- Khụ khụ, nếu như chư vị đã đến đông đủ, chúng ta đi Hóa Thanh trì đi!
Cuối cùng Diệp Vấn Thiên bệ hạ cũng không nhìn nổi nữa, hắng giọng cắt ngang mấy vị thiên tài đang quần ẩu.
- Đi thôi!
Biết thời gian không còn sớm, mọi người cũng không nói thêm lời nào nữa mà đi theo sát hắn.
Hóa Thanh trì không ở trong hoàng cung, thậm chí cũng không ở bên trong Huyễn Vũ đế đô, mà là ở nơi giáp giới giữa Thanh Tắc sơn và Long Lân hà. Cách Đế đô không xa, còn có trọng binh của Huyễn Vũ Hoàng đế trấn giữ.
Mọi người đi lên trên lưng linh thú phi hành đã chuẩn bị xong, phi hành được mấy chục phút thì đã nhìn thấy một chỗ linh khí hội tụ xuất hiện ở trước mắt.
Thanh Tắc sơn giống như là một đầu cự long chiếm cứ ở trên mặt đất, Long Lân hà thì giống như là một đạo ngân hà, khảm nạm ở trên mặt đất.
Rồng thôn trường hà, tinh bố thiên hạ.
Nhìn thoáng qua cũng đã biết nơi đây là một Tụ Linh trận tự nhiên, hơn nữa cự long mang theo năng lực hành vân bố vũ, bất cứ lúc nào cũng sẽ đằng không mà lên. Bởi vậy, linh khí nơi này càng thêm nhẹ nhàng, đối với linh hồn càng có trợ giúp rất lớn.
- Lợi hại!
Nhìn một hồi, hai mắt Trương Huyền tỏa sáng.
Khó trách có thể trở thành Đế đô của một đế quốc nhị đẳng, Hóa Thanh trì này quả nhiên không tầm thường.
So với Tụ Linh trận mà hắn làm ra còn mạnh hơn rất nhiều.
Mọi người chậm rãi hạ xuống dưới.
- Phía trước chính là Hóa Thanh trì, trước khi tiến vào ta sẽ căn cứ vào danh ngạch và thời gian đã xác định trước đó, lại cấp Thanh Thần hương cho chư vị!
Diệp Vấn Thiên giải thích một câu.
Nương theo lời của hắn, một tên hộ vệ đi tới, mang theo ba mươi cây Thanh Thần hương.
Thứ này khác biệt với hương liệu bình thường, từ xa nhìn lại giống như một loại kim loại, có thể lơ lửng ở trong nước, tự chủ thiêu đốt, có thể xác định linh khí nhiều ít ở trong Trì Nhãn.
Hồng Phong đế quốc lấy được ba cái Trì Nhãn, tổng cộng có chín cái Thanh Thần hương, Trương Huyền lấy ra ba cây.
Một cái Trì Nhãn chỉ có thể ở trong ba ngày, đối với hắn, ba cây cũng đã đủ rồi.
Chia Thanh Thần hương xong cũng đã tới gần trưa.
- Trương sư, ta có việc muốn tâm sự cùng ngươi!
Thấy Hóa Thanh trì sắp mở ra, Trương Huyền đang muốn cùng đám người Diệp Tiền đi vào thì đã nghe thấy một tiếng truyền âm nhàn nhạt vang ở bên tai. Khi quay đầu nhìn lại thì đã thấy Hình Viễn chẳng biết từ lúc nào đã đi tới trước mặt hắn.
Trước đó Ngô Chấn tìm tới, hiện tại gia hỏa này lại tới, rốt cuộc là muốn làm gì?
Chỉ là, đối phương đã có việc thì hắn cũng không tiện chối từ.
Hai người tới một góc mà mọi người không thấy được.
Vừa mới đứng vững thì Hình Viễn đã nói thẳng:
- Ta biết đánh cược giữa ngươi và Lục công chúa!
- Thì sao!
Trương Huyền cũng không có gì có thể phủ nhận.
Khi lần thứ nhất đánh cược thì tên này đã ở bên cạnh, tận mắt thấy Lục công chúa mà hắn thích biến thành tỳ nữ của mình.
- Tự mình nhận thua! Không nên để cho Lục công chúa nhìn ra!
Hình Viễn nhìn qua rồi nói.
- Nhận thua?
Trương Huyền nhíu mày một cái.
Hắn còn tưởng rằng đối phương tìm mình làm gì, không nghĩ tới lại muốn cho mình nhận thua.
- Không sai, chỉ cần nhận thua, điều kiện tùy ngươi mở miệng!
Bàn tay lớn vây một cái, Hình Viễn khẽ nói.
- Tùy ta nói sao?
Ánh mắt hắn sáng lên.
- Không sai!
Hình Viễn gật đầu.
- Vậy thì tốt, đánh cược giữa ta và Lục công chúa là một vạn linh thạch trung phẩm. Chuyện này chắc hẳn ngươi cũng biết, lần này cá cược cũng là như vậy. . . Như vậy đi, nếu như ngươi có thể cho ta một viên linh thạch thượng phẩm, muốn ta nhận thua cũng không sao!
Trương Huyền thản nhiên nói.
Đối với hắn, chuyện hấp thu linh khí bên trong Hóa Thanh trì nhanh hay chậm hắn có thể tự khống chế. Nếu như có thể bởi vậy mà lần nữa có được một viên linh thạch thượng phẩm, như vậy thật sự đã kiếm lời rồi.
Mặc dù một viên linh thạch thượng phẩm cũng có giá trị một vạn viên trung phẩm, nhưng. . . Nếu như muốn mua, dù có tiền cũng không mua được, muốn mua cũng không mua được.
- Một viên linh thạch thượng phẩm?
Khóe miệng Hình Viễn giật một cái.
Thứ này quá mức trân quý, xem như ngay cả gia tộc bọn họ muốn xuất ra cũng không quá có thể.
- Không đồng ý thì thôi. . . Dù sao Lục công chúa thua cũng sẽ đền cho ta một vạn viên linh thạch trung phẩm...
Trương Huyền nói.
Mặc dù một vạn viên linh thạch trung phẩm so ra vẫn kém một viên thượng phẩm, thế nhưng chí ít có thể đảm bảo mình không thua. Nếu như đối phương không bỏ ra nổi, như vậy hắn cũng không quan tâm.
- Được, ta đồng ý!
Hình Viễn cắn răng một cái:
- Lần luyện tập này, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, sau khi trở lại học viện ta sẽ ban thưởng một viên linh thạch thượng phẩm. Viên linh thạch này có thể cho ngươi, chỉ là. . . Ngươi phải giữ bí mật cho ta, không thể nói ra chuyện này!
- Thành giao!
Trương Huyền gật đầu.
Cùng lắm thì lãng phí thời gian ba ngày mà thôi, có thể có được một viên linh thạch thượng phẩm, tuyệt đối đã kiếm bộn a.
Huống chi, làm như vậy còn không phải đắc tội với Hình Viễn này, càng có thể khiến cho Lục công chúa kia nguôi giận.
Hai người mới vừa thương nghị xong thì đã nghe thấy một trận tiếng vang kịch liệt ầm ầm vang vong, ngay sau đó đã có một luồng linh khí nồng nặc tán dật ra, giống như là một cái Tụ Linh trận cực lớn đột nhiên mở ra vậy.
- Mau nhìn!
Trong đám người không biết ai hô lên một câu.
Mọi người vội vàng nhìn lại về phía trước thì đã thấy một cái cột linh khí nồng nặc bay thẳng lên trên trời. Một đạo khí tức khiến cho cho người ta tinh thần sảng khoái đập vào mặt, khiến cho người ta hút một ngụm vào cũng đã cảm thấy linh hồn không ngừng run rẩy, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá.
Ở chỗ mênh mông xa xa có một cái ao nước rất lớn chậm rãi xuất hiện. Linh khí ở trong đó sôi trào, giống như tạo thành từng đầu cự long, phát ra tiếng gào thét cực lớn, nhìn qua giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ phá không mà ra.
Chung quanh ao nước xuất hiện mười cái vòng xoáy lớn nhỏ tương đồng với nhau. Mỗi một cái đều có đường kính chừng hai mét, an tĩnh bố trí ở chung quanh ao nước, giống như là bảo thạch khảm nạm bên trên vương miện vậy.
- Hóa Thanh trì. . . Mở!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đồng thời xiết chặt nắm tay.