Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng Phi

Chương 1: Chương 1: Tú nữ vào cung




“ Tiểu chủ, đây là nơi ở sau này của người. Vào cung rồi mọi chuyện không còn giống so với lúc trước. Trong cung có cung quy, mong  tiểu chủ ngài cẩn thận từ lời nói cho đến hành vi của mình. Không nghe, không nói những việc không liên quan đến mình, hảnh xử đúng bổn phận của mình mới là cách để tồn tại lâu dài ở trong cung“.

Vị thái giám trung niên đứng đối diện với một thân ảnh mặc váy màu hồng cánh sen, khoác bên ngoài áo mỏng màu hồng phấn thập phần diễm lệ nói ra.

“ Đa tạ Giang công công đã chỉ giáo, công công ở phía trước nghỉ ngơi một lát để ta sai Lạc Cẩn bưng ly trà để mời công công“. Giọng nói thiếu nữ nghe như tiếng chim hoàng oanh uyển chuyển êm tai.

“ Hạ tiểu chủ, nô tài còn phải trở về cung Cẩm Tú để hầu hạ Quý phi nương nương, không thể ở lại“. Giang công công vung cây phất trần nói.

“ Quý phi nương nương quản lý trên dưới lục cung thật là vất vả, công công lại là người đắc lực nhất bên cạnh nương nương, tất nhiên sẽ vô cùng bận rộn. Vậy ta không dám giữ công công ở lại“. Nói xong xoay người hướng về cung nữ mặc cung trang màu xanh vẫn đứng sau lưng mình nói : “ Lạc Cẩn“.

Lạc Cẩn khẽ gật đầu, vào trong phòng cầm lấy hà bao màu tím hướng về phía trước, cung kính nói : “ Công công đi đường khổ cực, đây là chút tâm ý của tiểu chủ nhà ta để cho công công uống trà“. Nói xong liền đem hà bao về phía trước. Giang công công cầm lấy hà bao, lúc này mới cười nói : “ Tiểu chủ khách khí, vì chủ tử làm việc là bổn phận của nô tài. Tiểu chủ nếu có điều gì không hài lòng việc nói. Nếu như có việc gì không hiểu thì Lạc Cẩn có thể đến hỏi nô tài. Tiểu chủ, nô tài cin cáo lui“. Nói xong Giang công công liền xoay người rời khỏi Mẫn Tú Các.

“Công công đi thong thả. Lạc Cẩn đưa tiễn Giang công công.” Hạ Kha dặn dò.

“Vâng, tiểu chủ“. Lạc Cẩn cúi người :“ Nô tì tiễn công công”

Nhìn thấy hai người bọn họ dần dần đi khuất khỏi tầm mắt, Hạ Kha khẽ thở phào nhẹ nhõm, sau đó xoay người đối diện với các tiểu thái giám và cung nữ đang lẳng lặng đứng một bên nói : “ Ta hơi mệt một chút, muốn đi ngủ một lúc, đợi Lạc Cẩn trở lại, các ngươi trước hết hãy nghe theo sự sắp xếp của nàng, không cần phải làm làm phiền ta, biết không ?“. Nói xong không để ý phản ứng của mọi người liền một mình đi vào trong.

Hạ Kha vào phòng, nhìn bốn phía xung quanh một lượt, không có phát hiện vật gì, cũng không để ý ngồi ở trên giường nói lên suy nghĩ trong lòng: “Hệ thống, mau nhìn xem trong phòng này có vật nào không tốt không?“.

“ Được, kí chủ ngươi thật thông minh, hiện tại bắt đầu quyét xung quanh, kí chủ nên kiên nhẫn chờ đợi“. Bỗng nhớ tới đột nhiên bên tai vang lên một loạt âm thanh không hề báo trước, cho dù Hạ Kha đã đọc rất nhiều tiểu thuyết bát quát, kỳ lạ thì bây giờ vẫn chưa thể hoàn toàn thích ứng một màn quỷ dị này.

Sự tình bắt đầu vào sáng sớm ngày đầu tiên mà nàng vào cung, Hạ Kha nhìn cung thành cao lớn, cung điện to lớn và nguy nga, Hạ Kha đã tự nói với mình: “ Nếu ta đã vào đây, ta liền muốn leo lên vị trí cao nhất ở trong hậu cung này.”

“Chúc mừng bạn đã mở ra “ tham vọng trở thành sủng phi” , tú nữ không có lòng cầu tiến không phải là sủng phi tốt. Kí chủ Hạ Kha đã thành công kích hoạt hệ thống sủng phi 001, trước đưa ra một phần quà ra mắt, có hay không lập tức mở ra? ( có / không ).  

Lúc vừa mới phát hiện ra hệ thống, Hạ Kha đã bị hù doạ cho gần chết, cho rằng đó là yêu quái xuất hiện. Tuy nhiên về sau, liền đem 001 hệ thống sủng phi tìm hiểu một cách bình tĩnh. Dù sao cũng không thể còn chuyện nào xấu hơn được nữa. Lúc chính mình rời nhà, Hạ Kha nhìn đệ đệ và muội muội còn nhỏ, kế mẫu thì cười nịnh nọt cùng với phụ thân chất phác. Nàng liền tự nói với chính mình :“Hạ Kha, ngươi nhất định ở trong cung mở ra môt con đường máu, bảo vệ đệ muội, cũng vì tiền đồ sau này của cả gia đình.” Cho nên cho dù là yêu quái, chỉ cần có thể giúp nàng thì như thế nào cũng không quan trọng.

“Kí chủ, quá trình quét hình kết thúc, không phát hiện ra đồ đạc trong phòng có vấn đề.” Tiếng nhắc nhở của Hệ thống vang lên kéo Hạ Kha trở về thực tế “Thật tốt, như vậy là không có chuyện gì.” Hạ Kha quyết tâm sau này ở trong cung  nàng sẽ đem phấn đấu cả đời của mình để đấu tranh. Tinh thần Hạ Kha bây giờ là cao hứng nhưng cũng là một chút sợ hãi. Nàng như vậy ngồi lẳng lặng trên giường phủ gấm không biết là đang nghĩ tới điều gì. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.