã không kịp, chỉ có thể dùng cung để chống lại mà thôi.

Soạt!

Trường cung còn chưa có quật tới chỗ đối phương thì đã bị khôi lỗi bắt lấy, sau đó nó nhẹ nhàng kéo một cái.

Lạc Thất Thất chỉ cảm thấy gan bàn tay như muốn nứt ra, nàng vội vàng buông tay, kiện binh khí này cũng đã rơi vào trong lòng bàn tay của đối phương.

Lực lượng mà ngay cả Trương Huyền cũng không có cách nào mạnh mẽ chống đỡ đối phương, làm sao nàng có thể chống đỡ được cơ chứ.

Răng rắc!

Cầm trường cung, hai tay khôi lỗi Dị Linh tộc hợp lại, lập tức bẻ gãy kiện vũ khí Linh cấp trung phẩm này, sau đó lại tiện tay ném qua một bên, lần nữa vồ tới chỗ Lạc Thất Thất.

Lốp bốp!

Không khí phát ra âm bạo kịch liệt, Lạc Thất Thất vội vàng lui về phía sau. Chỉ có điều, vẫn quá chậm, sóng khí cuồng bạo đánh trúng ngực nàng, khiến cho nàng lật bổ nhào mấy vòng ở không trung, nặng nề đâm vào trên vách tường ở cách đó không xa.

Phụt!

Phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt Lạc Thất Thất trắng bệch.

Đường đường là cao sinh của Danh sư học viện, là thiên tài nổi danh năm thứ hai. Ở trong tay đối phương ngay cả một chiêu cũng không có tiếp được, chuyện này khiến cho nàng rất mất tinh thần.

- Không được, ta phải tranh thủ kéo dài thời gian cho lão sư!

Giãy dụa từ trên tường đứng dậy, thấy khôi lỗi đã bỏ qua nàng mà lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, Lạc Thất Thất cắn răng, trực tiếp lao đến.

- Đối thủ của ngươi là ta!

Gầm lên một tiếng, đôi bàn tay trắng như phấn lăng không đánh tới.

Lạc Phong quyền!

Đây là quyền pháp mà Tiên Tổ gia tộc của nàng để lại, đã đạt đến Linh cấp hậu kỳ, uy lực vô cùng. Là chiêu số công kích mạnh nhất mà hiện nay nàng có thể thi triển ra!

Coi như là cường giả Hóa Phàm thất trọng Quy Nhất cảnh sơ kỳ đụng phải thì cũng phải tạm tránh mũi nhọn.

Chỉ là đầu quái vật này không phải là cường giả Quy Nhất cảnh, càng không phải là nhân loại. Cho nên nắm đấm còn chưa đến trước mặt thì đã thấy hắn điểm ra một ngón tay.

Phốc!

Máu tươi dâng trào, cả người Lạc Thất Thất ở trên không trung bổ nhào hai vòng, sau đó bay ngược về phía sau.

Lúc nàng đang cảm thấy lần này tất sẽ đụng vào trên vách tường, ngã đến bán sống bán chết thì đã cảm thấy phía sau mềm nhũn, một luồng chân khí đã bao phủ nàng lại.

Lập tức, có một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên bên tai của nàng.

- Chuyện còn lại. . . Giao cho ta đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.