Còn một vài đồ vật khác không đáng nhắc tới, có thể nó quá nhỏ nhặt nên hắn không quá mức chú ý. Hắn khẽ thở dàitự hỏi:
- Chẳng lẽbố bạc đãi đứa con này đến thế ư?
Hắn cảm thấy thương xót cho Vũ Minh trước kia, và có lẽ là cả hắn bây giờ. Thân phậnlà con cả của chủ tịch tập đoàn SSAD giàu cónhất nhì thành phố. Vậy mà chỉ vì hắn có một chút thần trí không tốtlạiđày đọa hắn trong cái nơi hẩm hiu ẩm mốc cũ nát này đến mức này. Vắng vẻ đến nỗi, lâu như vậy mà hắn cũng không cảm nhận thấy bất cứ một bóng người nào.
Nếu không phải hiện giờ hắn còn sống thì hẳn là hắn đã cho rằng Trần Gia Cảnh bố của hắn, chủ tịch tập đoàn SSAD, trưởng dòng họ Trần kia đã vứt bỏ hắn ở đây, để mặc cho hắn tự ý sống chết.
Hiện tại, Vũ Minh thừa nhận thân xác này, cũng như đã thừa nhận giới diện này, cách ăn nói xưng hô ở Đông Á Đại Lục có lẽ đã không còn phù hợp. Nên vừa rồi hắn không ngần ngại trực tiếp sử dụng ngôn ngữ hiện đại.
Nói đến thân phận của hắn. Trước kia bị bại liệt từ năm mười bốn tuổi, sau đó vài ngày thì cũng vì không chịu nổi mà lâm vào cảnh điên loạn, kể từ đó kí ức của hắn cũng là một mảnh hỗn tạp. Vũ Minh cũng không giữ lại mảnh ký ức khi đó, cho nên hắn cũng không biết bây giờ mình đang ở nơi nào.
Ọt ọt!
- Ai, cái bụng này lại báo động rồi.
Hắncười nhạt một tiếng, xoa bụng, cố gắng nhấc đôi tay lên từ từ đặt vào hai bánh xe lăn. Hắn là muốn đẩy chiếc xe lăn đi tham quan một chút, dù khí lực của hắnkhông có nhiều nhưng xem ra gắng sức thì vẫn có thể đẩy chiếc xe lăn này chậm rãi di chuyển một hồi.
Kẽo kẹt!
Xe lăn đẩy qua, cửa gỗ mở ra. Cửa gỗ kia tuy nhìn qua hình thái có vẻ rất yếu ớt, nhưng khi Vũ Minh cầm vào tay vịn đẩy nó ra thì cũng cảm thấy khá chắc chắn. Chỉ thấycánh cửa trước mặt hắn hơi bị chạm xuống đất một chút, bị kẹt cứng và khá khó nhúc nhích.
Hắn phải dùng sức hồi lâu thìmới có thể vất vả đẩy được cánh cửa kia ra. Xe lăn tiếp tục lăn bánh, đập vào mắt hắn là một khung cảnh không mấy khả quan hơn căn phòng khi nãy. Trước mắt hắnlà một căn nhà lớn, nhưng xem ra đã bị bỏ hoang từ lâu. Từng khối kiến trúc điêu tàn cũ kĩ, từng lớp sơn cũ đang tróc vẩy và những mảng rêu xanh bám kéo dài chốc chốc lạirơi rụng lả tả.
Hẳn làđã lâu rồi không ai chăm chút căn nhà này. Lại nhìn một lượt thì thấy căn nhà theo lối kiến trúc cổ,đoán chừng căn nhàtheo lối kiến trúc của Pháp, từng cái đèn một đều được sắp xếp theo phong cách quý tộc kiểu Châu Âu. Hồi tưởng lại một chút quang cảnh của nó trong quá khứhẳn sẽ rất hoa lệ, thậm chí có thể nói là sa hoa choáng ngợp.
Lối kiến trúc kiểu Châu Âu quý tộc này vốn rất đắt tiền, không mấy ai có thể có khả năng chi trả cho một căn nhà vừa nhiều đồ cổ vừa có lối kiến trúc được bố cục một cách chặt chẽ hợp lý đến như vậy. Nhưng cuối cùng càng nói tới thì chỉ càng cảm thấyphí phạm, bởi vì căn nhà có thể nói vốn dĩ là tuyệt phẩm này lại bị để hoang phế đến nhường này. Thậm chí như vậy mà lại còn để một tên điên như hắn ở. Chỉ sợngười ta vừa bước vào đây, nhìn thấykhung cảnh này, lạinhìn thấy hắn, đã lập tức võ đoánđây là căn nhà ma.
Bất chợt hắn cảm thấybụng mình co thắt lại vì đói, liềnnhướng mày. Trước hết xem ra hắn vẫn nên tìm một chút gì ăn thì tốt hơn. Tình trạng này không thể kéo dài, hắn còn phải điều trị thương thế, vừa phải củng cố lại Hồn Thể, nếu không ăn, e là sẽ không thể chịu nổi.
Bất quá, hắn lạicàng phải thở dài chán nảnhơn vìnghĩ tới tình cảnh hiện tại của mình đúng làthực sự tiến thoái lưỡng nan. Đừng nói là đi kiếm cái ăn, mà cho dù hắn có muốn đứng lên cũng không thể. Căn phòng hắn là ở trên tầng hai của căn biệt thự này. Cũng có nghĩa hắn muốn đi xuống dưới lầu còn cần phải trải qua vô sốbậc thang gập ghềnh thử thách.
Suy tính hồi lâu hắn cảm thấy không còn cách nào khác, cuối cùng đành phải huy động đôi tay đẩy chiếc xe lăn đi dọc theo hành lang tầng hai tham quan một chút. Hiện tại hắn có muốn đi kiếm cái ăn cũng không được, tạm thờichỉ đành trông chờ vào người khác. Hi vọng rằng Trần Gia Cảnh bố hắn không có ác độc đến mức mà bỏ đói hắn đến chết.
Tận dụng thời gian chờ người khác đến, Vũ Minh cũng muốn đi tìm hiểu ngôi biệt thự này một chút. Cạnh bên căn phòng ẩm mốc cũ kĩ của hắn là một căn phòng rộng lớn, có những cái kệ sập xệ đang lăn lóc ngổn ngang. Một vài quyển sách rơi vãi tứ tung, xem ra ở đây trước kia đã từng là phòng đọc sách. Thậm chí có thể nó còn là một cái thư viện nữa.
Vũ Minh đẩy chiếc xe lăn tiến vào, mùi ẩm mốc xộc lên mũi hắn. Vũ Minh khẽ thở hắt một cái thổi bay những đám bụi ẩm mộc kia ra xa một chút. Chậm rãi tiến vào lướt nhìn khung cảnh điêu tàn xung quanh, hắn cũng cảm thấy có chút hứng thú. Ở đây tuy đồ vật ngổn ngang rơi vãi, thế nhưng có rất nhiều sách. Khoảng thời gian này cũng không làm gì, tiếp thu tri thức nhân loại cũng tốt.
Tiến qua khoảng hai ba cái kệ sách, cuối cùng hắndừng lại tại một cái kệ sách duy nhất còn đứng vững. Hắn đưa tay lên cầm vào một cuốn sách dày nhất và tình trạng của nó có vẻ vẫn còn ổn nhất. Lấy tay phủi phủi lớp bụi trên mặt sách Vũ Minh liền lập tức cảm thấy mừng rỡ tự hỏi:
- Bí ẩn lăng mộ cổ đại?
Hắntừ từ đọc từng chữ trên bìa sách, tự động cảm thấy có chút phấn khích. Kết hợp với ký ức Hồn Thể, cộng thêm ký ức trước đây ở Đông Á Đại Lục, hắncho rằng các lăng mộ ở Địa Cầu này hẳn sẽ ẩn chứa rất nhiều bí mật. Thậm chí có thể sẽ có thứ đồ có ích cho hắn tu đạo.
Có rất nhiều truyền thuyết về giới diện Địa Cầu này. Trong đó, thông tin trong ký ức mà hắnbiết được từ hồn thể nam tử kia thì rất có khả năng trước đây Địa Cầu cũng có tồn tại thế lực tu đạo, chỉ là không biết tại sao trải qua thời gian đến thời hiện đại lại biến mất không còn chút dấu vết. Những lăng mộ bí ẩn này có khả năng sẽ cung cấp thông tin về võ giả tu đạo trước đây của Địa Cầu. Có thể có sự trợ giúp rất lớn cho hắn tìm kiếm tài nguyên tu đạo .
Địa Cầu Thiên Địa Linh Khí không tồn tại, nếu hắn muốn tu luyện chỉ có thể dựa vào con đường tài nguyên mà thôi. Mặc dù hắn biết rằng cơ hội nhỏ nhoi nhưng xem ra không phải là không có.
Xuyên giới li tách Hồn Thể với thân xác, toàn bộ cảnh giới võ đạo trước đây Vũ Minh tu luyện được đều đã tan thành mây khói, chỉ có thành tựu về Hồn Thể là còn giữ được nguyên vẹn. Hắn chỉ có thể vận dụng một số đạo pháp liên quan đến Hồn Thể như Thanh Thần Quyết, hay Tì Thần Bổ Quyết.
Nói trắng ra, chính xác hiện tại là hắn tu võ đạo chính là tu luyện lại từ đầu. Không gian Địa Cầu, không tồn tại Thiên Địa Linh Khí, việc tu luyện hẳn sẽ rất khó khăn, nhưng không vì vậy mà có thể ngăn được bước tiến của hắn. Hắn còn phải báo cừu. Tiên quyếtlà cho Vũ Minh này. Sau là cuộc trả thù cho Phong Ngọc Kiếm Phái kiếp trước của hắn.
Lại kể đến, võ đạo sở học của Đông Á Đại Lục phân chia cấp bậc cũng rất rõ ràng. Trước hết muốn nhập học võ đạo cần phải trải qua rèn luyện thân thể linh mẫn dẻo dai, thao tập tốc độ. Tập luyệnpháp kĩ đến độ linh mẫn nhất định, kiên trì cực khổ. Người thường khoảng ba tháng thời gian cực khổ như vậy mới có thể đạt đến thể trạng thân thể hoàn hảo, như vậy mới có thể được gọi là nhập học võ đạo.