Nghe thấy thanh âm này, hai mắt Lạc Thất Thất đỏ lên, chỉ thấy Trương Huyền chẳng biết từ lúc nào đã đi tới vị vị cách nàng không xa. Chân khí trong lòng bàn tay xao động, khiến cho tốc độ bay về phía sau của nàng chậm rồi ngừng hẳn lại.
Vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hơn 100 cây trận kỳ đồng loạt cắm vào ở chung quanh, mặc dù sắp xếp theo phương vị đặc thù, thế nhưng chẳng biết tại sao, vẫn không có chút động tĩnh chút nào.
- Lão sư, người đã bố trí xong trận pháp rồi sao?
- Còn thiếu một chút!
Cười nhạt một tiếng, cổ tay Trương Huyền run lên, một cái trận bàn bay thẳng ra ngoài.
Ông!
Trận bàn ở trên không trung mở ra, lập tức linh khí chung quanh bị hút tới, hình thành một cái vòng xoáy linh khí thô to.
- Đây là. . . Tụ Linh trận?
Lạc Thất Thất sững sờ.
Không phải bố trí ra trận pháp ở chung quanh hay sao? Dùng Tụ Linh trận làm cái gì cơ chứ?
Lại nói, thứ này là dùng để tu luyện. Nàng chưa từng nghe nói qua còn có thể chống đỡ khôi lỗi có thể so với Thánh giả.
Rống!
Khôi lỗi ở phía trước thấy hắn ném ra trận bàn cũng sững sờ, chẳng qua sau khi nó cảm thấy không có công kích cho nên lại lần nữa lao đến chỗ hai người. Giống như là dã thú nổi điên, bên trên thân thể phát tán ra khí tức hung mãnh.
Thấy đối phương càng ngày càng tới gần, bất cứ lúc nào cũng sẽ đi tới trước mặt. Trong lúc Lạc Thất Thất đang khẩn trương không biết nên làm như thế nào cho phải thì đã nghe thấy thanh niên ở cách đó không xa hừ lạnh một tiếng.
Lập tức, bàn chân đạp mạnh lên trên mặt đất, ngay sau đó nàng đã thấy cảnh vật trước mắt lắc lư một hồi, khôi lỗi đã biến mất không thấy gì nữa, gian phòng lại khôi phục vẻ yên tĩnh.
Giống như tình cảnh vừa nãy chỉ là một giấc mơ, căn bản không tồn tại vậy.
- Chuyện gì xảy ra?
Lạc Thất Thất vội vàng nhìn quanh một vòng, phát hiện ra Hồng Viêm đỉnh và rất nhiều thư tịch vẫn còn, vị trí khôi lỗi vừa rồi lại biến mất, nhìn không thấy, cũng sờ không thấy, tất cả đều là một màu đen kịt.
Dường như nương theo cái dậm chân của người thanh niên này, nàng và lô đỉnh đã đồng thời bị bóc ra khỏi không gian này, nhảy đến một thế giới khác.
- Che giấu. . . Trận pháp?
Đột nhiên nàng nghĩ đến cái gì đó.
Có thể làm được điểm ấy, chỉ có một cái. . . Đó chính là trận pháp che giấu!
Loại trận pháp này có thể ẩn núp một phạm vi riêng biệt, khiến cho người ta không phát hiện ra được. Cũng giống như trước đó ở trong sơn cốc vậy, bất kể bọn hắn làm như thế nào cũng không tìm được lối vào của Địa Cung.
Nếu không phải phá giải được trận pháp, coi như lại cho bọn hắn ba năm, coi như đào bới lên một lần thì cũng có khả năng khó mà phát hiện ra được.
Trước đó nàng không biết Trương sư ẽ bố trí trận pháp gì. Khi nhìn thấy những cái trận kỳ kia và một màn kỳ quái trước mắt, trong lòng nàng lập tức nghĩ tới.
- Chỉ là. . . Trận pháp che giấu cực kỳ tiêu hao linh khí, đồng thời ít nhất cũng cần một vị Trận pháp đại tông sư lục tinh mới có thể khởi động được, làm sao lão sư lại có thể kích hoạt...
Mặc dù đã xác nhận, thế nhưng nàng vẫn không thể tin được như cũ.
Trận pháp lục tinh, hơn nữa còn trận pháp che giấu huyền diệu như thế, ít nhất cũng phải là cường giả Thánh vực mới có thể kích hoạt ra được. Mà vị Trương sư này chẳng qua chỉ là Hợp Linh cảnh. . . Cấp bậc kém rất nhiều a!
- Chẳng lẽ là. . . Tụ Linh trận vừa rồi?
Con ngươi nàng lập tức co rụt lại.
Vừa rồi Trương sư ném ra một cái trận bàn Tụ Linh trận, trước đó nàng còn không hiểu tại sao, giờ phút này kết hợp lại với đại trận này, nàng lập tức hiểu ra được.
Tất nhiên là lấy Tụ Linh trận ngũ tinh làm động lực, triệt để kích hoạt trận pháp che giấu này.
Mượn nhờ trận pháp khác để dẫn động một trận pháp khác. . . Cũng chính là trận pháp hợp lại ở trong truyền thuyết, coi như Trận Pháp sư lục tinh đỉnh phong cũng khó mà làm được chuyện này!
Trương sư không những làm ra mà lại còn tự tin và nhẹ nhõm như vậy. . .
Hai mắt Lạc Thất Thất trợn tròn.
Trận pháp là mượn nhờ từ trường của cảnh vật chung quanh, hình thành lực lượng đặc thù. Không phải là một cộng một bằng hai, dưới tình huống bình thường, hai trận pháp đặt chung một chỗ sẽ rất dễ làm ảnh hưởng lẫn nhau, từ đó làm cho. . . Chúng sẽ không có một chút tác dụng nào.
Lấy Tụ Linh trận để cung cấp động lực, kích hoạt trận pháp che giấu. . . Coi như tận mắt nhìn thấy thì nàng vẫn không thể tin được.
Muốn làm được chuyện này cần phải có lý giải và khống chế mạnh bao nhiêu đối với trận pháp thì mới có thể làm được điểm ấy cơ chứ?
- Được rồi, hiện tại chúng ta đã ẩn nấp, đối phương không phát hiện ra được, tranh thủ thời gian luyện chế vũ khí, thu hoạch được truyền thừa của Ngô Dương Tử tiền bối!
Không biết trong lòng nàng rung động thế nào, Trương Huyền đi tới trước mặt nàng.
Trận pháp che dấu lục cấp, bằng vào thực lực của hắn bây giờ, coi như có thể bố trí ra được thì cũng không có năng lực kích hoạt. Thậm chí, cho dù kích hoạt, cũng không có thể lực để duy trì.
Cũng giống như ốc sên kéo xe ngựa vậy, mặc dù chân khí của hắn hùng hậu, thế nhưng vẫn còn chưa đủ đểduy trì cho một trận pháp lục cấp vận chuyển.
Rơi vào đường cùng, hắn đành phải ném Tụ Linh trận ngũ cấp kia ra ngoài.
Trên người hắn còn có mấy trăm viên linh thạch trung phẩm, mượn Tụ Linh trận ngũ cấp này cung cấp linh khí, hoàn toàn có thể khởi động đại trận. Khiến hco nó có thể nhẹ nhõm vận chuyển.
Còn việc dung hợp Tụ Linh trận với trận pháp che giấu như thế nào, khiến cho chúng trợ giúp lẫn nhau mà không sinh ra xung đột, có Thiên Đạo thư viện trong tay, vấn đề này cũng không quá khó khăn.
Hơn nữa, quả thực cũng đã thành công.
- Đúng vậy a, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là luyện chế vũ khí, thỏa mãn điều kiện của Ngô Dương Tử tiền bối, nghĩ biện pháp để tìm lối ra...
Từ trong khiếp sợ khôi phục lại, Lạc Thất Thất khẽ gật đầu, đồng thời còn mang theo vẻ nghi hoặc:
-Lão sư không muốn đích thân luyện chế vũ khí hay sao?
Vị lão sư này mặc dù tuổi tác không có lớn hơn nàng, thế nhưng cho lại khiến cho nàng khiếp sợ rất nhiều.
Coi như có thể luyện chế ra vũ khí Linh cấp thượng phẩm mà Luyện Khí sư ngũ tinh đỉnh phong trở nên mới có thể luyện chế thì nàn cũng không cảm thấy kỳ quái.
- Ta?
Trương Huyền lắc đầu.
Coi như hắn muốn luyện chế thì cũng phải biết mới được!
Chức nghiệp Luyện Khí sư thuộc về một trong các chức nghiệp thượng cửu lưu, giống như luyện đan vậy, cơ sở rất là quan trọng. Cần phải có nhiều năm tôi luyện và học tập, đối với luyện khí ngay cả một chữ hắn cũng không biết, luyện thế nào chứ?
Không nói tới chức nghiệp này, ngay cả luyện đan, hắn đã học tập không biết bao nhiêu bản thư tịch, không phải vẫn ở bình cảnh, không có cách nào tự mình luyện chế hay sao?
- Lão sư không ra tay sao?
Lạc Thất Thất sững sờ.
- Ta sẽ không ra tay, ngươi luyện chế đi!
Trương Huyền nói.
- Con sao?