Thiên Hạ Vô Song

Chương 346: Chương 346: Dã tâm siêu cấp (2)




Chỉ cần là chuyện Pháp Thần đã đáp ứng, cũng có nghĩa là Tinh Linh Tộc đã đáp ứng.

- Ta muốn cùng Tinh Linh Tộc chia đều sa mạc này.

Mạnh Hàn cố gắng kìm chế hưng phấn trong lòng nói ra dã tâm thực sự của mình. Sau đó, Mạnh Hàn bắt đầu khẩn trương nhìn chằm chằm vào Pháp Thần Tinh Linh, cẩn thận chờ đợi câu trả lời chắc chắn của nàng.

Mạnh Hàn không nhìn thấy, sau khi hắn vừa thốt lên những lời kia, Joey, Juli và huynh đệ Gavin đứng phía sau hắn đã kinh ngạc há hốc miệng.

Cùng Tinh Linh chia đều sa mạc, tác phẩm lớn như vậy, chủ ý điên cuồng như vậy, giống như cũng chỉ có một mình vị đại nhân này mới có thể làm ra được! Đổi thành bất kỳ người nào khác, chắc hẳn không thể làm được.

Dã tâm lớn, không có lá gan lớn như vậy. Gan lớn, không có chủ ý điên cuồng như vậy. Có chủ ý, cũng không có bản lĩnh cò kè mặc cả với các Tinh Linh như Mạnh Hàn.

- Hắn đã từng nói qua, giải quyết ảnh hưởng cấm chú này thế nào không?

Pháp Thần Tinh Linh không trả lời chắc chắn cho Mạnh Hàn, ngược lại trong lòng đầy chờ mong nhìn Mạnh Hàn:

- Hoặc là từng tiết lộ tin tức nào đó cùng loại hay có liên quan đến điều này hay không.

Dường như trong nháy mắt này, quan hệ chủ khách giữa bọn họ đã đổi chỗ cho nhau. Hiện tại đã biến thành Pháp Thần Tinh Linh chờ mong.

Nhưng rất rõ ràng, Pháp Thần nhất định phải thất vọng. Benson chưa từng nói lời nào tương tự cũng không có bất kỳ điều gì liên quan đến việc làm sao giải quyết được ảnh hưởng cấm chú. Cho dù bảo Mạnh Hàn bịa chuyện, Mạnh Hàn cũng không bịa ra được. Huống hồ, Mạnh Hàn tự nhận mình không có lá gan đó. Dám ở trước mặt Pháp Thần Tinh Linh bịa chuyện về một loại nguyên lý ma pháp nào đó sao? Chỉ có thể là kẻ đã chán sống.

Pháp Thần Tinh Linh cực kỳ thất vọng đối với câu trả lời của Mạnh Hàn. Trên mặt, trong mắt Pháp Thần đều lưu lại thần sắc thất vọng vô cùng rõ ràng. Tuy nhiên, dù sao đó cũng là Pháp Thần. Sau một giây thất vọng ngắn ngủi, Pháp Thần lập tức khôi phục lại sự trấn tĩnh:

- Yêu cầu của ngươi, ta có thể đáp ứng. Tuy nhiên, cụ thể phân chia thế nào vẫn phải do ngươi và nữ hoàng bệ hạ thương lượng.

Nghe nói như thế, Mạnh Hàn thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên lớn tiếng hoan hô ngay tại chỗ. Nhưng cuối cùng hắn vẫn dựa vào ý chí lực cường hãn khống chế chính mình, mới không trực tiếp lộ ra vẻ mặt và động tác mừng như điên. Pháp Thần đã nói câu này, vậy có ý nghĩa là hắn đã nắm được một nửa sa mạc này trong tay. Hiện tại phải xem Tinh Linh Tộc dự định muốn một nửa nào. Nhưng điều này để nói sau. Chuyện này chỉ cần thảo luận với nữ hoàng Tinh Linh, hiện tại không cần phải nói quá nhiều.

- Louisa, Louise, các ngươi dẫn theo lãnh chúa đại nhân đi gặp nữ hoàng bệ hạ.

Pháp Thần Tinh Linh không muốn ở lại lâu thêm. Sau khi nàng phân phó cho hai nữ Tinh Linh xong, lập tức đứng dậy:

- Ta muốn vào trong sa mạc xem thử.

Nói xong, Pháp Thần còn quay đầu lại thoáng nhìn về phía Mạnh Hàn. Nàng dừng lại ở nơi nào đó trên người Mạnh Hàn một thời gian rất dài, khiến Mạnh Hàn thiếu chút nữa tưởng rằng chính mình có chỗ nào không thoả đáng. Sau khi quan sát trước sau nhiều lần, lúc này mới cảm thấy an tâm.

Ai cũng có thể nhìn ra được, Pháp Thần rời khỏi có chút không cam lòng. Thời điểm nàng rời khỏi hai nữ Tinh Linh, tâm tình không phải là vô cùng hài lòng, vào lúc này ai dám nói ra lời phản đối? Ngay cả Louisa Louise cũng phát hiện ra điều này. Sau khi lo lắng một hồi, hai nữ Tinh Linh hình như đều trở nên hoạt bát. Vẻ mặt hai nàng đã khôi phục lại tự nhiên, Louise bắt đầu làm mặt quỷ với Mạnh Hàn.

Từ trong sa mạc đi ra, còn chưa về đến nhà đã gặp chuyện như vậy, trong lòng Mạnh Hàn tuy rằng không cam tâm tình nguyện, nhưng vẫn cần phải gặp mặt nữ hoàng Tinh Linh. Tuy rằng mình dựa vào thế của Tinh Linh mới có thể nổi danh phát tài. Nhưng lợi ích của chuyện giải cứu hai nữ nô lệ Tinh Tinh còn chưa thật sự nhận được. Lại thêm vào chuyện lúc này, hắn hoàn toàn có thể cố gắng tranh thủ với nữ hoàng Tinh Linh một phen.

George đã rời khỏi đội ngũ đi thông báo. Những người khác ở lại, cùng Mạnh Hàn theo tỷ muội Louisa trực tiếp chuyển hướng từ trong sa mạc đi tới phía rừng rậm Tinh Linh. Pháp Thần Tinh Linh không hổ danh là Pháp Thần. Tuy rằng cả người của Tinh Linh Tộc là bảy người, nhưng ngay trong sa mạc nơi nguyên tố ma pháp ít ỏi này, một mình Pháp Thần vâbx mang theo mọi người bay lên. Chờ thời điểm mọi người hạ xuống đã là bên trong rừng rậm Tinh Linh.

Sau đó, Pháp Thần Tinh Linh liền liều mạng ném mọi người vào giữa rừng rậm Tinh Linh, bản thân lại nhanh chóng biến mất. Chắc hẳn nàng muốn đi vào trong sa mạc nghiên cứu tìm tòi kỹ lưỡng một phen, nỗ lực tìm ra dấu vết do Benson lưu lại!

- Đại nhân vẫn chưa thật sự tiến vào rừng rậm Tinh Linh đúng không? Vừa vặn để ta dẫn đại nhân vào xem thử.

Pháp Thần vừa rời đi, Louisa liền biểu hiện bản thân là chủ nhân của rừng rậm.

Nói thật, Mạnh Hàn vẫn chưa thật sự tiến vào. Trước đây tuy rằng hắn đã tiếp xúc với các Tinh Linh mấy lần, nhưng chỉ ở biên giới của rừng rậm Tinh Linh, căn bản ngay cả ma thú hung mãnh còn chưa từng nhìn thấy, hoàn toàn không tính là tiến vào rừng rậm Tinh Linh.

Louisa đi phía trước dẫn đường. Tất cả rừng rậm dường như sống lại vậy. Chỉ cần chỗ nào Louisa đi qua, tất cả thực vật đều sẽ tự động tách ra. Thậm chí có vài thực vật sẽ vô cùng khoa trương lấp bằng những chỗ mặt đất không bằng phẳng. Khi Mạnh Hàn đi lên, hoàn toàn chính là đường bằng phẳng, không có chút cảm giác tiến vào rừng rậm nào.

- Các Tinh Linh ở bên trong rừng rậm đều có năng lực khoa trương như vậy sao?

Mắt thấy tất cả những điều này phát sinh trước mắt, Mạnh Hàn vô cùng khiếp sợ. Nếu như vậy, chỉ cần rừng rậm Tinh Linh tồn tại một ngày, các Tinh Linh ở trong rừng rậm chính là vô địch. Nhưng tại sao còn có Tinh Linh bị biến thành nô lệ như vậy?

- Đương nhiên không phải. Đây là thiên phú ma pháp đặc biệt của ta.

Louisa nhìn thấy sự khiếp sợ trong mắt Mạnh Hàn, nàng cảm thấy hài lòng giống như hiến vật quý, giống như cho người nhà của mình xem hài tử. Mạnh Hàn biểu hiện kinh ngạc như vậy, khiến Louisa cảm thấy vô cùng thỏa mãn:

- Ta có ma pháp thiên phú hệ thực vật.

- Thực là thiên phú không tồi.

Mạnh Hàn gật đầu tán thưởng. Sau đó hắn quay đầu về phía Louise, tò mò hỏi:

- Louise, ma pháp của nàng là thuộc tính gì?

Mạnh Hàn hỏi vấn đề này xong, đột nhiên lại phát hiện, Louisa và Louise đều có chút trầm mặc. Louisa còn không ngừng chớp mắt ra hiệu với Mạnh Hàn tình. Đương nhiên Louise không nhìn thấy hành động của Louisa. Xem ra bộ dáng của nàng rất gấp gáp khiến Mạnh Hàn không hiểu ra sao.

Về phần Louise, trong chớp mắt nàng đã không còn vui vẻ kiêu ngạo chỉ cho Mạnh Hàn thấy về rừng rậm Tinh Linh như lúc trước nữa. Cả người nàng dường như lập tức trở nên uể oải. Nàng cúi đầu cũng không nói chuyện.

- Sao vậy?

Mạnh Hàn có chút kỳ quái nhìn về phía Louise hỏi. Nhìn thấy nàng cúi đầu, dáng vẻ rất không vui, hắn lại càng không rõ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.