Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng Phi

Chương 11: Chương 11: Gặp lại Diệp Tu Dung




“Nương nương, ngài nói xem lần này Hoàng thượng vì sao lại tấn vị cho Hạ tài tử kia lên thành Di quý nhân cao như vậy. Rốt cuộc Hoàng thượng sủng ái nàng ta đến đâu?...” Như Ý một bên hầu hạ Tô Thục phi thay quần áo đi ngủ, một bên mở miệng nói ra thắc mắc của mình. 

“ Ai mà biết được Hoàng thượng suy nghĩ như thế nào!” Thục phi khẽ thở dài một tiếng, đi đến bên mép giường ngồi xuống :“ Nay Hoàng thượng dần dần nắm quyền làm chủ trong triều, tâm tư của Hoàng thượng bản cung càng ngày càng đoán không ra.” Hay nói đúng hơn là Hoàng thượng không muốn để cho nàng đoán được,  Thục phi trong lòng tự giễu. “ Vài ngày trước bản cung cũng đã nhìn thấy Di quý nhân kia, nhan sắc coi như cũng động lòng người. Sợ là Hoàng thượng mấy ngày nay giận bản cung có hành động hấp tấp. Mượn lần sắc phong này để cảnh cáo bản cung đi.” 

“Nương nương nếu đã như vậy chúng ta không cần phải nâng đỡ Tiêu mỹ nhân  nữa sao?”

“ Bản cung vốn cho rằng Tiêu Sắc kia là kẻ thức thời, ai biết... Nàng ta thật coi mình là danh môn khuê tú? Chẳng qua là người đằng nhà mẹ đẻ của ngũ tiểu thư. Nếu không phải Tô gia chúng ta không có nữ nhi trong độ tuổi tuyển tú thì làm sao bản cung lại có thể cất nhắc nàng ta.” Từng lời nói ra đều là hạ thấp người khác vậy nhưng giọng nói vẫn là thập phần ôn nhu : “ Có lẽ nên bớt đi một chút.”

“ Nương nương người không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy, Di quý nhân này dù thế nào đi nữa cũng chỉ là nữ nhi của quan ngũ phẩm. Hoàng thượng có lẽ thấy mới mẻ nhưng sau này rồi cũng thấy chán nàng ta mà thôi.” Như Ý an ủi nói. “ Nương nương người nên nghỉ ngơi đi ạ.” 

“ Tiểu chủ, hôm nay sao ngài lại chọn cây trâm này.” Tố Tố vừa giúp Hạ Kha cài cây bạch ngọc do hệ thống ban tặng vừa hỏi. “ Cây trâm này cùng với bộ đồ hôm nay của tiểu chủ không hề phù hợp, không bằng chúng ta đổi cây trâm khác đi.Tiểu chủ?”

Hạ Kha nhìn vào gương đồng, đôi mắt lấp lánh như nước mùa xuân. Cảm giác rằng bản thân mình mặc dù bộ dáng không tệ nhưng sau khi trải qua sự cải tạo của hệ thống thì so sánh với lúc trước bản thân đã có sự chênh lệch rất lớn. Quả nhiên là sản phẩm của hệ thống, mọi cải tạo đều là cao cấp nhất. “ Ting. Cảm tạ kí chủ đã ghi nhận công lao của hệ thống. Mức độ hảo cảm của hệ thống hiện nay là +0.” Hệ thống càng ngày càng có suy nghĩ giống như con người, cũng biết nói giỡn cùng nàng. Hạ Kha mặt  đầy hắc tuyến nghe hệ thống lảm nhảm. 

“ Vậy thì đổi cây trâm vàng điểu quyên đi, sẽ tốt hơn. Lấy vòng bạch ngọc trong hộp kia ra nữa.” 

“ Tiểu chủ, được rồi ạ.” Lạc Cẩn lúc này đang lo lắng nhìn Hạ Kha, mày nhíu lại đôi chút : “ Tiểu chủ như vậy có phải là quá nổi bật không?”

“ Bây giờ ta đã ở nơi đầu sóng ngọn gió, cho dù ta có ăn mặc một cách an phận, người trong hậu cung này cũng sẽ không bỏ qua cho ta.” Hạ Kha không để ý những lời này mà nhẹ nhàng chuyển động vòng tay nói.

“Là do nô tỳ suy nghĩ chưa thấu đáo.”

“Được rồi, hôm nay Tố Tố ở lại Mẫn Tú các không cần đi cùng ta.” Hạ Kha xoay người nói với Tố Tố “ Ngươi cùng Tiểu Ấn Tử trong khoảng thời gian ta ra ngoài đem toàn bộ những người không an phận xử lý toàn bộ.” Nhìn vẻ mặt không dám tin của Tố Tố, Hạ Kha cảm thấy thực buồn cười “ Ngươi thực cho rằng tiểu chủ ngươi là người dễ bị bắt nạt sao? Nha đầu ngốc này.”

“ Vâng, nô tỳ tuân mệnh.” 

Hạ Kha cảm thấy có đôi khi duyên phận hai chữ này cũng thật là vừa khéo, nhìn An Diệp Quân đang đi về phía nàng, Hạ Kha thất thần nhớ tới ngày vừa mới vào cung. An Diệp Quân mặc dù bộ dáng vẫn giống như trước đây nhưng ở trong cung trải qua vài lần té ngã so với trước kia thì đã an phận đi rất nhiều. 

“ Di quý nhân dừng bước.” Hạ Kha thật muỗn vỗ trán, vừa mới nghĩ nàng ta an phận hơn trước đây thì liền ở trước mặt mình tỏ vẻ, thật không hiểu trong đầu nàng có cái gì. 

“ An mỹ nhân có chuyện sao ?” Hạ Kha trên mặt vẫn là cười đáp lời. 

An Diệp Quân cảm thấy Hạ Kha này chính là đang châm chọc mình, mặc dù là người đầu tiên được thị tẩm nhưng mà có tác dụng gì sao. Nàng ta lần đầu thị tẩm liền được Hoàng thượng yêu thích, không những tấn vị thăng hai cấp mà còn được phong hào. Trong số các tú nữ mới vào cung thì đây chính là phần ân sủng lớn nhất. Cảm thấy trong lòng một trận lửa lớn, giọng nói mang theo cả sự khó chịu “ Cũng không có chuyện gì, chỉ là thấy hai chúng ta tuy cùng vào cũng một lúc những cũng chưa có cơ hội nói chuyện nhiều lắm nên lúc này muốn cùng Di quý nhân hàn huyên một chút.”

“ A, phải không?” Hạ Kha giống như cười mà cũng như không cười nhìn qua An Diệp Quân.

An Diệp Quân bị bộ dáng Hạ Kha như vậy sợ hết hồn, tròng lòng càng phẫn nộ. Nhìn bộ dáng nàng ta ngay cả so với mình cũng chưa bằng một nửa như thế nào lại được Hoàng thượng sủng ái. Dựa vào đâu mà chuyện tốt như vậy nàng ta lại giành được. Mà chính mình lại chỉ có thể cúi đầu trước nàng ta mà phẫn nộ? Nghĩ như vậy, An Diệp Quân trong giọng nói càng lộ ra ác ý : “ Ngươi đùng nghĩ rằng dựa vào chút sủng ái như vậy của Bệ hạ mà lên mặt. Ha Kha ngươi cho rằng mình là cái gì? Ta vốn nghĩ rằng hai người chúng ta cùng tiến cung, cho là sẽ ủng hộ lẫn nhau, không hề nghĩ rằng ngươi lại đối xử với ta như vậy.” 

Hạ Kha nghe những lời này chỉ cảm thấy buồn cười đến cực điểm, nhớ ngày đó lúc nàng ta được ân sủng không hề có nghĩ tới phần ân tình này, còn hiện tại bây giờ giống như mình mắc nợ nàng ra. Rốt cuộc nàng ta có thể vô sỉ đến đâu mới có thể nói ra những lời này. 

“ An mỹ nhân xin hãy cẩn thận lời nói.” Lạc Cẩn quát lên :“ Không nói đến việc tiểu chủ nô tỳ  cái gì cũng chưa nói, chỉ nguyên việc An mỹ nhân đối với tiểu chủ nói ra những lời như vậy là đã vi phạm cung quy. Tiểu chủ nô tỳ  là chính thất phẩm quý nhân, được ban tặng phong hào. Chiếu theo quy củ, An mỹ nhân còn cần phải hành lễ. Bây giờ ngài chưa hề hành lễ với tiểu chủ nô tỳ mà còn ăn nói như vậy. Có phải ngài đối với việc Quý phi nương nương quản lý lục cung là bất mãn sao.? 

“ Ngươi...” 

“ Được rồi, Lạc Cẩn.” Hạ Kha nhẹ giọng trách mắng, tuy là quát mắng nhưng trong giọng nói lại không hề có nửa điểm trách cứ, “ Dù sao An mỹ nhân cũng là vào cung cùng một lúc với ta, hơn nữa có thể tạm thời quên mất quên củ, mà cũng không có chuyện gì xảy ra.” Đến gần An Diệp Quân, Hạ Kha nói nhẹ bên tai nàng ta :“ An mỹ nhân, ta còn muốn đi đến Cẩm Tú cung thỉnh an ba vị nương nương, vậy nên đi trước một bước.” Ngừng lại một chút rồi nói tiếp :“ An tài tử sau này nhỡ kỹ những lời nói ngày hôm nay của chúng ta.” Nói xong liền chậm rãi rời đi. 

An mỹ nhân này thật sự đầu óc giống như heo vậy, bị người ta khiêu khích một chút đã không nhịn được, quả nhiên khiến cho mọi người không muốn cùng nàng so đo. Liền này cả lời nói cũng không thể nói quá sâu xa, chỉ sợ nàng ta nghe không hiểu nha. 

“ Ô, đây không phải là Di quý nhân sao?” Hạ Kha vừa mới bước vào Cẩm Tú cung liền nghe được giọng nói chanh chua của Diệp tu dung. “ Mọi người ở đây vừa nói Di quý nhân mới nhận được ân trạch, thân thể sợ là không khoẻ, hơn nữa Hoàng thượng thương tiếc nên hôm nay có thể sẽ không tới.” 

“ Tu Dung nương nương cát tường.” Hạ Kha cùng với Lạc Cẩn vội vàng hành lễ, đối với Diệp tu dung vừa gặp ra oai phủ đầu nàng, Hạ Kha mặc dù hiểu người đứng sau nàng là đang đối với mình bất mãn, mượn tay Diệp tu dung để cảnh cáo nàng. Nhưng là trong cung này ai mà không có nỗi khổ tâm đâu. Hạ Kha có nguyên tắc của mình, đó là người không phạm ta thì ta cũng không phạm người, nếu người phạm ta một, ta sẽ phạm người mười.

 ”Di quý nhân thật là tài giỏi, có thể khiên cho Hoàng thượng một lần tấn vị thăng liền hai bậc, còn được ban tặng phong hào, đây chính là phong tặng lớn nhất trong năm nay.” Đấy là đang kín đáo châm biếm Hạ Kha dùng thủ đoạn để chiếm được sủng ái, đồng thời khiến cho những người đang ngồi đây đem cừu hận chuyển tới trên người nàng. Nhìn những người đang ngồi ở đây, nhất là vị An mỹ nhân vừa mới tiến vào đang nhìn nàng với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống. Vị Diệp tu dung này rõ ràng có đầu óc hơn hẳn. Vậy người đứng sau kia...

Nhưng mà Hạ Kha tự nhận mình cũng không phải kẻ chẳng biết gì, lập tức tỏ vẻ thẹn thùng, cúi đầu hé miệng cười một tiếng, giống như trăng sáng lấp ló sau làn mây, “ Cảm ơn Tu dung nương nương chỉ bảo, muội muội ngu dốt, may mắn được Hoàng thượng không chê muội muội là không biết quy củ.”Đúng vậy, xác thực là không có trách tội, hơn nữa còn khá thích thú nữa cơ, “ Cũng không trách tội, may mắn thấy được thiên nhan, muội muội thật sự có phúc ba đời, không dám cầu xin nhiều vật ngoài thân.”  Diệp tu dung nghe Hạ Kha nói liền nhanh chóng đáp trả : “ Ngươi không cầu cũng có thể được phong tặng hào, nên biết chữ “ Di “ này đại biểu cho sự cao hứng, ngưỡng mộ trong lòng, ngươi không cầu cũng có thể khiến cho Hoàng thượng để tâm, nếu còn cầu xin thì trong cung này còn ai có thể sống yên ổn.” Diệp tu dung ngừng một lát rồi lại nói tiếp :

“Muội muội quả thật là một bộ dáng si tình! Thanh âm này ta nghe được cũng thảm thấy yêu mến trong lòng, chả trách Bệ hạ nghe thấy huyết khí liền dâng trào, khó trách khỏi yêu thích không buông, muội muội vẫn nên vì Bệ hạ mà khuyên người chú ý long thể. “ Lời nói giống như quan tâm thế nhưng lại là trực tiếp đem so sánh Hạ Kha  với yêu nữ mê hoặc Hoàng thượng. 

Hạ Kha nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt ửng đỏ, “Ting. hành động ngày càng mang tính khiêu khích nha ~” đột nhiên nghe thấy những lời này, thiếu chút nữa khiến cho Hạ Kha xông ra ngoài, trong lòng không khỏi trách cứ hệ thống, nhưng mà trên mặt lúc này biểu lộ ra sự ai oán : “ Tỷ tỷ vì sao phải làm khó muội muội, muội muội có chút đắc tội với tỷ tỷ, nên tỷ tỷ nhất định phải từng bước khó dễ muội muội như vậy sao.”  Lời nói này của Hạ Kha làm cho mọi người không khỏi nghĩ đến chuyện Diệp tu dung phạt nàng quỳ lúc đầu tháng. 

“Ngươi. . .” Nhìn phi tần xung quanh ánh mắt nhìn mình trở nên hoài nghi, Diệp tu dung không khỏi tức giận, đưa tay ra giống như muốn đánh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.