Tuy nhiên, có vẻ biện pháp
như thế cũng chưa chắc có thể thành công. Dù sao, những quý tộc kia
không phải tất cả đều là kẻ ngu si.
Nếu như mình tùy tiện đưa ra ý định muốn dùng kim tệ mua đất, nói không
chừng những gia hoả kia nhất định sẽ cho rằng trong này có ích lợi rất
lớn nào đó. Tới lúc đó ngược lại bọn họ sẽ yêu cầu Mạnh Hàn cung cấp tin tức. Muốn đạt được mục đích, nhất định phải mượn lực lượng của một phía nào đó. Nhìn Pháp Thần đang hưởng thụ sự xoa bóp của Louisa và Louise
ngồi cách đó không xa, trong lòng Mạnh Hàn thoáng động. Đó không phải là lực lượng có sẵn sao?
Mượn lực lượng của Tinh Linh Tộc là cách gọi êm tai một chút. Đổi thành
cách nói hiện thực một chút chính là lợi dụng Tinh Linh Tộc. Ở trên thế
giới này, nếu quả thật có người nào dám nghĩ như vậy, một khi bị những
người khác biết được, tuyệt đối chỉ có một kết cục. Mọi người đều sẽ cho rằng, gia hỏa to gan lớn mật này nếu như không phải là người điên,
chính là kẻ ngu si.
Thật may, Mạnh Hàn không phải là người điên, cũng không phải là người
ngu. Hắn là Mạnh Hàn. Đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn mượn thế
của Tinh Linh Tộc. Ngay trước đó không lâu, hắn đã mượn trưởng lão
Meredith thành công đắp nặn Hoàng Sa Thành và liên minh giả tạo với hầu
tước đại nhân không thể trêu chọc. Về phương diện này, Mạnh Hàn chắc
chắn là chuyên gia đã dày công tu luyện.
Mà hiện tại đối diện với hắn không phải là nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh Tộc
giỏi về thủ đoạn chính trị, mà là trưởng lão Pháp Thần. Nếu nàng đã là
Pháp Thần, nói như vậy phần lớn thời gian đều dùng để tu luyện. Về
phương diện chính trị, nàng tuyệt đối rất ít tiếp xúc, bằng không sẽ
không có thành tựu như vậy. Tuy nhiên, Mạnh Hàn tin tưởng, lời nói của
nàng sẽ có tác dụng nhất định trong Tinh Linh Tộc.
- Pháp Thần tôn kính, không biết Tinh Linh Tộc dự định hành động kế tiếp thế nào?
Mạnh Hàn không chút biến sắc hỏi lên.
- Hành động kế tiếp của Tinh Linh Tộc sao?
Pháp Thần Tinh Linh tỏ ra thoải mái nhìn Mạnh Hàn một chút, lại nhìn bốn hộ vệ đứng thẳng tắp phía sau Mạnh Hàn cách đó không xa một chút, khóe
miệng hơi cong lên:
- Ta không biết. Tuy nhiên, thật ra ta cảm thấy rất tò mò đối với ngươi. Dường như mới chỉ mấy tháng không gặp, ngươi đã lợi hại hơn một chút.
Vừa nghe thấy Pháp Thần nói vậy, hai tiểu nha đầu Tinh Linh Tộc lập tức
vui mừng ra mặt. Lời của người khác không nhất định tin tưởng được.
Nhưng Pháp Thần Tinh Linh đã nói chắc chắn sẽ không nói sai. Nếu như
nàng nói Mạnh Hàn lợi hại hơn một chút như vậy chắc chắn thực lực của
Mạnh Hàn đã có tiến bộ không ít.
Mạnh Hàn tương đối phiền muộn. Không những hỏi thăm được tin tức, còn bị Pháp Thần nói như vậy. Cho dù xem như đang khen thực lực của hắn tăng
trưởng, nhưng Mạnh Hàn vẫn tưởng rằng sau khi tinh thần lực của mình trở nên tinh khiết, sẽ cho Pháp Thần một niềm vui bất ngờ. Hắn không dự
đoán được Pháp Thần chỉ thuận miệng nói hắn lợi hại hơn một chút mà
thôi. Nhưng hắn lại không biết, cho dù là thiên tài ma pháp như Louisa
và Louise, ở trong mắt Pháp Thần Tinh Linh, mấy tháng này cũng chỉ lợi
hại hơn một chút mà thôi.
- Cái gì cũng chạy không thoát khỏi con mắt của ngài.
Mạnh Hàn không nhẹ không nặng vuốt đuôi Pháp Thần Tinh Linh một chút. Mục tiêu của hắn lại chuyển sang một phương diện khác:
- Vậy ngài xem, sa mạc này rốt cuộc sẽ trở thành thế nào?
Mạnh Hàn hỏi vấn đề này là muốn biết Tinh Linh Tộc đã biết rõ vấn đề sa mạc được giải quyết hay chưa.
- Rất khó nói. Gần đây nguyên tố bạo phát nhiều lần. So với mấy trăm
năm trước kia, đã nhiều hơn rất nhiều lần. Trên căn bản, một tháng thì
có một lần. Điều này rất không bình thường.
Nói đến biến hóa trong sa mạc, hiện tại Pháp Thần Tinh Linh cũng không
biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Cho nên trong lúc nói chuyện, giọng
điệu nàng có phần không nắm chắc.
Một Pháp Thần Tinh Linh Tộc tôn quý không cần thiết nói một vài lời nói
dối để lừa gạt Tử tước nhân loại nho nhỏ như Mạnh Hàn. Bởi vậy có thể
thấy được Pháp Thần Tinh Linh thật sự không rõ ràng về biến hóa cụ thể
trong đó.
Nếu ngay cả Pháp Thần trưởng lão cũng không biết, vậy có thể khẳng định
hiện tại Tinh Linh Tộc chắc chắn cũng không biết. Cứ như vậy, Mạnh Hàn
đã có đầy đủ lợi thế để làm một vài trao đổi với Tinh Linh Tộc.
- Ta nghĩ, ta có thể biết được một chút.
Mạnh Hàn ung dung thong thả nói ra những lời này. Vừa nói hắn chờ xem phản ứng của trưởng lão Pháp Thần Tinh Linh.
- Là người đã lưu lại ấn ký cho ngươi nói cho ngươi biết sao?
Dáng vẻ Pháp Thần Tinh Linh dường như không có chút kỳ quái nào. Nàng vô cùng bình tĩnh hỏi ngược lại.
- Ta không biết ngài nói chính là ấn ký gì, nhưng thật sự có người đã nói với ta một chút.
Mạnh Hàn gật đầu một cái. Ở trước mặt Pháp Thần Tinh Linh, Mạnh Hàn
cũng che giấu chuyện hắn biết ấn ký như thế. Trên phương diện này hắn
muốn duy trì sự nhất trí với phía bên trưởng lão Meredith:
- Sở dĩ ta tiến vào sa mạc là do người kia chỉ điểm cho ta.
- Có thể thấy được lần này ngươi đi vào sa mạc đã có thu hoạch không nhỏ.
Nói tới Benson, ngay cả Pháp Thần Tinh Linh cũng trở nên chăm chú.
Mạnh Hàn không biết tu hành ma pháp đến cảnh giới Pháp Thần này có bộ
dáng thế nào, làm sao phân chia cao thấp. Không đủ, chỉ riêng chuyện
nguyên tố bão táp trong sa mạc có thể thấy, Pháp Thần Tinh Linh so với
Benson chênh lệch đến mức nào.
- Vị tiên sinh kia nói với ta, ảnh hưởng do cấm chú ma pháp trong sa mạc tạo thành đã được hắn giải quyết. Sa mạc này sẽ nhanh chóng hồi phục
bình thường.
Mạnh Hàn nghiêm túc nói lại lời của Benson cho Pháp Thần Tinh Linh nghe:
- Ta cũng không biết là thật hay giả, tuy nhiên ta nghe hắn nói tiến vào sa mạc một lần, thật sự thu hoạch rất nhiều thứ. Cho nên, ta tình
nguyện tin tưởng lời hắn nói là sự thật.
Cho dù tin tức kia được xem là lợi thế của Mạnh Hàn, nhưng Mạnh Hàn biết ở trước mặt Pháp Thần Tinh Linh, che giấu những điều này cũng không có
tác dụng gì. Vậy còn không bằng nói ra trước tranh thủ thiện cảm của
nàng. Chuyện kế tiếp sẽ càng dễ dàng hơn một chút.
- Hắn đã giải quyết ảnh hưởng của cấm chú ma pháp sao?
Nghe thấy tin tức kia, Pháp Thần Tinh Linh giống như bị chấn động mạnh,
tỏ ra không thể tin được vào tin tức kia. Nàng thiếu chút nữa đã sợ hãi
kêu lên thành tiếng:
- Có đúng hắn đã nói như vậy không?
- Đúng vậy, ngài.
Lần này Mạnh Hàn đổi lại giọng điệu thành kính, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Trên thực tế, cho dù Mạnh Hàn không trả lời, Pháp Thần Tinh Linh cũng
biết Mạnh Hàn sẽ đáp lại thế nào. Nàng hỏi như thế, chẳng qua chỉ để che giấu sự kinh ngạc của mình mà thôi. Trong miệng nàng khe khẽ thì thào
nói vài câu Tinh Linh ngữ mà Mạnh Hàn nghe không hiểu. Sau đó Pháp Thần
Tinh Linh ngẩng đầu nhìn Mạnh Hàn:
- Ngươi muốn cái gì. Nếu như không quá đáng, ta có thể thay nữ hoàng bệ hạ đáp ứng.
Điều Mạnh Hàn muốn chính là hiệu quả này. Pháp Thần Tinh Linh lên tiếng, cho dù nữ hoàng Tinh Linh không vui đến mức nào, cũng sẽ không vì
chuyện này mà làm mất mặt Pháp Thần Tinh Linh.