Ads
Mộ Dung Lưu Tôn hơn nửa
ngày không lên tiếng, mẫu hậu, ngươi chờ, trẫm sẽ bắt được một sư phụ nổi danh
tài năng đến trừng phạt ngươi...
"Chuyện gì?"
Hoàng thượng khôi phục lãnh tĩnh, yếu ớt nhìn A Cửu, A Cửu thấy hoàng thượng
như vậy, yêu thương đến cực điểm, kỳ thực thế nhân chỉ biết Huyền đế anh minh
thần võ, mưu lược kinh người, lại không người nghĩ đến, hắn cũng là một người
được làm bằng máu thịt, cũng có những đều không thể làm được, nghe nói năm đó
hoàng thượng từng tận mắt thấy mẹ đẻ mình là Lý hoàng hậu bị thái giám trong
cung hại chết, sau đó hoàng thượng cũng từng mấy lần gặp nguy hiểm, cuối cùng
tiên hoàng phải đem hắn đưa đến một người bạn cũ, như vậy mới có thể bảo toàn
hắn.
"Băng Tiêu có tin
tức đưa về, nói Trưởng Tôn Trúc thực sự ở Huyền Nguyệt quốc, các nàng đã phát
hiện hắn."
A Cửu cung kính báo cáo,
Mộ Dung Lưu Tôn khóe môi lộ vẻ tà mị tiếu ý, dường như ám dạ Tu La, trầm ổn nội
liễm mở miệng.
"Làm cho Băng Tiêu
lưu ý hướng đi của hắn, tùy thời bẩm báo, tạm thời không nên kinh động hắn, xem
hắn có ý đồ gì?"
"Dạ, hoàng
thượng."
A Cửu lui ra ngoài, bên
trong thượng thư phòng lại rơi vào yên tĩnh, tuấn mỹ nam nhân vẫn ngồi ở trên
trường kỷ, thân hình cao ráo to lớn tùy ý nằm nghiêng ở minh hoàng trường kỷ,
trên đầu tóc đen thả xuống trước ngực, hai tròng mắt khẽ nhắm lại, lông mi dài
nhỏ che giấu đi những ám nhọn trong ánh nhìn sắc bén, tạo thành một mảnh tương
hòa, như vậy xuất trần mà không nhiễm bẩn...
Mộc phủ.
Ở đại sảnh, mộc thừa
tướng vẻ mặt uy nghiêm ngồi ở trên ghế chủ tọa, bình tĩnh nhìn xuống ba nữ nhi
đang đứng, mâu quang thầm ngó chừng Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương, bất
ngờ quát một tiếng.
"Quỳ xuống."
Mộc Thanh Châu cùng Mộc
Thanh Hương lại càng hoảng sợ, không dám ngỗ nghịch thừa tướng cha, ùm một
tiếng quỳ xuống, chỉ có Mộc Thanh Dao hai tay chấp sau lưng, nâng cao ngực đứng
thẳng, ba người song song kêu một tiếng: "Phụ thân." (TT: thở dài… có
nhiều con gái quá làm chi, con gái đẹp nhiều lại càng mệt nữa)
Mộc Ngân nhìn phía Thanh
Dao đang đứng thẳng, ánh mắt hoang mang không ngớt, hôm nay tất cả chuyện phát
sinh ở thượng thư phòng, thiếu chút nữa đã lấy mạng của hắn, nữ nhân này thật
là nữ nhi của hắn sao? Thế nhưng hắn trái phải nhìn đánh giá cả buổi, nàng thật
là con gái của hắn không sai a, nhưng sự gan dạ sáng suốt này là từ đâu mà nhô
ra đây?
Mộc Ngân nghi hoặc không
ngớt, Mộc Thanh Dao u nhiên nhìn liếc mắt một cái thừa tướng cha cùng hai tiểu
thư Mộc gia, thản nhiên mở miệng: "Phụ thân, ta mệt mỏi, muốn đi xuống
trước nghỉ ngơi."
Mộc Ngân phất phất tay,
nữ nhi này qua không được bao lâu sẽ là quốc mẫu, hắn đánh cũng không phải mà
mắng cũng không phải, chỉ có thể làm cho nàng đi trở về.
"Đi về nghỉ ngơi đi,
bất quá đừng quên liệt kê danh mục sính lễ ra."
"Dạ, phụ thân."
Mộc Thanh Dao gật đầu,
thần tình thản nhiên theo chính sảnh lui ra ngoài, quản gia trung thúc đang ở
ngoài ngoài cửa, vừa nhìn thấy nàng đi ra, cung kính cẩn thận mở miệng:
"Tam tiểu thư, thái giám đang chờ người đưa danh mục sính lễ?"
"Được rồi, đợi lát
nữa ta sẽ đưa cho Lục nhi đem tới."
"Dạ, tiểu thư,
" Trung thúc gật đầu, trước cửa Mai Tâm vươn tay ra kéo thân thể tiểu thư,
hai người cùng nhau hướng mộc phủ thanh viện mà đi, hôm nay chuyện đã xảy ra
trong thượng thư phòng, nàng không biết rõ ràng lắm, bất quá cuối cùng lại biết
tiểu thư được phong làm hoàng hậu, hơn nữa hoàng thất còn hạ thiên giới sính
lễ.
Thật là làm cho người ta
không thể tin được...
"Tiểu thư, người
không phải nói không muốn tiến cung sao?" Mai Tâm cẩn thận tỉ mỉ hỏi, nàng
xem ra tiểu thư lông mài nhíu lại không vui, nhẹ giọng hỏi, Mộc Thanh Dao bất
đắc dĩ thở dài: "Không có biện pháp, nếu như ta kháng chỉ không tuân, sợ
rằng mộc phủ gặp tai ương rất lớn, ta không thể hại người khác."
"Tiểu thư?"
Mai Tâm khinh niệm một
câu, không biết nói cái gì cho phải, việc này nếu như đến phiên nữ nhân khác,
nàng nhất định sẽ nói thật dối trá làm ra vẻ, nhưng nàng tin tiểu thư là thực
sự không muốn tiến cung, thế nhưng thánh mệnh đã định, không tiến cung cũng
phải tiến cung...
Mộc phủ ở đại sảnh, Mộc
Ngân đang giáo huấn nữ nhi.
"Hai người các ngươi
có biết tội không?"
Mộc Thanh Châu cùng Mộc
Thanh Hương khó có được nhất trí cùng lắc đầu như vậy: "Nữ nhi không
biết?"
"Các ngươi lại muốn
cùng nhau tiến cung phụng dưỡng hoàng thượng, việc này còn thể thống gì, phải
biết rằng các ngươi làm như vậy, sẽ hại hoàng thượng mang tiếng bất trung bất
nghĩa, ta phụ thân các ngươi một đời anh minh đều hủy ở trong tay của các
ngươi?"
Mộc Ngân nặng nề vỗ bàn
một cái, coi như thoáng cái già đi vài tuổi, hôm nay mọi chuyện đã xảy ra thực
sự ngoài ý muốn của hắn, đầu tiên là Dao nhi phá vỡ thủy tinh cầu của hoàng
thượng, tiếp đến hoàng thượng muốn phong Dao nhi làm hoàng hậu, nhưng càng kỳ
quái hơn chính là, Dao nhi cũng dám cự hôn, đây có lẽ là nữ nhân kỳ lạ nhất
trên đời, cuối cùng cũng đồng ý rồi, đồng ý thì đồng ý còn đòi ra thiên giới
sính lễ, thật là muốn mạng già của hắn mà, tối ly kỳ vẫn là hai nữ nhi đang quỳ
kia, lại muốn cùng muội muội tiến cung phụng dưỡng hoàng thượng, điều này còn
ra thể thống gì nữa.
"Phụ thân, vì sao
Thanh Dao có thể, chúng ta không thể, hơn nữa hậu cung cũng không có bao nhiêu
phi tần, chúng ta vì sao không thể vào cung?"
Mộc Thanh Châu đúng lý
hợp tình kêu lên, Mộc Thanh Hương làm nền gật đầu...
"Hai người các ngươi
là đồ bất hiếu? Còn dám cãi bậy, hôm nay ta không đánh chết các ngươi, sẽ không
phải là cha ngươi?"
Mộc thừa tướng phẫn nộ
đứng lên, dù chính tay đánh chết hai kẻ khốn kiếp này, hắn cũng không để cho
các nàng tiến cung gây tai họa cho hoàng thượng: "A trung, a trung?"
"Lão gia?"
Mộc phủ quản sự Trung
thúc, rất nhanh chạy đến, nhìn bộ mặt tức giận của lão gia, khẩn trương hỏi:
"Lão gia, làm sao vậy?"
"Lấy gia pháp đến
cho ta, ta muốn đánh chết hai đứa nữ nhi bất hiếu này?"
Mộc Ngân bình tĩnh mệnh
lệnh, đúng lúc này, mộc phủ cửa lớn tràn vào một đống người, chính là mộc đại
phu nhân cùng mộc Nhị phu nhân, dẫn theo một đống nha hoàn ma ma vọt vào, xem
ra có người mật báo cho các nàng, hai nữ nhân sắc mặt đều có chút khó coi, đại
phu nhân vừa vọt vào, liền hướng trên người Mộc Ngân đánh tới: "Ngươi đánh
nữ nhi của ta, trước hết đánh chết ta đi, ta không muốn sống, ta không muốn
sống."
Mộc Nhị phu nhân cũng ở
một bên kêu: "Lão gia, ngươi bỏ qua cho Hương nhi đi, các nàng đều là con
gái của ngươi a."
Mộc phủ đại sảnh loạn
thành một đoàn, Mộc Ngân trãi qua một màn trong cung, hơn nữa bị đại phu nhân
va chạm, rốt cuộc kiên trì không nổi, thân thể nghiên một cái, hướng trên mặt
đất ngã xuống, trong nháy mắt, tiếng thét chói tai không ngừng, tiếng kêu khóc
một mảnh.
"Lão gia, lão
gia?"
Mộc thừa tướng rốt cuộc chịu
không nổi đả kích, cấp hỏa công tâm ngã bệnh, mộc phủ trên dưới đều lo sợ không
yên, cũng may đại phu, chỉ nói mộc lão gia can hỏa dồi dào, kinh hãi quá độ
nhất thời hôn mê, cũng không có trở ngại lớn, kê khai hai thang thuốc hảo hảo
điều trị liền không có gì đáng ngại.
Bữa tối đó, Thanh Dao đi
đến nhà chính vấn an thừa tướng phụ thân, dẫn hai nha đầu trở lại Thanh viện,
hôm nay cả một ngày nàng cũng có chút mệt mỏi...
Gió đêm nổi lên, đèn lồng
chập chờn, ánh nến lúc sáng lúc tối, vô cùng quỷ dị, Mai Tâm cùng Lục nhi bất
an ngẩng đầu đánh giá xung quanh, đêm nay không trăng, trời tối như mực, giống
như một tấm vải đen khổng lồ bao phủ lên đỉnh đầu, làm cho người ta không thở
nổi.
"Tiểu thư?"
"Đi thôi, không có
việc gì, " Thanh Dao ngước mắt quét một vòng, thần sắc có chút lãnh, trong
đêm tối, tựa hồ có đôi mắt theo dõi các nàng, nhưng bằng vào năng lực của nàng
không có cách nào xác định vị trí của người kia, càng không biết là ai núp
trong bóng tối rình coi nàng, xem ra nàng phải có chút tính toán mới được, ánh
mắt đột ngột u hàn trầm xuống, có một số việc nàng đã bị cuốn vào...