Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng Phi

Chương 16: Chương 16: Quý phi mưu tính




Hạ Kha ấm ức nằm nghiêng người ở trên giường. Bản thân nàng từ nhỏ sợ nhất là nắng nóng. Hiện tại mặc dù đã là hoàng hôn nhưng mà trên người mặc bảy lớp trang phục. Nàng bây giờ là tân sủng của Hoàng thượng, băng lạnh đưa đến viện của nàng không có thiếu chút nào. Nhưng mà Lạc Cẩn và Tố Tố không dám để cho nàng dùng quá nhiều. Dù sao thân thể của nàng cũng kém hơn những người khác. Nếu mà bây giờ mắc bệnh thì mọi cố gắng sẽ đi tong mất.

“ Tiểu chủ người ăn chút gì đi.” Tố Tố đứng ở một bên quạt, nhân cơ hội khuyên nhủ,“ Nô tỳ biết rõ tiểu chủ trong lòng khó chịu, nhưng Hoàng thượng dù sao cũng là của tất cả nữ nhân trong cung này, không thể nào...”

Hạ Kha vừa nghe cũng biết là Tố Tố đang nghĩ sai. Ngay từ ban đầu nàng cũng biết, hiện nay mình hoàn toàn không thể nào một mình độc chiếm Hoàng thượng. Hơn nữa, trước đó vài ngày ở trên triều Tần Thừa tướng quyết định đưa cho Khanh thượng thư ở Đại Lý Tự chứng cứ phạm tội, nhận mình quản giáo không nghiêm, khiến cho môn sinh do mình đề cử là Lễ bộ thị lang Trương Nguyên Khánh tham ô. Trước đó không lâu Trương Nguyên Khánh còn chạy tới hướng mình cầu cứu. Bản thân suy nghĩ một đêm, cảm thấy hắn làm ra chuyện như vậy đã làm nguy hại đến giang sơn xã tắc. Hoàng thượng có trách tội cũng chấp nhận chịu phạt.

Tuyên Cảnh Đế nhìn Tần thừa tướng bày ra một vở kịch hay, trong lòng cười lạnh một trận. Nhưng ngoài miệng vẫn là an ủi hết lần này đến lần khác, khuyên giải nói:“ Tần đại nhân là rường cột của nước nhà, đứng đầu các quan ở trong triều, xưa nay luôn căm ghét những quan xấu, là người công chính nghiêm minh. Lần này vì đại nghĩa mà diệt thân. Là tấm gương sáng cho văn võ bá quan trong triều học tập.”

Bởi vậy hết lần này đến lần khác giữ lại, chỉ là trừng phạt một chút, phạt một năm bổng lộc. Chỉ thấy Tần thừa tướng lệ rơi đầy mặt, hô to tiên đế phù hộ, bệ hạ trị quốc nhân từ, quả là phúc lớn cho dân chúng trong thiên hạ. Quân thần hai người một màn vô cùng cảm động không sai lệch một chút nào.

Sau đó nhanh chóng sai người bắt Trương Nguyên Khánh và toàn bộ người trong phủ, trải qua một phen thẩm tra của Đại Lý Tự Khanh Chính đã phát hiện vụ án đề thi xuân bị lộ lần này có dính líu đến rất nhiều người. Làm cho cả triều đình khiếp sợ. Vô số quan viên cũng từ đó mà mất chức.

Tuyên Cảnh Đế nhìn danh sách giận dữ quát,“ Đều là sâu mọt đục khoét quốc gia!” Thiên tử giận dữ xử lý nghiêm trị. Quyết định Lễ bộ thị lang Trương Nguyên Khánh cùng mười hai kẻ đồng phạm bị xử chém. Người nhà bị đày ra biên quan, con cháu ba đời không được đi thi khoa cử. Trên triều đình lúc này không khí cô cùng căng thẳng.

Bởi vậy nên những ngày này Hoàng thượng không thể không đến Cẩm Tú cung nghỉ ngơi. Dùng cách đó để an ủi Quý phi nương nương. Hiển nhiên là nha đầu Tố Tố suy nghĩ nhiều. Sợ nàng thương tâm nên lúc này mới dè dặt không dám nhắc tới chuyện này. Kỳ thật trong lòng nàng mảy may không hề để ý chuyện đó. Hạ Kha chạm nhẹ vào vòng ngọc, nhàm chán nhìn Tố Tố châm hương. Ngửi vào một mùi hình như cho tới bây giờ không có ngửi qua,“ Đây là hương gì vậy. Sao cho tới bây giờ không có ngửi qua?”

“ Bẩm tiểu chủ, đây là hương trăm quả. Là do trước đó vài ngày, mấy vị điều hương trong điều hương các nghe nói tiểu chủ gần đây trong người không khỏe, nên đã dùng nước hoa quả điều chế hương cho người, còn có tác dụng an thần. Nô tỳ liền đốt cho người.” Tố Tố đáp.” Nghe ra giống như ngươi thế nào cũng là người giỏi văn thì phải. Phối hợp với hoa bách hợp như thế này đúng là có một phong vị khác rồi.”

“ Đúng không, tiểu chủ. Những chậu hoa bách hợp này nghe nói bây giờ mới nở chưa đến mười chậu. Tiểu thái giám chịu trách nhiệm làm vườn nhìn thấy hoa nở lộng lẫy đã chọn ra hai chậu tốt nhất đưa tới cho tiểu chủ.” Tố Tố có chút đắc ý nói.

“Được rồi. Ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.” Nói xong dường như mong đợi nhìn ra phía ngoài cửa.

Tố Tố đương nhiên biết rõ Hạ Kha trông đợi điều gì. Chỉ có thể thở dài một cái, xoay người rời đi.

Tư liệu cơ bản:

Vòng eo : 40 ( mềm dẻo không tệ nha)

Vòng ngực : 55 ( hơi có phập phồng~)

Da trắng : 50 ( giống như mảnh gấm )

Âm thanh giọng nói : 60 ( âm thanh tự nhiên mới thành lập )

Độ thân cận cùng mục tiêu : 71

Điểm mị lực chưa phân phối : 10

Mức độ hoàn thành nhiệm vụ :71%

Thật tốt, chính mình cách mục tiêu càng ngày càng gần, Hạ Kha âm thầm tự nói với mình.

Trong Cẩm Tú Cung lúc này, Quý phi nương nương hiển nhiên là vẻ mặt hưng phấn bởi vì Hoàng thượng đã đến. Lúc này đang bận rộn sai khiến phòng bếp nhỏ bưng lên những món ăn lúc trước mà Hoàng đế thích ăn nhất, dè dặt ngồi bên cạnh hầu hạ.

Nhìn xem một bàn đầy các món ăn vốn là trước đây mình yêu thích nhất. Tuyên Cảnh Đế không biết vì sao cảm thấy không hề có chút khẩu vị. Nhìn một thân cung trang màu đỏ, trên người Quý phi tỏa ra mùi hương nồng đậm, xung quang nô tài đều là nơm nớp lo sợ mà cẩn thận hầu hạ. Vốn là sớm thành thói quen với cảnh tượng này nhưng hôm nay càng nhìn càng không thích ứng được. Vẫn là vào lúc này bỗng nhớ tới nữ nhân nào đó, nàng thường vẫy lui cung nhân, tự mình gắp thức ăn cho hắn. Thỉnh thoảng còn phát biểu cảm tưởng của mình đối với các món ăn, có khi còn quên cả gắp thức ăn cho hắn, còn chính mình thì cao hứng ăn uống. Bản thân đã là người lớn nhưng lại thích những món chua chua ngọt ngọt của tiểu nữ nhi. Nghĩ như vậy, Tuyên Cảnh Đế vẫn chưa phát giác ra càng lúc mình càng không có khẩu vị, liền buông đũa xuống.

“Hoàng thượng.” Quý phi dè dặt quan sát hắn, trong lòng suy nghĩ mình ở chỗ nào làm không tốt đã chọc giận hắn, “ Có phải hôm nay phòng bếp nấu món ăn không hợp ý người.”

Tuyên Cảnh Đế kiềm lại bực bội trong lòng, môi mỏng cong lên, “ Ái phi nói thế là không đúng rồi? Chỉ là giai nhân đang ngồi trước mặt khiến cho trẫm có chút mất hồn mất vía.” Nói xong ái muội đưa ngón tay xượt qua bộ ngực để lộ một nửa sau tà áo của Quý phi.

Khuân mặt nhỏ của Quý phi đỏ ửng lên, đột nhiên như nhớ tới chuyện gì, gắt giọng nói:“ Hoàng thượng đáng ghét, không bằng chờ thần thiếp tắm rửa một phen rồi lại đến hầu hạ Hoàng thượng?”

Tuyên Cảnh Đế biết rõ đây là quy củ bất thành văn ở trong cung. Ái muội ở trước ngực nàng dùng sức nắm một cái rồi mới để cho nàng rời đi. Chỉ thấy Quý phi lúc rời đi, hai mắt tràn đầy xuân tình.

“ Nương nương?” Nhìn Quý phi sau khi tiến vào trong phòng vẫn là ngơ ngác đứng ở bên ngoài thùng tắm. Uyên Ương không khỏi nhẹ giọng gọi nàng tỉnh lại.

Quý phi lúc này mới quay đầu lại, cắn môi nói :“ Ngươi đi lấy bình ngọc mà trước đó vài ngày phu nhân từ ngoài cung gửi vào đem đến cho ta.”

Uyên Ương mặc dù không hiểu vì sao lúc này nương nương lại muốn tìm cái bình. Nhưng mà vẫn là đi cầm tới cho nàng.

Ngươi đi ra ngoài đi. Không có mệnh lệnh của bản cung thì không có ai được phép đi vào.” Nghĩ đến mẫu thân nói cho nàng cách dùng, không khỏi dâng lên một trận thẹn thùng. Bởi vậy mới không thể không cho người hầu lui hết ra ngoài.

Đã xác định được xung quanh không có người. Tần Như dè dặt mở bình ra, rồi đổ vào trong lòng bàn tay. Ngay tức thì một viên thuốc đen nhánh to bằng đầu ngón tay rơi ra khỏi bình. Nhìn viên thuốc trước mắt, nghe nói Minh Đức Hoàng hậu của tiền triều đã sử dụng và có tác dụng vô cùng thần kỳ. Nghĩ đến Minh Đức Hoàng hậu cả đời đã sinh được tám hoàng tử ( @@ ), chính mình có cần thiết thử một lần hay không.

Sau đó thử đưa lên mũi ngửi một cái, liền cảm thấy một trận mùi thuốc xông vào mũi. Nghĩ đến trước đây không lâu Diệp Tu Dung khuyên giải mình, nói nàng nhất định phải có hài nhi. Lại nhớ đến phụ thân gần đây phải chịu nhục ở trên triều, phải vứt con tốt để bảo vệ con xe. Chính mình nếu có thể một lần liền mang long thai thì mọi chuyện sẽ...

Chỉ là cách dùng thật sự là xấu hổ chết người. Phải đem viên thuốc thả vào trong cơ thể nữ tử ở bên dưới. Dùng nhiệt độ để khiến viên thuốc từ từ tan ra, làm cho tác thuốc dần dần thẩm thấu.

Tần Như nàng từ nhỏ đến lớn tính tình đều rất đường hoàng, hơn nữa tứ thư ngũ kinh còn đọc qua một lượt. Không nói đến thân phận của nàng là quý nữ phủ thừa tướng. Sự kiêu ngạo đã khắc vào tận xương.

Nhớ đến Hoàng thượng ở bên ngoài thể hiện vài phần không kiên nhẫn. Quý phi cũng không dám trễ nải, dùng hết tâm sức mà thả viên thuốc đi vào.

“Ái phi thật sự là đẹp như hoa sen mới nở, xinh đẹp vô cùng” Nhìn Quý phi vừa tắm xong Tuyên Cảnh Đế không khỏi khen ngợi.

“Hoàng thượng .” Cảm thấy viên thuốc đã tiêu tán, Tần quý phi lúc này mới an tâm, gắt giọng.

Tuyên Cảnh Đế chỉ cảm thấy đêm nay Tần Như giống như hoa anh túc hoàn toàn nở rộ. Biết rõ có độc, chính mình lại nhịn không được tiến lên đem nàng tinh tế nhấm nháp. Dù sao nữ tử trong hậu cung này đều là thê tử của mình. Chợt ôm cổ Tần Như, sải bước hướng tẩm điện đi đến.

“Hoàng thượng, người thật xấu.” Trong điện truyền ra tiếng Quý phi duyên dáng gọi to. Các cung nhân thức thời vội vàng lui ra ngoài tẩm điện.

Sau một phen lăn lội, nhìn thiếu nữ xinh đẹp trên giường thẹn thùng thủ lễ Tuyên Cảnh Đế lại cảm thấy một cơn chán nản. Dù sao cũng là danh môn khuê tú, lễ nghi gia giáo cũng đã khắc vào trong xương cốt. Vẫn là không bằng tiểu mèo hoang của chính mình. Lúc này mặc dù toàn thân vô lực nhưng cũng sẽ duỗi ra tiểu móng vuốt thỉnh thoảng trêu chọc hắn một chút. Làm cho hắn thực muốn cùng nàng một lần nữa. Khi đó mèo con lại vội vàng co vào trong chăn, dùng một đôi mắt ướt nhẹp nhìn hắn. Làm cho cơn tức dù lớn đến đâu cũng không còn.

Hắn những ngày nay không có đi thăm nàng, không biết nàng sẽ bất an như thế nào. Đại khái cái gì cũng sẽ không nói ra mà cô đơn nằm trong góc tự mình an ủi mình. Nghĩ tới đây, Tuyên Cảnh Đế cảm thấy một trận đau lòng, mình vẫn là nên xin lỗi nàng thì hơn. Ngày mai để cho Lý Đức Toàn đến khố phòng chọn một vài thứ đồ tốt đem đến cho nàng, dụ dỗ nàng vui vẻ cũng tốt.

Còn nhớ những năm trước đây Ba Tư tiến cống một hộp mã não cực phẩm, màu sắc tươi đẹp, chỉ là kích thước hơi nhỏ, không đủ làm thành một bộ trang sức. Nhưng mà lại vừa vặn có thể sai người mài thành hạt châu đem đến cho nàng chơi. Chính mình nghĩ tới như vậy xong rồi cũng ngủ thiếp đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.